Sáng hôm sau khi mặt trời còn chưa ló dạng ở chân núi, vạn vật xung quanh vẫn đang chìm trong giấc ngủ say. Nơi gian phòng của một khách sạn tại thành phố H có nữa phần diện tích là dựa vào núi, người bên trong lại đã tỉnh rồi.
Cạch.
Cửa phòng nào đó nơi hành lang im lắng khẽ mở. Từ bên trong ló ra một cái đầu màu sắc chói mắt nhưng nó nhanh chóng được mũ trùm phía sau cổ áo chủ nhân nó che đi. Không chỉ vậy, bên trong một cái túi trên áo của cậu còn hé ra một con chuột hamster nhỏ như cái nắm tay. Hai người một chủ một tớ điệu bộ lén lút giống nhau nhanh chóng rời khỏi phòng, hướng thang máy đi. Hành động cẩn mật không một âm thanh, không kinh động bất cứ ai nơi này một đường rời khỏi khách sạn.
Khách sạn nơi họ ở nằm ở phía đông thành phố, sau lưng là núi cho nên khí hậu khá là ẩm ướt. Vào thời điểm này sương đêm bao phủ khắp nơi. Càng đi sau vào trong núi thì càng mù mịt.
Nhưng nó lại không ảnh hưởng dù chỉ một chút đối với một chủ một tớ đã không mời mà xuất hiện ở nơi này.
"Chít!"
"Ừm, không khí nơi này thật tốt. Vừa hay thích hợp để giúp ngươi cố định yêu đan."
"Chít chít!?"
"Ta không biết nữa. Ta mới sinh ra đã là tiên nhân, hóa hình rồi. Để ta về hỏi a cha yêu thú cần bao lâu mới tu đến hóa hình. Nhưng mà ta nghĩ nơi này linh khí thiếu thốn, nếu không có ta mở ra cho ngươi thì còn lâu ngươi mới tu luyện được. Có lẽ phải tích lũy rất nhiều năm tháng mới đến được tu vi có thể hóa hình."
"Chít!"
"Không sao, không hóa hình được vẫn có thể làm nên chuyện. Mỗi yêu thú đều có truyền thừa bản nguyên, bên trong chứa đựng thuật pháp phù hợp với mỗi giống loài. Đợi ta củng cố yêu đan cho ngươi, để ngươi chính thức đặt chân vào con đường tu luyện, trở thành yêu thú cấp một là có thể có được tự thân năng lực trời sinh. Khi đó nếu năng lực đặc biệt tốt thì có thể bảo vệ cho ta rồi."
"Chít chít chít chít chít!!!"
"Ân, ta đợi ngươi đến bảo vệ đó." Nói rồi còn khẽ vỗ vỗ vào con chuột nhỏ trong túi áo như khích lệ.
Giữa chốn rừng núi im ắng cứ như vậy vang lên một trận đối thoại nghe vào tai có vẻ đặc biệt quái lạ như vậy đó. Ngoài ra thì không còn âm thanh gì quá mức rõ ràng nữa.
Dưới bước chân thoăn thoát còn nhẹ tênh của Bạch Thụy, rừng già vốn không quá rậm rạp nhanh chóng lùi về phía sau. Chẳng mấy chóc hai người đã đến được đỉnh núi cao hơn mực nước biển hai nghìn mét. Không khí nơi này lại càng thêm khoáng đãng thuần khiết. Linh khí dồi dào hơn rất nhiều so với trong thành phố.
Bạch Thụy tìm đến nơi cao nhất của đỉnh núi, kiếm một khối đất bằng ngồi xuống. Tiểu Sầm từ trong túi Bạch Thụy lập tức chui ra. Nó đứng trên mặt đất trước mặt cậu, giương đôi mắt đậu đen đầy linh tính ra nhìn cậu.
"Ngươi cứ theo những gì ta đã chỉ dẫn tiến vào trạng thái tu luyện, còn lại để ta lo. Chỉ là quá trình này gần như bao gồm cả bước tẩy kinh phạt tủy cho nên sẽ không dễ chịu, ngươi cố gắng chút."
"Chít!"
Tiểu Sầm mãnh liệt gật đầu một cái.
"Tốt! Bắt đầu đi!"
Bạch Thụy trong lòng thật ra không có lo lắng nhìn tiểu vật nhỏ phía trước người mình đã bắt đầu nhắm mắt tiến vào trạng thái nhập định. Bản thân cậu im lặng canh chừng.
Núi rừng xung quanh vẫn là một màu tối tăm không chút ánh sáng. So với thời điểm mặt trời ló dạng còn phải nữa khắc mới đến. Tới lúc đó có lẽ đã xong rồi. Đây là thời khắc tốt nhất trong ngày dành cho tất cả tu luyện giả. Đối với một số yêu vật thì đêm có trăng cũng là một thời điểm tốt. Nhưng tiểu Sầm không giống, bên cạnh nó có một người có thể hỗ trợ nó trùng tu yêu đan, so với những yêu thú tự thân vận động may mắn hơn nhiều. Đương nhiên là không cần vất vả như vậy. Chỉ cần bản thân nó tư chất không phải tệ thì mọi chuyện có thể diễn ra suông sẽ.
Bên trong khu rừng không thiếu những âm thanh của động vật nhỏ rả rít âm vang không ngừng. Xung quanh hiện tại vẫn còn tối om, thời điểm này sợ rằng sẽ chẳng có mấy ai xuất hiện nơi rừng núi vắng vẻ như vậy.
Thời gian dần dần trôi đi.
Trong một khoảng khắc, bỗng nhiên linh khí bên trong khu rừng bất ngờ dồn về hướng này như lũ quét. Linh khí không thể dùng mắt thường để nhìn thấy cùng lắm chỉ khiến cành lá xung quanh xôn xao nhẹ nhàng như đang nhảy múa chứ không còn gì nữa.
Dưới sự tận lực của Bạch Thụy, chúng nó bỏ qua cậu mà dồn đến đỉnh đầu của tiểu chuột nhỏ đang nhập định kia, nhanh chóng hình thành một cái phễu không ngừng đem linh khí rót vào trong cơ thể nhỏ bé của nó. Ngay lúc này, Bạch Thụy cũng vươn một ngón tay đặt hờ ở vị trí hạ đan điền tiểu Sầm. Long châu trong cơ thể cậu bởi vì hoàn cảnh xung quanh mà xoay tròn lên, ngày một nhanh hơn. Nữa viên long châu tràn ngập tiên lực khuấy động không ngừng khiến cho thứ cậu tích góp bao lâu nay như hóa thành một cái vòng xoáy. Sự thần bí của tiên lực khiến cho xoáy nước đó trở nên nguy hiểm khó lường, tựa như lúc này chỉ cần có bất kỳ sinh linh nào vô ý rơi vào đều sẽ bị nó xoắn thành cặn bã.
Theo vòng xoáy xoay tròn, tiên lực ở bên trong rỉ ra một giọt, sau đó theo ngón tay của Bạch Thụy tràn vào trong thân hình nhỏ bé của tiểu Sầm. Dưới sự cho phép của Bạch Thụy, tiên lực không có tạo nên nguy hiểm gì cho tiểu Sầm mà lập tức hóa thành nguyên khí nó cần.
Ầm!
"Chít..."
Giọt tiên lực kia thật sự dữ dội, vừa vào đã khiến cho hạ đan điền của tiểu vật nhỏ căng ra, chiếm chọn nơi đó. Không chỉ vậy còn khiến cho cơ thể nó như có ảo giác muốn vỡ nát ra. Tiếng kêu nhỏ yếu tràn ngập đau đớn vang lên. Nhưng không ai có thể giúp nó lúc này, chỉ có tự bản thân nó mới có thể giúp mình. Bạch Thụy đã tận sức giúp nó. Trừ khi nó không chịu được nữa cậu mới ra tay. Nhưng ra tay rồi con đường tương lai của nó sẽ có thiếu hụt, đó là điều chẳng ai muốn.
Đây là con đường tiểu Sầm nhất định phải đi qua.
Phá rồi lại lập!
Thịch!
"Chít!..."
Không biết đã qua bao lâu, khi ánh nắng đầu tiên xuất hiện trên đỉnh núi, tiểu chuột nhỏ ngẩng đầu đối với thiên không kêu một tiếng tuy bé đến không đáng kể nhưng lại có cảm giác như âm vang khắp núi rừng, đánh động vạn vật.
Mà lúc này bên trong hạ đan điền của nó đã xuất hiện rồi một viên yêu đan nhỏ màu trắng sữa.
"Ồ?"
Theo ngón tay đặt ở trên người tiểu chuột, Bạch Thụy đương nhiên nhìn thấy được màu sắc yêu đan biểu hiện. Cậu không khỏi kinh ngạc hô nhẹ một tiếng.
Phải biết rằng đối với yêu thú, yêu đan sẽ biểu hiện linh căn thuộc tính của chúng. Thường thì nó sẽ có năm màu ứng với ngũ hành thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Số ít thiên phú kinh người mới có những màu sắc linh căn hiếm như phong, lôi, độc. Không gian và thời gian thì càng khỏi nói hiếm như phượng mao lân giáp. Nếu không phải được nhất mực truyền thừa thì rất khó có yêu thú thức tỉnh thuộc tính này. Nhưng của tiểu Sầm, Bạch Thụy lại không nhận ra thuộc tính linh căn của nó là gì. Thứ năng lực gì lại có màu trắng sữa như này? Trông có vẻ huyền ảo, không cảnh giác nhìn nhiều còn có chút mê hoặc nhân tâm.
Soát!
Trong lúc cậu đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên tiểu chuột trên mặt đất xuất hiện biến hóa khác thường.
Sau đó ở nơi nó đứng lúc này không còn thấy một con chuột nào nữa, đổi lại là một thiếu niên... Khiến người kinh dị là thiếu niên này trông lại có nét giống Bạch Thụy vô cùng. Nếu có cái gì khác thì chính là mái tóc trắng kia khác... Này là sao?