Phỏng vấn bí đỏ là chương trình phỏng vấn nổi tiếng hàng đầu của giới võng phối. Đó là chương trình kết hợp của hậu kỳ nổi danh “Một đường hướng nam” và ca sĩ cover “Đỉnh cao”.
Ngôn ngữ của chương trình phỏng vấn này có đặc trưng là sắc bén vô cùng. Khác với các chương trình phỏng vấn khác, nó không phải là bản thu âm, mà là phỏng vấn hiện trường, hơn nữa tên tuổi các khách quý được mời hoàn toàn giữ kín, đến khi phát sóng mới công bố ngay tại chỗ.
Trong lúc phỏng vấn, người chủ trì và khách mời hoàn toàn không có kịch bản trước, nội dung phỏng vấn cũng không được tiết lộ cho khách mời. Ở chương trình này, các khách mời thường bị giết cho trở tay không kịp, vậy nên hiện trường cuộc phỏng vấn thường rất hung tàn. Thậm chí, hồi trước còn có khách mời không thể trả lời mà đột nhiên tắt mic biến mất.
Cũng chính vì vậy mà chương trình này vô cùng nổi tiếng, tỷ lệ lượt xem siêu cao. Tuy rằng đây cũng là một cơ hội tuyên truyền rất tốt cho các CV, nhưng phải là ai có tâm lý vững vàng lắm mới dám tham gia.
Một đường hướng nam: Chương trình kỳ này của chúng ta mời tới hai vị CV chủ dịch của vở kịch truyền thành hot nhất hiện nay “Hai công gặp nhau ắt có một thụ”.
Người nghe:
Là Hoa Hướng Dương sama và Cung Thu sama!!!
Cung Thu sama tham gia chương trình kìa!
Không ngờ Cung Thu đại thần có thể đè được Hoa Hướng Dương! Lần này có thể nghe được giọng thật của Cung Thu đại thần, thật hấp dẫn~
Hoa Hướng Dương sama cũng tới kìa! Em chính là fan của anh!
Hoa Hướng Dương đại thần, khí chất tổng công của anh đâu rồi? Tại sao anh có thể làm thụ? Đừng mà >_<
…
Đỉnh cao: Xem ra mọi người rất thích khách quý kỳ này của chúng ta. Nhưng mà xin đừng nóng vội, hiện trường lần này còn có một vị khách mời thần bí…
Mọi người:
Còn có người khác? Ai vậy?
Ô Giang sama ư?
Không thể nào, có phải là Gió đông nam sama không?
Nhất định là…
Đỉnh cao: Ha ha, tất cả mọi người đều đoán sai rồi. Người này không phải là CV, anh ta đảm nhiệm vai trò ở hậu trường. Nhưng anh ấy cũng chỉnh là người xâu chuỗi toàn bộ linh hồn nhân vật trong kịch…
Chuẩn bị đại thần cũng tới?
Em cũng đoán là chuẩn bị đại thần.
Lầu trên +1
Em nghĩ là Phong Mặc đại thần.
Không thể nào, Phong Mặc đại thần sẽ không tham gia chương trình, anh ấy chỉ ở hậu trường.
…
Đỉnh cao: Xin hãy hoan nghênh vị khách mời của chúng ta – Phong Mặc.
Nghe thấy tên Phong Mặc, màn hình trên hiện trường bắt đầu bị spam siêu tốc:
Đệch, Phong Mặc đại thần thật sự tới kìa!
Không phải là anh đang lừa bọn em chứ?
Đệch, mau chóng thông báo cho bạn bè, Phong Mặc đại thần thật sự tham gia chương trình!
…
Hai người chủ trì phải cùng nhau duy trì trật tự.
Đỉnh cao: Mọi người chú ý, chú ý, không được spam.
Một đường hướng nam: Xem ra Phong Mặc của chúng ta rất được mọi người hoan nghênh. Nhưng mọi người không được spam, mọi người đừng spam…
Không ngờ Phong Mặc cũng tới? Nghe đến cái tên này, Tiêu Trình cũng kinh ngạc như mọi người. Rõ ràng Dư Nguyên từng nói với hắn là khách quý chỉ có hắn và Hoa Hướng Dương.
Phong Mặc: Chào mọi người, tôi là Phong Mặc.
Đây là giọng nói của Phong Mặc đại thần, thật dễ nghe~
Đại thần hoàn toàn có thể trở thành một CV ưu tú, vì sao anh không đi phối âm?
Rất thích thanh âm của đại thần, rất hoa lệ, rất êm tai!!!
…
Tổ chủ trì không chỉ phải có tài ăn nói giỏi, chủ yếu nhất là họ phải làm chủ được hiện trường. Trên màn hình bắt đầu spam cuồn cuộn, điên cuồng, số lượng người nghe cũng mau chóng nhảy vọt, tình trạng hoàn toàn không thể khống chế được, cho dù có cố gắng duy trì trật tự cũng không có hiệu quả rõ rệt. Tuy rằng Một đường hướng nam không ngừng nhắc nhở mọi người đừng spam, nhưng thật ra trong lòng cậu vô cùng hài lòng. “Vũ khí bí mật” Phong Mặc này quả nhiên rất lợi hại, hiệu quả còn tốt hơn mong muốn của cậu. Hay là trước hết cứ kích thích hứng thú của mọi người đã?
Một đường hướng nam: Trước tiên, tôi xin hỏi Hoa Hướng Dương. Cậu luôn là công âm nổi tiếng của giới võng phối, ngoại trừ vở kịch này, cậu đã bao giờ phối vai thụ chưa?
Hoa Hướng Dương: Từ trước đến nay quả thực tôi vẫn luôn phối công âm, đây là vai thụ đầu tiên.
Mội đường hướng nam: Đây là một bước ngoặt của cậu sao?
Hoa Hướng Dương: Cũng không phải là bước ngoặt. Thật ra tôi luôn muốn được thử sức với các vai diễn khác nhau, chỉ tiếc không có cơ hội.
Một đường hướng nam: Trên diễn đàn YY hiện nay đang xôn xao một câu nói: “Là một người mới, tỷ lệ được quan tâm của Cung Thu đã vượt qua cậu”. Cậu có cảm nghĩ gì với câu này?
Hoa Hướng Dương: Tôi rất mừng cho Cung Thu, anh ấy rất ưu tú. Đây là điều anh ấy đáng nhận được.
Một đường hướng nam: Cung Thu thấy thế nào?
Cung Thu: Cái này à? Đó chỉ do lời đồn mà thôi. Khoảng cách giữa tôi và Hoa Hướng Dương còn quá xa.
Đỉnh cao: Tôi có chuyện muốn hỏi Cung Thu và Phong Mặc của chúng ta. Hai người có biết những chuyện riêng của nhau không?
Hai giọng nói đồng thời vang lên:
Cung Thu: Không biết.
Phong Mặc: Chúng tôi đương nhiên quen biết nhau, hợp tác trong cùng một tổ kịch, làm sao lại không biết chứ.
Đỉnh cao: Có người nói Cung Thu đi cửa sau mới có thể tiến vào giới võng phối. Cung Thu, anh có cảm nghĩ gì với điều này?
Cung Thu:…
Sao ánh mắt của quần chúng lại sáng như tuyết đến mức này? Trong lòng Tiêu Trình âm thầm kêu khổ.
Phong Mặc: Thực lực của Cung Thu mọi người đều rõ như ban ngày. Hơn nữa không phải ai cũng có thể vượt qua kỳ thi tuyển của Tà Âm.
Đỉnh cao: Mọi người đều biết Cung Thu là người mới. Chỉ với một bộ kịch mà có thể tham gia vào tổ kịch có lực lượng hùng hậu như vậy, Cung Thu, rốt cuộc có phải anh đi cửa sau hay không?
Phong Mặc: Những cái này đều là lời nói vô căn cứ. Tôi chưa bao giờ tin tưởng vào danh tiếng đại thần. Kịch tôi làm, tôi chỉ nghe thanh âm, giọng ai thích hợp thì chọn dùng, không liên quan đến thời gian đối phương gia nhập giới hay nhận ít hay nhiều kịch.
…
Cuộc phỏng vấn giằng co hơn hai tiếng mới kết thúc. Tiêu Trình nghe Phong Mặc đối đáp trôi chảy, miệng lưỡi trơn tru, trong lòng toát ra một câu hỏi thật lớn, rốt cuộc ai nói cậu hắn ngoại trừ khi đối kịch, Phong Mặc không bao giờ nói chuyện với người khác?
“Tổng giám đốc Tiêu, người mẫu quảng cáo lần này nhất định phải thay đổi.”
“Hừm…” Nhìn người trước mắt, Tiêu Trình cầm bút kí tên trên tay mà ung dung xoay xoay vài cái, “Không được.”
“Tổng giám đốc Tiêu, đó là quảng cáo thiết bị điên gia dụng, người phát ngôn của quảng cáo này không hề có sức thuyết phục!”
“Một người đẹp như thế này mà cậu nói người ta không có sức thuyết phục?”
“Không phải cứ người trẻ tuổi xinh đẹp là có thể đóng quảng cáo. Đối tượng khách hàng của sản phẩm này không phải là học sinh trung học!”
“Vậy cậu nghĩ người nào mới thích hợp?”
“Người phát ngôn cần tìm phải là người không có scandal nào trong giới giải trí, hơn nữa phải có hình tượng “mẹ hiền vợ đảm”.”
“Không được. Vất vả lắm tôi mới có được một người xinh đẹp như vậy, sao có thể buông tay?”
“Anh…” Thật sự là ghê tởm. Quảng cái lần này không thuộc phạm vi phụ trách của anh, anh chỉ là người giúp đỡ phát triển mà thôi, nếu không một kế hoạch ngu ngốc như vậy có thể qua được tay anh.
“Bây giờ, tôi yêu thích người đó vô cùng. Hay là thế này, cậu thưởng bản thân cho tôi, tôi sẽ lập tức đổi người đóng quảng cáo, cậu thấy có được không?”
“Anh…” Quả nhiên là một tên củ cải hoa tâm(1)! “Tùy anh!”
Á… Hình như đùa hơi quá rồi… Nhìn Mạc Phong giận dữ rời đi, Tiêu Trình đặt cái bút trên tay xuống, thay đổi bộ dạng cà lơ phất phơ vừa rồi. Nhưng mà hắn rất thích nhìn thấy bộ dạng người này bị hắn chọc cho tức điên. Hết cách rồi, ai bảo từ sau khi xuất hiện, Mạc Phong rất không đáng yêu. Khi ở bệnh viện, rõ ràng Mạc Phong quan tâm hắn vô cùng đầy đủ, mỗi ngày đều tự tay nấu cơm cho hắn. Chờ đến khi hắn khỏi ốm rồi, Mạc Phong lại trở thành mặt nghiêm túc, không nóng không lạnh như trước.
Tiêu Trình cầm điện thoại lên, “Quảng cáo tất cả cứ dựa theo giám đốc Mạc mà làm.”
Đêm đó, hiện trường PIA “Hai công” vốn lặng yên sau nửa tháng được khai mạc một lần nữa. Phong Mặc và Cung Thu tiếp tục chiến đấu hăng hái. Mặc dù khi hai người bọn họ PIA kịch chưa từng không cãi nhau, nhưng tình trạng hôm nay lại đẫm máu một cách kỳ lạ. Mọi người nơm nớp lo sợ không dám hé miệng, rất sợ trúng đạn lạc.
Phong Mặc: Rốt cuộc cậu có tình cảm hay không? Một vai chung tình như thế bị cậu phối thành củ cải hoa tâm!
Cung Thu: Chung tình? Căn bản hắn là một con ngựa đực, hiểu không?
Đầu óc đạo diễn đem đi trồng hoa rồi hay là nhầm tác phẩm?!
…
Phong Mặc: Thâm tình của cậu đâu rồi? Loại giọng nói đùa giỡn cuộc đời, không chịu trách nhiệm như vậy là sao?
Cung Thu: Tên công này vốn là một tra công, được không? Anh còn muốn biến hắn thành thâm tình?!
Phong Mặc: Cậu đã đọc tiểu thuyết chưa? Bởi vì hắn biết mình không có cơ hội nên mới giả vờ lạnh lùng.
Cung Thu: Thế nên hắn có thể làm tổn thương người khác xong rồi tự xưng là tình thánh sao?! Hơn nữa, hắn vốn là giàu nứt đố đổ vách, nếu như hắn thật sự theo đuổi tình yêu, chẳng lẽ không thể cảm động đối phương? Rõ ràng người ta cũng thích hắn. Cái loại như hắn chỉ là có mới nới cũ, sao có thể vì một thân cây mà buông tha toàn bộ khu rừng…
Phong Mặc: Xin đừng lôi bản thân cậu vào vai diễn.
Cung Thu: Anh chỉ đơn giản là đang cố ý đúng không? Có dám ra gặp tôi quyết đấu không?!
Tiêu Trình hoàn toàn bùng nổ. Buổi tối vừa lên mạng đã bị Phong Mặc tóm chặt lấy không tha. Một tên tra công mà muốn hắn phối thành thâm tình? Sao anh ta không biết lại tiểu thuyết một lần nữa đi?!
