Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 57: Trông em rất quyến rũ.



Chu Nguyên Hạo cầm lấy vòng cổ phỉ thúy, ướm thư trên cổ tôi một cái: “Cái này rất hợp với em đó.

Tôi liếc qua giá tiền, năm mươi

triệu.

Tôi thiếu chút nữa bị dọa ngất đi, đời này tôi cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy. Đồ vật quý trọng thế này, lấy về tôi để ở đâu hả?

Tôi cầm chặt tay của anh, nghiêm túc hỏi: “Chu Nguyên Hạo, vì sao anh đột nhiên muốn dẫn em đi mua đồ thế?”

Chu Nguyên Hạo đương nhiên nói: “Em là người phụ nữ của anh, vậy anh tặng quà cho em là chuyện rất bình thường mà?”

Tặng quà thật sự là chuyện bình thường, nhưng tặng mắc như vậy thì không bình thường lắm đâu.

Tôi nhìn một vòng, đều đắt đến dọa người, vốn tôi không muốn nhưng nhớ tới Chu Nguyên Hạo làm ra trận thế lớn như vậy, nếu tôi mà từ chối thì cũng quá không nể tình rồi.

Cuối cùng, tôi càm lên một cái hộp gấm, bên trong là một viên cúc áo, màu vàng nhạt kim loại, chính giữa khảm nạm đá Khổng Tước, vô cùng đẹp.

Chỉ một cái khuy áo mà lại tới chín mươi nghìn.

“Vậy lấy cái này đi.” Tôi nói.

Chu Nguyễn Hạo nhíu mày: “Lấy cái này ư? Em thật sự không cân nhắc vòng cổ phỉ thúy kia sao?”

“Không cần.” Tôi nói: “Dù sao cũng không có cơ hội mang, lấy cái này là được rồi.”

Chu Nguyên Hạo có chút không vừa ý, rồi lại cũng không nói gì thêm, chúng tôi chỉ mua đồ vật giá trị nhỏ vậy nhưng người quản lý kia không có chút nào không vui, vẫn đang hầu hạ cẩn thận.

Cuối cùng lúc tính tiền, váy trên người tôi còn quý hơn cái khuy áo này.

Anh thừa lúc tôi đi nhà vệ sinh thì gọi điện thoại cho chú Trịnh: “Chú Trịnh, bà ta chỉ chọn một viên cúc áo rất rẻ, đây là có ý gì?”

Chú Trịnh đã im lặng một lúc, rồi bảo: “Cậu chủ, bà Khương không muốn dùng tiền của cậu.”

Chân mày Chu Nguyên Hạo cau lại.

“Cậu chủ, không sao đâu. Phụ nữ ấy mà, chinh phục bà ta ở trên giường, bà ta nghiễm nhiên sẽ ngoan ngoãn phục tùng cậu rồi.”

Chu Nguyên Hạo cúp điện thoại, hung hăng nói: “Muốn phân rõ quan hệ với tôi à, nằm mơ!”

Tôi cài cúc áo kia lên, ngắm nghía trong gương, phát hiện gần đây tôi trông đẹp hơn không ít. Làn da trở nên vô cùng trắng nõn tinh tế, dù cho không có lớp trang điểm thì cũng nhìn không ra nửa điểm khuyết điểm nhỏ nhặt. Đôi tay này của tôi vốn là đẹp mắt, chỉ là đâm người giấy, bổ nan tre,bội nhựa cao su một khoảng thời gian dài nên vết chai trải dài, thậm chí có các đốt ngón tay cũng bắt đầu hơi biến hình rồi, nhưng hôm nay đã được khôi phục không ít, không thấy vết chai đầu nữa, bàn tay cũng mềm mại vô cùng. ít nhất là cửu âm chi thể này vẫn có vài chỗ tốt.

Chu Nguyên Hạo mang theo tôi trở lại khách sạn, mới vừa vào cửa, anh đã ôm ngang tôi bế lên, trực tiếp đi tới phòng tắm.

“Anh… anh muốn làm gì?” Tôi kinh ngạc nói.

Anh cười tà tà với tôi: “Em nói xem anh muốn làm gì? Tối hôm qua en cho anh leo cây, không phải hôm nay nên bù đắp lại sao?”

Trong lòng tôi có oán giận, cười khẩy một tiếng, nói: “Sao nào, hồi nãy dần em đến tiệm trang sức, bây giờ thì lấy từ trên người em về sao?”

Vẻ mặt a h thay đổi, ôm tôi chặt hơn: “Em nói chuyện nhất định phải tổn thương người ta như vậy sao?”

Tâm trạng của tôi căng thẳng lên, trên mặt anh tràn đầy phẫn nộ, nhưng trong cặp mắt kia tôi thấy được một tia tổn thương. Lời này của tôi đã khiến anh tổn thương sao? Không ngờ tôi lại mềm lòng.

Khẽ thở dài, tôi nắm tay của anh, nói: “Nước ấm nên để nóng một chút.”

Nét mặt của anh rốt cuộc cũng dần thả lỏng, phòng tắm này còn lớn hơn phòng ở của người khác, bên trong có một cái bể tắm dùng đá cẩm thạch xây thành, bên trong đã chứa nước ấm, tỏa ra nhiệt khí hừng hực, nước ấm vừa vặn.

Anh đặt tôi lên hồ tắm, sau đó cởi đồ của mình, lộ ra hoàn mỹ dáng người.

Tôi không nhịn được cảm thán một câu dưới đáy lòng: dáng người tốt nhất trong nước.

Anh nghiêng đầu nhìn thoáng qua

tôi, hiện lên nụ cười mê người, chậm rãi đi vào bể tắm.

Tôi sửng sốt một chút, anh đây là… đang quyến rũ tôi ư? Tôi mới không để mình bị ăn, tôi tuyệt đối sẽ không bị lừa. Thưng tôi phát hiện, tôi đã chủ động bắt đầu cởi quần áo rồi. Miệng ngại nhưng thân thể chính trực, thật sự là bi kịch nhân gian mà.

Váy liền áo thuận theo hai chân của ta chảy xuống đất, tôi ở trong khỏi mù lượn lờ chậm rãi đi vào trong nước, nước ấm áp bao bọc thân thể của tôi, tôi cảm giác nơi nào đó trong thân thể cũng theo đó mà ướt át.

Chu Nguyên Hạo giống như có một đuôi cá giống bơi tới, ôm tôi vào trong ngực, nước bể lay động từng tầng một. Lúc kết thúc, hai chúng tôi đều cảm thấy rất thỏa mãn, bởi vì rất thư thái, tôi thế mà cũng ngủ luôn trong bồn tắm.

Khi tỉnh lại thì trời đã sáng, Chu Nguyên Hạo ôm tôi, thân thể của anh lạnh như băng, nhưng thân thể của tôi lại không chút bài xích. Chỉ là, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng ngửi được mùi cơ thể của anh, ngón tay của tôi nhẹ nhàng xẹt qua ngực trái của anh, nếu anh là người sống thì tốt biết bao.

“Như thế nào?” Chu Nguyên Hạo cười nói: “Có phải đã hoàn toàn bị anh mê hoặc rồi không?”

Tôi không ngờ anh đã tỉnh, lập tức rất lúng túng, xấu hổ thành con tôm càng mới chế biến vẫn còn mùi vị cay tê.

Tôi bỏ tay rồi, cái này bảo tôi trả lời sao đây?

Trả lời là thỏa mãn, vậy tôi không phải nữ lưu manh sao? Trả lời không hài lòng thì đoán chừng hôm nay không xuống giường được rồi. tôi

Cũng may là tôi thông minh, chuyển hướng chủ đề: “Tên Triệu Vĩ Hùng kia có lai lịch gì? Không ngờ cũng là người tu đạo.”

Chu Nguyên Hạo nói: “Anh đã bảo chủ Trịnh điều tra rồi, tên Triệu Vĩ Hùng kia đến từ Đông Bắc, khi còn bé cơ duyên xảo hợp, học chút quỷ thuật. Chẳng qua tư chất của anh ta ngu dốt, mấy chục năm rồi cũng chỉ có chút bản lãnh như vậy. Em có hai cái ác quỷ, muốn đối phó anh ta dư sức, đáng tiếc em không có kinh nghiệm gì, có chút khinh địch rồi. Chẳng qua nữ quỷ kia cắn anh ta một cái cũng nhận đủ rồi, nếu không ai giúp anh ta nhổ quỷ độc thì anh không nhìn được mặt trời ngày mai đâu.”

“Chẳng qua, mặc dù Triệu Vĩ Hùng không có thầy dạy, nhưng bên Thái Lan muốn hợp tác cùng anh ta, nhưng người đó là một trùm ma túy lớn.” Chu Nguyên Hạo nói: “Trùm buôn thuốc phiện Đông Nam Á đều có chút tâm linh, dưới tay sẽ nuôi dưỡng một hai con quỷ bà rơm rác hoặc là hàng đầu sư, em làm đứt gãy một cái tài lộ của ông ta, rất có khả năng anh ta sẽ phải một nhóm người tới trừng trị em, song không cần phải lo lắng, anh sẽ thay em thu xếp giải quyết tốt hậu quả.”

*Từ tiếng Trung . Những người này thường có hoàn cảnh bất hạnh, được một thầy phù thủy nhìn trúng thì sẽ theo thầy sống ở núi sâu, nghĩa địa để tu luyện và sinh hoạt.

Chia làm 2 loại, một trắng một đen: Trắng nhận tiền và của cải từ người khác, không có đạo đức gì cả để hạ thấp người khác; đen chủ yếu là giúp người ta giải thuật hàng đầu, tạo nhân duyên. Ở Thái, Cambodia, Malay, Lào, Indo, Myanmar đều có hàng đầu sư lợi hại, chỉ la khác nơi thi pháp, quá trình thi pháp cũng nhiều vô cùng. Những người hàng đầu sư thường sẽ không có lục thân, chỉ có học trò và giúp việc, tuy có vài hàng đầu sư cũng có vợ nhưng phần lớn không có con vì đó là di chứng của một âm pháp mà bọn họ tu luyện. Thuật hàng đầu của họ là một loại có thể cứu người và cũng hại người. Bởi vì nơi tu luyện mà đối tượng tác pháp cũng cực kỳ bí mật, pháp môn cũng không công khai truyền thụ cho bất kỳ ai, cũng không phải là bất cứ ai cũng có thể học, hơn nữa còn thường đến âm trầm chi địa (nhà không may mắn, bãi tha ma hay lò chôn ti thể) để thu thập và chế tác ra vật tính âm (xương, mỡ thị thể, bào thai khô, đất mộ,..v…v..). Hàng đầu sự là pháp sư sử dụng cổ thuật và bùa ngải.

Tôi có chút ít xấu hổ, con người của tôi có đôi khi sẽ xúc động và lỗ mãng, nếu như không có Chu Nguyên Hạo giúp tôi thì chỉ sợ bây giờ tôi đã sớm bị phiền toái quần thân rồi.

“Cảm ơn anh.” Tôi cảm ơn anh từ

Anh ôm eo của tôi, nói: “Hình như từ đó tới nay anh chưa nghe em gọi tên anh thì phải.”

“Em ít khi gọi tên anh sao?”

“Ý anh là, chỉ gọi tên chứ không gọi họ.”

Tôi sửng sốt một chút, cảm thấy có chút không được tự nhiên, qua rất lâu mới do dự nói: “Vũ Hạo.”

Anh mỉm cười, dáng tươi cười đó lộ ra vài phần đắc ý, tựa như rất hài lòng với xưng hô thế này.

“Từ xưa đến nay, muốn trừng trị vợ lẽ thì phải nhờ vào phòng lớn.” Chu Nguyên Hạo nói: “Vợ cả của Hồng Bách Ân là Vạn Hương hận thấu xương Giang Thu Uyên, đã sớm muốn diệt trừ cô ta. Chỉ là Giang Thu Uyên trong lòng Hồng Bách Ân rất có địa vị nên bà ta không dám tùy tiện ra tay, nếu như bước nào không tốt thì sẽ liên quan đến chính bà ta.”


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv