Tiểu Sầm sống không còn gì luyến tiếc nữa ngã vật ra bàn. Bạch Thụy cũng bị nó chọc cười.
"Nhưng nếu nó đã làm được việc thì thưởng cho cũng được."
Tiểu Sầm lập tức sống lại ngay. Nó ngóng tai hướng về phía bên này, muốn nghe xem hắn sẽ thưởng gì cho nó. Phải biết rằng đây là lần đầu tiên Khương tổng có ý thưởng cho nó đấy.
"Thưởng cái gì?"
Bạch Thụy lập tức vì thú cưng nhà mình đòi quà lớn.
"Hạt dẻ tẩm mật của Thụy Sĩ dùng ba tháng."
Khương Sầm ngẫm nghĩ rồi nói.
Bạch Thụy nhìn tiểu vật nhỏ nào đó khóe miệng đã muốn chảy nước miếng mà tức cười. Đúng là tên cật hóa, chỉ có ăn là giỏi.
Nhưng không thể không nói Khương Sầm rất biết đánh đúng trọng tâm. Không hổ là Khương đại tổng tài làm mưa làm gió Khương thị. Có điều
"Thứ đó không phải rất mắc sao?"
Gì mà rất mắc? Đó là đặc biệt mắc.
Một túi hạt dẻ hai trăm gam mà tận mười Euro. Bạch Thụy từng ăn thử rồi, rất ngon. Nhưng mắc quá.
"Quan trọng không phải mắc hay rẻ, chủ yếu là công xứng với thưởng."
Xem, ai đó nói năng sặc mùi tư bản chết tiệt kìa.
Bạch Thụy ở trong lòng khinh bỉ không thôi.
Chỉ có tiểu Sầm là vui nhất rồi. Nó vậy mà mon men bò lại đây, lần đầu dám ở trước mặt Khương tổng chúng ta mà vừa kêu loạn vừa hoa chân múa tay bày tỏ một trận.
Không biết người kia có hiểu không chứ Bạch Thụy đã muốn cười lật ngửa rồi. Con vật nhỏ này thật sự là rất biết tranh thủ. Có điều một hồi sau cậu lại nghe Khương Sầm giọng điệu không nhiều cảm xúc lắm nói: "Chỉ cần ngươi làm tốt."
Bạch Thụy giật mình không thôi. Hắn nghe hiểu?
Tiểu Sầm nghe hắn nói thì lập tức ưỡn ngực lên giống như đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ sau đó chạy về gặm hạt của mình tiếp, bỏ lại Bạch Thụy đầy đầu nghi hoặc.
"Anh nghe hiểu nó nói gì?"
Bạch Thụy trợn tròn mắt lên nhìn Khương đại tổng tài hỏi.
Khương Sầm bị ánh mắt kia cào mấy cái, thật muốn đưa tay lên niết lấy. Nhưng là vẫn đáp: "Hiểu đại khái."
Đúng là không hiểu hết nhưng có thể hiểu sơ lược là nó đang nói từ giờ an nguy của chủ nhân sẽ do nó quản, cam đoan không để cho tên kia lại gần chủ nhân của nó. Hắn đương nhiên nghe không hiểu nó kêu chít chít nhưng lại có thể cảm nhận được nó muốn nói gì. Có điều hắn không để tâm lắm. Bình thường con vật nhỏ này đã rất linh tính, hành động thật là không hề khó để hiểu. Mà đối với nó thông tuệ như vậy hắn cũng không để ý. Chủ nhân của nó có bình thường quái đâu.
Bạch Thụy hiểu ra. Nhưng đối với việc hắn có thể bắt được nhịp của tiểu Sầm cậu vẫn là rất cảm thán. Nói vậy thôi chứ không phải ai cũng làm được đâu. Có lẽ là hắn so với cậu có tiếp xúc với nó nhiều nên tự nhiên sẽ hơn người khác. Bản thân tiểu Sầm còn rất nhân tính hóa, biết làm sao để biểu đạt ý tứ của mình bằng hành động đơn giản.
"Hôm nay có đạo diễn mới đến tìm em."
Bạch Thụy tiếp tục báo cáo sự việc trong ngày.
"Ai vậy?"
Khương Sầm lại không có bất ngờ lắm. Tiểu minh tinh nhà hắn muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn thực lực có thực lực. Chỉ cần cậu xuất hiện, kiểu gì không có người tìm đến. Nhưng không phải ai cũng có thể chạm đến cậu được đâu.
"Em chỉ biết ông ấy gọi là Giảng Kinh."
Bạch Thụy vốn định lên mạng tìm hiểu xem nhưng còn chưa kịp làm nữa.
"Giảng Kinh à... Người này được."
Khương đại tổng tài vừa nghe xong đã bày tỏ xét duyệt xong, có thể dùng.
"Trong show em đang tham gia có một người cũng từng đóng phim của ông ấy đó. Em có thể tìm anh ta tìm hiểu."
Khó được Khương tổng muốn Bạch Thụy chủ động xã giao, Bạch Thụy đương nhiên là để trong lòng rồi.
"Anh nói là Lục võ sư sao?"
Lục Thời Minh là người cậu biết duy nhất có khả năng. Người này toàn là đóng phim hành động mà nổi tiếng.
"Hình như là vậy."
Khương Sầm có thể nhớ được như vậy là tốt lắm rồi nên Bạch Thụy không có so đo. Dù sao so với hắn thì cậu còn ít hiểu biết hơn.
"Nếu trong tập hai mà em tạo ra hiệu ứng nổi trội, ít nhất là có thể đè anh ta xuống thì khả năng Giảng Kinh sẽ cho em vai chính ngay lập tức."
Không hổ là ông chủ lớn, lý giải thật sự là không phải loại bình thường, vậy mà một phát trúng đích rồi.
"Em biết rồi. Ông ấy cũng có đánh tiếng muốn cho em vai chính. Nhưng theo cách nói của anh Minh thì vẫn còn đang trong quá trình xem xét."
Đương nhiên là phải xem xét thôi. Bạch Thụy dù trong mắt ai đó là độc nhất vô nhị nhưng cậu vẫn là diễn viên mới. Bộ phim duy nhất cậu đóng còn chưa quay xong, đợi nó lên sóng lại là bao lâu nữa, có khi lúc đó Giảng Kinh đã chọn xong người rồi. Cho nên nếu muốn đẩy cơ hội được chọn của Bạch Thụy lên thì chỉ có thể là từ chương trình này. Minh Tinh Đại Chiến một tháng ra một tập, lúc tập hai ra bộ phim của Bạch Thụy còn chưa đóng máy.
"Trác Dịch sẽ tham gia tập hai."
Bạch Thụy không biết người này đã biết chưa, chỉ có thể cẩn thận nói vừa lắm lét nhìn hắn.
"Tôi biết rồi. Còn chờ xem biểu hiện của em."
Khương tổng ta bày tỏ sống hay chết là do cậu.
Bạch Thụy không khỏi trề môi.
"Theo như những kỳ trước thì khách mời sẽ bốc thăm chọn đội đi cùng. Lỡ hắn bốc được đội của em sao?"
Cậu buồn bực nói. Nhưng vậy cho dù cậu muốn biểu hiện cũng không được nữa.
"Tôi còn chưa nói muốn em làm gì."
Khương đại tổng tài nhún vai. Bạch Thụy sụ mặt ai oán nhìn hắn.
Khương Sầm thật sự ngứa tay muốn đi ngắt mặt cậu ghê.
"Tôi chỉ có thể đảm bảo hắn không mua chuộc được tổ chương trình giúp hắn đi ngỏ sau. Còn lại nhìn em rồi."
Bạch Thụy gật đầu. Như vậy đã tốt lắm rồi. Cậu cảm thấy với nhân duyên của Trác Dịch và cậu, chắc không có chuyện hắn chọn trúng cậu đâu. Chỉ sợ hắn chơi mánh với tổ chương trình, giờ thì ổn rồi.
...
"Ông chủ! Tra được rồi!"
Lý Nam vẻ mặt nữa phấn khích nữa kỳ dị từ bên ngoài chạy vào vừa không quên hô lớn lên.
"Sao rồi!?"
Trình Khâm đang rầu rĩ lập tức đứng bất đậy đón lấy hắn kích động hỏi.
"Ông không tin được đâu. Phía sau minh tinh kia chính là Khương Sầm!"
Trình Khâm sững người.
"Ông chủ, hắn ta thật có điểm yếu."
Còn là điểm yếu không hề nhỏ. Tuy còn chưa biết mức độ coi trọng thế nào nhưng họ có thể lợi dụng điều này để gây bất lợi cho Khương Sầm. Nếu không phải hắn nghe lời ông chủ bỏ ra số tiền lớn mua chuộc người trong đoàn làm phim thì còn lâu họ mới biết, người như Khương đại tổng tài của Khương thị nổi tiếng đời sống trong sạch vậy mà sẽ bao nuôi tình nhân.
Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, tin đồn không thể tin hoàn toàn.
"Ông chủ! Hiện tại chúng ta làm sao!?"
Lý Nam như thấy được hi vọng lật kèo. Dù Khương Sầm không phải người dễ chọc nhưng họ đã còn đường nào để đi.
"Bên Trác Dịch thì sao?"
Ngược lại Trình Khâm sau một hồi giật mình thì trở nên khá là bình tĩnh, đương nhiên là nếu không nhìn đến hai bàn tay đang siết chặt lấy nhau của ông ta. Lý Nam không biết, trong lòng ông ta đã muốn nghĩ Khương Sầm là vì Bạch Thụy mới giữa đường hợp tác cùng Phương Thần giành lấy dự án Thị Trấn Xanh ông ta cố công bỏ bao nhiêu tiền của ra chỉ để giành được. Rõ ràng trước đó ông đã tin chắc không ai có thể đoạt lại mình. Nhưng thay vì nghĩ là do mình tự làm tự chịu, ông ta chỉ cảm thấy tức giận không chịu được. Cho nên ông ta sẽ không đơn giản xử lý Bạch Thụy thôi.
"Tôi phát hiện Trác gia bên kia cũng đang điều tra Bạch Thụy. Không rõ nguyên nhân."
Lý Nam kỳ quái nói.
"Trác Dịch muốn đào góc tường của Khương Sầm."
Trình Khâm nhận ra ngay. Đối với việc Trác Dịch đều trở nên không giống tin đồn ông ta cũng rất bất ngờ. Có điều... Đôi mắt ông ta híp lại một cách bỉ ổi: "Mặc kệ hắn ta. Cậu đem tin tức Khương Sầm bao nuôi tình nhân để cho người Khương gia biết."
"Vâng, ông chủ!"
Lý Nam lập tức chạy đi.
Họ không có nhiều thời gian nữa.
Trình Khâm đứng ở trong phòng, vẻ mặt âm tình bất định đầy tính toán, trong miệng còn lẩm nhẩm gì đó không dễ nghe thấy.
Tất cả mọi chuyện Bạch Thụy đều không biết. Cậu đã muốn bắt đầu tham gia ghi hình tập hai của mình tinh đại chiến, còn có thời gian để ý cái gì.
Minh Tinh Đại Chiến tập hai sẽ ghi hình ở thành phố H nên cậu không cần phải di chuyển đi đâu. Địa điểm ghi hình sẽ được trải rộng cả thành phố nên vấn đề kích thích là khỏi phải bàn. Chỉ tội cho vài khách mời nữ, sợ họ sẽ ngại đường xá xa xôi. Nghe đâu họ có cả một ngày để quay. May mà thời tiết mùa này mát mà thành phố cũng dựa núi nên không khí trong lành khỏi chê. Nếu không thì thật đúng là bất hạnh của phái nữ.
Nơi tập kết lần này là phía trước khu di tích thành cổ An Sơn. Chính là nói ngay trường quay của bộ phim Cổ Nguyệt Ngụy Thủy. Tuy họ chỉ đứng ở trước cổng, còn khác cổng cho nên không có khả năng đụng độ với bên kia. Mà hôm nay vì hai minh tinh quan trọng của bộ phim đều nghỉ cho nên đạo diễn đã cho cả đoàn phim nghỉ luôn. Chính vì vậy đôi bên là không có khả năng phát giác được nhau dù bên chương trình vẫn biết tại nơi này đang có một đoàn làm phim.
Vì để tránh đụng độ Trác Dịch, hai người Bạch Thụy, Sùng Minh và một tiểu chuột đã dậy rất sớm để đi ăn sáng và sẵn tiện tham quan thành phố một chút. Đúng giờ họ mới đến địa điểm tập kết. May sao người chú ý đến Bạch Thụy vẫn còn ít, thời gian ra mắt của cậu không lâu cho nên cậu mới có thể nhông nhông được như vậy. Khó được tận hưởng một buổi sáng thoải mái, hai người một chuột cùng nhau đến điểm hẹn.
Nơi này đã có kha khá người đến rồi. Đương nhiên không tính bên tổ chương trình.