Nhị Thứ Nguyên Lớn Như Vậy, Ta Muốn Đi Xem

Chương 210: Kikyou 1



1 tháng sau,

27-12 Tết âm,

Giữa một rừng cây đầy sức sống,

Trên một chiếc vườn làm từ trăm loại hoa cỏ, một thiếu nữ vẫn đang ngủ sâu,

Nét mặt nàng hơi buồn, hai giọt nước mắt xuất hiện trên mí mắt,

“ Ai, không muốn tỉnh dậy sao.”

Tề vũ ngón tay lướt trên khuôn mặt nàng, xoa xoa 2 giọt nước mắt, khẽ đẩy ra 2 lọn tóc.

Xung quanh ô uế linh hồn đã bị Ain tiêu trừ xong, nhưng mà chính là linh hồn của nàng cũng không tính tỉnh lại, thế là Kanae đặt nàng ở đây, dù sao Kikyou nói là con gái của thiên nhiên cũng không sai, chờ nơi đây, rất tốt.

“ nên thức dậy rồi, Kikyou.”, từng sợi cỏ cao lên thành một cái giường bên cạnh, Tề vũ nằm ngang lên, một tay nắm lấy tay Kikyou, hai mắt từ từ nhắm lại..



Kikyou mở mắt ra,

Nàng trông thấy InuYasha đang cùng Naraku chiến đấu, một bên Kagome hỗ trợ.

Kagome nâng cung lên, linh lực đánh lên người Naraku, ngăn cản một tay hắn đánh lên người Inuyasha, nhờ đó Inuyasha có được cơ hội chặt lên Naraku.

Hai người phối hợp ăn ý, như là một đôi uyên ương nhảy múa dưới lễ hội..

Mà như vậy, Kikyou càng muốn thay mình vào đó. Nàng muốn cùng Inuyasha tiêu diệt Naraku, muốn hai người phối hợp hoàn mỹ, ăn ý tương thông, nhịp đều nhịp đều..

Đột nhiên, Naraku bỏ qua Inuyasha xông về phía Kagome.

Inuyasha không chút do dự lao ra ôm lấy nàng, dẫn đến bị chém 1 đường phía sau lưng,

Naraku không do dự tiếp tục bắn ra pháp thuật,

Inuyasha ôm lấy Kagome lăn tròn né tránh dưới nền đất, hai tay che lấy đầu nàng.

Khi hai người đứng dậy, sau lưng Inuyasha đã đầy máu, mà hai cánh tay càng là rũ xuống,

Naraku cười khà khà,

Kagome lấy ra một mảnh Ngọc tứ hồn, ném lên cao, Naraku nhảy theo tới, không ngờ lại nổ tung ra,

Nhân cơ hội này, Kagome cõng lấy Inuyasha chạy nhanh.

Naraku tức giận theo không bỏ,

Đám người chạy tới vách núi, một vực sâu không đáy ngăn giữa hai vách núi sừng sững.

Naraku đỏ trợn mắt nhìn chòng chọc 2 người,

Inuyasha cùng Kagome nói nhỏ: “thả ta xuống ”

“Không cần! Chúng ta đi, cùng nhau!”, cô nàng nắm chặt lấy Inuyasha, không định để hắn quyết tử để một mình nàng chạy trốn, quả quyết tung người nhảy xuống.

Inuyasha cảm nhận lấy quyết tâm của nàng, “xin lỗi”-một giọt nước mắt rơi ra, “đi thôi”-mỉm cười đầy thanh thản.

Hai thân ảnh ôm chặt nhau lao xuống!

Đúng lúc này,

Một cơn gió mạnh thổi từ dưới lên!

Kikyou ra tay rồi, nàng tâm đến để cho nàng một hồi kết!

Hai thân ảnh rơi vào sườn núi bên kia.

Bên này, Kikyou từ từ bước tới sau lưng Naraku,

“ Kikyou!” 3 người nhìn thấy nàng, mà chỉ có 2 người có thể cử động, mỗi Naraku bị ‘sự kiện’ trói buộc.

Trên tay nàng xuất hiện 1 thanh kiếm, chỉ thẳng vào trái tim Naraku, nhưng lại quay sang nhìn hai người,

“ Inuyasha, tới kết thúc mọi chuyện a.” nói xong, đâm kiếm xuyên qua tim Naraku,

Cùng lúc đó, ‘như 1 hiệu ứng’, dưới chân 2 người nền đất sụt vỡ, Kikyou cùng Naraku rơi xuống!

