Nhưng tướng quân Kim Giáp thả ra lâu như vậy, lại không có chút manh mối, tên Itozawa lại có thể tàng hình, cứ tiếp tục như vậy, Tư Không Uy Viễn sẽ bị đánh chết.
Đương nhiên, hắn bị đánh chết là chuyện tốt, nhưng bị người Nhật Quốc đánh chết, lòng tôi rất khó chịu, vô cùng khó chịu.
Thời kỳ triều đại nhà Minh, Tư Không Uy Viễn cũng từng ở phương nam chống đỡ giặc Oa, từng chém giết vô số hải tặc giặc Oa, thu hoạch vô số đầu người.
Để hắn chết trong tay giặc Oa, quá nghẹn khuất.
Bỗng nhiên, một phân thân của tướng quân Kim Giáp bị bóp nát.
Trong lòng tôi chấn động, nhìn về hướng ngôi nhà vườn trong rừng cây phía Tây Bắc mấy trăm mét.
Tôi yêu cầu tướng quân Kim Giáp không được rút dây động rừng, sau đó lén lút tới gần nơi phân thân biến mất.
Chính vào lúc đến gần nơi đó, bước chân tôi bỗng nhiên dừng lại, phát hiện trong bụi cỏ rậm rạp, có một viên đá vụn xây từ đá cuội.
Viên đá vụn đó cất giấu thật sự rất kỹ, nếu không phải ngũ quan của tôi cực kỳ nhạy bén, căn bản sẽ không phát hiện ra.
Tôi đột nhiên nhớ tới, trước kia xem qua truyện tranh Nhật Quốc, loại đá vụn này, chẳng phải là một loại trận pháp sao?
Tôi hít một hơi lạnh, tên Itozawa này quả nhiên khôn khéo, nếu có người phát hiện chân thân của hắn, xâm nhập trận pháp, trận pháp này tất nhiên nguy cơ nặng nề, chỉ sợ đến lúc đó còn chưa tiếp cận hắn, cũng đã chết.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Trong lòng tôi nôn nóng, bên kia đánh đến trời đất u ám, cứ tiếp tục như vậy, Tư Không Uy Viễn đến cặn bã cũng không còn.
Bình tĩnh, bình tĩnh.
Tôi vò đầu bứt tóc, nhớ rõ bà nội đã từng nói qua, thuật âm dương của người Nhật Quốc, đều truyền tự với dòng họ âm dương của Hoa Quốc thời đại Chiến quốc, mãi cho đến hiện nay, vẫn còn những chi nhánh của dòng họ âm dương ở Hoa Quốc, sử dụng thuật âm dương của phong cách Hoa Quốc.
Bởi vậy thuật âm dương của Nhật Quốc, và thuật giả kim của Hoa Quốc, có những điểm tương thông.
Ta nhanh chóng dạo qua một vòng xung quanh trận pháp, quan sát trận pháp này, phát hiện trận pháp này tương tự như trận cửu cung hỏa châu theo như lời trong sách bà nội, đều là lấy nguyên lý âm dương ngũ hành tương sinh tương khắc mà bố trí.
Nếu có người xâm nhập trong trận, trong trận sẽ sinh ra hỏa cầu, thiêu chết kẻ xâm nhập.
Chỉ có thủy mới có thể khắc chế trận pháp này.
Cách đó không xa có một hồ nước, vì nước đọng nên đã xanh lè có mùi hôi thối, tôi cắn răng nhảy vào, tốt xấu gì cũng không giết được tôi.
Tôi cố nén mùi hôi, bò từ trong nước ra, sau đó lén lút trở lại bên trận pháp, nâng chân lên, lại do dự một chút, nếu như tôi đã nghĩ sai thì làm sao bây giờ? Trực tiếp sẽ biến thành vịt nướng sao.
Bỏ đi, bất cứ giá nào.
Bước chân của tôi đạp xuống, không có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng tôi nhẹ nhàng thở ra, sau lưng toát đầy mồ hôi lạnh.
Tôi lén lút đi đến phía trước, quả nhiên phát hiện chân thân của Itozawa trên một cây đại thụ, vẽ trận pháp trên mặt đất, hắn ngồi quỳ ở bên trong, đang hết sức chăm chú làm phép.
Tôi từ phía sau lặng yên không một tiếng động đến gần, nhặt một cục đá trên mặt đất, cắt ngón trỏ, dùng máu vẽ một phù chú lên trên.
Đại sư bùa chú chân chính, đều có thể vẽ bùa chú lên trên vạn vật, tôi không có bản lĩnh lớn như vậy, nhưng hiện tại tôi không có dụng cụ, chỉ có thể tạm chấp nhận một chút.
Đi đến phía sau Itozawa, tôi bắn cục đá về phía hắn một cách thô bạo, ai ngờ dường như hắn sớm đã phát hiện ra tôi, quay người sang ngang, ném phi tiêu hình tam giác, bắn về phía trán tôi.
Tôi vô cùng hoảng sợ, nhưng tránh cũng không thể tránh, trơ mắt nhìn phi tiêu kia lao về phía tôi.
Bỗng nhiên, trên trán tôi nóng rát, thế nhưng phi tiêu kia lại tan ở giữa không trung, ánh mắt Itozawa vốn dĩ nhìn tôi một các nham hiểm, trên mặt cũng nở nụ cười độc ác, lúc này, nụ cười đó lại cứng đờ lại, hắn lộ ra biểu cảm cực kỳ sợ hãi, quên mất cả làm phép, hai chân mềm nhũn ngồi trên mặt đất, va vào một pháp khí.
“Yêu ma!” Hắn chĩa vào tôi hét, “Mày là yêu ma!”