///
“ kẻ nào!” đang canh giữ bên cạnh Tề vũ mấy người các nàng lập tức ‘nhìn’ tới khác thường,
Đang đang! 2 viên đạn đánh tới bị ngăn cản!
“ dám không nhìn bản tiểu thư!”, Mine dẫm 1 chân xuống nền đất, từ trường lập tức thay đổi, 1 vòng xung kích vô hình từ phía nàng xông về phía trước!
Phốc!
3 thân ảnh hiện hình,
1 cái nam nhân trung niên tóc 2 màu cầm thương, 1 lão phu nhân trông còn dẻo dai cầm cây giáo chắn phía trước, phía sau nhưng là 1 phụ nữ đeo kính bận bộ đồ nghiên cứu.
“ các ngươi là ai a”
" khụ khụ ", nam nhân đỡ bà già đứng dậy, sắc mặt đau lòng nhìn về phía mấy đứa nhóc ngã trên mặt đất, " là phụ huynh của bọn chúng"
Akatsuki Gajou, bố của Akatsuki Kojou cùng Akatsuki Nagisa. Kẻ trở về từ cõi chết, nhà khảo cổ học, gần nhất ra ngoài vì lí do muốn cứu chữa 2 đứa trẻ.
Mimori, mẹ. nhà nghiên cứu, bác sĩ ma thuật, cũng với mục đích cứu 2 đứa trẻ mà hợp tác với MAR.
Hisano, bà. Vu nữ của đền Kamioda, có quan hệ mật thiết với Sư vương hội.
" các ngươi tại sao có thể đối xử với chúng như vậy chứ ! chúng…!", cô vợ tức giận hét lên,
" Mimori!", hai người bên cạnh nhanh chóng cản nàng lại,
" hừ hừ, vậy tại sao các ngươi lại cho bọn hắn lên chiến trường, đến lúc bị đánh ợ ra rắm rồi lại chạy tới chất vấn kẻ địch? "
Akatsuki Gajou lên tiếng :
" là lỗi của ta, do ta vừa nhận được tin tức từ 2 người nên mới biết trở về, nhưng không kịp, còn hai người họ đang cố gắng bảo vệ bọn nhỏ nên bị đám người phía trên giam xuống.
Các ngươi, có thể hay không tha cho bọn nó, lấy mạng ta thay thế thế nào!"
" đi đi, Ai mà thèm. Trả cho các ngươi !"
Mine điều khiển cơ thể Akatsuki Nagisa cùng Motobi Yaze, Himeragi Yukina ném về phía 3 người.
" Nagisa, ta Nagisa, huhu..", Mimori Akatsuki ôm lấy thiếu nữ vừa khóc vừa xoay sở tìm tòi có bị thương chỗ nào không,
" Gajou! Kojou, còn có Asagi.. ", bà lão cũng kiểm tra một chút 3 người, sau đó nhỏ giọng cùng con trai nói tiếp.
Mine cũng nghe thấy bà lão nói,
" chờ đó đi, hắn chết không được. có tí sức mạnh cỏn con cũng muốn ra mặt làm anh hùng ! bị người bán còn không biết ! Đáng đời! "
" nhưng trái tim hắn.. "
" hừ, nói không chết là không chết, chờ đó đi."
" nhưng.. "
" đừng tin lời cô ta, Kojou đâu còn nhịp đập nữa đâu. Bọn hắn là muốn giết con trai chúng ta thôi. Akatsuki Gajou, mau đem nó về ! Ta là bác sĩ!
nó còn cơ hội, nó là Đệ tứ chân tổ kia mà! chỉ cần còn một tế bào cũng có thể hồi phục, bọn hắn là đang câu thời gian!
nhanh lên!"
" cái này.. ", Akatsuki Gajou nghe vậy cũng có chút xung động,
" hừ, xem ra các ngươi là chọn cái Chết !"
Mine nâng Pumpkins lên, nhưng rồi,
nàng lại thả xuống,
" Ân ?", 3 người một mặt cảnh giác.
Đột nhiên, không gian đột biến,
3 người └ trở lại ngay trước đại chiến.
" Ân ?"
" nơi này là.. "
" Ga, Gajou.. ", Hisano Akatsuki run rẩy gọi lại 2 người,
Đôi vợ chồng nghi hoặc quay lại.. ngoài khung cửa sổ,
Nhóm 5 người đang chạy lên phía trước..
" Nagisa! Kojou !!
Không !
Quay lại mau!!!"
Như là nghe tiếng kêu, 2 người quay lại, hướng về phía 3 người vẫy tay mỉm cười,
" ba ba, mụ mụ!"
" trở về ! Quay về đây mau !"
Nhưng mà, sợ nhất nhìn thấy gì, nó chính là sẽ xảy ra,
Ầm!
1 cái đuôi rắn cực lớn từ trên không đè xuống!
Phịch! máu tươi phun lên mặt 2 người !!
" Khôngggggg !!!!"
