Hai người đăng ký kết hôn xong, còn mời riêng Trang Cao Ưng, Ôn Văn và Nho Nhã ra nước ngoài cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn tụ. Đan Cư còn vụng trộm hỏi Trang Cao Ưng lúc nào mới kết hôn? Đáp án là không được!! Ba người thì kết hôn cái kiểu gì?!!
Đan Cư ngẫm lại thấy cũng đúng, bản thân thật khờ!
Trang Cao Ưng và Nho Nhã, Ôn Văn ở nước ngoài một tuần mới trở về Đài Loan. Đan Cư và Ân Chẩn làm hướng dẫn viên dẫn ba người ra ngoài chơi. Ôn Văn và Nho Nhã hiện tại đang dần tiếp nhận sự vụ của gia tộc. Lần này xuất ngoại xem như là để nghỉ ngơi thư giãn một chút.
Thời điểm Trang Cao Ưng vừa mới tốt nghiệp, cả hai người liền dẫn cậu về nhà thông báo với trưởng bối rằng cầu là người yêu duy nhất của bọn họ, những người khác đều không cần, muốn nối dõi tông tường thì các trưởng bối tự mình nghĩ cách đi! Huống chi Ôn gia và Nho gia không phải chỉ có một mình bọn họ, còn có những anh chị em khác nữa. Vấn đề huyết thống kế thừa gì đó vốn căn bản không cần quan âm.
Về thân phận và địa vị của Ân Chẩn trong trường đại học, kỳ thật Ân gia cũng là một trong những cổ đông của trường. Lúc Ân Chẩn vào làm chính là để thay thế lão ba nhà mình phát biểu ý kiến, còn việc giảng dạy chỉ là để làm kiểng cho vui. Nhưng những vấn đề trọng yếu cần biểu quyết thì vẫn để cho Ân lão giao làm, Ân Chẩn chỉ ngẫu nhiên nhúng tay vào một ít, không ảnh hưởng đến trường học.
Còn về Trang Cao Ưng, sau khi tốt nghiệp xong, xuất thân là con nhà có truyền thống diễn xuất, cậu đương nhiên trở thành diễn viên, nhưng chỉ diễn trên sân khấu, không can thiệp vào những phương diện khác.
Đây là giới hạn cuối cùng của Ôn Văn và Nho Nhã, bọn họ không muốn người yêu nhà bọn họ bị người khác sàm sỡ sỗ sàng!! Bọn họ sẽ phát điên lên a!!
Mà Trang Cao Ưng chỉ muốn được diễn xuất, cho nên cũng an phận chỉ diễn trên sân khấu.
Vài năm sau, Đan Cư và Ân Chẩn cùng nhau nghỉ phép trở về Đài Loan, mục đích là để chúc mừng Ân Chẩn ra sách lần đầu tiên nha! Bản tiếng Trung bản tiếng Anh đều có tất! Lần này trở về cũng chỉ có thể ở một tuần, cho nên Đan Cư đã sớm lập kế hoạch, nhất định phải tới cái chợ đêm trước kia Ân Chẩn dẫn cậu đi mới được!! Đan Cư ở nước ngoài nhiều năm, thật nhớ mấy món ăn vặt của Đài Loan a!! Lần này trở về nhất định phải ăn đến ngán mới quay lại Châu Âu đó! Bằng không cậu nhất sẽ vì muốn ăn đậu hũ thúi, bánh hành chiên, phèo, trà sữa trân châu linh tinh các thức mà phải bay về lại Đài Loan a!!
Ân Chẩn đương nhiên là đáp ứng toàn bộ yêu cầu của người yêu, đi dạo vài vòng chợ đêm, mua thật nhiều đồ ăn, Đan Cư ăn đến chống đỡ không nổi, cuối cùng ra cái quyết định trọng yếu, chính là mua sách dạy làm món ăn vặt Đài Loan đem ra nước ngoài, như vậy có thể để cho Đan Cư chậm rãi học cách làm, sau này sẽ không còn buồn phiền vì không có đồ ăn nữa! Đan Cư nói cậu nhất định sẽ cố gắng học tập! Ân Chẩn đương nhiên là cổ vũ người yêu a, bắt đầu suy nghĩ có nên mua vật dụng để nấu trước không? Nước ngoài có bán sao? Nếu không thì sắp xếp đi mua trước khi quay về Châu Âu vậy. Như vậy đợi đến lúc Cư Nhi thực tập món ăn mới thì yên tâm hơn.
Một tuần rất nhanh đã trôi qua, Đan Cư và Ân Chẩn quay trở lại sân bay bay về Châu Âu. Trang Cao Ưng, Nho Nhã và Ôn Văn đến tiễn biệt.
「 A Cư thật sự không muốn ở Đài Loan luôn sao?」 Trang Cao Ưng vẻ mặt đáng tiếc hỏi,
「 Không được, tớ còn phải về làm việc! Nhưng tớ sẽ thường xuyên trở về, cho nên các cậu cứ tùy thời mà chuẩn bị theo tớ đi chơi đi a!」Đan Cư nói,
「 Đương nhiên là không thành vấn đề a!」 Trang Cao Ưng nói,
「 Chúng ta cũng phải làm thủ tục rồi, hẹn gặp lại.」Ân Chẩn nhìn đồng rồi rồi nói.
「 Vậy lần sau gặp a!」 Ba người cùng tạm biệt cả hai.
Qua mười mấy tiếng, hai người lại trở về Châu Âu. Đan Cư tiếp tục đi làm. Ân Chẩn cũng tiếp tục viết tiếp tiểu thuyết sắp ra mắt.
Cuộc sống của hai người cứ tuần hoàn trôi qua như vậy.
[ hoàn ]