Hôm qua chúng tôi vẫn lại ngồi cùng bàn, vẫn trong giờ toán mà cậu ấy thích.
Hôm qua cậu ấy lên bảng làm bài tập, lúc bước xuống thì có một anh muốn ngồi cùng tôi, cậu ấy nhất quyết không cho.:)
Hôm qua vô tình để cậu ấy thấy tôi để ảnh của cậu ấy làm nền điện thoại. Tôi cười trừ vào bảo vì tấm ảnh đó rất dễ thương. Thấy cậu ấy cũng cười, và rồi lật đật đi tìm ảnh facebook của tôi. Vừa tìm vừa chê tôi xấu xí. Sau đó cũng chọn một bức làm ảnh nền.:)
Hôm qua cậu ấy cố tình ngồi rất sát tôi. Nói với tôi rất nhiều thứ...
Hôm qua cậu ấy đã ôm tôi...
Hôm qua cảm giác như người ngồi bên cạnh tôi không phải là cậu ấy nữa.
Hôm qua cũng là buổi học cuối cùng, lớp tôi rủ nhau đi liên hoan. Có người bảo cậu ấy sẽ đi nhưng tôi không tin. Lúc đến nơi thì thấy cậu ấy đang ở đấy rồi. Mọi người lại xếp cho chúng tôi ngồi cạnh nhau.:)
Ừm, hôm qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương...:)
Một giấc mơ rất thật, thật đến nỗi đã giật mình tỉnh giấc vẫn cố nhắm mắt lại để không thoát khỏi nó...
Chết tiệt!
Tại sao cậu ấy chỉ có thể là của tôi những lúc như thế này?
Tại sao lại để tôi mơ thấy những điều không bao giờ xảy đến?
Tại sao lại để tôi gặp được cậu ấy, trong những năm tháng nhất định sẽ bỏ lỡ kia chứ?:)
***
Hà Nội, 15.07.2017...
Chết tiệt!