Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma: Em Đừng Hòng Trốn

Chương 27



Chương 27: Dám đụng tới người phụ nữ của tôi

Mặc dù Hướng Quốc Dũng là một kẻ lừa đảo, nhưng vì lừa rất ra dáng, trước đó có chăm chú đọc qua một chút sách phong thủy cổ đại, nên vẫn hiểu rõ một chút.

“Còn có nơi này, nơi này sao lại có cây hòe? Đây không phải là đưa vào điểm tối kỵ đó sao, nó sẽ đem lại tai họa, còn có bên này nữa, nơi này sao có thể xây lương đình, đây là phạm vào ất vị, sẽ liên lụy đến tính mạng người, sẽ kiến người ta gặp ma quái hoài, tử vong hoặc là sẽ dính tai ương về miệng lưỡi”

Hướng Quốc Dũng kích động nói: “Sai, tất cả đều sai hết rồi, cái công viên này xây dựng theo kiểu vô cùng lộn xộn, là ai thiết kế, đây mà muốn giết mạng người vì mưu mô của mình”.

Quản lý Tần cả kinh trợn to hai mắt nhìn qua: "Đây là do chính ông chủ của tôi là anh Lâm tự mình mời thầy Long ở Đông Bắc thiết kế, tại sao có thể sai được?”

Hướng Quốc Dũng cau mày, tôi thấy vậy thì hỏi: “Thầy Long là ai?”

"Thầy Long là là đại sự phong thủy nổi danh ở Đông Bắc” Hướng Quốc Dũng nói. Tôi nhún vai, nói: "Ông chủ các người có thù với Thầy Long à?” “Sao có thể chứ!” Quản lý Tân nói: “Ông chủ của tôi vô cùng tôn kính Thầy Long”

“Vậy cái này đúng là rất kỳ lạ” Tôi ý vị thâm trường nhìn anh ta một cái, “mặc dù Thầy Long và anh Lâm không có thù, nhưng cũng có thể là vì tiền của kẻ thù anh Lâm nên mới có ý thiết kế thành như vậy.”

Quản lý Tần cũng hiểu rất rõ cái vòng tròn quan hệ này, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi từng hạt từng hạt rơi xuống. Anh ta lo lắng hỏi: “Hai vị thầy, bây giờ chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”

Hướng Quốc Dũng cũng vô cùng sợ hãi, anh ta nghĩ nghĩ rồi nói: “Nếu như chúng ta có thể chống đến buổi sáng ngày mai, chờ trời sáng, khí âm lui bớt, dương khí tăng trở lại, hồn ma ẩn nấp hết thì tường mà cũng sẽ bị phá”

Tôi nhìn thời gian trên điện thoại, cũng gần bốn tiếng nữa mới hừng đông.

Bốn tiếng không biết chúng tôi có thể chịu đựng được hay không.

Các nhân viên bảo vệ đóng cửa lại, còn chuyển bàn ghế chặn cửa lại, tôi thở dài, làm như vậy chỉ có thể giúp họ dễ chịu một chút mà thôi, những thứ kia sao có thể ngăn ma quỷ cơ chứ.

“Haiz” Hướng Quốc Dũng thở dài một hơi: “Sớm biết nơi này thật sự có ma, cho tiền tôi cũng sẽ không tới”.

Mặc dù tôi cũng rất sợ hãi, nhưng không còn biện pháp nào khác, theo lý thuyết đêm nay Chu Nguyên Hạo sẽ tới tìm tôi, nhưng chưa hẳn anh ấy sẽ biết tôi ở chỗ này, cho dù là biết anh cũng không nhất định có thể đánh chiếm được chỗ ở của bọn ma quỷ này.

“Không phải chúng ta phải đem quản lý Tên giao ra đấy chứ?” Hướng Quốc Dũng nhỏ giọng hỏi tôi.

Tôi cười khổ một tiếng: “Anh cảm thấy bọn ma quỷ kia tốn công bày ra một trận thế lớn như vậy là chỉ muốn giết ba người thôi. sao?”

Mặt mày Hướng Quốc Dũng xám như tro tàn, bọn ma quỷ kia căn bản là muốn đuổi tận giết tiệt chúng tôi.

Trước đó giày vò một trận, tất cả mọi người đều mệt rã rời, tìm cái ghế sô pha nằm lên nghỉ ngơi.

Cũng không lâu lắm, quản lý Tân đột nhiên đi tới, mặt mày lúng túng nói với Hướng Quốc Dũng: “Hướng, Thầy Hướng, tôi, tôi mắc tiểu”.

Nhà vệ sinh của tòa cao ốc này nằm sâu bên trong chỗ đèn chưa mở, tối như mực, âm trầm, căn bản là anh ta không dám đi.

Hướng Quốc Dũng cũng không có gan đó, khẩu khí không hề tốt nói: "Ông là một người đàn ông như vậy, chẳng lẽ không tự mình vào nhà vệ sinh được à. Bên kia có bồn cây cảnh đấy, tự mình đi tiểu trong bồn cây cảnh đó đi”.