Phong Mặc:…
Phong Mặc: Được rồi… Mọi người giải tán trước đi.
Hả? Không thể nào, Tiêu Trình không dám tin nhìn ID của Phong Mặc tối sầm. Người này bị hắn dọa sợ, cứ thế mà out sao?
Mọi người:
Oa, chúng ta nhìn thấy cái gì thế này? Phong Mặc đại thần đi tìm Cung Thu đại thần để quyết đấu rồi?!
Bạo lực đẫm máu như vậy sao?
Phong Mặc đại thần đồng ý thách thức rồi!
…
Đạo diễn đã rút lui, hắn còn quyến luyến cái gì nữa.
Cung Thu: Đạo diễn đã nói vậy, chúng ta đều out thôi.
Nói xong, hắn cũng đóng mic không chút khách khí.
Mọi người:
Oa, không hổ là tổng công, rất khí phách!
Cung Thu đại thần uy vũ!
Lầu trên +1
Cung Thu đại thần cũng đi sao?!
…
Qua một phút đồng hồ, tiếng chuông cửa vang lên. Tiêu Trình nghi ngờ xuống lầu mở cửa. Ai mà lại đến lúc khuya thế này?
Mạc Phong? Tại sao lại là cậu ấy? Xuyên qua mắt mèo để nhìn cho kỹ, đúng là Mạc Phong.
Khi Mạc Phong kịp phản ứng, anh đã nhấn chuông cửa nhà Tiêu Trình rồi. Ban ngày, sau khi ra khỏi phòng làm việc của Tiêu Trình, tâm trạng của anh cả ngày đều không tốt. Câu nói “Bây giờ, tôi yêu thích người đó vô cùng” cứ liên tục vang vọng trong đầu anh. Nghĩ đến cái kẻ không biết liêm sỉ đó, anh lại tức giận, thế nên buổi tối PIA kịch cũng không giữ đúng mực. Mạc Phong ảo nảo nhìn tay của mình, nếu đã tới thì không thể nhút nhát được.
“…? Mạc Phong?”
“Không phải anh muốn gặp tôi quyết đấu sao?… Cung Thu…”
“Phong Mặc?! Là cậu?!”
“Là anh muốn quyết đấu với tôi, sao nào, bây giờ chính anh muốn từ chối sao?” Mạc Phong nhìn Tiêu Trình ngơ ngác đứng ở cửa, không có bất cứ động tác nào.
“…” Sự thật này thật quá đáng sợ. Tiêu Trình nhìn người trước mắt. Giọng nói của Mạc Phong và Phong Mặc cứ lần lượt xuất hiện trong đầu anh, thanh tuyến tương tự, ngay cả giọng điệu cũng giống nhau… Nhưng tại sao hắn chưa từng phát hiện ra? Là vì hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Mạc Phong sẽ chơi võng phối, vậy nên từ đáy lòng hắn không nghĩ tới khả năng này…
“Mở mic!” Sao còn ngơ ngác như thế, rốt cuộc người này muốn ngây ngốc tới bao giờ?!
“Hả…?”
“Mở mic, tôi và anh đối kịch lại một lần.”
“A…”
…
Mạc Phong: “Rốt cuộc anh đã tới.”
Tiêu Trình: “Ừ.”
Mạc Phong: “Vậy tức là, anh yêu em?”
Tiêu Trình: “Xin lỗi.”
Mạc Phong: “Em không muốn nghe anh nói lời này, rốt cuộc anh có muốn ở bên em hay không?!”
Tiêu Trình cảm thấy nhịp tim của mình dường như đập nhanh hơn?! Chuyện gì đang xảy ra thế này? Thật囧… Vừa rồi cùng Hoa Hướng Dương PIA ở hiện trường cũng không có cảm giác này. Tiêu Trình quay đàu nhìn thoáng qua Mạc Phong, may mà đối phương chỉ nhìn chằm chằm lời thoại, không chú ý đến hắn. Tiêu Trình cố gắng kiềm chế một chút, bắt đầu đọc đoạn lời thoại mà đêm nay PIA vô số lần vẫn không được thông qua, “Nếu như có thể, anh nhất định sẽ không phụ lòng em lần nữa. Anh yêu em hơn bất cứ thứ gì…”
*Chú thích:
(1) Củ cải hoa tâm: củ cải ám chỉ phần thân dưới, cái xxx của đàn ông, hoa tâm là đào hoa, không chung thủy.