"Các em có thể thấy, ta và Lee luyện thể thuật có thể làm gãy tay, gãy chân và ngoại thương đối thủ, của chúng ta được gọi là cương quyền. Thế nhưng Hyuga họ lại khác, họ sở tu là nhu quyền, nhìn có vẻ như nhẹ nhàng, nhưng đòn nhẹ nhàng đó lại ẩn chứa Chakra, thông qua tiếp xúc lỗ chân lông cơ thể, họ bắn vào cơ thể đối thủ một tia Chakra nhỏ để phong bế đường chảy Chakra đối phương, sau đó dẫn đến Nội Thương...cực kì nguy hiểm."
"Phong bế Chakra...nội thương."
Naruto mờ mịt ngáo ngơ nhìn đám người.
"Aizz, các sợi dây Chakra trong cơ thể con người đều chạy qua các nội tạng quan trọng trong cơ thể con người, nếu như phong bế nó, sẽ ảnh hưởng đến các cơ quan nội tạng, nặng có thể mất mạng, nhẹ cũng trọng thương, giờ hiểu chưa."
Kakashi chỉ tiếc rèn sắt không thành, lảo đảo nói.
"Như vậy Sensei, chẳng phải các dây thần kinh không thể thấy được sao??"
"Không phải vậy đâu Sakura, trên thực tế mắt thường không thể thấy được, thế nhưng với Byakugan lại khác, có thể nói đó là huyết kế giới hạn của Hyuga, ngay cả Sharingan của ta cũng không thể nhìn rõ được đến vậy."
Đám người hội thoại một lúc, sau đó chính là lại tập chung nhìn phía dưới rồi.
"Nếu đã vậy..."
『Bát quái lục thập tứ chưởng』
Neji hai tay múa ra một đường, tiếp theo chính là hướng Hinata sáu tư quyền đánh ra.
"Vô ích, Neji-nii."
『Hồi Thiên』
Neji sáu tư chưởng cứ vậy liên tục liên hồi đánh ra, thế nhưng bên cạnh một vòng xoáy gắt gao phòng thủ.
Hết rồi sáu tư chưởng, Hinata cũng thả ra Hồi Thiên, song song cùng đứng đối mắt.
"Neji-nii, ta sẽ cho anh thấy, ta đã thay đổi rồi."
Hinata nũng nịu quát nhẹ một tiếng, dưới hai tay bắt đầu nổi lên một lớp khổng lồ nắm đấm Chakra bao quanh.
『Bát Thập Thần Quyền Không Kích』
"Bành Bành Bành!!!"
Ba tiếng xé gió vút ra, nổ bể vang dội vang tiếng, đất đá các loại bụi mù tứ tung.
Đám người tại chỗ hít mạnh một hơi.
"Tên nhóc Hyuga kia e là muốn xong!! Đây là cái gì thể thuật!!"
Gai trên mặt nổi một tầng mồ hôi hột rơi xuống, hắn là bậc thầy thể thuật, thế nhưng vừa nãy quyền...hắn không thể bắt kịp, thậm chí hắn nhận rằng nếu đối mặt với cái kia trong chớp mắt phủ xuống ba quyền kia, liệu nếu không mở đến sáu tầng, liệu có khả năng né tránh không.
Rất nhanh bụi mù tản đi, Hyuga Neji vẫn hoàn hảo đứng đó, thậm chí một vết thương cũng không có, tuy nhiên trên mặt hắn không chút nào che dấu vẻ trắng bệnh, e rằng hiện tại vắt cũng không ra giọt máu nào đi.
Nhẹ liếc bên cạnh phân biệt ba góc, ba góc được tạo bởi hoàn hảo ba chiếc hố, mà hắn chiếm chính là vị trí trung tâm, đây là ý gì, rõ ràng rằng Hinata cũng không muốn tổn hại đến hắn.
"Ta thua...đây là Tông gia bí mật bất truyền chiêu thức sao?"
Neji ảm đạm, lại không cam lòng nhìn Hinata.
"Không phải!"
Hinata hung hăng lắc đầu một cái, lại khẽ liếc về Kenji, đây chính là bất truyền chiêu thức, thế nhưng cũng không phải thuộc về Hyuga, mà là thuộc về Kenji.
"Ra vậy, hiểu rồi..."
Neji ảo não rời đi, mặc kệ Gai cùng Rock Lee có thế nào an ủi đi chăng nữa.
Trọng tài cuối cùng bừng tỉnh trong chấn động vội vàng tuyên bố thắng lợi thuộc về Hinata.
"Tuyệt vời, Onee-san lợi hại."
Hanabi vui vẻ nhảy cẫng lên, chạy vội đi một hồi ôm ấp.
Kenji cười nhẹ một cái, nhìn Naori.
Đối phương cũng vậy mà gật đầu, hai người cứ vậy biến mất khỏi quảng trường, chuyện kế tiếp hoặc là đám kia khiếp sợ đủ thứ liền không rảnh mà nhìn ngó rồi.
Ra đến bên ngoài bắt gặp Neji đang đứng trước mộc nhân, Kenji khẽ đảo mắt một cái.
"Ngươi không phục sao?"
"..."
"Ngươi muốn biết tất cả, vậy liền đi đến chỗ Hiashi hỏi, hoặc có lẽ muốn thoát khỏi số phận chim trong lồng liền nói với hắn, ta tin tưởng ngươi chỉ việc mở miệng, hắn sẽ chắc chắn chấp nhận cởi ra cho ngươi."
Kenji chỉ nói như vậy, thế rồi lại cùng Naori rời đi rồi, còn chuyện tiếp theo, có ra sao thì bản thân sớm đã biết, tiếp theo chính là Rock Lee đấu với Gaara, nghĩ đến hẳn vòng ba sẽ bắt đầu một tháng nữa đi.
Qua loa bữa tối, hai người từ từ đi bộ trở lại Kikyo vừa đi vừa nói chuyện phiếm, Naori hiện tại có lẽ chính là max rồi thân thể chứa đựng, toàn bộ Chakra cơ thể cũng chuyển thành thuần túy nhất năng lượng tự nhiên, chỉ là Chakra cửu vĩ không cách nào chuyển đổi mà thôi.
"Hm, chúng ta có khách sao?"
Kenji cùng Naori đứng một bên không xa nhìn về lâu đài Kikyo, nơi đó nóc nhà bị phá ra một vết rách kéo dài ra, đồng thời ở đó còn có thêm một cái xác Ninja làng âm thanh.
Hmm
『Thần Nghịch』
"..."
Xem ra chết trước đó khá lâu.
"Liệu có phải do khoảng cách quá xa không??"
Naori không nhịn được quay ra hỏi một câu.
"Không! Kể cả thế giới này bị hủy diệt, ta vẫn có thể tự nhiên đảo lộn lại,hẳn là do chết khá lâu mà thôi, hẳn bọn chúng vẫn còn ở đằng sau đi."
Hai người gật đầu một cái nhẹ bước vào trong, đây là nhà mình đấy, thế nhưng là lại có tôm tép không hiểu tôn ti, như vậy liền chết đi thôi.
Chưa đến nơi, Kenji cùng Naori đã nghe thấy tiếng đối thoại rồi, là của Kabuto và tên Ninja làng cát.
"À còn chuyện này nữa, mọi chuyện còn lại để tôi lo, tôi muốn thử xem trình độ hắn thế nào mà dám cả gan lởn vởn quanh đây."
"Không, cứ để chuyện ở đây ta lo.."
Lời nói chưa dứt, hai người một trận nguy cơ chính là không chút nào báo trước reo vang lên trong cơ thể, không chỉ hai người, ngay tại đằng sau Hayate đang chuẩn bị chạy trốn khỏi hai người này, hiện tại chân cũng nhũn lại không thể di chuyển, đứng phía trên nóc nhà xa xa kia Gaara cũng tương tự như vậy không cách nào di chuyển.
"Thật là tò mò? Ta thật hiếu kì, trình độ các ngươi như thế nào, mà dám xuất hiện ở nhà ta?"
Lạnh bạch tiếng bước chân vang lên, Kenji cùng Naori từ từ mà tiến lại gần, Kabuto cùng tên Jonin chính là chân tựa như nhũn ra, không cách nào nhấc lên nổi.
"Không có của ngươi chuyện gì, có thể đi chết trước."
『Rinseigan: Limbo』
Jonin làng cát bỗng nhiên chính là một trận lơ lửng bay lên cao, khuôn mặt đủ loại vặn vẹo, khuôn mặt càng ngày càng đỏ, cuối cùng rắc một cái. Chết không thể chết lại.
"Kế tiếp là ngươi."
"Khoan... Khoan, chúng ta không biết đây là nơi ở của ngài..."
Kabuto khuôn mặt khó coi đến cực điểm, vẫn còn cố gắng nặn ra một nụ cười.
Đùa sao tên kia Jonin thực lực còn hơn hắn, thế nhưng lại bị giết như giết gà, thậm chí sức phản kháng cũng không có, thậm chí hắn còn không rõ ràng hắn rốt cục làm sao bị giết.
Hơn tất cả, hai người này ăn mặc Akatsuki trang phục.
Hắn nhưng là làm gián điệp hai mang, vừa là của Sasori vừa là của Orochimaru, hắn thế nào lại không biết mang trang phục Akatsuki mang ý vị thế nào.
"Biết thì lại thế nào? Không biết thì lại làm sao? Đây nhưng là nhà ta, cũng giống như cách ngươi nói chuyện vậy, nhà ta có chuột đến, lí nào ta lại cho nó khoét nhà đục cửa. Nhìn rõ ràng sao?"
Kenji ánh lạnh nhạt chỉ mái nhà bên đó, nơi đấy chính là một vết rách kéo dài, đây là do Gaara giết tên làng âm thanh tạo thành.
"Không, không...ta nhưng là người nhà, ta là người của Sasori."
Kabuto không còn có suy nghĩ nhiều nữa rồi, hắn cảm nhận được vùng không gian bên cạnh hắn càng lúc càng co lại, nếu không nói nhanh ra rất có thể hắn bị bóp chết ngay bây giờ.
"Không...Orochimaru hay Sasori đều vậy...trước mặt ta, thực lực chúng còn chưa đáng nhìn, thế nên yên tâm chết đi a."
"Không không không....a. A. A. A."
Cả cơ thể Kabuto chính là điên cuồng bị bóp méo lại, tròn mắt cũng trừng lồi đi ra, rất nhanh thôi, tựa như pháo hoa một dạng, nổ ra thành một đám bọt máu.
"Cả ngươi nữa...chết đi."
Vẩy mắt nhìn Hayate, cũng tương tự như Kabuto, đều giống nhau nổ chết.
"Chạy được? Vì cái gì...là Shukaku cứu sao?"
Ban nãy Kenji cũng không tận lực phong cấm vùng không gian kia, cho nên câu trả lời đơn giản hẳn là Shukaku cứu lấy Gaara đi, tất nhiên Kenji cũng không có quan tâm lắm, dù sao cũng không có ý định giết chết Gaara, hắn còn có tác dụng.
Còn ba người này, chết chưa hết tội.
Kabuto với Jonin làng cát không nói, thế nhưng Hayate, hẳn không đơn giản bám theo ba người này đi, mục đích đơn giản Hiruzen phái đến, hẳn không có nói rõ ràng, chính là vì muốn theo giõi ba người này, đồng thời chính là Kenji cùng Naori, nói gì thì Kikyo cũng là nhà của hai người.
"Những cái xác này nên thế nào sử lý đây..."
Naori nhíu mày nhìn be bét ba cái xác không khỏi hỏi.
"Mặc kệ cho quạ mổ đi."
Thế nhưng chẳng phải thế này người khác phát hiện thế nào? Naori có chút không hiểu, thế nhưng vẫn cứ mặc kệ đó, Kenji hẳn tự có cách nghĩ riêng đi.