Editor: Cà Rốt Hồng - Diễn Đàn
"Sự kiện Hàn Siêu" không có gây nên ảnh hưởng quá lớn đối với Doãn Manh. Dù cho thế nào, cuối cùng cô cũng một mạch tiến tới con đường học bá thênh thang, cái gì cũng không có thể ngăn cản cô nghe giảng thật tốt, ngày ngày tiến về phía trước.
Mỗi ngày đều có tinh thần hăng hái như vậy! n(*≥▽≤*)n
Thứ sáu học xong các tiết học, Doãn Manh học bá một trăm năm chuyên chú, hát ngâm nga thu dọn cặp sách.
"Hoàng thượng, người thật sự không cùng chúng thiếp đi ăn kem tươi sao! Đối diện với trung tâm mua sắm Triêu Việt đang giảm giá ah....." Trần Tư Dĩnh khua hai chân, quay về phía Doãn Manh oán trách.
Doãn Manh cười ha ha: "Cậu chắc chắn để cho ngày đầu tiên tiết học ngoại khóa môn Vật Lý tớ liền cúp mất sao? Đó đều là tiền đã đóng xong ahhh ~"
Trần Tư Dĩnh bĩu môi: "Rốt cuộc là tại sao lúc ấy cậu lại chọn khoảng thời gian này á! Học một tuần thứ sáu tan lớp chẳng lẽ không phải nên đi chơi sao? Còn có lớp! Đó không phải là thứ sáu đen đuổi thì là cái gì ah, cái gì đáng chờ mong cũng không có...... Lý Lộ thật khó có một ngày không tập luyện QAQ đúng không Lý Lộ......"
Lý Lộ làm bộ đáng thương nhìn Doãn Manh, vẻ mặt kia khiến cho Doãn Manh mắc cười: "Nếu không các cậu tới đó dự thính?"
Trần Tư Dĩnh: "Tạm biệt, Doãn Manh."
Lý Lộ: "Tạm biệt, Doãn Manh."
Doãn Manh: "......"
Hai người này trọng chơi khinh bạn......
Cũng may địa điểm học của Doãn Manh cũng ở tầng trên cùng của tòa nhà, ba người các cô vừa vặn ở dưới tầng một Triêu Việt tìm một chỗ ăn cơm. Ở khúc quanh hơi vắng vẻ, có một quán cà phê không quá bắt mắt, tên Tựu Khiếu, nhạc nhẹ cộng với cảnh vật xung quanh thanh thoát, có thể là bởi vì mở ở chỗ trường học thành đoàn, không quá giống với quán cà phê không có tên tuổi khác, không phải ánh đèn mờ ảo chính là khói bay lượn lờ. Trong ưu nhã mang theo chút yên tỉnh, giá cả cũng không đắt, khiến cho Doãn Manh thích nhất là, mỳ Ý ăn thật ngon... (. σw)σ
Đối diện Trần Tư Dĩnh đang dùng nĩa vô cùng buồn chán cuộn sợi mỳ Ý: "Bài tập Vật lý, bài tập Số học, bài tập tiếng Anh...... Để hai ngày còn lại làm bài tập về nhà của bảy ngày!"
Lý Lộ không sao cả nói: "Dù sao đi học rồi nói, không viết chờ đến tiết nữa viết là được ~"
Doãn Manh kỳ quái: "Hai phút không phải viết xong?"
Trần Tư Dĩnh oán niệm nhìn hai cô: "Mẹ tớ sẽ lấy tất cả bài tập trong cặp sách của tớ ra ngoài sắp xếp ra để cho tớ làm...... Học bá không cần nói."
Doãn Manh: "Nén bi thương."
Lý Lộ: "Nén bi thương."
Ăn cũng xấp xỉ, Doãn Manh nhìn điện thoại một cái, phát hiện thời gian còn sớm, liền lấy các loại bài tập ra bày lên bàn làm. Loại không khí học tập kỳ dị này (thật ra là sự dụ hoặc làm xong mới có thể chơi) cuốn theo Trần Tư Dĩnh và Lý Lộ cũng lấy bài tập ra viết soạt soạt soạt. Cũng may đề mục mới tựu trường đều không khó lắm, thỉnh thoảng có đề không biết, ba người cùng nhau thảo luận một chút, lấy sách ra đối chiếu tham khảo liền giải quyết dễ dàng.
Quán cà phê tốt chính là chỗ này, chọn một loại thức uống có thể ngồi ở vị trí một ngày lượng người đi cố định lại vừa phải, ánh sáng sáng ngời, âm nhạc thoải mái, hiệu suất làm bài tập của ba người thật nhanh, cho nên không tới một tiếng đồng hồ thì làm xong.
Trần Tư Dĩnh vẻ mặt cảm động: "Doãn Manh, về sau thứ sáu chúng ta cùng nhau làm bài tập đi!"
Lý Lộ điên cuồng gật đầu, bình thường sáng thứ hai cô mới làm......
"Được á ~ dù sao tớ đều phải đi học ngoại khóa. Đến lúc đó chắc cũng nên ở bên cạnh ăn một chút."
Nhóm làm bài tập nhỏ vào Thứ sáu cứ như vậy thần kỳ thành lập, chỉ có điều có thể kiên trì bao lâu đều là chuyện rất khó nói. Dù sao còn có loại tình thánh Trần Tư Dĩnh ở đây, tránh không khỏi một ngày nào đó có bạn trai liền quên cô...... Chẳng qua là Doãn Manh không ngờ những lời này ứng nghiệm nhanh như vậy, dĩ nhiên đây là nói sau.
Bây giờ Doãn Manh phát hiện còn có 20 phút nữa là 6 giờ, bèn cầm lấy cặp sách lên tạm biệt hai người đi lên tầng trên cùng.
Ở Thành phố B, nổi bậc trong lĩnh vực giáo dục chính là khu A, trong khu này thu nạp hai trường học tốt nhất toàn thành phố: Trường trung học phụ thuộc A, và Thất Trung.
Huống chi hai chỗ này vị trí địa lý hay là đối với giác tuyến quan hệ, quan hệ thù địch lẫn nhau trong đó đương nhiên không cần nói cũng biết. Cho dù giáo viên nhìn thấy nhau cũng đều nói gần nói xa giao chiến, dĩ nhiên trọng điểm cũng không ở trên quan hệ đối địch này.
Mà là điểm giảng dạy Ưu Học rất tốt này, kể từ khi mở ra đã bao thầu một mức giá rất lớn để tiếp nhận ba tầng cao nhất của tòa nhà Triêu Việt, đã thiết lập tại chỗ giao nhau giữa hai trường học, dĩ nhiên là có chủ ý nhận hết học sinh giỏi.
Doãn Manh lên tới tầng chót, một đường cảm thán thiết bị lớp ngoại khóa này vậy mà còn cao hơn trường học của cô một bậc, thiết bị lắp đặt vừa nhìn thấy đều là ngăn nắp đổi mới hoàn toàn. Làm giống như tòa nhà văn phòng, mặt tường thủy tinh, bảng đen đều là bảng viết bằng bút lông. Thế này thì tiền đúng thật là tiêu đúng chỗ.
Cầm lấy thẻ lên lớp đi tới phòng học 709, Doãn Manh ở bên ngoài thò đầu vào trong nhìn quanh, phát hiện người mới tới được một nửa, ở trong phòng học phần lớn đều mặc đồng phục học sinh Trường trung học phụ thuộc A và Thất Trung, nhìn một cái là biết là vừa mới tan học ăn xong mới tới, chỉ có vài tốp năm tốp ba là học ở trường khác. Cô nhìn sang mấy bạn học mặc đồng phục Thất Trung kia, không biết một người nào, theo lẽ thường mà nói lớp S hẳn là lớp thống trị ban thực nghiệm. Nhìn đồng hồ đeo tay một cái còn 15 phút nữa là vào học, Doãn Manh cầm thẻ Ưu Học căn cứ theo mã số tìm chỗ ngồi của mình.
Ưu Học có một hệ thống ngoại khóa hoàn thiện, chỗ ngồi đều sắp xếp theo mã số, không thể tùy tiện ngồi loạn.
Doãn Manh đếm ngược từ hàng thứ hai tìm tới vị trí của mình, nhìn phòng học rộng rãi thông thoáng, cô lấy bài ghi chép vật lý ra định ôn lại một lần chuẩn bị vào học.
Giữa lúc cô đang xem tập trung, đột nhiên bên tai truyền đến một trận tiếng động ồn ào, ngẩng đầu cô phát hiện giáo viên vẫn còn chưa đến. Nghiêng đầu nhìn lên, vị trí bên cạnh có một nam sinh ngồi lên rồi.
Tóc mảnh dài, sống mũi thẳng, trong mắt dường như chứa vành trăng sáng, cậu ta dường như cảm thấy Doãn Manh đang nhìn cậu ta, hất mặt thật nhanh nhìn lướt qua rồi thôi.
Má ơi! Đây không phải là anh chàng đẹp trai Hậu Nghiêu Sở lớp 4 kia sao!!! Σ(;°д°)!!!
Trần Tư Dĩnh và Lý Lộ nhất định sẽ hối hận đến chết vì không có tới đây dự thính!
Doãn Manh nhìn khắp bốn phía, phát hiện nữ sinh một lớp đều đang vô tình hay cố ý quay đầu lại, nữ sinh đi ngang qua cửa càng nhiều hơn...... Các em gái, kế bên phòng 709 này không có phòng học các em đi ngang qua làm gì ah! Quả nhiên học bá cũng tránh không khỏi công kích của sắc đẹp!
Anh chàng đẹp trai ngồi đây cả người đều phát sáng, phổ độ chúng sanh thiếu chút nữa làm cho Doãn Manh nằm mọp xuống theo. Chỉ là không ai ghen tỵ với cô, nguyên nhân chính là trai đẹp người ta dẫn theo người thân tới ╮(╯▽╰)╭.
Bên cạnh chỗ ngồi của Hậu Nghiêu Sở có một cô nàng đang đứng, nhìn đồng phục cũng không biết là học trường nào, dù sao không phải trường A cũng không phải là Thất Trung, tóc dài màu đen xinh đẹp, vóc dáng cũng cao, tương đối có khí thế, vừa nhìn đã biết là vài năm sau sẽ phát triển theo mô hình phụ nữ Âu Mĩ.
Chỉ có điều hiện tại người ta hẳn là thích loại hình phim Hàn nhỉ, bĩu môi thoạt nhìn dí dỏm đáng yêu: "Rõ ràng hai chúng ta cùng nhau đăng ký tại sao chỗ ngồi lại không có ở chung một chỗ chứ?"
Doãn Manh: Tôi cũng đang thấy lạ nè =_=.
Bàn học Ưu Học tương đối đặc thù, hai người một bàn, mà bàn của Hậu Nghiêu Sở và Doãn Manh là bàn dựa vào tường hàng thứ hai đếm ngược, cô bạn gái nhỏ của Hậu Nghiêu Sở dĩ nhiên là bị đày đi đến hàng thứ nhất đếm ngược.
Hậu Nghiêu Sở nói chuyện, giọng nói cùng với bộ dạng như tranh của cậu ta, đều là trong trẻo lạnh lùng: "Không có việc gì, vậy cậu ngồi ở phía sau đi."
"Nhưng tớ ngồi ở phía sau hai ta nói chuyện thế nào ah!" Nữ sinh dậm chân một cái, có chút không tình nguyện.
Một thầy giáo nam đầu đội nón len vội vội vàng vàng chạy tới: "Xin lỗi! Đã tới trễ, tự giới thiệu một chút, tôi tên là Ngô Phi, bình thường học sinh đều gọi tôi là lão Ngô, học kỳ này dạy môn vật lý cho các em......"
Vào học, nữ sinh kia không tình nguyện đi nữa cũng phải chạy về chỗ của mình.
Hiện tại lực chú ý của Doãn Manh đã hoàn toàn bị lão Ngô trên bục giảng hấp dẫn. Lão Ngô là một giáo viên vật lý vô cùng hài hước, giảng bài vô cùng đặc sắc. Chút khuyết điểm khẩu âm bị loại hấp dẫn này hoàn toàn che giấu. Theo suy đoán hẳn là giáo viên ban thực nghiệm trường A, giảng bài sinh động thú vị.
Một vài đề khó hoặc là một vài cách làm dễ nhầm lẫn, bị phương pháp thần kỳ của lão Ngô quay về mạch lạc, nghe xong Doãn Manh bừng tỉnh hiểu ra. Nhớ tới thầy Tôn môn Vật Lý, không phải là không tốt mà là quá dễ buồn ngủ......Giống như là lời nguyền của thần ngủ ah! Coi như cô ở nhà ngủ 12 tiếng, đi học xong về còn muốn ngủ ah!
Vừa nghĩ tới bình thường đi học không có nỗ lực như vậy, Doãn Manh liền nghe giảng hết sức chăm chú, nghỉ giải lao lão Ngô mới đi ra ngoài nhuận giọng, cô liền bắt đầu vận bút như bay ghi chép lại bài giảng trên bảng.
Chẳng qua là khi cô viết đang high, bên cạnh truyền tới một giọng nữ: "Cái đó! Bạn ơi, xin lỗi quấy rầy một chút."
Doãn Manh ngẩng đầu, phát hiện lại là cô bạn gái nhỏ của Hậu Nghiêu Sở!
Em gái hơi khom người, tóc dài mềm mại quét xuống sách vở của Doãn Manh như tắm gió xuân.
"Thật xin lỗi, cái đó, tôi muốn cùng bạn đổi lại chỗ ngồi, bởi vì bạn.... tôi" Cô bé hơi ngượng ngùng nhìn Hậu Nghiêu Sở.
Đây là biến tướng ân ái trá hình ah! Chết tiệt! Kẻ độc thân hai đời – Doãn Manh thật sâu cảm thấy mắt chó hợp kim titan của mình lóe lên một cái, nếu lúc này Hậu Nghiêu Sở đứng lên ôm eo cô bạn gái có lẽ ngay lúc đó cô sẽ không thể khống chế giơ cây đuốc lớn lên hát đoàn ca fff rồi.
Đổi chỗ ngồi, Doãn Manh nhìn góc hàng cuối cùng kia một chút. Thật ra thì cô không thèm để ý có ngồi gần trai đẹp hay không, chẳng qua là hiện tại cô cận khoảng chừng 100 độ, không đeo mắt kiếng vì không để cho số độ tăng thêm. Nếu cô em này ngồi ở trước mặt, trái lại cô rất vui lòng đổi, chỉ là hàng cuối cùng.....
Doãn Manh nhìn vị trí kia một chút, lại nhìn em gái xinh đẹp một chút, aiz...... Cô là người rất dễ mềm lòng đối với những thứ xinh đẹp, dù sao thì kém một hàng, lớp này của bọn họ người cũng ít không đến nỗi cái gì cũng không thấy rõ, đổi thì đổi thôi.
Doãn Manh nói thế nào cũng là một cô nàng tốt tính, làm sao làm ra chuyện gậy đánh uyên ương á ~ cô gật đầu một cái, không tình nguyện lắm đồng ý: "Được rồi."
Hai mắt cô nàng kia sáng lên, giống như nai con Bambi.
"Đừng đổi." Một giọng nam ở giữa hai người vang lên, không ngờ là Hậu Nghiêu Sở mới từ bên ngoài về. Hai mắt cô nàng kia trợn tròn, bị một câu nói này của cậu ta làm cho thiếu chút nữa chảy nước mắt xuống.
Cậu ta cau mày, có chút tức giận xin lỗi Doãn Manh.
Doãn Manh: "Không sao, đổi một chút cũng không có chuyện gì."
Hậu Nghiêu Sở nhíu mày một cái: "Không cần. Quấy rầy bạn." Nói xong cậu ta kéo cô bạn gái nhỏ đến phía sau.
Doãn Manh nhún nhún vai từ chối cho ý kiến, mặc kệ người ta tới đây làm gì, cô tới đây là để học bổ túc vật lý, đoạn nhạc đệm nhỏ này cứ như vậy mà trôi qua. Vừa vào học, lực chú ý của cô liền dồn hết trên người lão Ngô.