Bình thường quản lý Tần cũng coi như là nhân vật tại to mặt lớn, bị anh ta mắng chửi như vậy thì đỏ bừng mặt, không tiện nổi giận nên đành phải kéo quần đi qua.

Bên trong tòa cao ốc này có mấy bồn hoa, đều đặt ở góc tường, tôi quay mặt qua chỗ khác, một người mập mạp đi tiểu thì ai thèm xem chứ.

“A!” Chợt một tiếng kêu sợ hãi vang lên, chúng ta đều bị dọa cho nhảy dựng, chỉ thấy bảo vệ tên là ông Lý chỉ vào hướng nhà vệ sinh, toàn thân run rẩy nói: “Vậy, vậy mà bên trong có người”

Quản lý Tân vội kéo quần lên đi qua, hoảng sợ hỏi: “Ai? Có người nào?”

Ông Lý nhìn anh ta một cái càng thêm sợ hãi, lùi về sau hai bước nói: “Không, không có, có lẽ tôi nhìn lầm mà thôi.”

Tất cả mọi người đều tức giận, bây giờ từng người đều vô cùng lo lắng, vậy mà ông ta còn làm cho mọi người bị dọa một trận. Hướng Quốc Dũng hỏi: “Cuối cùng là ông trông thấy người nào?”.

“Tôi, tôi nhìn thấy quản lý Tần” Ông ta sợ hãi nói không rõ ràng. “Anh ta thật sự đứng ở cửa toilet, nhìn qua bên này của chúng ta. Thế nhưng, thế nhưng là khi quản lý Tần rõ ràng đi tiểu bên bồn cây kia mà. Thầy Hướng, tại sao có thể có hai là quản lý Tần được?”

Hướng Quốc Dũng bị dọa cho sợ muốn run lên, tôi cũng có lá gan còn lớn hơn cả anh ta nữa, an ủi anh ta: “Đừng sợ, chúng ta nhiều người như vậy mà”

Ông Lý do dự một chút, chọn một cái ghế sô pha cách quản lý Tần xa nhất rồi nằm xuống.

Tôi quá mệt mỏi, mí mắt bắt đầu díp vào nhau, hơi híp lại một hồi thì bất chợt Hướng Quốc Dũng lay tôi tỉnh: “Khương Lăng, cô nhìn sang bên kia kìa”

Tôi mở mắt ra nhìn, vậy mà quản lý Tần lại lén lén lút lút đi tới nhà vệ sinh.

"Chúng ta có muốn đi xem thử không?” Hướng Quốc Dũng do dự nói.

Tôi nhìn qua nhà vệ sinh đen như mực, ở chỗ này mãi thì cũng không phải biện pháp hay, ai biết quản lý Tần đi là làm cái gì? Nếu anh ta có có ý xấu, chúng tôi không phải là xui xẻo hết sao?

Tôi thấy vậy cũng gật nhẹ đầu, không làm kinh động tới những bảo vệ khác, cẩn thận từng li từng tí đi theo.

Nhà vệ sinh không có mở đèn, quản lý Tần chui vào nhà vệ sinh nam, tôi nắm cánh tay Hướng Quốc Dũng, anh ta cắn chặt răng, kéo tôi ra sau lưng, tự mình đi về phía trước.

Là một người có giáo dưỡng, trong lòng của tôi âm thầm tán thưởng.

Trong nhà vệ sinh có ô vuông, năm cái bồn tiểu, còn có một tấm gương lớn.

Chúng tôi đều vô cùng ăn ý, không dám nhìn về phía gương.

Trong nhà vệ sinh có đèn khẩn cấp, loại đèn kia ảm đạm ánh sáng màu xanh, mượn ánh sáng này, chúng tôi nhìn về phía bồn ngăn bên kia phát hiện ra một cái khung trong cùng có một đôi chân.

Mang giày kiểu này còn chiếc quần như vậy.

Tôi và Hướng Quốc dũng đều vô cùng hối hận, căn bản không nên đi theo vào.

Chúng tôi quay người đi ra ngoài, đúng lúc này, hai cánh cửa bỗng nhiên mở ra cùng một chỗ, bên trong có một tên mập.

Giống như có hai người mập mạp như đúc.





Thật sự là có hai quản lý Tần!



“Đi mau!” Hướng Quốc Dũng đẩy tôi một cái, sau đó thân thể của anh ta lập tức bị hút về phía sau một trong hai quản lý Tần.

Tôi vọt tới cạnh cửa, dùng sức kéo chốt cửa, nhưng cửa lại không hề nhúc nhích.

Tôi cảm nhận một lực lượng mạnh mẽ kéo lấy eo tôi, tôi kinh hô lên một tiếng, cũng bay ra ngoài, bị hút vào ô chứa một quản lý Tần khác.

Sau đó quản lý Tần nhìn tôi cười.

Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ nhìn qua nụ cười nào khủng bố như vậy, đây không phải là người đang cười mà là thi thể đang cười!

Một sợi dây thừng quấn trên cổ anh ta, anh ta đang nghiêng đầu, đầu lưỡi bên trong miệng lập tức lè ra ngoài.

Anh ta là một con quỷ thắt cổ!

Một quỷ thắt cổ khi còn cười!

Tôi không lo nghĩ được nhiều như vậy, nửa nắm tay tạo ra một cú đấm đẩy mạnh tên quỷ thắt cổ kia ra, trong miệng hô to: “Ngũ lôi mãnh tướng, sét đuổi mây bay, phá!”

Một tiếng sấm vang lên, quỷ thắt cổ lập tức bị cháy thành mảng đen thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng bị đánh cho rớt ra, nhưng mà nó không giống như mấy cái quỷ hồn trước kia tôi gặp, bị tôi đánh cho hồn phi phách tán.

Tôi tuyệt vọng, lôi thế trong khoảng thời gian ngắn lại dùng tới lần thứ hai, uy lực mạnh kém hơn lần một rất nhiều, tôi đoán chừng đây là vì linh khí trong người mình đã bị tiêu hao quá nhiều.

Tôi thật hối hận lúc ấy sao không tùy tiện mà mang theo một vài trang bị, cho dù không giết được tên đó, chí ít thì tôi cũng có thể tự vệ.

Lúc này, tôi phát hiện một sợi dây thừng rủ xuống trên trần nhà, đầu của tôi lập tức bị chụp vào, sau đó dây bị thu lên, tôi lập tức bị treo lên.

Tôi liều mạng giãy giụa, nghiêng đầu vừa vặn trông thấy ở cạnh ngăn cửa thì Hướng Quốc Dũng cũng bị treo lên.

Cổ rất đau, toàn thân cũng đau nhức, không khí vào trong cổ càng lúc càng ít, tôi nắm chặt dây thắt lưng, trong lòng bất lực kêu to.

Chu Nguyên Hạo, cứu tôi với!

Ngay lúc tôi sắp bị treo cổ lên thì tôi nghe thấy một tiếng ầm vang, ngăn chứa nhà vệ sinh bỗng nhiên mở ra, một bóng người cao lớn xuất hiện ngoài cửa.

“Dám đụng tới người phụ nữ của tôi, thật là ăn gan hùm mà” Giọng nói quen thuộc, tôi kích động tới sắp khóc. Chu Nguyên Hạo, cuối cùng anh cũng đã tới.

Quản lý Tàn hình như rất tức giận, cùng lúc đó, vô số dây thừng phía trên trần nhà duỗi xuống, tất cả đều tranh nhau chen lấn tới chỗ Chu Nguyên Hạo.

“Đi mau!” Hướng Quốc Dũng đẩy tôi một cái, sau đó thân thể của anh ta lập tức bị hút về phía sau một trong hai quản lý Tần.

Tôi vọt tới cạnh cửa, dùng sức kéo chốt cửa, nhưng cửa lại không hề nhúc nhích.

Tôi cảm nhận một lực lượng mạnh mẽ kéo lấy eo tôi, tôi kinh hô lên một tiếng, cũng bay ra ngoài, bị hút vào ô chứa một quản lý Tần khác.

Sau đó quản lý Tần nhìn tôi cười.

Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ nhìn qua nụ cười nào khủng bố như vậy, đây không phải là người đang cười mà là thi thể đang cười!

Một sợi dây thừng quấn trên cổ anh ta, anh ta đang nghiêng đầu, đầu lưỡi bên trong miệng lập tức lè ra ngoài.

Anh ta là một con quỷ thắt cổ!

Một quỷ thắt cổ khi còn cười!

Tôi không lo nghĩ được nhiều như vậy, nửa nắm tay tạo ra một cú đấm đẩy mạnh tên quỷ thắt cổ kia ra, trong miệng hô to: “Ngũ lôi mãnh tướng, sét đuổi mây bay, phá!”

Một tiếng sấm vang lên, quỷ thắt cổ lập tức bị cháy thành mảng đen thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng bị đánh cho rớt ra, nhưng mà nó không giống như mấy cái quỷ hồn trước kia tôi gặp, bị tôi đánh cho hồn phi phách tán.

Bỗng nhiên, trong thân thể của anh lập tức có một tầng khí đen toát ra, quyện lại từ bốn phía, tất cả dây thừng lập tức bị chấn động mà vỡ nát.

Dây thừng giữ chặt tôi cũng nát, tôi rơi xuống trên mặt đất, cả người ho mãnh liệt.

Cái tên Chu Nguyên Hạo này lại mạnh như vậy, vừa rồi không phải là hiệu ứng trên TV đó chứ?

Quỷ thắt cổ quản lý Tần nổi giận, xông ra ngoài nhà vệ sinh, thế là, tôi nhìn thấy hai người giống nhau như đúc xông về phía Chu Nguyên Hạo.








TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv