Không cho phép mày khóc. Tôi tự nhủ với chính mình, Khương Lăng, không phải chỉ là một người đàn ông thôi sao? Đàn ông theo đuổi mày nhiều như vậy, người này đi sẽ còn người khác tới, khóc cái gì chứ?
Thế nhưng thật sự còn có người khác tới hay sao?
Tôi mờ mịt nhìn bốn phía, giữa trời đất là một mảnh trắng xóa tuyết lớn, lòng tôi cũng một mảnh mờ mịt, bây giờ tôi nên làm cái gì? Trên giới này đều muốn bắt tôi, tôi có nhà nhưng không thể về được, người thân…Tôi cũng đâu còn người thân nữa đâu.
Tôi từng bước đi vào trong đống tuyết cạn, hai chân của tôi dường như đỏ bừng lên, mười đầu ngón tay cũng cóng tới mức tím tái, tôi lại mờ mịt chưa nhận ra, chỉ có thể đi mà không có mục đích nào.
Nếu tôi thật sự là Qủy Vương tới từ Địa Ngục, có lẽ tôi có thể trở về Địa Ngục nhỉ?
Thế nhưng vừa nghĩ tới những mảnh đất cằn cõi trong mơ kia, khắp nơi đều là lửa, tối tăm không thấy mặt trời, một chỗ giống như vùng đất tận thế như vậy, tôi lại sợ tới phát run.
Không quay về, tôi không muốn trở về.
Tôi tuyệt vọng nắm lấy tóc của mình, bỗng nhiên, hình như tôi cảm giác được gì, vội ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng dáng màu xám tro dang đứng thẳng tắp trước mặt mình.
Tôi hít vào một ngụm khí lạnh, lại là chưởng môn Mao Sơn – Trương Xương Thành.
Tôi quay đầu lại thì phát hiện đường lui đằng kia của mình cũng đứng một người, là trưởng phòng Vương.
Tôi lộ ra nụ cười thê thảm: “Chu Nguyên Hạo không có tới sao?”
Trưởng phòng Vương nói: “Thuật thu liễm khí tức của cô thật hay, nhưng thực lực của cô dù sao cũng có hạn, cô có thể lừa gạt được Chu Nguyên Hạo, nhưng lại không lừa gạt được chúng tôi.”
Con gái nuôi của Trương Xương Thành vừa chết, nên đã giận dữ rất lâu rồi, dùng ánh mắt lạnh lẽo trừng tôi, nói: “Còn phí lời với cô ta làm gì? Trước tiên bắt cô ta lại rồi nói.”
Ông ta nói xong, không đợi tôi nói chuyện đã vung phất trần lên, tôi cảm giác được một luồng lực lượng cực mạnh đánh tới chỗ tôi, tôi hít sâu một hơi, hô lên một tiếng Sư Tử Hống, nhưng lực lượng Sư Tử hống vừa đụng phải năng lượng của Trương Xương Thành đã lập tức sụp đổ, ngay sau đó, luồng lực lượng mạnh mẽ kia lập tức đâm vào trên người của tôi, tôi dùng lực lượng toàn thân để ngăn cản lại nhưng vẫn bị đụng bay ra ngoài.
Đây chính là sự áp chế đẳng cấp nhất, dù chỉ hơn kém một phẩm, nhưng cũng có thể toàn thắng trước tôi, huống chi lực lượng của Trương Xương Thành còn cao hơn của tôi mấy phẩm?
Tôi rơi xuống trên đống tuyết, bỗng nhiên nôn ra một ngụm máu tươi, nhìn qua hai quái vật khổng lồ trước mặt này, tôi thấy ngoại trừ tuyệt vọng thì vẫn là tuyệt vọng.
Tôi cười thê thảm một cái, xem ra, hôm nay tôi nhất định phải chết ở chỗ này rồi.
Trưởng phòng Vương nhìn bộ dáng nhận mệnh của tôi, tiếng nói lạnh lùng vang lên: “Chúng ta không phải là người không nói đạo lý, sẽ cho cô cơ hội lý giải. Tôi hỏi cô, con gái nuôi của đạo trưởng Trương – Khúc Giai Kỳ là cô giết đúng không?”
Tôi bất đắc dĩ cười khổ nói: “Đúng vậy!”
Sắc mặt của Trương Xương Thành càng lạnh lẽo hơn, trên người nổi đầy sát ý: “Nếu cô đã cung khai, vậy không còn gì đáng để nói, hôm nay, tôi sẽ xử tử cô ở chỗ này, báo thù cho con gái nuôi đáng thương kia của tôi.”
Ông ta nói xong, vung phất trần lên, lập tức quét tới chỗ cổ của tôi.
“Đạo trưởng Trương, từ từ đã.”
Trưởng phòng Vương nói: “Mọi chuyện còn chưa biết rõ ràng, trước tiên chúng ta cần xác định lại cô ta có phải là Qủy Vương chuyển thế đầu thai từ Địa Ngục hay không đã.”
“Còn xác nhận cái gì nữa?”
Trương Xương Thành nổi nóng, giận dữ nói: “Thà giết lầm một nghìn, còn hơn bỏ sót một người, quan tâm cô ta có phải hay không làm gì, cứ giết chết trước rồi nói sau.”
“Đạo trưởng Trương, đừng quên, còn có một Qủy Vương của Thiên Huyền Cung. Cô ta có lẽ là đồng bọn của Qủy Vương Thiên Huyền Cung, chúng ta bắt cô ta về tra khảo trước về manh mối của Qủy Vương Thiên Huyền Cung cái đã.”
Trưởng phòng Vương nói.
Trương Xương Thành hừ lạnh một tiếng, múa nhẹ phất trần, lập tức rơi lại vào trên khuỷu tay nói: “Hôm nay, trước hết sẽ giữ lại cho cô một mạng, cô giết con gái nuôi của tôi, sớm muộn gì tôi cũng tới lấy mạng của cô.”
Ánh mắt của tôi kiên định nhìn về bọn họ, nói: “Mặc kệ tôi có phải là Quỷ Vương hay không, tôi cũng không có quan hệ gì với Qủy Vương của Thiên Huyền Cung. Tính mạng của tôi cũng sẽ không giao cho bất kỳ người nào, cho dù là chết cũng phải chết trên tay của chính mình!”
Tôi nói xong, lập tức rút cây dao trong túi ra, lập tức đâm vào phía cổ của mình.