Đây cũng quá bậy bạ rồi!
Mộ Nhạc Nhạc nhìn Mộ Minh Nguyệt, tiếp tục truy vấn: “Mẹ, mẹ phải ngẫm lại cho kỹ, không thể vì cuộc hôn nhân thất bại của mình và Chiến Vân Khai mà để con phải gánh chịu, bé cưng của mẹ có quyền biết được bố ruột mình là ai.”
Trời ạ, cậu bé thế mà không phải con trai của Chiến Vân Khai!
Cậu bé thấy được vô số tiền mặt, biệt thự, trang viên, xe thể thao, mỹ nữ, vân vân, không ngừng bay qua trước mắt mình, mặc kệ cậu bé có bắt lấy thế nào cũng không bắt được.
Mắt thấy mình là cậu chủ nhỏ của tập toàn tài phiệt siêu cấp, nửa đời sau thật đúng là có gãy chân cũng không cần sầu.
Bây giờ lại bị mẹ giữ lại yết hầu vận mệnh!
“Có nghĩ thế nào cũng không thể, mẹ nói con không phải con của Chiến Vân Khai thì tức là không phải.” Mộ Minh Nguyệt nói.
“Vậy tại sau lúc gặp Chiến Vân Khai, mẹ muốn để con phải cải trang… Con không phải con chú ấy, vậy con đâu cần thiết phải làm như thế.” Mộ Nhạc Nhạc lập tức hơi không vui: “Mẹ, mẹ biết bé cưng đắc ý nhất chính là gương mặt nhỏ đẹp trai này, thế mà mẹ lại để con ba lần bảy lượt phải giả xấu trước mặt Chiến Vân Khai… lương tâm của mẹ không đau à?”
Mộ Minh Nguyệt thấm thía nói: “Bé cưng, con đơn giản chỉ là coi trọng tài phú của Chiến Vân Khai, thế nhưng đây không phải là tiền của chúng ta, chúng ta không thể lấy dù chỉ một chút, chúng ta phải dựa vào hai tay của mình mà lao động mới có thể an tâm tiêu tiền, biết chưa? Mẹ cũng có thể kiếm tiền nuôi sống con.”
Mộ Nhạc Nhạc bị Mộ Minh Nguyệt giáo dục đến cúi đầu xuống, đại khái vài giây sau, Mộ Nhạc Nhạc ngẩng đầu nhìn Mộ Minh Nguyệt, hỏi: “Vậy lúc trước mẹ ly hôn với Chiến Vân Khai, được chia bao nhiêu tài sản?”
Dựa theo phần tài sản của Chiến Vân Khai, mẹ ít nhất cũng được chia đến hàng trăm tỷ đấy!
Mặc dù không làm được con trai của phú ông tiền tỷ, nhưng có thể làm con trai cưng của người có gia sản trăm tỷ cũng không tệ.
Tối thiểu, Mộ Nhạc Nhạc cậu cũng là một phú nhị đại siêu cấp!
Hóa ra mẹ cậu bé là một phú bà ẩn thân!
Không nói tiếng nào, lại còn mang theo cậu bé mà trải qua khoảng tiết kiệm nuôi gia đình, xem ra là lo lắng bị người khác biết mẹ là phú bà sẽ bắt cóc cậu bé đi.
Haiz xem ra mẹ ly hôn mang theo đứa bé cũng sống không dễ dàng gì, cũng là vì con thôi.
Sao mẹ cậu bé lại vĩ đại thế nhỉ!
“Không có, ra đi tay trắng.” Mộ Minh Nguyệt buông tay nói.
“Cái gì?” Hai mắt Mộ Nhạc Nhạc trợn trừng lên, trừng Mộ Minh Nguyệt chằm chằm, giống như là nghe được chuyện hoang đường: “Mẹ thế mà lại ra đi tay trắng? Vậy Chiến Vân Khai không cho mẹ đồng nào cả à?”
Trời ạ! Sao mẹ cậu bé lại ngốc thế!
Thế mà lại không lấy một đồng nào?
Tất cả ảo tưởng của cậu bé đều tan vỡ!
“Không có.” Mộ Minh Nguyệt nói.
Năm năm trước, tất cả mọi người đều cho rằng cô đã chết.
“Trời ạ! Mẹ lãng phí những năm tháng tuổi xuân đẹp nhất cho chú ấy, thế mà lúc ly hôn chú ấy không cho mẹ được đồng nào! Lão già này hư thật!” Mộ Nhạc Nhạc thở phì phò.
Không được, cậu bé muốn tìm cơ hội hung hăng dạy dỗ lại Chiến Vân Khai một lần, thậm chí là phải cho anh một niềm vui bất ngờ thật to!
Lại dám đối xử với mẹ cậu bé như thế!
“Đúng vậy, thật rất xấu.” Mộ Minh Nguyệt liên tục gật đầu.
“Mẹ, nếu như chúng ta không phải cha con ruột, vậy tại sao ngoại hình của chú ấy lại giống con đến thế?” Mộ Nhạc Nhạc nghi hoặc hỏi thăm.
Còn có Chiến Cảnh Hi, ngoại hình của ba người họ là sao chép ra, giống nhau như đúc.
Nói không phải quan hệ bố con, cậu bé thật sự không tin!
“Đều có người giống người, con nhìn ngôi sao bây giờ cứ như anh chị em, ví dụ như Lý Thấm với Tôn Di, Giang Ngọc Yến và Dương Bảo Bối, bọn họ đều không phải cùng bố cùng mẹ, ngoại hình lại rất giống.” Mộ Minh Nguyệt lấy ví dụ, còn lấy điện thoại ra cho con trai nhìn những tấm ảnh so sánh: “Con thấy không? Giới giải trí có rất nhiều nghệ sĩ giống nhau, bọn họ đều có bố mẹ riêng của mình, chẳng lẽ con có thể nói bọn họ là cùng một bố mẹ sinh ra à?”
Mộ Nhạc Nhạc nghe xong, cảm thấy cái này có lý.
Hóa ra cậu bé thật sự không phải con trai của Chiến Vân Khai.
Còn có hơi chút thất vọng đấy!
“Mẹ, mẹ chắc chắn con thật sự không phải con trai của Chiến Vân Khai?” Mộ Nhạc Nhạc không xác định hỏi lại một chút.
“Ừ.” Mộ Minh Nguyệt nghiêm túc gật đầu.
Mộ Nhạc Nhạc nhíu mày: “Vậy sau này bé cưng thấy Chiến Vân Khai, cũng không cần phải ngụy trang bản thân nữa?”
Mộ Minh Nguyệt nghe xong, trái tim run lên, vội vàng nói: “Không được!”
Mộ Nhạc Nhạc nắm tóc, khó hiểu mà hỏi thăm: “Tại sao không được? Con đã không phải con của chú ấy, vậy thì không cần lo chú ấy thấy được con.”
Ngoại hình của cậu bé đẹp như thế, nên đi ra ngoài nhiều một chút, khoe khoang thịnh thế mỹ nhan này chứ, để người khác ghen tị với ngoại hình của cậu bé.
“Nếu để anh ta thấy ngoại hình của con giống anh ta như thế, anh ta sẽ tự cho con là con của anh ta, đến lúc đó anh ta chất vấn quan hệ của con với anh ta, nếu anh ta giành quyền nuôi dưỡng thì sao? Con cảm thấy gia thế và bối cảnh, tài sản của mẹ có thể thắng được anh ta à?”
Mộ Minh Nguyệt cố ý hù dọa: “Đến lúc đó, con sẽ không thể gặp lại mẹ nữa, mẹ có lẽ sẽ sinh thêm bé cưng với một chú khác, mẹ không gặp được bé cưng, sẽ chỉ tiếp tục yêu thương em trai.
Mộ Nhạc Nhạc nghe xong, bị dọa đến tái mắt, vội vàng ôm cổ Mộ Minh Nguyệt: “Mẹ, dọa chết bé cưng rồi!”
Cho dù nhiều núi vàng núi bạc hơn nữa mà phải đổi đi mẹ, đánh chết cậu bé cũng không cần!
Đi theo Chiến Vân Khai thì có gì tốt?
Nếu cậu bé thật sự muốn có tiền, trực tiếp động ngón tay là được rồi!
Nếu không thể không còn mẹ nữa, cậu bé đi đâu để tìm mẹ xinh đẹp như thế chứ?
“Trọng tâm hiện tại của mẹ là phát triển sự nghiệp, hơn nữa mẹ cũng có nhiệm vụ phải làm, con không thể quấy rầy mẹ, mẹ không có nhiều thời gian và sức lực để đối phó với Chiến Vân Khai như thế.” Mộ Minh Nguyệt nhẹ nhàng vỗ lưng con trai nhỉ: “Hôm nay chúng ta phải dọn nhà, dọn về nhà bà ngoại ở.”
Mẹ, nhiệm vụ của mẹ là cái gì? Có nguy hiểm không?” Mộ Nhạc Nhạc tò mò hỏi.
“Mẹ cũng không biết là nhiệm vụ gì, tổ chức không có truyền mệnh lệnh.” Mộ Minh Nguyệt cũng đang mong chờ mệnh lệnh cuối cùng của tổ chức.
Làm xong lần này, cô và con trai có thể cùng thoát khỏi sự khống chế của tổ chức.
“Mẹ, rốt cuộc là nhiệm vụ gì?” Mộ Nhạc Nhạc hỏi.
“Được rồi, đừng hỏi nữa, đến đâu hay đến đó.” Năm đó, Mộ Minh Nguyệt được người của tổ chức cứu về, dạy cho cô bản lĩnh, cho cô cuộc sống mới.
Tổ chức cho phép cô rời đi, nhưng điều kiện tiên quyết là thay tổ chức hoàn thành một việc.
Trong khi làm nhiệm vụ, cô có thể sống thoải mái, thậm chí là khi cô cần, tổ chức sẽ cung cấp trợ giúp.
Lục Chiếu Thiên vốn muốn đến giúp đỡ dọn nhà, nhưng sau khi nhận được điện thoại của bố thì lại phải đến công ty ngay, Lục Chiếu Thiên gọi cho Mộ Minh Nguyệt để nói nguyên nhân, còn gọi một đội xe dọn nhà.
Bọn họ cũng không có hành lý gì nhiều, chỉ có vài vali hành lí.
Chờ sau khi bọn họ dời hết đồ ra ngoài, một chiếc xe RV lái đến.
Siêu cao, siêu to vô địch!
Mộ Nhạc Nhạc nhìn, chỉ vào người đàn ông đang từ trên xe bước xuống, khiếp sợ nói: “Mẹ, mẹ nhìn kìa, kia là Chiến Vân Khai!
“Mẹ, mẹ mau nhìn, Chiến Vân Khai mang theo xe RV của chú ấy đến khoe giàu kìa!”