Ăn xong điểm tâm, theo lẻ thường thì Nguyên Lãng đưa Đô Đô đến nhà trẻ.
Hai cha con đi rồi, Vu San San tiếp lấy điện thoại ra, tiếp tục công tác thăm dò sáng sớm bị cắt đứt.
Vừa mở ra giao diện chính là các loại quảng cáo giảm béo, mỗi quảng cáo cô đều nhìn xem một chút, phát hiện đều là cơ quan của thẩm mỹ giảm béo, mỗi cái đều nói mình rất hiệu quả, ví dụ các loại ví dụ để tăng sức thuyết phục.
Nói thật, Vu San San bán tín bán nghi, loại cơ cấu giảm béo này đều muốn kiếm tiền, hiệu quả chưa biết thế nào, cô nghe nói qua, có cơ quan giảm béo muốn các khách hàng uống thuốc, uống thuốc giảm cân, lúc uống đúng thật có giảm cân nhưng lại có hai với cơ thể, hơn nữa chỉ cần ngừng uống thuốc sẽ phản đạn ngay lập tức.
Vu San San mặc dù rất muốn gầy lại, nhưng đối với thuốc giảm cân thì xin miễn thứ cho kẻ bất tài, so với việc mập gầy, vẫn là cơ thể mình vẫn quan trọng nhất, đại não cô vẫn rất thanh tỉnh, cho nên mấy năm vì béo mập cô bị vô số người cười nhạo lườm nguýt, cô cũng chưa từng nghĩ tới sẽ lên mạng mua thuốc giảm cân ăn. Cô quyết tâm không động vào thứ kia.
Vốn phương pháp giảm béo có khoa học nhất chính là ăn kiêng cũng vận động, nhưng mấu chốt là đùi của cô không tiện, vận động không được a, mỗi ăn kiêng không có tác động gì, hơn nữa bản thân cô còn là một tên tham ăn, cũng không ăn kiêng được, muốn dựa vào cô mỗi ngày ăn ít một chút để giảm béo lại, vậy đoán chừng đợi tới năm khỉ tháng ngựa cũng không gầy được.
Lúc đầu không giảm được xuống đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì quá tuyệt vọng, dù sao cũng mập mấy năm rồi, có sao cũng quen rồi, nhưng hiện tại không giống thế, giờ Nguyên Lãng quay lại rồi, ngày ngày cô đều sống dưới ánh nhìn của anh ấy, chỉ cần nghĩ tới mỗi ngày cô đều dùng hình tượng bà mập lắc lư dưới mí mắt của anh cô liền không gì tuyệt vọng hơn, do dù anh không để ý nhưng cô phi thường phi thường để ý.
Cô muốn giảm béo, nhất định phải giảm béo.
Nếu lần này cô còn không giảm được béo, thì phạt cô.. phạt cô không có tính sinh hoạt!
Vu San San cảm thấy cái lời thề này có độc, độc tới chính cô cũng cảm thấy sợ.
Vì cuộc sống hạnh phúc sau này, Vu San San rất nghiêm túc đi nghiên cứu các loại cơ quan giảm béo, trừ những nhà dựa vào thuốc để giảm béo, lại bài trừ những tuyên truyền giảm béo huyền phương, về sau chọn tới chọn đi vẫn cảm thấy trung y giảm cân tương đối đáng tin, trên mạng có không ít giảm cân bằng châm cứu, nghe nói cũng rất hiệu quả, hơn nữa còn không phải vận động, dựa vào châm cứu để giảm béo còn có thể gầy xuống rất nhanh, một tháng gầy hai mươi cân.
Một tháng có thể gầy hai mươi cân đối với Vu San San mà nói quá mê người rồi, nếu cô có thể một tháng gầy hai mươi cân, vậy bốn tháng có thể khôi phục vóc người trước đây rồi?
Sức mê hoặc quá lớn, tuy trong lòng vẫn có chút do dự, nhưng Vu San San vẫn quyết định đi xem, nói không chừng thực sự có thể
Từ diễn đàn cô tìm được một nhà có danh tiếng khá tốt, dựa theo địa chỉ, trực tiếp đón xe tới.
Đây là một nhà chuyên môn châm cứu hộp để giảm béo, mặt tiền cửa hàng rất lớn, nhân viên công tác bên trong đều áo blu trắng cùng đồng phục hộ sĩ, đầu cũng đội mũ rất chuyên nghiệp. Các nàng phục vụ cũng rất đúng chỗ, sau khi một vị cố vấn giảm béo tiếp đãi Vu San San, giới thiệu với cô rất cẩn thận về tình huống cơ cấu cùng các ví dụ thực tế, sau đó tự dẫn Vu San San đi xem khách đang giảm béo như thế nào.
Vu San San thấy một cô gái cũng béo như cô đang ở trần ngằm sấp trên giường của thẩm mĩ viện, một bác sĩ chuyên gia giảm béo cầm châm cứu châm xuống, sau đó từ từ vặn.
Trên người nữ nhân chằng chịt những nốt châm.
Vu San San thấy da đầu tê rần, cảm giác châm này như đang đau trên người cô vậy, đau đến hoảng sợ.
Thấy biểu tình Vu San San có chút hoảng sợ, cố vấn giảm béo trấn an nói: \ "Châm cứu giảm béo có chút đau đớn, nhưng làm nhiều lần có thể quen, chỗ chúng tôi châm cứu phối hợp với chậu đi bộ với xoa bóp huyệt vị, chậu đi bộ cùng xoa bóp huyệt vị xác định khá đau, nhưng bạn muốn giảm cân, đau đớn sẽ có mức độ nhất định cũng không đánh bao nhiêu? Bạn muốn vận động giảm cân, so với cái này còn đau khổ đày đọa hơn nhiều. \"
Vu San San cảm thấy người này không nói dối cô không đau cũng coi như thành thật, hơn nữa lời nàng nói cũng đúng, ăn kiêng cùng vận động cũng là chuyện rất đau khổ, người bình thường căn bản không kiên trì được, chỉ dựa vào vận động muốn giảm hơn mười cân còn được, giảm nhiều như cô thì không dễ dàng chút nào.
Hơn nữa, nếu muốn giảm béo, không thể một chút khổ cũng không chịu được, đây là thế giới này căn bản không có phương pháp giảm béo nào mà không đau khổ cả.
Thấy Vu San San cũng rất muốn giảm cân, cố vấn giảm béo cũng rất có nhẫn nại dẫn cô đi quan sát giới thiệu rất nhiều, sau đó biểu thị có thể thử nghiệp miễn phí ba lần, nếu như kết quả không hiệu quả có thể từ bỏ.
Cuối cùng Vu San San cũng động lòng với cái thử nghiệm miễn phí này rồi. Lúc đầu cô cũng rất sợ bị lừa, chỗ tiền ít ỏi đó của cô, đấy là rất rất cực khổ mới tích được, nếu cứ như vậy mà tiêu đi cô có thể không đau lòng sao, nếu như không có hiệu quả, vậy không phải cô không đau chết tim ư, nếu được thử nghiệp trước, không có hiệu quả từ bỏ, có hiệu quả tiếp tục, thì rất tốt rồi.
Vì vậy Vu San San liền ước định với cố vấn giảm béo ngày mau bắt đầu tới thử nghiệm, thử nghiệp ba ngày, xem xem ba ngày sau có thể gầy được hay không lại nói tiếp.
Vu San San đi khỏi cơ quan giảm béo tâm tình vẫn rất diễm lệ, nội tâm không khỏi có chút chờ mong, nếu thật sự có hiệu quả, vậy cô được cứu rồi.
Thế là tiểu tiên nữ có hy vọng được tái hiện giang hồ.
Đang mong đợi, điện thoại vang lên, vừa lấy ra nhìn, là Nguyên Lãng.
Vu San San lập tức như tên trộm rời khỏi cơ quan giảm béo, mặc dù biết Nguyên Lãng không nhìn thấy cô đang ở đâu, nhưng cô vẫn chột dạ.
Thẳng đến khi chạy ra xa cô mới nhận điện thoại, \ "aloo~\"
Nguyên Lãng: \ "em đang ở đâu vậy? Sao lại thở hổn hển? \"
Vu San San trừng mắt nhìn, biện nói: \ "Ở bên ngoài, ở nhà quá nhàm chán, đi ra đi dạo một chút. \"
Nguyên Lãng cũng không hoài nghi, nói: \ "em gửi định vị cho anh, đợi chút anh đón Đô Đô sau đó chúng ta đi ăn bên ngoài. \"
Vu San San cho rằng tối nay Nguyên Lãng không muốn nấu ăn, cũng không muốn ăn đồ ăn lợn do cô nấu, cho nên muốn ra ngoài ăn, cảm thấy bình thường, liền đồng ý.
Cúp điện thoại, Vu San San mở wechat, tìm được Nguyên Lãng bị cô lén lén đánh dấu nâng lên vị trí cao nhất.
Wechat là tối qua mới kết bạn, lúc đầu Vu San San còn muốn thông qua vòng bạn bè (giống bảng tin của facebook) để rình xem anh có đào hoa nào không, kết quả người này căn bản chưa từng đăng gì lên vòng bạn bè, sạch sẽ làm người hoài nghi rốt cuộc anh có phải người hiện đại không.
Không riêng gì vòng bạn bè sạch sẽ, ảnh đại diện của người này cũng làm người ta cạn lời, chính là một tấm ảnh bầu trời đêm đen, đêm không có vòng sáng do ánh trăng chiếu rọi, những thứ khác đều không có.
Vu San San cũng rất bất đắc dĩ với anh.
Thông qua wechat gửi định vị của bản thân xong, Vu San San liền tìm một quán KFC ngồi chờ anh cùng tiểu mập tử tới.
Bên trong KFC có rất nhiều bạn nhỏ, rất ồn ào, Vu San San vốn không muốn đến những nơi ồn ào như này, nhưng những chỗ quán trà sữa bắt buộc phải gọi đồ, cô giờ là người giảm cân, kiên quyết không ăn những đồ ăn có klo cao như này, nếu không.. đừng nghĩ tới chuyện sẽ giảm được cân.
Nguyên Lãng tới rất nhanh, Vu San San chưa ngồi tới hai mươi phút, đã nhìn thấy anh cùng tiểu mập tử đẩy cửa KFC đi vào rồi, vẻ mặt hưng phấn mà vọt vào, sau đó..
Sau đó tiểu tử kia trực tiếp đi tới quầy gọi món, ngước đầu nhỏ vẻ mặt khát vọng nhìn chị thu ngân nhà người ta.
Vu San San: .
Nguyên Lãng: .
Tiểu tử kia khát vọng nhìn một hồi, sau đó liền đem ánh mắt khát vọng chuyển lên người ba cậu, tiểu nải âm phát ngấy, \ "Ba ba~\"
Nguyên Lãng đầu tiên là liếc nhìn Vu San San ngồi tại chỗ, lúc này mới buồn cười đi tới, đem tiểu tử kia ôm lên, hỏi cậu: \ "Chúng ta tại sao lại vào đây con còn nhớ không? \"
Tiểu tử kia chớp mắt một cái, đột nhiên nghĩ tới ba ba nói là vào để tìm ma mi.
Cậu vừa tiến vào liền quên ma mi rồi..
Tiểu tử kia có chút áy náy, cậu cảm thấy cậu nên bồi thường cho ma mi, thế là liền ôm lấy cổ của ba ba, nói: \ "Ba ba, chúng ta đi mua đồ ăn ngon cho ma mi a! Ham bo ger, đùi gà khoai tây chiên.. \"
Nguyên Lãng: . Con xác định không phải là con muốn ăn?
Thấy tiểu gia hỏa kia muốn đem tất cả đồ ăn trong KFC ra cân nhắc một lần, Nguyên Lãng không thể không lên tiếng cắt đứt cậu, \ "Những thứ đó ăn không an toàn, chúng ta không thể ăn, đợi chút baba dẫn con và mẹ đi ăn cơm, con giờ ăn thì tí sẽ không ăn được cơm tối nữa. \"
Đô Đô lắc đầu, tay nhỏ bé vỗ vỗ bụng nhỏ của mình, rất khẳng định nói: \ "Ba ba, bụng nhỏ của con rất có thể đựng nha, giờ ăn chút nữa vẫn có thể ăn, người nhìn bụng nhỏ của con to như thế này nè! \"
Nguyên Lãng cúi đầu nhìn về phía bụng của cậu, tròn vo giống như một quả dưa, đích thật là không nhỏ.
Tiểu tử kia rất có nhận thức
Nhưng bụng lớn cũng không thể ăn.
Nhìn ba ba vẫn không đồng ý, Đô Đô ôm cổ của anh, dùng mặt thịt nhỏ cọ lên mặt của baba, âm thanh chuyển sang ba âm, \ "Ba ba~ba ba~\"
Sau đó Nguyên Lãng liền phát hiện, có khả năng công lực nũng nịu này là của Vu San San của năm đó, hơn nữa rất có xu thế trò giỏi hơn thầy.
Đối với cái dạng làm nũng này, Nguyên Lãng rất không có tiền đồ mà biểu thị, không đỡ được.
Cuối cùng, Nguyên Lãng vẫn ôm tiểu tử kia tới quầy chọn món, gọi cho cậu mội chuỗi thịt viên cùng hai bánh trứng nướng. Không mua nhiều cho cậu, những đồ này ăn nhiều không tốt, đứa nhỏ nên hạn chế.
Đô Đô hài lòng ôm đồ ăn của mình, cặp mắt vốn đã đen to lanh lợi lại cười tới híp lại thành vầng trăng, cắn một miếng bánh, hưởng thụ vô cùng ô~
Vu San San chưa từng mắt thấy biểu tình kai của mập tử nhà mình, như kiểu bình thường cô không cho cậu ăn vậy.
Tuy mami rất ghét bỏ cậu, nhưng Đô Đô vẫn rất hiếu thuận đem bánh mình gặm một nửa đưa tới bên miệng của mami, \ "Ma mi cho mẹ ăn một miếng a! \"
Vu San San liếc nhìn nước bọt phía trên, rất lý trí mà lắc đầu, \ "Ta không ăn, con ăn đi. \"
\ "Vậy được rồi. \" Đô Đô rất vui vẻ mà \ "A ô \" một ngụm đem miếng bánh dư lại đút hết vào miệng, thời điểm nhai nuốt còn rất vui vẻ lắc lư cái đầu nhỏ.
Nguyên Lãng mang theo hai mẹ con ra khỏi KFC, cũng không lái xe, trực tiếp đi lên thang máy tới trung tâm thương mại cách đó không xa, nhà ăn trên lầu trên.
Lúc đợi thang máy, Nguyên Lãng nói với Vu San San: \ "anh gọi anh họ với chị dâu tới ăn cơm, đợi lát nữa cùng nhau gặp mặt. \"
\ "Cái gì! \" Vu San San lảo đảo, chút nữa mà ngã ra, may Nguyên Lãng nhanh tay nhanh mắt giúp đỡ cô, mới làm cô tránh khỏi một cú ngã giống cẩu.
Vu San San lần đầu tiên đem con mắt trừng lớn như vậy, \ "anh gọi người nhà anh tới ăn cơm cùng em sao? \"
Nguyên Lãng sờ sờ đầu của cô, giải thích: \ "anh họ của anh nhận chức ở đây, một nhà anh ấy cũng ở bên này, anh muốn giới thiệu em và Đô Đô với bọn họ, để bọn họ biết em và Đô Đô. \"
Đây là chuyện một người đàn ông đã xác định nên làm khi muốn phụ trách cả đời đối với một cô gái, chuyện này sớm anh đã phải làm rồi, chỉ có điều muộn mất bốn năm.
Vu San San lại không hề bởi vì chuyện này mà vui vẻ, ngược lại, hiện tại cô rất hoảng sợ.
Cô như này lại đi gặp người thân của anh, cô không có dũng khí đó a!
Vu San San bắt vạt áo của Nguyên Lãng lắc đầu, trong mắt tràn đầytia khẩn cầu, đáng thương tới kém chút nữa thôi là nước mắt mắt chảy ra, \ "em không gặp có được không? Em không muốn gặp mà, em còn chưa chuẩn bị tốt, về sau lại nói!.. \"
Nguyên Lãng yên lặng nhìn cô, trong lòng vừa bất đắc dĩ lại không nỡ. Anh biết không phải cô khẩn trương, cũng không phải cô chưa chuẩn bị sẵn sàng, cô không dám lấy hình tượng này đi đối mặt với ai bất luận có liên hệ với anh.
Cô đã từng tự tin đường hoàng như thế nào, cô của bây giờ làm anh đau lòng bấy nhiêu.
Cô không hiểu rõ, kỳ thực anh không để ý tới ngoại hình của cô một chút nào, anh hy vọng cô có thể tự tin giống ngày trước vui vẻ hoạt bát, không phải vì ngoại hình mà tự ti như vậy.
Hắn hy vọng cô có thể dũng cảm bước ra bước này, làm một Vu San San không buồn không lo như trước đây.
Nếu cô không bước ra bước đi này, vậy anh liền mang theo cô vượt qua.
Nguyên Lãng không có bởi vì khẩn cầu của cô mà nhẹ dạ, nói: \ "anh họ anh vừa mới gọi điện thoại nói bọn họ đã đến, đang ở bên trong chờ chúng ta, anh cũng nói chúng ta lập tức tới ngay, em xác định muốn lâm thời bỏ chạy? Lý do? \"
"Ô ô ô.. \" Vu San San ô ô khóc lên, hung hăng dùng quả đấm đấm anh, \ "anh làm gì không nói với em đã dẫn em tới gặp người nhà? Anh là trứng thối! Em hận anh--\"
Nguyên Lãng mặc cô đánh, một tay nhẹ nhàng vuốt tóc trấn an cô, \ "Đừng sợ, anh họ cùng chị dâu rất tốt, bọn họ nhất định sẽ rất thích em cùng đô đô, trước bọn họ đã vô tình gặp qua Đô Đô, rất thích nó. \"
Đô Đô đang vô tâm ăn đồ ăn ở một bên nghe thấy có người thích mình, lập tức truy vấn Nguyên Lãng: \ "Thật sự rất yêu thích con sao? \"
Nguyên Lãng \ "ừm \" một tiếng, \ "bác ấy rất thích con. \"
Đô Đô liền vui vẻ vừa ngượng ngùng mà xoay uốn thân người, \ "con đây cũng thích chú. \"
Nói xong, Đô Đô hay dùng bàn tay nhỏ đầy dầu của mình sờ sờ khuôn mặt của mami, nãi thanh nãi khí giáo dục mami: \ "Ma mi người phải ngoan, không thể không nghe lời. Chúng ta nhanh nhanh đi vào ăn cơm thôi, bác rất thích con, bác là người tốt. \"
Vu San San: . Thích con liền là người tốt, con chính là đồ mập thối nông cạn!
Cuối cùng, dưới áp lực hai bên phụ tử, Vu San San không thể không theo phía sau Nguyên Lãng, thấy chết không sờn mà vào nhà hàng, đi vào \ "Gặp phụ huynh \".
Vu San San cảm thấy, nhân sinh thật sự rất gian nan..
* * *
Trong phòng ăn, Kỷ Hiện đã trước một bước tới nhà ăn vươn dài cổ không ngừng liếc mắt nhìn ra cửa lớn, rất sợ bỏ lỡ thân ảnh Nguyên Lãng.
Vợ của Kỷ Hiện thấy cổ của hắn sắp dài ra một đoạn lớn, không thể không kéo hắn lại, \ "em nói anh khẩn trương như vậy làm cái gì, Nguyên Lãng không phải nói lập tức tới ngay nha, anh cần gì phải trông ngóng như vậy. \"
Kỷ Hiện: \ "anh có thể không khẩn trương nha, Nguyên Lãng nói với anh muốn dẫn vợ cùng con trai tới gặp chúng ta, anh sắp hoài nghi mình mất trí nhớ rồi, chẳng lẽ anh quên mất chuyện Nguyên Lãng cưới vợ rồi? \"
Ngụy Nhiễm liếc mắt, \ "Chớ suy nghĩ bậy bạ, Nguyên Lãng luôn ở bộ đội, nào có chuyện kết hôn chứ. \"
Kỷ Hiện: \ "Đúng vậy, chú ấy vẫn luôn độc thân mà, ngoài bốn năm trước có quen một người bạn gái sau đó chia tay ra, mấy năm nay căn bản chưa nghe nói chú ấy có quen qua người yêu, đến người yêu còn không có, nào có vợ cùng con trai? \"
Đối với điểm này, Ngụy Nhiễm cũng rất nghi hoặc, \ "Chúng ta chớ đoán mò, lập tức không phải tới rồi sao, đợi lúc đó sẽ biết ngay. \"
Ngụy Nhiễm mới vừa nói xong lời này, liền thấy cửa lớn của nhà hàng tiến vào một thân ảnh quen thuộc, tập trung nhìn vào, quả nhiên là Nguyên Lãng. Chỉ bất quá trong lòng Nguyên Lãng còn ôm một đứa nhỏ, còn bên cạnh nắm tay một người phụ nữ.
Ngụy Nhiễm vội vàng vỗ vỗ Kỷ Hiện, \ "Mau nhìn, Nguyên Lãng tới! \"
Kỷ Hiện vội vã nhìn về phía cửa, trong lòng thực sự giật mình kinh ngạc, nói thật vẫn tồn tại con trai cùng vợ, ở đâu ra?
Kết quả đợi ba người Nguyên Lãng tới gần, Kỷ Hiện nhìn thấybộ dạng Đô Đô cùng Vu San San, càng giật mình hơn, kìm lòng không đậu \ "A \" một tiếng, chỉ vào Đô Đô nói: \ "Đây không phải là lần trước thấy thằng bé kia ở bệnh viện nha, đây là.. \"
Nguyên Lãng không có trả lời lời hắn, trực tiếp đối với hai vợ chồng Kỷ Hiện giới thiệu: \ "em giới thiệu với hai người một chút, vị này chính là vợ em, Vu San San, trong lòng em đây là con trai em, nhũ danh tên Đô Đô. Đô Đô, nhanh chào hỏi bác bá đi. \"
Đô Đô lập tức ngọt ngào cười với đôi vợ chồng Kỷ Hiện nhu nhu mà kêu người, \ "con chào bác con chào bá, con là Đô Đô. \"
\ "Ai, hảo hảo hảo, thật đáng yêu. \" Ngụy Nhiễm mặc dù không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng không trở ngại vừa nhìn cô đã thích đứa nhỏ Đô Đô mập hổ đầu hổ não này, thực sự quá đáng yêu thật muốn ôm cậu.
Ngụy Nhiễm kìm lòng không đặng vươn tay hỏi: \ "để bá ôm con một cái có được không? \"
Đô Đô cũng không có tính sợ người lạ, thấy bá rất thích mình, cho nên rất rộng rãi hai cánh tay mập mạp của mình ra để cô ôm mình, chỉ bất quá bị ôm lại rất ngại ngùng mà nói: \ "con có một chút chút mập ah~\" cho nên có điểm trọng ah.
Ngụy Nhiễm quả thực cũng bị cậu manh khóc.
Thấy con trai mình nhanh như vậy đã bị thích rồi, nội tâm Vu San San sắp lệ rơi đầy mặt mặc dù mặt vẫn luôn biểu tình vẻ cười mỉm, cô nhận nhịn bi thương trong nội tâm, giả trang tự nhiên hào phóng chào hỏi vợ chồng Kỷ Hiện\ "chào anh họ chị dâu em là Vu San San. \
Kỷ Hiện cùng ngụy Nhiễm mặc dù đối với hình tượng Vu San San có chút kinh ngạc, nhưng không hề bộc lộ ra ngoài một chút nào, đồng dạng cười chào hỏi cùng cô, cái khác không nói gì, trực tiếp làm cho nhà hàng mang thức ăn lên, bắt đầu ăn.
Kỷ Hiện trong lúc ăn cố kỵ có Vu San San nên không hỏi gì, vẫn luôn nói chuyện về đứa nhỏ.
Vợ chồng Kỷ Hiện cũng dẫn theo con gái Lam Lam của bọn họ tới, lúc ăn cơm để Lam Lam cùng Đô Đô cùng ăn cùng chơi với nhau, Lam Lam mặc dù lớn hơn Đô Đô vài tuổi, nhưng kỳ lạ là, hai đứa nhỏ không có khác nhau, chơi đùa vô cùng tốt, bữa cơm này ăn rất thân thiết.
Sau khi cơm nước xong, Lam Lam ngồi không yên, lôi kéo Đô Đô muốn đi khu trò chơi dưới lầu, Ngụy Nhiễm đoán chừng Kỷ Hiện cũng muốn nói chuyện riêng với Nguyên Lãng, bèn nói với Vu San San: \" San san, hai đứa bé ngồi không yên, chúng ta dẫn bọn chúng đi chơi một lát nhé, Lam Lam nhà chị vừa vào liền nhìn trúng khu trò chơi rồi. \ "
Vu San San cảm thấy ngồi ở đây cũng không được tự nhiên, còn không bằng xuống phía dưới chơi, cho nên gật đầu, \" Được a, vậy chúng ta đi xuống đi. \ "
Hai nữ nhân mang theo hai đứa bé đi xuống lầu chơi, Nguyên Lãng cùng Kỷ Hiện tiếp tục ăn ở nơi này.
Người đi rồi, Kỷ Hiện rốt cục có thể đem nghi vấn trong lòng đều ném ra rồi.
\" Nguyên Lãng em đang làm cái gì vậy, đều làm anh hồ đồ hết rồi, Đô Đô thật là con em sao? Lần trước có phải chúng ta gặp nhau ở bệnh viện, em khi đó đều không nhận ra người ta a? Sao bây giờ lại biến thành con trai? \"