“ Kikyou!”

“ Inuyasha!”

Inuyasha không có nhiều suy nghĩ, nhảy xuống muốn cứu nàng,

Mà Kagome chớp mắt đó, cũng không do dự nhảy xuống!

Gió thổi lớn khiến 3 người dần dần cách xa nhau,

“Kagome!” Inuyasha sắc mặt kinh hoảng quay đầu lại, khi hắn chuẩn bị làm gì đó,

Kikyou thanh âm vang lên, nàng lúc này, lại ở phía gần hơn Inuyasha, chỉ rơi xuống phía trước chút,

“ Ngươi lúc này, là muốn cứu ta vẫn là nàng?”

Inuyasha nhắm mắt lại đau đớn, 1 s sau đó,

" Xin lỗi, ta có thể cùng ngươi xuống Địa ngục, nhưng nàng muốn ta ở lại cùng nàng". Inuyasha lấy ra Thiết toái nha ( bối cảnh cần thì có), dùng làm bàn đạp, hướng về phía Kagome nhảy tới!

Hai người ôm lấy nhau, nháy mắt đó, vui mừng nở nụ cười.

Kikyou nhìn thấy tất cả,

Nàng nhắm mắt lại,

" ra là vậy..", một ngọn gió vung lên, nhẹ nhàng, nặng nề, đau đớn, giải thoát, tiễn hai người lên cao..

Mà nàng, thì từ từ chìm xuống..

" Kikyou !"

" Kikyou tiểu thư !"

Hai giọt nước mắt từ khóe mắt lăn ra, cơ thể nàng rơi vào một hồ nước lạnh lẽo,

" vĩnh biệt, Inuyasha.."

///

Một vị mỹ nhân nằm đó, trong đầm nước tối đen, lạnh lẽo, cô đơn.. không biết đã bao lâu,





Ùng ục ục..

Một màu nắng đỏ trên màn nước,

Hơi nước cấp tốc ấm lên..

Từng từng bốc hơi đi,

Nhiệt độ ấm áp, tia sáng chiếu rọi lên cơ thể nàng,

Hai cánh tay vòng qua đỡ lấy cơ thể thiếu nữ,

Bay lên,

Một cảm giác quen thuộc truyền đến,

Kikyou mở mắt ra,

Hơi hơi không thích ứng lại.

Sau đó, một chút kí ức hiện lên,

Lúc này, khung cảnh đã chuyển thành giống như lần thứ nhất gặp mặt,

Kikyou bất tri quay đầu nhìn phía sau, đã không thấy gì nữa!

Chỉ có một thông đạo dài thật dài..

Tề vũ nhìn nàng,

" Ngươi đã ngủ, rất lâu rất lâu, không có ý định tỉnh lại, đúng không? "

" A ?

Thật xin lỗi ngài, ta, ta.."

Tề vũ nhìn nàng,

Quyết định !

" đi thôi."

Hai người rẽ nhánh sang 1 dòng khác,

" A?"

" ra ngoài giải khuây 1 chút.

Kiếm cái gì đó làm, còn hơn là để ngươi u buồn trong phòng 1 mình."

" thật xin lỗi, thần minh đại nhân."

" ta không phải thần minh đại nhân, ít nhất đối với ngươi, đối với các nàng là vậy.

Ngươi là ta từ dị giới bắt tới, Kikyou.

Chờ sau đó, ngươi sẽ rõ.

Cuối cùng, Ta gọi Tề vũ, Kikyou."

Hai người đi hết thông đạo thứ nhất, tới ‘mộng cảnh’ đầu tiên Tề vũ tạo ra..

Trước mặt Kikyou là một thế giới hiện đại, một thế giới quá là ngoài sức tưởng tượng của Kikyou, phố xá sầm uất, xe cộ tấp nập, từng tòa nhà cao chọc trời, từng quán hàng bận rộn, đủ loại màu sắc, đủ loại nhân sinh..

Hai người tùy trạng thái lúc ‘vô hình’ lúc ‘chân thực’ xuyên qua từng ngõ ngách,

Tề vũ dẫn nàng đi dạo thật là lâu, ở đây thời gian không gian mọi thứ đều là anh khống chế. Mộng thế giới.

Kikyou thực sự là bị hấp dẫn lấy, tạm thời gác lại chuyện tình cảm đi..


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv