Từng ngày, từng ngày trôi qua, nháy mắt mà thôi một năm cứ vậy qua đi, tất nhiên một năm trong đây chỉ tương đương với sáu tuần cũng tức hơn một tháng mà thôi.
Mở ra đôi mắt, Kenji rốt cuộc đi ra bên ngoài, thời gian một năm qua cũng đã thành công hiểu thấu loại ma pháp này, hơn hết còn cái biến thành mới ma thuật, tất nhiên Kenji cũng không có đặt tên cho nó, đây đơn giản là dùng một lần loại mà thôi, mục đích cũng chỉ vì là như vậy.
Thở ra một làn sương trắng, Kenji rốt cuộc đi ra bên ngoài. Lúc này gia viên rất vắng, cũng không rõ ràng đã đi đâu hết, duy nhất Kenji nhìn thấy có lẽ chỉ là Makino đang ngồi nghịch đàn cổ.
Nghĩ đến từ lúc học huyễn thuật về sau, Makino vẫn luôn là như vậy ưa thích âm luật, trình độ đã bỏ Kenji rất xa, thậm trí hiện tại đã gần đạt đến ngưỡng cửa biến mộng ảo thành sự thật, tất nhiên nói là gần đạt đến nhưng khoảng cách vẫn còn xa, chí ít cần đột phá cái rào cản kia.
Từ sau lưng ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn nói.
"Trước vẫn còn thiếu một chút, nếu muốn hoàn thành có thể trong thư viện sẽ có ích."
Nói đến như vậy thế nhưng nhận lại Makino lắc đầu.
"Ta đã xem qua, ta thiếu không phải thứ đó, ta là thiếu một cái gì đấy...giống như trải nghiệm lại không phải, nói chung rất mông lung, không chỉ ta hiện tại Kuina cũng tương tự không thể bước qua một tầng thứ."
...
"Ngay cả Kuina sao?"
Gối đầu lên đùi Makino, Kenji lặng yên ngẫm lại, bản thân có thật nhiều năng lực, nhãn thuật, ma thuật, kiếm thuật, thiên phú, các loại...tất cả đều chung chung, kiếm thuật có lẽ chính là yếu nhất, thế nhưng cũng không thể phủ nhận nó quá mạnh mẽ, chí ít bản thân chưa thua ai, mà có lẽ hiện tại sớm đã bị Kuina vượt qua đi.
Đáng tiếc bản thân cũng không phải cắm đầu vào kiếm thuật quá nhiều, có lẽ sở hữu các loại lực lượng dẫn đến bị bỏ qua quá nhiều, thay vì nhấc lên kiếm giết địch thì Kenji ưa thích hơn là vận dụng ma thuật.
Ngay cả True Excalon cũng chỉ dùng để đào đi sức mạnh trong đó sử dụng, cũng không có sử dụng nó giết địch qua.
Tự phi cười nhạt, Makino biết hắn có quá nhiều thứ cần nghĩ cũng không có bóc ra, hai tay nhẹ nhàng gảy đàn, đây là phổ thông tiếng đàn, phổ thông đến khiến cho người ta tinh thần thoải mái ấm áp.
"Ra ở đây sao? Darling."
Akeno cùng Xenovia che miệng cười khẽ lại gần nằm xuống, tất cả bầu không khí lại chìm vào tiếng đàn du dương.
"Có các ngươi thật tốt."
"Hừ nói cái gì đó, làm như tính đi đâu sao?"
Xenovia hung hăng nhe ra răng mèo cắn một cái, bộ dáng như là còn nói linh tinh ta cắn chết ngươi.
"Ha ha, thôi thôi, ta chỉ nói như vậy, cả đời này đều cùng các ngươi...ah không đúng, vĩnh viễn đều cùng các ngươi, mà cũng đã lâu ah đúng không, ta nhưng là muốn có một đội bóng đây."
"Ah...dê xồm ngươi làm cái gì đó!!!"
"Ngừng lại đây là bên ngoài."
"Ta mới mặc kệ bên ngoài, phản chi đây là nhà chúng ta."
Mang theo tiếng đắc ý cười lớn, hai tay bắt lại ba người bắt đầu mới chinh phạt, rất nhanh vùng không gian này bị mới một luồng sức mạnh phong tỏa, tiếng đàn chấm dứt chỉ còn trong đó truyền đến từng tiếng ngại ngùng vui sướng âm thanh.
Kế theo đó nhiều ngày, Kenji không khỏi hỏi thăm từng người qua đó không thể thiếu một chút ngại ngùng chuyện tình.
___________
Vui sướng thời gian nghỉ phép cuối cùng đã hết, Kenji mang theo Keiko một lần nữa ra ngoài, ân thế nhưng là quận tròn giấu trong áo Keiko là thứ gì.
"Hì hì...đây không phải là giấu Kaguya-mama lén mang Zetsu ra ngoài sao?"
Keiko đắc ý kéo ra trong ngực tiểu hồ ly, nhìn đến trắng tinh cùng với con mắt ngợp nước, Kenji không khỏi ôm trán.
Đây là ngươi nói mang theo người ta trốn ra ngoài, nhìn đến đối phương ánh mắt mà xem, đây thực sự là sợ hãi ánh mắt...tính đến hẳn là Keiko mạnh mẽ thủ đoạn bắt lại đem ra ngoài đây, thật hi vọng sau này Zetsu không mang một chút ám ảnh tuổi thơ kí ức.
"Zetsu lại đây."
Tựa như được đặc xá một dạng, Zetsu đôi mặt mọng nước dùng hết sức lực nhảy lên ngực Kenji, bộ dáng bao nhiêu ủy khuất chính là có bấy nhiêu.
"Được rồi, đàn ông con trai khóc lóc còn ra thể thống gì, sau này còn cần con bảo vệ Keiko đây."
Khẽ vuốt nhu thuận mềm mại Zetsu, thế nhưng Zetsu không có vui vẻ mà trong lòng đang gào thét: đừng có đùa, bảo vệ Keiko, hiện tại chính là chạy bao xa liền tốt bấy nhiêu đây này, ta cũng thật chờ mong sau này ai đòi bắt nạt Keiko đây...thôi vì ngươi trước mặc niệm.
"Ah, không được ba ba, muốn bế Zetsu đây."
Tựa như rất sợ hãi bộ dáng, Zetsu trừng lớn mắt bất ngờ đâm đầu rúc vào ngực Kenji, liền không tình nguyện nhìn Keiko rồi.
"Thôi được rồi, đừng dọa Zetsu sợ."
"Hanh! Có ai dọa a...con chỉ muốn yêu thương đứa em trai ngốc mà thôi."
Keiko bĩu môi nói.
Cùng hai người bước đến đại sảnh, lúc này những người này sớm liền biết Kenji trở lại nên đã sớm chờ sẵn rồi, cùng gia viên một dạng thời gian hiện tại bên ngoài cũng đã hơn một tháng.
Chúa tể, ngài trở lại, ah còn cả thế tử cùng công chúa.
Fenrir cung kính cúi người mở một lối đi, những người khác cũng tương tự đứng lên, có chăng chỉ có Mavis cùng Meredy nghi hoặc nhìn trong ngực Kenji mà thôi.
Tương tự Zetsu cũng chớp chớp mắt nhìn Mavis, cảm nhận được mùi Kenji cho nên cảm giác thân cận cũng rất nhiều.
"Con trai ta, Zetsu."
Như giải đáp nghi hoặc, Kenji bất chợt lên tiếng nói một câu.
"Ah...như vậy sao."
Mavis không có quá nhiều nghi vấn, sớm liền biết Kenji không phải nhân loại rồi.
"Thế nào lại sẽ như vậy...vì cái gì lại là một con hồ ly non."
Trong lòng nghi vấn thế nhưng Meredy cũng không dám nói thêm gì, hiện cô vẫn đang làm hầu gái cho đám người đây.
"Hm...trên người ngươi cùng Fenrir."
Ánh mắt khó hiểu nhìn Fenrir lại nhìn Meredy một cái, tựa như hiểu ra gì âm thầm gật đầu cười một cái, xem ra Fenrir cũng tìm ra ah.
Fenrir cười xoa một cái có chút giống như lần đầu mới yêu ngại ngùng nhìn Kenji, cuối cùng vẫn là ho khan kéo lấy tay Meredy cùng Kenji nói.
"Chúa tể, ta cảm giác như đã tìm ra...mong ngài đồng ý."
"Ah, sống hơn vạn năm lâu cuối cùng cũng tìm ra một nửa kia sao, như vậy liền tùy ngươi a, ta cũng không có quá nhiều ý kiến, đây coi như là quà cho hai ngươi đi, cũng coi như cho ngươi biết quá khứ Ultear lẫn ngươi."
Fenrir thở phào một cái, thú thực hắn không có quá nhiều quan trọng Kenji cho hắn cái gì, hắn chỉ sợ Kenji không đồng ý mà thôi, dù sao thì trước đó Meredy vẫn là kẻ địch đây.
Kì thật hắn vẫn là yên tâm, thời gian hơn một tháng qua hắn cũng nói khá nhiều tư liệu bản thân cho Meredy.
Chỉ thấy một luồng khí lưu vàng óng bắn thẳng mi tâm Meredy, đồng thời cô cũng ngốc tại chỗ.
"Chúa tể!"
"Không sao, ta chỉ gửi cô ta một luồng trí nhớ thông tin mà thôi, không ảnh hưởng gì cả."
Lúc này Fenrir mới thở phào một cái, hắn thật sự sợ ah, thế nhưng nếu Kenji giết Meredy hắn cũng không dám nói gì hơn, tất nhiên Kenji không làm hắn thất vọng.
Lúc này một tầng không gian đánh lên người Fenrir.
"Đây là một chút cảm nhận không gian, ta biết ngươi có ma thuật không gian, liền cố gắng đi, tương lai ta cần ngươi giúp ta chinh chiến."
"Đa tạ Chúa tể..."
Fenrir mừng rỡ quỳ một chân cung kính nói.
"Gion, chúng ta bắt đầu luôn thôi."
Để Zetsu cho Eclair, Kenji bắt đầu gọi ra Gion, chuẩn bị bước cuối dung hợp, những người khác cũng giành một khoảng trống.
Nhìn lên bầu trời, Kenji hít xuống một hơi.
"Thời gian không sai biệt lắm."
Mang ra bên ngoài viên đá phượng hoàng, một bình máu, một bình nước mắt.
Kenji nhấc lên đá phượng hoàng, đồng thời tay kia cũng lần lượt thả ra một giọt nước mắt cùng một giọt máu.
Tuy không có cảm thấy cái gì phát sinh biến hóa, thế nhưng Kenji có thể cảm nhận bên trong viên đá phượng hoàng mảnh linh hồn tàn khuyết kia đang nhảy múa vui sướng.
"Gion!!"
Gọi lên một tiếng, Gion gật đầu cầm lấy còn lại phượng hoàng huyết nhỏ vào miệng, đồng thời một tiếng phượng minh vang lên.
"Lệ!!!"
Hót lên một tiếng làm kinh người, khổng lồ hình thể phóng vụt lên bầu trời, cảm giác nóng rực bắt đầu cháy rụi xung quanh, nước biển các loại cứ vậy bốc hơi sôi sục.
Cũng may hòn đảo này được kết giới bảo vệ nếu không hẳn cũng theo đó đi tong.
"Ngay bây giờ hấp thu nó đi Gion."