Dịch: lanchiyeudieu
Biên: Hoangtruc
Trong huyệt động lờ mờ lộ ra một bộ xương hổ màu vàng vô cùng dữ tợn. Bên trong miệng hổ là một con ong to khổng lồ, giống như bị mãnh hổ cắn một phát chết tươi.
Bị nanh hổ cắm phập qua bụng, đại yêu Minh Phong bị nhốt chặt trong di cốt Yêu Vương. Trong lúc nó giãy giụa tuyệt vọng, miệng hổ há ra lại khép lại như thể đang cắn nuốt thức ăn.
Loài ong vốn dĩ trong bụng không có ruột. Từ Ngôn biết điều này từ khi còn bé. Thuở nhỏ hắn vẫn thường lên núi đào không ít tổ ong.
Trong ba đại yêu, Minh Phong có tốc độ nhanh nhất nhưng lực phòng ngự cũng yếu nhất. Cho nên, Từ Ngôn mới tóm lấy Minh Phong mà khai đao.
Dùng Yêu Vương di cốt trấn giết Minh Phong xong, Từ Ngôn cười lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện trường mâu lôi điện. Một tiếng phù vang lên, lôi mâu đâm thẳng vào ngực Minh Phong. Đại yêu đang giãy giụa như vậy cứ thế mà bỏ mạng.
Bị trấn áp bởi di cốt Yêu Vương, yêu hồn Minh Phong nhất thời không trốn thoát được. Từ Ngôn đi tới bộ xương hổ rồi nhìn thẳng vào Quỷ Nhãn.
Vào lúc này, Kim Lão Đại cũng đá tung tóe Thủy Lao. Quỷ Nhãn cũng tránh được tia chớp. Hai đại yêu cùng lúc lui về sau mấy bước.
Chỉ vừa mới giao thủ, Minh Phong đã thiệt mạng. Loại thực lực như vậy, cho dù có liên thủ dốc sức chiến đấu, ba đại yêu cũng không chắc thắng được. Quỷ Nhãn hối hận vô cùng, lẽ ra lão không nên lôi kéo Kim lão đại và Minh Phong đến chặn Quỷ Diện ở Quỷ Nhãn Tông này.
Đây đâu phải là chặn giết địch nhân, mà là chờ chết đây mà!
Rít lên một tiếng, Quỷ Nhãn dùng con mắt thứ ba trên trán phát ra một luồng huyết quang kịch độc. Kim lão đại cũng di động yêu thân, một màn mưa lông chuột màu vàng quái dị liền ào ào bay tới.
Hai đại yêu dốc sức liều mạng, Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, đưa tay thu hồi pháp bảo, thi triển pháp quyết, tung ra một biển lửa cuồng bạo.
Phần Sơn Phí Hải vừa được thi triển bao phủ hoàn toàn huyệt động. Trong nhất thời hai đại yêu đã không còn thấy rõ vị trí địch nhân.
Kim lão đại khống chế mớ lông chuột của mình, mắt hiện ra tia sợ hãi, bốn móng vuốt liên tục thối lui.
Răng rắc!
Âm thanh sấm sét vang lên, trong biển lửa xuất hiện Lôi Quang. Gió bão nhắm đỉnh đầu Kim lão đại rơi xuống. Mớ lông chuột của lão quả thật rất bưu hãn, nhưng dưới công kích của lôi hỏa đã nhanh chóng bị phá hủy sạch sẽ.
Thiên phú chi lực của Kim Ma thử là khứu giác cực nhạy và nanh vuốt cứng rắn. Đáng tiếc, chúng hoàn toàn không phát huy được khả năng trong trận đánh này, trừ phi Kim lão đại quyết tâm dốc sức liều chết.
Thân là Đại yêu tộc Kim Ma thử, Kim lão đại vốn lấy cẩn thận mà nổi danh. Nếu không nắm chắc mười phần thì lão tình nguyện rút lui chứ không bao giờ dại dột đánh liều tính mạng của mình.
Nhưng chỉ một thoáng do dự đã làm Kim lão đại mất đi cơ hội cuối cùng. Vừa ngăn cản hỏa diễm sấm sét, lão cũng đồng thời cảm nhận được khí tức của Từ Ngôn và Quỷ Nhãn.
Khí tức Quỷ Nhãn ngày càng yếu, rất nhanh có tiếng rú thảm từ trong hang động, thê thảm tâm can liệt phế.
Chiến đấu một đối một, Đại yêu đơn độc không ai ngăn cản Từ Ngôn toàn lực ra tay được cả.
Đã dùng Lôi Hỏa pháp thuật chấn nhiếp Kim lão đại, Từ Ngôn sẽ không lưu thủ nữa. Dưới một chiêu toàn lực, Quỷ Nhãn bị hai kiện pháp bảo oanh tạc, thương tích đầy mình, hấp hối. Cuối cùng bị trường đao hổ cốt một đao bêu đầu.
Hỏa diễm dần dần tan đi, lôi quang chậm rãi biến mất, hang động yên tĩnh trở lại.
Trong sự yên tĩnh đó là ngập tràn máu tanh và áp lực.
Tí tách, tí tách.
Tiếng máu nhỏ giọt liên miên. Kim lão đại có thể thấy người kia đang cầm một cái đầu thằn lằn, nở một nụ cười quỷ quyệt với lão.
Quỷ Nhãn tông thế mà lại thất thủ. Tại đây, Từ Ngôn giết liền một lúc hai đầu đại yêu!
Ọt ọt.
Cổ họng chuột mập bỗng nhúc nhích một cái. Hai mắt Kim lão đại híp lại, không lên tiếng. Sau nửa ngày, lão liền hiện ra hình người.
"Kim Ma Thử nhất tộc ta và ngươi không có thâm cừu đại hận gì, Nhân tộc trong thành Ngũ Địa cũng được các người cứu đi rồi. Quỷ Diện, từ nay về sau chúng ta đường ai nấy đi, không ai phạm ai, ý ngươi thế nào?”
"Có thể." Sau khi nhốt yêu hồn Quỷ Nhãn, Từ Ngôn bình tĩnh nói: "Không biết Kim lão đại đã đào được bảo tàng Thất Long sơn chưa? Gần đây tại hạ khá rảnh rỗi, vừa vặn có thể giúp ngươi đào ra chút ít bảo bối đấy.”
"Bảo tàng không có ở Thất Long sơn, mà ở tại Thông Thiên hà, ngươi đi lúc nào cũng được." Kim lão đại hiểu rõ đối phương đang để ý điều gì.
"Ta sẽ không xuống đáy sông. Ngươi đã không chào đón thì ta đành phải tự mình đi tới Thất Long sơn một chuyến rồi”
Từ Ngôn cười lạnh tế ra hai kiện pháp bảo, một trước một sau vây khốn Kim lão đại, khí tức trên pháp bảo cường hoành như cũ, lóe ra hàn quang lạnh thấu xương.
"Nếu Quỷ Diện đã muốn đi Thất Long sơn, lão phu cung kính không bằng tuân mệnh." Cảm giác uy áp pháp bảo nửa điểm cũng không giảm, Kim lão đại lập tức đáp ứng.
Người ta có thể giết liền hai đầu đại yêu, tức là thực lực không kém nó chút nào.
Kim lão đại cân nhắc thời thế, thoạt nhìn lão luyện đến cực điểm. Đánh không lại, còn muốn bảo vệ tính mạng thì phải đúng trả giá thật nhiều rồi. So với tính mạng của Đại yêu thì tích góp ở Thất Long sơn của cả tộc Kim Ma thử tính là gì chứ.
Đưa tay thu hồi pháp bảo, linh lực trên người Từ Ngôn liền thu liễm trở lại.
Chém liên tục hai đầu đại yêu, hao phí linh lực quá lớn.
Đánh bại Kim lão đại không khó, nhưng muốn giết chết con chuột giảo hoạt này lại không hề dễ dàng.
Thu hồi thi thể hai đại yêu cùng Yêu Vương hổ cốt, cùng cái vỏ ốc thu được ở giao lộ, hắn phong ấn tất cả lại và bỏ vào trong Thiên Cơ Phủ, Từ Ngôn lúc này mới lẩm bẩm: "Bảo bối của Quỷ Nhãn tông có lẽ không ít, ngoại trừ túi trữ vật trên người Quỷ Nhãn, chả lẽ còn bảo tàng ở nơi nào sao?"
Dường như là tự lẩm bẩm, nhưng thực tế là hắn cố ý để Kim lão đại nghe.
Rơi vào đường cùng, Kim lão đại đành chỉ mặt đất, nói: "Đây là nơi Quỷ Nhãn tĩnh tu, trong lòng đất còn có một cái hang. Y cất đồ đạc ở đó”
"Họ nhà chuột các ngươi giỏi nhất là đào hang, Kim lão đại còn không giúp ta?”
Từ Ngôn ra vẻ nho nhã ôm quyền, vừa ra vẻ nhờ vả, nhưng người khác ôm quyền là hai tay chắp lại với nhau, còn hắn ôm quyền, hai tay lại có hai ngón vểnh lên, rõ ràng là dự tính thi triển kiếm quyết.
Nhìn Quỷ Diện âm thầm vận kiếm quyết, Kim lão đại chớp mắt hai cái, sau đó kêu lên chi chi. Lập tức có một con yêu linh Kim Ma Thử xuất hiện, bắt đầu đào hang.
Không bao lâu, một đường hầm đi xuyên lòng đất xuất hiện.
Kim lão đại mắt đưa nhìn đối phương, và đi trước vào đường hầm, Từ Ngôn lập tức theo sát phía sau. Rất nhanh hai người đã tới một cái động nhỏ nằm nửa trong hang đá.
Hang đá nằm sâu trong lòng đất, không chỉ có chất đống tài liệu tu luyện, mà còn có vô số linh thảo. Lại còn có từng gốc quái thụ cao lớn. Những quái thụ này có lá đen, thân trắng, bên trên còn bám rất nhiều vỏ ốc nho nhỏ.
Đem của cải Quỷ Nhãn tích trữ nhiều năm bỏ hết vào Thiên Cơ phủ, Từ Ngôn đứng nhìn một gốc quái thụ.
"Quả nhiên Bích Anh Loa có thể nuôi được, không biết Kim lão đại có biết phương pháp nuôi dưỡng Bích Anh Loa?”
Từ Ngôn nhìn chằm chằm vào một cành cây, lấy một nắm tay các vỏ ốc quái dị, cất tiếng hỏi. Những vỏ ốc quái dị này đúng là từng mảng Bích Anh Loa. Trên mỗi gốc quái thụ đều có hơn mười vỏ như vậy.
"Cây Bạch Phong vốn dĩ có lá màu trắng. Nhưng bị chuyển đến đây để cho Bích Anh Loa ăn. Cây Bạch Phong tuy có hiếm nhưng vẫn có thể tìm thấy một ít. Có điều toàn bộ Thiên Bắc này đã không còn có bao nhiêu Bích Anh Loa nữa, có lẽ đám này hẳn là số Bích Anh Loa cuối cùng rồi.”
Kim lão đại không có chút gì do dự, nói hết sự tình Bích Anh Loa.
"Quỷ Nhãn dùng vỏ ốc để ẩn thân. Có lẽ nhiều năm trước lão phát hiện cái vỏ ốc rỗng trong lòng đất, bên trong không còn thịt ốc, chỉ còn sót lại một mớ ốc nhỏ sắp chết. Lão nuôi nấng nhiều năm mới được tình trạng thế này.”
"Ốc mẹ sau khi chết còn sót lại đời sau?" Từ Ngôn khẽ nhíu mày, nói: "Vỏ ốc khổng lồ như thế này, ít nhất cũng phải trình độ Đại yêu trở lên. Sau khi chết chỉ để lại những ốc con này. Chẳng lẽ Bích Anh Loa không đạt đến trình độ đại yêu sẽ không cách nào sinh sản ra đời sau được sao?”
"Hẳn là như thế, nếu không Bích Anh Loa trong tay Quỷ Nhãn sẽ không chỉ có bấy nhiêu đây" Kim lão đại gật đầu nói.
Chỉ Bích Anh Loa trình độ Đại Yêu mới sinh ra được đời sau, như vậy khó xử lý rồi. Dưỡng ra được Yêu linh cũng phải mất một quãng thời gian dài rồi. Dưỡng được Đại yêu lại càng không dễ như vậy đấy.
“Để có mớ Bích Anh Loa này, Quỷ Nhãn nuôi bao nhiêu năm?" Từ Ngôn hỏi
"Ít nhất trăm năm trở lên." Kim lão đại đáp.
Nghe được tin tức này, Từ Ngôn không do dự nữa, trực tiếp thúc dục linh lực thu thập hết mớ cây và hơn trăm con Bích Anh Loa đó vào.