18 tuổi...tớ quyết định không bước vào cánh cửa đại học. Cảm giác lúc ấy rất hoang mang! Tớ khi ấy mỗi lúc đều nghĩ "không học nữa rồi mình sẽ làm gì? Tương lai mình sẽ ra sao?". Tớ suy nghĩ rất nhiều, có thể nói đó là khoảng thời gian rất khủng hoảng đối với tớ.
Những ngày ở nhà thảnh thơi khiến bản thân rất khó chịu, trong đầu lúc nào cũng hy vọng sẽ tìm được một công việc thích hợp và ổn định...nhưng vì sao muốn có công việc lại khó như vậy?
Có lẽ do mình không có bằng cấp
Không chừng do bản thân tớ vô dụng...nhưng tớ cố chấp không thừa nhận.
Tóm lại vào thời điểm đó chính là khoảng thời gian vô cùng khó khăn.