Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 325



Có người luôn nói rằng giết người rồi phóng hỏa đốt thắt lưng vàng, sửa cầu, lát đường mà không có xác chết, thực ra đều là quan niệm, người tu đạo chúng tôi, tu hành càng sâu, càng tin vào nhân quả báo ứng.



Không phải lúc báo ứng chưa tới.



Cuối cùng, rốt cuộc người đàn ông ục ịch chịu không nổi Mạc Thiên Phàm dây dưa, đưa cho hắn một tấm chi phiếu một tỷ rưỡi ngay tại chỗ, Mạc Thiên Phàm vui vẻ phấn chấn trực tiếp đi đến ngân hàng bên cạnh, chuyển tiền tới tài khoản của mình, sau đó lại đi đến trung tâm mua sắm bên cạnh, mua nguyên bộ trang phục, tất cả đều là hàng hiệu trong hàng hiệu, trang điểm cho mình, sau khi đi ra, cũng là người giống như chó.



Không ngờ rằng, tên nhóc này vừa ăn diện xong bắt đầu trêu ghẹo ong bướm, chạy tới dụ dỗ hai cô gái, chọc hai nữ sinh trẻ tuổi xinh đẹp cười ha ha, cười đến run cả người, đi theo hắn ăn cơm tối.



Tôi kinh ngạc, bỏ đi, vẫn nên đừng thừa nhận hắn là linh sủng của tôi, ném không nổi người này.



Trương Hoằng Thái rất thức thời, cũng không truy vấn tôi rốt cuộc dưới nước bùn đã cất giấu bảo vật gì, nhưng chúng tôi đều có thể cảm giác được, chúng tôi bị người khác theo dõi.



Chúng tôi lập tức lái xe trở về Hà Thành, bóng đêm tối hơn, tôi vẫn luôn cảm giác được, nguy hiểm đang xoay quanh trên đỉnh đầu chúng tôi.



“Từ từ.” Tôi nhìn con đường quốc lộ phía trước đen như mực, lại nhìn nhìn hướng dẫn trên đi động, nói, “Nguyên Hạo, phía trước không phải có thị trấn nhỏ sao?”



Chu Nguyên Hạo nhíu nhíu mày: “Em ở trên xe chờ, tôi đi xuống nhìn xem.”



Ánh ấy xuống xe, nhìn xung quanh bốn phía, hai bên quốc lộ tất cả đều là khu rừng rậm rạp, căn bản không nhìn thấy thị trấn nhỏ nào.



Nhưng hướng dẫn trên di động lại hiển thị, chúng tôi đã ở bên trong thị trấn nhỏ.



Chu Nguyên Hạo trở về trên xe, sắc mặt có chút nghiêm trọng: “Chúng ta trở về đi, trước đó chẳng phải đi qua một thôn sao, chúng ta ở nơi đó qua đêm.”



Ánh ấy dẫm chân ga, bắt đầu chuyển xe, bỗng nhiên, tôi lôi kéo tay áo của anh ấy, chỉ ngón tay ra bên ngoài: “Nguyên Hạo, anh xem.”



Chu Nguyên Hạo nghiêng đầu thì thấy, phát hiện một đoàn xe xuất hiện trên đường cái, chúng ta lái qua chỗ chúng tôi.



Đoàn xe đó trông giống như một đội đưa tiễn bà con, nhưng đều là những chiếc xe màu trắng với những bông hoa lớn màu đỏ quấn quanh người, trông có vẻ đặc biệt quỷ dị trong màn đêm tĩnh mịch này.



Tôi nhìn thời gian, nói: “Đã gần tám giờ tối rồi, còn có người kết hôn sao?”



Chu Nguyên Hạo cười cười, nói: “ Thật ra, người xưa đều kết hôn vào buổi tối.”



Lúc này tôi mới nhớ ra, khi tôi còn nhỏ bà nội kể cho tôi một câu chuyện xưa, nói về chuyện này.



Tương truyền rằng trước thời nhà Đường, người Hoa Quốc đều tổ chức hôn lễ vào buổi tối, từ “hôn”



trước kia thật ra là “tối”, nghĩa là hôn lễ được tổ chức vào lúc hoàng hôn.



Nhưng, vào giữa và cuối nhà Đường, các sứ quân Hoa Quốc bị chia cắt, trộm cướp khắp nơi, an ninh trật tự, phong tục thời bấy giờ là anh em ruột thịt không được đi cùng cô dâu, cô dâu phải cưỡi ngựa một mình ở phía trước, nhà mẹ đẻ anh em xa xa đi theo phía sau.



Kết quả, lại một lần nữa, một cô dâu lại biến mất giữa chừng, người nhà của hắn tìm kiếm khắp nơi nhưng đều không tìm thấy.



Hai ngày sau, bên ngoài một ngôi trường tư thục ở một ngôi làng gần đó, một người phụ nữ không mặc quần áo bất ngờ xuất hiện, người phụ nữ đó chính là cô dâu mất tích, cô bị bọn đạo tặc bắt cóc, bị cưỡng bức cực kỳ dã man.



Tên đạo tặc hung hãn đã cắt đứt lưỡi của cô không để cho cô để lộ bí mật, bởi vậy cô không thể nói chuyện.



Hiệu trưởng của tư thục nói rằng người phụ nữ này xuất hiện không mặc gì, cũng không thể nói chuyện, khẳng định là con quỷ, chúng ta cùng nhau giết hắn.



Vì thế, ông ta mang theo bọn học sinh đi cùng, dùng cục đá đánh chết cô gái đang sống sờ sờ.



Người nhà của cô dâu mới tìm tới, hiệu trưởng của trường tư thục mới biết được mình gặp đại họa.



Ở niên đại đó, chuyện như vậy ùn ùn không dứt, vô số cô dâu mới bị hại chết, vì thế mọi người mới định hôn lễ vào ban ngày.



Tôi nhìn đoàn xe càng ngày càng gần, quỷ khí dày đặc như vậy, xem ra thật sự là quỷ đón dâu.



Nhưng, chỉ cần người hắn cưới không phải cô gái còn sống, cũng không hại người, chúng tôi cũng không cần phải quan tâm.



Chu Nguyên Hạo lùi xe đến bên cạnh trong rừng, để cho bọn họ đi qua.



Lúc này tôi mới thấy rõ, con xe đó, rõ ràng chính là làm bằng giấy, chẳng qua tay nghề của người làm rất tốt, giống như đúc, bên trên còn có logo Rolls Royce.



Đoàn xe quỷ từng chiếc từng chiếc đi qua, cho đến chiếc cuối cùng, trên đó có dán một chữ hỉ lớn màu đỏ rực, trên đó có treo nhiều bóng bay màu trắng và một bó hoa lớn màu trắng trên nắp trước của chiếc xe. Đây là xe của cô dâu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv