Phó Nam Đình bấm số điện thoại, lạnh lùng nói :" cậu xuống sảnh khách sạn đón Tô Giản lên đây"
" vâng, tôi lập tức đi ngay"
Phó Nam Đình nhìn Khả Khả hỏi :" Khả Khả, lát nữa con muốn ăn gì"
Khả Khả cúi người mang giày, chạy đến bàn việc ngồi lên ghế đối diện đung đưa chân nhỏ của mình nhìn anh:" con muốn ăn lẩu ạ"
Phó Nam Đình giơ tay lên véo nhẹ vào khuôn mặt mũm mĩm của bé,cưng chiều nói:"được"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ
Khoảng mười mấy phút sau, trợ lý lâm đứng bên trong sảnh đã nhìn thấy chiếc xe quen thuộc dừng lại ở ngoài cửa. Anh bước nhanh ra cửa nhìn thấy cô cầm túi xách bước xuống xe.
Cô vừa xuống xe đã thấy trợ lý lâm đứng cạnh bảo vệ nhìn mình, cô đưa chìa khóa cho bảo vệ rồi nhìn trợ lý Lâm hỏi:" trợ lý Lâm, anh ở đây đợi ai sao"
Trợ lý lâm cười lịch sự nhìn cô :" Tô tiểu thư cô đến rồi, Phó Thiếu nói tôi xuống đây dẫn cô lên văn phòng đợi anh ấy"
Cô gật đầu :" vậy đi thôi"
Trợ lý lâm dẫn cô vào sảnh đi thẳng đến thang máy dành riêng cho Tổng Giám đốc.
Trợ lý lâm dẫn cô đến trước phòng còn lịch sự gõ cửa rồi nhường đường cho cô đứng trước.
Cô chưa kịp nghe tiếng trả lời đã nhìn thấy cánh cửa trước mặt mở ra, một lớn một nhỏ nhìn cô.
Khả Khả nhìn thấy cô liền chạy qua ôm cô vui vẻ lớn tiếng nói:" mẹ đến rồi"
Tiếng Khả Khả cũng hơn lớn làm mọi ở phía sau đang hóng hớt nhìn qua liền nghe thấy không sót chữ nào.
Phó Nam Đình cong môi nhìn cô nói:" đến rồi, vào trong ngồi một lát"
Phó Nam Đình nén người qua cho cô bước vào rồi đóng cửa lại .
Cô dẫn Khả Khả đến sofa ngồi xuống, nhẹ nhàng hỏi:" Khả Khả, có nhớ mẹ không"
Khả Khả ôm cô nũng nịu nói :" có ạ"
Phó Nam Đình đi đến tủ lạnh lấy ra chai nước suối lạnh mở nắp sẵn rồi bước đến đưa cô.
" cảm ơn"
Cô uống vài ngụm rồi đậy nắp lại để lên bàn nhìn thấy trên bàn có đồ ăn vặt, trái cây còn có ipad mở hoạt hình đang xem được dừng giữa chừng cô nhìn Khả Khả hỏi:" con xem hoạt hình cả buổi sáng sao?"
Khả Khả chột dạ giơ tay úp ipad xuống cười nói:" con chỉ xem có một lát thôi"
Phó Nam Đình :" Khả Khả nói muốn ăn lẩu, em thấy thế nào"
Khả Khả nhìn cô long lanh hỏi:" mẹ, chúng ta đi lẩu được không"
Cô gật đầu nói:" được rồi, chúng ta đi ăn lẩu"
Phó Nam Đình :" em ngồi nghỉ một lát đi, tôi đặt quán xong rồi chúng ta đi"
Cô dựa người xuống sofa, Khả Khả ngồi bên cạnh giơ bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm của bé nhẹ nhàng bóp tay giúp cô.
Phó Nam Đình mở cửa đi ra ngoài đến thẳng bàn trợ lý. trợ lý lâm nghe tiếng mở cửa nhìn thấy anh bước ra liền đứng dậy.
Phó Nam Đình nhìn trợ lý lâm nói:" cậu đặt một bàn ở quán lẩu ngon nhất ở đây cho tôi, sau nửa tiếng sẽ xuất phát"
Nói rồi anh quay lưng đi vào phòng, trợ lý Lâm ngồi xuống cúi mặt vào điện thoại chọn quán đặt bàn rồi lại gửi địa chỉ qua cho anh.
Phó Nam Đình đi vào văn phòng anh cong môi ánh mắt đầy cưng chiều nhìn hai người đang chăm chú xem hoạt hình trên sofa.
Cô ngẩng đầu đúng lúc anh đang nhìn về phía này, hai người bốn mắt nhìn nhau mất mấy phút.
Cô giơ tay vén tay ra sau tai ngại ngùng nhìn anh hỏi:" khi...khi nào anh nghỉ trưa"
Phó Nam Đình nhìn cô đỏ mặt liền vui vẻ đi đến ngồi xuống cạnh Khả Khả, ôm bé để lên đùi, nhìn cô nói:" đến giờ rồi, khi nào đặt bàn xong chúng ta sẽ xuất phát"
Khả Khả nhìn cô hỏi:" sao mặt mẹ đỏ thế, mẹ bị cảm sao"
Cô nhíu mày lắc đầu giơ tay quạt quạt bên má nói:" mẹ không có bị cảm, chắc khi nãy mẹ ở ngoài đường hơi nóng nên mới như vậy"
Phó Nam Đình cười híp mắt nhìn cô nói dối không chớp mắt với con gái.
Cô liếc nhìn anh hỏi:" anh cười cái gì"
Phó Nam Đình mím môi nhịn cười lắc đầu:" không có gì"
" ting"Phó Nam Đình lấy điện thoại trong túi áo ra xem rồi nhìn cô nói:" chúng ta đi thôi, ở gần đây"
Cô cầm túi xách đứng lên bao balo cho Khả Khả rồi nắm tay bé đi trước, Phó Nam Đình đi phía sau hai người.
Ba người vừa bước ra khỏi văn phòng đã thu hút rất nhiều ánh mắt của những người đang chuẩn bị đi ăn trên dọc hàng lang.
Phó Nam Đình phụ trách làm tài xế đưa hai người đến quán lẩu.
Đến quán anh báo số bàn đã đặt rồi được nhân viên dẫn đến bàn.
Ba người ngồi xuống bàn nằm ở dãy giữa cạnh tường, cô cho Khả Khả ngồi cạnh mình anh đành phải ngồi đối diện hai người.
Cô nhận menu gọi món hai mẹ con thường ăn xong rồi lại đưa qua cho anh.Phó Nam Đình nhìn danh sách cô đánh dấu chỉ thêm một hai món rồi cầm đi gọi món.
Khả Khả thấy bàn bên cạnh có bé trai đang ăn kẹo bông gòn, bé kéo tay áo cô nhỏ giọng nói:"mẹ ơi, con muốn ăn kẹo bông gòn"