Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1957: Cuộc chiến thời gian (1)



Nhưng nói cho cùng, Bạch Tiểu Thuần ở đây, ở trên lực sát thương, không có cách nào chấn động Nghịch Phàm. Mỗi lần Nghịch Phàm ra tay, đều sẽ làm Bạch Tiểu Thuần ở đây toàn lực chống cự, đồng thời bản thân cũng sẽ bị tổn thương nặng nề.

- Nhưng chung quy, tất cả cũng nên kết thúc!

Nghịch Phàm nheo cặp mắt lại, thân thể thoáng một cái, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Tay phải hắn còn giơ lên. Ngón cái của hắn nhất thời tối tăm, giống như tất cả mọi khí tức trong cơ thể, đều ngưng tụ ở trên ngón cái. Còn ở bốn phía xung quanh ngón cái này, dường như hình thành hố đen, tản ra ý tịch diệt, giống như cộng hưởng cùng toàn bộ tinh không.

- Diệt Sinh Chỉ!

Nghịch Phàm hờ hững mở miệng. Ở trong chớp mắt triển khai Diệt Sinh Chỉ này, một trăm lẻ tám vạn đạo thân của hắn, ở trong đống đổ nát khác nhau, cuối cùng lại đồng thời nâng tay phải lên, ngón cái đều tối tăm, triển khai... Diệt Sinh Chỉ!

Tất cả đạo thân, tất cả thi triển diệt Diệt Sinh Chỉ, uy lực của nó to lớn, đã không có cách nào hình dung.

SAắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa kịch liệt, nhanh chóng lui về phía sau. Đồng thời một trăm lẻ tám vạn đạo thân bên trong đống đổ nát, đều lui về phía sau.

Chỉ là Diệt Sinh Chỉ giống như xác định phong tỏa tất cả. Mặc cho Bạch Tiểu Thuần lui ra phía sau như thế nào, cũng vẫn không có cách nào né tránh được. Theo đầu ngón tay Nghịch Phàm hạ xuống, tinh không nổ lớn, một trăm lẻ tám vạn đạo Diệt Sinh Chỉ, toàn diện bạo phát!

Nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần hít thở chợt dừng lại. Trong tiếng gầm khẽ Bất Tử Quyển điên cuồng vận chuyển. Hám Sơn Chàng, Bất Tử Cấm lập tức triển khai, cuối cùng hình thành Toái Hầu Tỏa, bất chợt đánh tới về phía Diệt Sinh Chỉ này!

Bên trong một trăm lẻ tám vạn đống đổ nát, tất cả đạo thân của Bạch Tiểu Thuần, lúc này đều đang thi triển Toái Hầu Tỏa. Trong tiếng nổ lớn, xuất hiện một trăm lẻ tám vạn lần va chạm, ở một tích tắc này, ngưng tụ trở thành một âm thanh.

Âm thanh này chấn động tinh không. Giờ phút này, bên trong tinh không âm thanh bị cắt đứt, lại truyền khắp tám phương. Trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần cùng với tất cả đạo thân của hắn, đều phun ra máu tươi. Thân thể giống như thoáng cái mệt mỏi, giống như tất cả sức sống đều muốn tan vỡ. Bạch Tiểu Thuần càng cảm nhận được rõ ràng, bên trong Diệt Sinh Chỉ này ẩn chứa sự kinh người. Bất Tử Quyển cũng rất khó khôi phục, còn có thể chấn động linh hồn.

Lúc này, khi phun ra máu, lùi về phía sau, Diệt Sinh Chỉ cuối cùng lại giống như thấu qua xương, ở dưới ánh mắt lãnh khốc của Nghịch Phàm, hung hãn truy sát!

- Tiếp tục như vậy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Trong lòng Bạch Tiểu Thuần run lên.

- Không thể như vậy... Cuộc chiến ở một trăm lẻ tám vạn đống đổ nát còn chưa đủ phân tán. Muốn chiến thắng Nghịch Phàm này, nhất định phải cần thêm ngoại lực nữa...

Mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ ửng. Ở nguy cơ trước mắt này, hắn bất chợt điên cuồng hét lên một tiếng.

- Tuyên Cổ Quyển!

Tuyên Cổ Quyển, ẩn chứa quá khứ, hiện tại cùng tương lai. Đây là thần thông công pháp Bạch Tiểu Thuần tự nghĩ ra, ẩn chứa thời gian bản nguyên.

Ở thời điểm trước khi Bạch Tiểu Thuần thăng cấp chúa tể, hắn không có cách nào làm được việ dung hợp quá khứ, hiện tại cùng sau này lại với nhau, phát ra lực lượng cuối cùng của Tuyên Cổ Quyển.

Nhưng bây giờ, sau khi bước vào trình độ chúa tể, Bạch Tiểu Thuần bất luận là đối với khống chế bản nguyên, hay tu vi chống đỡ, đều khiến cho hắn có tư cách, đi hoàn toàn thể hiện ra Tuyên Cổ Quyển.

Mà Tuyên Cổ Quyển cuối cùng thể hiện ra quá kỳ dị. Bạch Tiểu Thuần mặc dù không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng đây dù sao cũng là đạo pháp hắn sáng tạo ra, chính hắn cũng có một chút phán đoán.

Chỉ có điều trước lúc này, vì tu vi không đủ, không có cách nào làm được. Đồng thời hắn cũng cảm thấy mình đối với Tuyên Cổ Quyển mặc sức tưởng tượng, hình như có chút quá mức không hiện thực. Nhưng hôm nay, sau khi khống chế đối với thời gian bản nguyên, hắn tự nhiên phát hiện, cái gọi là không hiện thực này, hình như... không phải như vậy!

- Quá khứ!

Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ, giơ tay phải lên, bất chợt đặt tại mi tâm. Nhất thời trí nhớ của hắn hóa thành phù văn, ầm ầm tản ra, ở bốn phía xung quanh hắn hình thành một vòng xoáy cực lớn.

- Hiện tại!

Trong cánh cửa sinh tử đột nhiên hạ xuống. Một cánh cửa ở sau lưng Nghịch Phàm, một cánh cửa ở phía sau bản thân hắn.

- Tương lai!

Số phận liên kết, không thể phân chia. Giống như giờ phút này, Bạch Tiểu Thuần cùng Nghịch Phàm tới một mức độ nào đó, không quan tâm Nghịch Phàm có ý nguyện như thế nào, đều cưỡng chế nối liền lại cùng nhau. Cho dù Nghịch Phàm có thể chặt đứt, chỉ là... Bạch Tiểu Thuần sẽ không cho Nghịch Phàm có thời gian. Trong chớp mắt, hai tay của hắn lại chợt giơ lên, một ngón tay đặt mi tâm, chỉ vào Nghịch Phàm!

- Dung hợp, mãi mãi trường tồn!

Những tiếng động ầm ầm, trong phút chốc lại vang lên ngập trời, khuếch tán tám phương. Đồng thời, vòng xoáy bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần, bỗng nhiên lại bạo phát ra. Vòng xoáy này giống như nối liền một khu vực thần bí, ở trong chớp mắt hình thành, ở trong sự khuếch tán này, chỗ tinh không giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Nghịch Phàm, cuối cùng lại giống như nghịch chuyển, ở bốn phía xung quanh bọn họ, xuất hiện gió bão thời gian. Thậm chí có từng hình ảnh, ở bên trong trận gió bão hung bạo này không ngừng xuất hiện.

Một lực lượng huyền diệu chí cường, giống như từ thời gian bốn phía xung quanh nơi này bên trong gió bão khuếch tán tiến đến, cuối cùng lại khiến cho Diệt Sinh Chỉ của Nghịch Phàm, tan rã với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cùng tan rã, còn có Diệt Sinh Chỉ do đạo thân Nghịch Phàm bên trong một trăm lẻ tám vạn giới thi triển!

- Sông dài thời không? Không có khả năng. Không đúng. Dây không phải là sông dài thời không. Đây là... ở ngoài sông dài thời không!

Trong nháy mắt Nghịch Phàm biến sắc, Bạch Tiểu Thuần cũng thấy đầu váng mắt hoa. Vòng xoáy ở bốn phía xung quanh hai người biến mất. Bốn phía xung quanh đều khôi phục lại giống như bình thường. Nhưng rất nhanh, bất luận là Bạch Tiểu Thuần hay Nghịch Phàm, tâm thần đều chấn động. Bọn họ thấy được... ở phía xa, địa phương hoa vĩnh hằng đã từng tồn tại, lúc này trong tinh không thình lình có một mảnh đại quân ma ảnh mênh mông vô tận, đang gào thét lao đến.

Ở phía sau đại quân ma ảnh này, một người vô cùng khổng lồ, đang đi từng bước một, tiến về phía hoa vĩnh hằng.

Người khổng lồ này... Chính là Nghịch Phàm!

Đó là... một cảnh tượng cách hiện tại cực kỳ lâu trước kia, Nghịch Phàm hủy diệt tất cả, đi tới trước hoa vĩnh hằng!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv