Đan Cư là tân sinh viên hệ Trung Văn tại đại học M, ngay khi bước vào đại học này, cậu chỉ có một chí nguyện duy nhất chính là có thể tạo dựng được tương lai sau này phi thường hạnh phúc.
Cho nên cậu liền lập chí nghiêm túc học tập các giáo sư, cố gắng hoàn thành sự nghiệp học đại học của mình.
Nguyên bản cậu cảm thấy cuộc đời của mình sẽ bình thường mà trôi đi, sau khi tốt nghiệp thì kiếm việc làm, kiếm việc làm xong lại cưới vợ sinh con, cuối cùng là chết già…. Nhưng mà, ông trời lại luôn thích chọc người, trong một lần ngoài ý muốn, cuộc đời bình thường tới mức không thể bình thường hơn lại bị sửa đổi…..
……
Đan Cư cứ yên yên lặng lặng trôi qua năm thứ nhất, hôm nay là ngày khai giảng cho năm thứ hai đại học của cậu.
Giáo viên chủ nhiệm theo lệ thường thông báo thời khóa biểu trong học kỳ này –
「Các bạn học thân mến, ngoài lịch trình học sắp tới ra, tôi còn muốn thông báo thêm, ngày một tháng sau chính là ngày kỷ niệm thành lập trường. Hệ Trung văn của chúng ta trong đợt biểu diễn mừng ngày lễ này phải diễn một vở kịch cổ điển, lớp của chúng ta phải chọn ra một nguòi đóng nam thứ, chính là người anh em tốt của nam nhân vật chính. Nam chính là do đàn anh năm ba đảm nhiệm. Hiện tại chọn người diễn luôn đi. 」Giáo viên chủ nhiệm nói.
Các sinh viên phía dưới lập tức sôi nổi bàn tán, Đan Cư cũng cùng một vài người bạn thân thảo luận, hoàn toàn không biết mình sắp sửa bị đề danh, chứ đừng nói tới chuyện trúng tuyển, nhưng kết quả luôn bất ngờ vậy mà.
「Tốt, chúng ta quyết định bạn Đan Cư sẽ đảm nhiệm vai nam thứ! Mọi người vỗ tay cỗ vũ nào! Bạn học Đan Cư, em cố lên nhé! Cố mà làm cho lớp chúng ta nở mày nở mặt! 」Giáo viên chủ nhiệm mỉm cười tuyên bố.
Đan Cư kinh ngạc.
「Em đâu có đẹp trai, sao lại muốn chọn em? 」Đan Cư hỏi.
「 Bởi vì A Cư có bộ dáng thư sinh a! Em xem A Ưng [anh chàng đẹp trai nhất lớp] giống sao? Toàn thân đều là cơ bắp cuồn cuộn, lấy đâu ra vẻ thư sinh? Hơn nữa cậu ấy đen thui, rất không thích hợp! Khí chất và ngoại hình của em hợp với nhân vật, đương nhiên phải chọn em a! Em yên tâm, mọi người sẽ giúp em, hơn nữa nếu em tham gia diễn xuất đảm bảo sẽ không cần phụ trách những chuyện khác trong ngày kỷ niệm thành lập trường nữa, cứ chuyên tâm tập luyện diễn xuất là được. Đặc biệt nhất là, theo thầy được biết, nam thứ không cần phải đọc lời thoại, chỉ cần im lặng đi theo bên người nam chính là được rồi á! Bởi vì cốt truyện chủ yếu xoay quanh nam chính, em chỉ cần đọc…. ba câu thoại thôi! Không tin thì tự mình xem kịch bản đi, em tuyệt đối có thể thuận lợi vượt qua! 」
Du Lan giải thích cho Đan Cư, cả lớp cũng đồng lòng gật đầu phụ họa.
Lúc này Đan Cư mới hơi chút yên tâm, quyết định tiếp nhận trọng trách to lớn này, tuy Đan Cư vẫn còn rất lo lắng mình không thể đảm nhiệm được.
「Được rồi! Mình sẽ cố gắng」 Đan Cư nói với các bạn học.
「 A Cư, cậu yên tâm. Tuy bộ dạng của tớ không giống thư sinh nhưng có thể diễn vai thư sinh được nha! Tớ dạy cậu diễn!」 Trang Cao Ưng [aka A Ưng ] vỗ vỗ bả vai Đan Cư nói.
「 Vậy chuyện này liền giao cho A Ưng! Mọi người cũng thảo luận chủ đề cho lớp chúng ta trong ngày kỷ niệm thành lập trường luôn đi! A Ưng, em và A Cư cùng nhau phối hợp, thầy thăng chức cho em làm trợ lý kịch, không cần tham gia hoạt động của lớp, các em phải cố lên, có vấn đề gì thì cứ việc tìm mọi người hỗ trợ nhé」Du Lan nói,
「Dạ được, em mang A Cư ra ngoài trước!」
Trang Cao Ưng nói xong liền trực tiếp mang Đan Cư ra khỏi phòng học, tìm một nơi trống trải im lặng bắt đầu dạy diễn xuất.
Bởi vì chỉ còn một tháng nữa là đến ngày kỷ niệm thành lập trường, đến lúc đó sẽ bề bộn rất nhiều việc, cho nên thừa dịp vừa mới khai giảng còn rảnh rang mà dạy diễn xuất cho Đan Cư trước mới được.