Dịch giả: Tiểu Băng
Khả năng điều khiển thảo mộc của cô gái áo đen không liên quan gì tới dược đạo, mà là một loại công pháp tu hành, cùng loại với thiên phú thần thông, có thể câu thông với thảo mộc, và điều khiển chúng.
Không Hà Viện tuy chuyên về phương pháp không gian, nhưng nhờ có không dong tà thụ, tu hành trên cây, lâu ngày đương nhiên sẽ tạo nên một mối quan hệ đặc biệt với cây cỏ, đến mức mỗi đệ tử Không Hà Viện còn có một cây không dong tử thụ để điều khiển chiến đấu!
Cách thức điều khiển này, nói chính xác là một loại khế ước tạm thời, mượn nhờ mà thôi!
Nhưng Bạch Tiểu Thuần thì khác, hắn lấy dược đạo làm cơ sở, lấy Thảo Mộc Giai Binh làm dẫn, cái hắn có không phải là khế ước, không phải là mượn nhờ, mà là... điều khiển thật sự!
Dùng phương pháp Tương sinh tương khắc, thảo mộc dung hợp chi đạo, hắn lại còn là Thiên Đạo Trúc Cơ, thiên đạo khí tức tràn đầy, giúp hắn có một khí thế bá đạo mà tu sĩ Trúc Cơ bình thường không thể nào có được!
Nếu không phải cô gái này có bí pháp đặc thù, lại có xuất thân từ trung du tông môn, e là đã sớm bị Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn nghiền ép, dù bây giờ vẫn còn chống cự, nhưng cũng không còn được bao lâu!
"Quay lại cho ta!" Bạch Tiểu Thuần quát, tay đẩy mạnh về phía trước.
Thảo mộc phong bạo nổ vang, trở nên nghịch chuyển, bay về phía cô gái áo đen công kích.
Cô gái kinh hãi, giờ ả đã hiểu, hồi nãy là Bạch Tiểu Thuần cố ý dụ ả tới gần để dùng cái dù màu đen.
Đấu với Bạch Tiểu Thuần, ả có chút kiêng kị, cái dù màu đen quỷ dị, làm ả run sợ, nhưng chúng không phải là thứ đáng sợ nhất.
Cái đáng sợ là phương pháp không gian chủ lực của ả lại không qua mặt được Bạch Tiểu Thuần.
Không có phương pháp không gian, ả không thể thi triển ám sát chi thuật, cũng không trốn được vào trong hư không, chẳng khác gì phế mất một cánh tay của ả.
Bây giờ, đến thảo mộc chi pháp cũng bị khắc chế!
À không, đây không phải là khắc chế, mà là cướp đi quyền điều khiển!
"Ta không cam lòng!!" Nữ tử trở nên điên cuồng, ả là thiên kiêu, tâm cao khí ngạo, trước nay toàn là ả dồn ép người khác, giờ chỉ còn một chút xíu nữa là tấn chức Kim Đan, được kì vọng rất cao, kiểu bị người khác áp chế thế này, ả chưa bao giờ gặp phải!
Thấy phong bạo tới gần, ả cười nhạt, ngồi xuống, ấn mạnh tay xuống đất.
"Mộc Binh Quyết!!"
Từ hai chân ả xuất hiện những chiếc xúc tu cắm thẳng xuống đất, sau đó lan ra xung quanh như rễ cây!
Người ả nổi lên những sợi gân xanh, màu xanh lục đậm như gân lá!
Da của ả chuyển thành màu nâu, cơ thể ả hóa thành... Mộc nhân!!
Mộc Binh Quyết, thuật pháp bí truyền của Không Hà Viện, biến tu sĩ thành mộc nhân!
"Ta không tin ngươi cướp được quyền điều khiển thảo mộc của ta nữa!"
Thảo mộc xung quanh bay về chỗ ả, cơ thể ả không ngừng to lên, đã cao cả trăm trượng, khí thế mạnh mẽ không thua gì không dong thụ thật sự!
Phong bạo đã bị ả thuần phục, bay vờn quanh người ả, hóa thành một cây búa to trong bàn tay phải!
"Chết đi!" cây búa to xanh rì do thảo mộc tạo thành chém thẳng vào Bạch Tiểu Thuần.
Lực công kích quá mạnh mẽ, khiến phong ấn huyết giới vỡ tan.
"Là Bạch sư thúc!!"
"Trần sư tỷ!!" tu sĩ hai phe kêu lên. Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt, trong đầu dần xuất hiện một cây gai cực to như một ngọn núi!
Xung quanh Bạch Tiểu Thuần ngập tràn hơi nước, tỏa ra khắp xung quanh, chiếm trọn một phạm vi cả trăm dặm.
Trong phạm vi trăm dặm đó, tu sĩ của cả hai phe đều cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ khó tả lên mình.
Tu sĩ Kim Đan trên cao cũng phải biến sắc!
Búa to chỉ còn cách chừng ba trượng, Bạch Tiểu Thuần mở mắt, đôi mắt không có tiêu cự, trăm dặm hơi nước xung quanh bỗng hóa thành Thủy Trạch!!
"Thủy Trạch... Quốc Độ!" Bạch Tiểu Thuần thì thào, âm thanh rất nhỏ nhưng như đang triệu hoán, rơi vào tai tu sĩ nguyên anh chẳng khác gì tiếng sấm, vang vọng xuyên không từ thời viễn cổ!
Mặt đất rung chuyển, cây búa to đang hạ xuống đã bị một cây gai cực lớn đột ngột xuất hiện đỡ lấy, đẩy thẳng lên trời!
Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng!!
Cây gai cực to kia không ngừng bành trướng, như muốn đâm rách bầu trời, theo sau nó là một hàng gai tiếp tục từ từ nổi lên!
Nữ tử hóa thành mộc nhân kia còn chưa kịp chạm tới chéo áo Bạch Tiểu Thuần, đã bị một cây gai đâm xuyên qua người, kéo lên trên trời cao!
Nữ tử tuyệt vọng, thân thể biến hóa trở lại làm tu sĩ, máu tuôn ra ào ạt, đã trở thành hấp hối!
Mặt đất chấn động, trong làn hơi nước mông lung, có thể mơ hồ nhìn thấy bên dưới hàng gai sắc to tướng kia, là một cơ thể rất to!
Thân hình đó quá lớn, phạm vi trăm dặm không đủ chỗ cho nó xuất hiện, thế nên không ai nhìn ra được nó là cự thú gì!
So với cơ thể khổng lồ của nó, nữ tử bị xiên trong một cái gai kia cơ bản chả có ý nghĩa gì...
Tu sĩ hai phe đều nghẹn họng, nhìn mà trân trối, may mà quá trình này kéo dài không lâu, chỉ qua mấy lượt hít thở, cự thú trong Thủy Trạch Quốc Độ gào lên, sau đó từ từ tiêu tán, hơi nước cũng dần biến mất, mọi thứ trở lại bình thường, áp lực không còn, thân thể cô gái kia rơi phịch xuống trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
Nữ tử hấp hối, cười thảm nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt đầy oán độc, miệng há ra, định nguyền rủa Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần đã vung tay áo, thanh huyết kiếm ngưng tụ từ máu của Chu trưởng lão bay tới, chặt đứt đầu ả!
Cái đầu bay ra, trên cái đầu ấy, lại là một đôi mắt mở to không cam lòng!
Huyết kiếm tiêu tán...
Bạch Tiểu Thuần đã làm đúng lời hắn nói, dùng thanh kiếm này, lấy mạng đổi mạng, lấy máu đổi máu!
Bạch Tiểu Thuần thu túi trữ vật của nữ tử, định quay người rời đi, nhưng một tiếng hét đã từ xa vọng tới.
"Đồng sư muội!!"