….┐ không gian lại đảo lộn lần nữa,
3 người thần sắc đờ đẫn ngơ ngác quỳ phịch xuống, run lẩy bẩy nhìn lấy hai tay. lúc này chân thật nằm một bên, hô hấp đều đều, hơi ấm tỏa ra Nagisa Akatsuki như là ánh sáng hi vọng chiếu rọi, như một mặt biển yên bình cho 3 người làm bến đỗ sau cơn bão táp..
Cộp cộp cộp,
tiếng giày cao gót đi tới, xuất hiện sau sự huyền bí là một anh tư hào hùng Vermouth. đôi giày boot cao quá cổ chân cùng quần jean màu đen nâng thật cao lấy đôi chân dài, thắt lưng quấn chặt dưới vòng eo thon gọn gẽ không tì vết, sáng trắng da mịn cùng lỗ rốn xinh trên cái bụng nhỏ, áo choàng bá khí, tư thế oai hùng, mái tóc dài vàng ánh xõa xuống trên vai, sau lưng, phất lên xung quanh từng ngọn gió ảo ảnh, đôi mắt lóng lánh đầy hào quang cùng rạng rỡ tía sáng, sống mũi thật cao trên bờ môi tím nhạt nở nụ cười vũ mị đầy khiêu khích,
Nàng từ phía sau đi ngang qua 3 người,
" thế nào, đã học được cái gì chưa ? Hay các ngươi muốn nhìn một cách* thật! chân thật!*."
" không, không nên.. " Mimori Akatsuki sợ hãi ôm chặt lấy con gái,
" hừm hừm, thật đáng tiếc đây. Nhưng mà mỗi người đều phải trả giá cho hành động cùng ý nghĩ của mình, phải không? " Vermouth ‘ác ý’ mỉm cười nhấc bước chân,
" Mine đối với các ngươi ôn hòa như vậy, là ân huệ, mà không phải là nghĩa vụ. Đây coi như là một cái tỷ tỷ nuông chiều muội muội mình a."
Trên bờ môi treo lên nụ cười, con mắt xanh thẳm tỏa ánh nhìn đầy cuốn hút, nàng tiếp tục đi về phía ‘gia đình’.
Mine chần chừ đi tới trước mặt nàng,
Vermouth ôn hòa nhìn nàng, " thế nào ? "
" kia, Vermouth tỷ, ta có phải hay không làm sai rồi? "
" khanh khách", Vermouth bật cười nhìn nàng, " khó có được đây Mine, vậy ta có phải hay không nên đánh cái mông ngươi đây ? "
" không thể nào ! Ta lại không làm sai !"
" khanh khách, này mới đúng chứ. Ngươi không sai a Mine, như ta nói, đối với bọn hắn là ân huệ, nhưng đối với ngươi, là điều ngươi muốn làm a. Cứ tự tin là chính ngươi là được rồi Mine. Tiểu Mine chỉ cần là tiểu Mine là được rồi, ngươi cứ làm những gì mình thích, còn lại để darling cùng các tỷ tỷ lo, không thấy Kanae các nàng đứng một bên không nói gì à, là em thay mặt mọi người giải quyết chút rắc rối mà thôi, ai bảo Mine là đại tiểu thư trong gia đình chúng ta đây."
" ô ô ô, ngươi làm ta quá cảm động, Vermouth tỷ." Mine nhào tới ôm lấy nàng, đầu nhập vào sóng lớn mãnh liệt,
Vermouth mỉm cười hài lòng hướng về phía Kanae các nàng gật đầu, bàn tay vỗ vỗ lưng nàng,
Nhưng mà thật lâu sau..
" này, được rồi chứ hả."
" không được, còn chưa đủ, xin để ta lấy thân báo đáp đi Vermouth tỷ !" Mine hét lên, ôm chặt hơn nữa, cái đầu tận hưởng hai trái sóng lớn còn chưa đủ đâu, tiếp tục lắc lắc đầu cọ cọ.. a, thật là lớn đâu, thật mềm đâu, tại sao? tại sao chứ! thật bất công a A A
Bộp!
" A !", cô nàng nước mắt lưng tròng che lấy cái mông lùi lại.
Vermouth nâng bàn tay lên, " thế nào ? không phải nói lấy thân báo đáp sao? Tỷ tỷ ta còn chưa bắt đầu đây. "
" không, ta sai rồi ! Cứu mạng a !", Mine ngay lập tức chạy tới bên cạnh Kanae tìm giúp đỡ,
Vermouth cũng lười đuổi nàng, nàng mở ra hắc ám thông đạo, lấy ra Đệ nhị chân tổ, ném vào bên cạnh ‘chuẩn’ Đệ tứ.
Tề vũ vừa luyện hóa xong Đệ tứ huyết mạch thì cảm nhận được một cái khác, thế là tiếp tục rút ra Đệ nhị huyết mạch..
Vermouth thì điều khiển cái bóng của Akatsuki Kojou ném hắn về phía 3 người rồi đuổi bọn hắn đi trước, còn Asagi Aiba nàng nói là sẽ đưa tới cho Minamiya Natsuki..
( Natsuki : emm, để tính xem.. sắp thành vườn trẻ mẹ nó rồi !!!)
//