Thành công vượt qua Patchouli cản chở, Lăng chính mình tiếp tục dựa theo ban đầu ý định, thử đến cái một lần đánh bại toàn bộ nhân vật bên trong Hồng Ma Quán chứng minh bản thân, hoặc là ít ra cũng là gặp mặt chủ nhân của nơi đây Remilia bàn bạc nói chuyện về việc chuyển giao lâu đài chủ sở hữu. Đáng tiếc đi lâu như vậy còn không có đạt thành bất kì mục tiêu. Có điều không sao, chỉ cần bản thân kiên trì quá quan trảm tướng, không tin Remilia bản thân cuối cùng còn không ra mặt. Sau đó chính mình chỉ cần sử dụng ra mặt trời ánh nắng đe doạ mà nói, còn sợ không khuất phục được đối phương. Trí châu nắm, tính toán sẵn trong người Nguyễn Trọng Lăng bởi vậy cực kì tự tin cứ như vậy bước thẳng lên đường. Hơn nữa trên quãng đường đi này, không biết có phải thật vậy hay không, đám yêu tinh hầu gái cản đường đang không ngừng giảm hẳn.
Có lẽ là đều đã bị chính mình đánh bại sợ đi. Ai đó không khỏi như vậy trong lòng thầm nghĩ.
Đi đi, vượt qua không biết bao nhiêu cánh cửa cùng gian phòng. Cái này Hồng Ma Quán lâu đài còn thật giống như là mê cung vậy. Thú thật là Lăng chính mình sớm đã lạc đường từ lâu. Có điều không có cách. Bên ngoài vẫn chỉ có thể tỏ vẻ tự tin bạo lều đi trước mới được. Đương nhiên nếu như sau cùng còn thật không có cách nào mà nói, vậy cũng đừng trách hắn ra tay phá hoại các loại bức tường cản đường vân vân. Khi đó mới không tin không thể tìm được chỗ ở của đám người còn lại. Duy chỉ đáng tiếc phá hoại lâu đài sau này đều là của chính mình, bởi thế cho nên người nào đó mới có thể kiên trì nhẫn nại đến tận đây.
Không biết có phải hay không nhận ra được sự kiên trì của Nguyễn Trọng Lăng đã dần dần biến mất. Ngay tại thời điểm anh chàng lại một lần nữa xử lý một bé yêu tinh hầu gái yếu gà xong. Một nơi giống như dẫn tới cánh cửa phòng hầm ngầm cuối cùng xuất hiện trước mắt Lăng một cách không hiểu thấu.
Quả nhiên là thật sự lạc đường nha! Vốn dĩ muốn đi vào trung tâm lâu đài, không hiểu thế quái nào lại bị dẫn dụ đến nơi này. Có điều chẳng lẽ đây chính là nơi tồn tại cửa ải phòng vệ thứ ba sao? Vậy thì hãy để ta chính diện bẻ gãy nghiền nát niềm tin của các ngươi đi. Nào đó người không khỏi lộ ra cực kì tàn ác nụ cười châm biếng, cứ như vậy đẩy cửa bước vào.
Chỉ găkp bên trong gian phòng hầm ngầm, ánh sáng có điều u tối tựa như phòng ngủ. Còn vì tại sao lại miêu tả như vậy, bởi vì nơi đây trống rỗng ở giữa gian phòng đang đặt chềng chàng ở đó một cái giường ngủ thật to. Bên trên còn phủ lấy rèm màn rủ xuống. Trên giường thậm chí còn đang có người ở bên trên nằm.
Kì quái? Chẳng lé bản thân mình đã đoán sai. Thật là tự mình đi lạc mà không phải bị đám yêu tinh hầu gái kia dẫn dụ tới nơi đây cửa ải thứ ba???
Trong lòng tò mò quái, Nguyễn Trọng Lăng đương nhiên sẽ không cứ như vậy đứng không. Bản thân vì thế rất tự nhiên liền đi đến bên kia vị trí mở ra rèm màn nhìn vào bên trong đang nằm người.
Chỉ thấy đang nằm trên giường ngủ lúc này là một cô bé đang nhắm mắt ngủ. Một mái tóc vàng óng ả, dài tới ngang vai, phía sau còn thắt lấy một cái tóc đuôi ngựa lệch về bên vai trái. Chiếc mũ cô bé đang đội trông giống như loại mũ trùm khi đang ngủ (chẳng lẽ còn có thể là loại mũ khác?), bên trên mũ có gắn nơ đỏ ở bên trái. Trên người cô nàng giờ ăn mặc một chiếc áo ghi lê màu đỏ, bên trong là sơ mi trắng với cổ áo nhiều lớp và thắt lấy một chiếc khăn nhỏ màu vàng ở ngực. Váy của cô là loại váy màu đỏ ngắn tới đầu gối, sau lưng thắt một chiếc nơ lớn màu trắng. Dưới chân cũng mang theo tất trắng.
Sau lưng mọc ra một đôi cánh rất đặc biệt với ba khớp, nó không có màng da cũng như các đốt xương ngón tay để căng mặt cánh. Ngược lại trên cánh được "gắn" những vật hình khối hình thoi thuôn dài, có 8 viên gắn trên mỗi cánh và có 7 màu theo thứ tự như sau từ gốc tới ngọn, lam nhạt, xanh dương, tím, hồng, cam, vàng, xanh lục nhạt và lam nhạt.
- Rất đáng yêu nha!
Nhìn nhìn đối phương xong, Nguyễn Trọng Lăng thật tình như vậy nêu ra nhận xét.
Cũng chính là cùng vào lúc ấy, có lẽ là bởi vì nhận ra hơi người lạ xuất hiện bên trong gian phòng của mình. Vốn dĩ đang ngủ cô bé mí mắt bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy lên, phảng phất mới ra xác không lâu chim non, nỗ lực mở ra lấy mí mắt của mình, ý đồ dùng ánh mắt nhìn rõ ràng toàn bộ thế giới...
Cuối cùng, cố gắng rốt cuộc đã được đến đền đáp, nho nhỏ mí mắt nhẹ nhàng rộng mở. Một đôi màu đỏ như máu con mắt, cũng theo đó, xuất hiện ở Nguyễn Trọng Lăng bản thân chăm chú cái nhìn...
Màu đỏ con mắt ở bên trong, giờ này phút này mang theo một tia như có như không ở trong mộng mới tỉnh vậy mơ hồ. Chỉ gặp cô nàng bản năng méo một chút chính mình cái đầu nhỏ, nhìn chung quanh liếc liếc mắt, một cái tay nhỏ nhẹ nhàng giơ lên, tại trên mí mắt vuốt vuốt như chưa tỉnh ngủ hẳn...
Đối phương giờ mơ mơ màng màng mang theo trong miệng phát ra một tiếng nỉ non thanh âm, sau đó một đôi màu đỏ con mắt, dáng vẻ mê mang cuối cùng mới chậm rãi rút đi, lộ ra vốn có trong suốt vô cùng thần thái.
- Ca ca, ngươi là đến chơi với Flandre sao?
Non nớt trong trẻo đồng âm vang lên. Đối diện với như vậy đáng yêu bé gái làm nũng hỏi thăm âm thanh, ngay cả tự nhận là sắt thép thẳng nam giống như Lăng. Cũng không khỏi âm thầm khen một tiếng. Thật xinh đẹp! Thật manh!...Vân vân.
Chỉ là câu trả lời đến bên miệng lại biến thành.
- Xin lỗi, ca ca hiện tại còn có việc quan trọng cần làm. Lần sau có rảnh lại đến cùng…. Flandre chơi đi.
Thật thật vô cùng xin lỗi a! Sắt thép thẳng nam giống như ta, làm sao có thể chỉ bởi vì đối phương một câu nói làm nũng bán manh liền từ bỏ ý đồ ban đầu của mình cơ chứ. Nếu như là các ngươi chỉ ý đồ dựa vào một cô bé gái như vậy giả vờ đáng thương bác đồng tình. Như vậy thật thật xin lỗi a. Các ngươi chính là mười phần sai, mười phần phải thất vọng á.
Tâm cơ boy Lăng ở trong lòng chính là như vậy âm u suy đoán nói thầm.
Khả năng bởi vì đối diện tự xưng là Flandre bé gái bình thường quá ít khi xuất hiện bên ngoài thậm chí ngay tại trong Hồng Ma Quán, bởi thế cho nên dù cho đã trải qua không ít lần đến cửa khiêu chiến, Cirno bản thân cũng không biết bên trong Hồng Ma Quán còn có tồn tại nhân vật bậc này. Rất hiển nhiên, toàn bộ hiểu biết về huyễn tưởng hương chủ yếu đều đến từ Cirno lời kể Nguyễn Trọng Lăng, rõ ràng là không biết về trước mắt Flandre bé gái sự tồn tại á. Kết quả là, chính bản thân hắn trong lúc vô tình không nghĩ đến liền lâm vào vô cùng nguy hiểm vòng xoáy bên trong. Vốn dĩ bị nhốt ở trong hầm ngầm hơn 495 năm Flandre, thế nhưng là một nhân vật vô cùng nguy hiểm. Hiện tại Lăng thế nhưng dám ngay mặt từ chối thẳng thừng cô nàng lời mời chơi cùng. Cái này bé gái tính tình nổi lên Flandre, chẳng lẽ còn có thể cho hắn dễ chịu.
Chỉ thấy đối diện Flandre vừa mới đưa ra lời mời xong khuôn mặt vốn dĩ tràn đầy khát khao mong ngóng, kết quả lập tức liền nghe vào trong tai phũ phàng từ chối câu trả lời. Thời gian dần qua, không khí trong gian phòng bởi vậy không ngừng âm trầm xuống. Một đôi màu đỏ con ngươi ở bên trong, giờ phút này không khỏi dần dần hiện lên một vệt so sánh màu đỏ như máu màu sắc còn phải sâu sắc điên cuồng. Tình cảnh biến đổi nhanh chóng trái ngược như thế này, làm cho ngay cả là thiếu nhạy cảm chậm hiểu Nguyễn Trọng Lăng cũng không khỏi lạnh cả tóc gáy.
- Ca ca, ngươi thật sự không muốn cùng Flandre chơi sao?
Vẫn đang là nguyên bản vốn dĩ gương mặt đó, vẫn chính là cái kia ôn nhu mềm nhẹ thanh âm. Khả năng, ngay lúc này đây, tuỳ theo tiểu Flandre câu nói này nói ra, trong không khí, nhưng lại tràn ngập lên một loại phảng phất biển máu vậy mùi tanh nồng nặc! Chết chóc cảm giác bao phủ mười phần.
Rõ ràng không có chuyện gì phát sinh, trong gian phòng vẫn luôn là một mảnh vô cùng bình tĩnh, thế nhưng là không hiểu sao Lăng chính bản thân mình bỗng nhiên cảm thấy. Dường như toàn bộ nơi đây âm u tối tăm gian phòng, có vẻ đã biến thành khổng lồ quái vậy bồn máu đang há rộng ra. Muốn nuốt trọn chính bản thân vậy.
Quả nhiên! Đối diện mới không phải là cái gì mềm manh lolita, mà thật sự là boss một dạng cửa ải phòng thủ thứ ba á! Chính mình, chung quy là vẫn quá mức ngây thơ rồi. Phải cho tới tận bây giờ mới nhận được ra. Cũng còn tốt, tình cảnh còn chưa đến mức quá muộn!
Tuy rằng nghĩ như vậy, một đôi lông mày của Lăng cũng không khỏi nhíu chặt lại, cũng không biết ẩn chứa ở trong nhỏ nhỏ thân thể đối diện kia, lại là bực nào đáng sợ sức mạnh ồ!
Đương nhiên! Bất kể như thế nào, chân chính nam nhân bước chân sẽ không quay đầu trở lại á! Đối mặt với Flandre một lần nữa câu hỏi thình cầu, nào đó người vẫn y như cũ giữ nguyên quyết định.
- Thật thật xin lỗi nha, tiểu Flandre. Thế nhưng ca ca thực sự có việc bận không thể chơi được với ngươi bây giờ. Chúng ta hẹn lại lần khác đi được không?
- Như vậy a…....
Nghe xong câu trả lời của Nguyễn Trọng Lăng, đối diện tiểu Flandre không khỏi vô cùng thất lạc cúi đầu, thanh âm đáp lời âm u trầm thấp. Theo giấu ở tóc cắt ngang trán bên dưới khuôn mặt bên trong, truyền vào Lăng bên trong tai, lại để cho Nguyễn Trọng Lăng một viên trái tim không ngừng co đập mạnh. Cực kì hồi hộp! Bản năng chiến đấu không ngừng điên cuồng mách bảo cho anh, nguy hiểm cực độ dường như đang tới gần.
- Hoá ra ca ca cũng cùng tỷ tỷ đồng dạng, chán ghét Flandre, cho nên, mới không muốn cùng Flandre chơi phải không?...
Tuy rằng bản năng trong lòng không ngừng truyền đến thông tin tình huống không đúng, tốt nhất nên chuồn gấp, có điều chứng kiến hiện tại đối diện Flandre như vậy rất rõ ràng tâm tình trở nên vô cùng kém cỏii dáng vẻ, nào đó thẳng nam vẫn là miễn cưỡng dừng lại bước chân, từ tốn mở lời khuyên nói ra:
- Không phải là như thế... Ca ca ta thật sự là đang có việc gấp cần dời đi.
Chỉ là không đợi Nguyễn Trọng Lăng bản thân lời nói nói xong, đối diện tiểu Flandre lại một lần nữa nhẹ nhàng nỉ non lên, đã cắt đứt bản thân Lăng lời nói.
- Tỷ tỷ là như thế này, ca ca ngươi cũng là như thế này. Rõ ràng Flandre cái gì sai đều không có, vì cái gì tất cả mọi người chán ghét như vậy Flandre đâu này? Vì cái gì tất cả mọi người đều không muốn cùng Flandre chơi?
- Khục! Không đến mức như vậy đi, tiểu Flandre. Ca ca lần này thực sự là trên người có việc không thể cùng ngươi chơi. Lần sau chúng ta nhất định có thể cùng nhau chơi thoải mái.
Nghe được Nguyễn Trọng Lăng một lần nữa an ủi lời nói, tiểu Flandre đột nhiên vậy mà bỗng nở nụ cười. Nhưng là, tiếng cười bên trong lời nói lại để cho Lăng nghe được cảnh giác ngẩng cao.
- Ha ha, tỷ tỷ cũng luôn là nói như vậy đâu rồi, kết quả tỷ tỷ đem người ta nhốt vào cái này chán ghét gian phòng bên trong đi thật lâu thật lâu. Hiện tại, ca ca ngươi cũng là nói như vậy. Có phải hay không, ca ca ngươi cũng muốn cùng tỷ tỷ giống nhau, dùng cái này đáng ghét gian phòng, tiếp tục đem người ta cho giam lại đâu này?
- Khục! Chuyện này dường như không liên quan gì đến ta đi?
Ai đó so đậu nga còn oan đối đáp. Trời mới biết tại sao tỷ tỷ của nàng nhốt đối phương ở tại nơi này. Chẳng lẽ là bởi vì đầu óc có vấn đề.
- Đều là giống nhau!
Khả năng đối diện Flandre mới sẽ không nghe nào đó người bản thân giải thích đấu, đối phương giờ chợt ngẩng đầu lên, đối với Lăng lớn tiếng hô to như phát tiết. Thanh âm bên trong giờ, có không nói được ủy khuất, cùng... Điên cuồng!
- Các ngươi đều là giống nhau! Tỷ tỷ là giống nhau! Ca ca cũng giống như nhau! Mọi người đều là giống như vậy! Giống nhau chán ghét Flandre!
Thân thể nhỏ bé uốn éo, tiểu Flandre cả người giờ bộc lộ ra một loại vô cùng khủng bố nguy hiểm cảm giác. Một đôi quỷ dị cánh vặn vẹo, nhẹ nhàng vỗ cánh một chút, nâng lên tiểu Flandre lơ lửng ở trên không trung, cùng Nguyễn Trọng Lăng giờ xa xa đối mặt…..
Một bên màu đỏ tươi như máu tràn đầu điên cuồng thần sắc, trong khi đối diện bên kia tầm thường màu đen đôi mắt tràn đầy cảnh giác đề phòng.
………
Kết thúc chương 265.
Thành công vượt qua Patchouli cản chở, Lăng chính mình tiếp tục dựa theo ban đầu ý định, thử đến cái một lần đánh bại toàn bộ nhân vật bên trong Hồng Ma Quán chứng minh bản thân, hoặc là ít ra cũng là gặp mặt chủ nhân của nơi đây Remilia bàn bạc nói chuyện về việc chuyển giao lâu đài chủ sở hữu. Đáng tiếc đi lâu như vậy còn không có đạt thành bất kì mục tiêu. Có điều không sao, chỉ cần bản thân kiên trì quá quan trảm tướng, không tin Remilia bản thân cuối cùng còn không ra mặt. Sau đó chính mình chỉ cần sử dụng ra mặt trời ánh nắng đe doạ mà nói, còn sợ không khuất phục được đối phương. Trí châu nắm, tính toán sẵn trong người Nguyễn Trọng Lăng bởi vậy cực kì tự tin cứ như vậy bước thẳng lên đường. Hơn nữa trên quãng đường đi này, không biết có phải thật vậy hay không, đám yêu tinh hầu gái cản đường đang không ngừng giảm hẳn.
Có lẽ là đều đã bị chính mình đánh bại sợ đi. Ai đó không khỏi như vậy trong lòng thầm nghĩ.
Đi đi, vượt qua không biết bao nhiêu cánh cửa cùng gian phòng. Cái này Hồng Ma Quán lâu đài còn thật giống như là mê cung vậy. Thú thật là Lăng chính mình sớm đã lạc đường từ lâu. Có điều không có cách. Bên ngoài vẫn chỉ có thể tỏ vẻ tự tin bạo lều đi trước mới được. Đương nhiên nếu như sau cùng còn thật không có cách nào mà nói, vậy cũng đừng trách hắn ra tay phá hoại các loại bức tường cản đường vân vân. Khi đó mới không tin không thể tìm được chỗ ở của đám người còn lại. Duy chỉ đáng tiếc phá hoại lâu đài sau này đều là của chính mình, bởi thế cho nên người nào đó mới có thể kiên trì nhẫn nại đến tận đây.
Không biết có phải hay không nhận ra được sự kiên trì của Nguyễn Trọng Lăng đã dần dần biến mất. Ngay tại thời điểm anh chàng lại một lần nữa xử lý một bé yêu tinh hầu gái yếu gà xong. Một nơi giống như dẫn tới cánh cửa phòng hầm ngầm cuối cùng xuất hiện trước mắt Lăng một cách không hiểu thấu.
Quả nhiên là thật sự lạc đường nha! Vốn dĩ muốn đi vào trung tâm lâu đài, không hiểu thế quái nào lại bị dẫn dụ đến nơi này. Có điều chẳng lẽ đây chính là nơi tồn tại cửa ải phòng vệ thứ ba sao? Vậy thì hãy để ta chính diện bẻ gãy nghiền nát niềm tin của các ngươi đi. Nào đó người không khỏi lộ ra cực kì tàn ác nụ cười châm biếng, cứ như vậy đẩy cửa bước vào.
Chỉ găkp bên trong gian phòng hầm ngầm, ánh sáng có điều u tối tựa như phòng ngủ. Còn vì tại sao lại miêu tả như vậy, bởi vì nơi đây trống rỗng ở giữa gian phòng đang đặt chềng chàng ở đó một cái giường ngủ thật to. Bên trên còn phủ lấy rèm màn rủ xuống. Trên giường thậm chí còn đang có người ở bên trên nằm.
Kì quái? Chẳng lé bản thân mình đã đoán sai. Thật là tự mình đi lạc mà không phải bị đám yêu tinh hầu gái kia dẫn dụ tới nơi đây cửa ải thứ ba???
Trong lòng tò mò quái, Nguyễn Trọng Lăng đương nhiên sẽ không cứ như vậy đứng không. Bản thân vì thế rất tự nhiên liền đi đến bên kia vị trí mở ra rèm màn nhìn vào bên trong đang nằm người.
Chỉ thấy đang nằm trên giường ngủ lúc này là một cô bé đang nhắm mắt ngủ. Một mái tóc vàng óng ả, dài tới ngang vai, phía sau còn thắt lấy một cái tóc đuôi ngựa lệch về bên vai trái. Chiếc mũ cô bé đang đội trông giống như loại mũ trùm khi đang ngủ (chẳng lẽ còn có thể là loại mũ khác?), bên trên mũ có gắn nơ đỏ ở bên trái. Trên người cô nàng giờ ăn mặc một chiếc áo ghi lê màu đỏ, bên trong là sơ mi trắng với cổ áo nhiều lớp và thắt lấy một chiếc khăn nhỏ màu vàng ở ngực. Váy của cô là loại váy màu đỏ ngắn tới đầu gối, sau lưng thắt một chiếc nơ lớn màu trắng. Dưới chân cũng mang theo tất trắng.
Sau lưng mọc ra một đôi cánh rất đặc biệt với ba khớp, nó không có màng da cũng như các đốt xương ngón tay để căng mặt cánh. Ngược lại trên cánh được "gắn" những vật hình khối hình thoi thuôn dài, có 8 viên gắn trên mỗi cánh và có 7 màu theo thứ tự như sau từ gốc tới ngọn, lam nhạt, xanh dương, tím, hồng, cam, vàng, xanh lục nhạt và lam nhạt.
- Rất đáng yêu nha!
Nhìn nhìn đối phương xong, Nguyễn Trọng Lăng thật tình như vậy nêu ra nhận xét.
Cũng chính là cùng vào lúc ấy, có lẽ là bởi vì nhận ra hơi người lạ xuất hiện bên trong gian phòng của mình. Vốn dĩ đang ngủ cô bé mí mắt bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy lên, phảng phất mới ra xác không lâu chim non, nỗ lực mở ra lấy mí mắt của mình, ý đồ dùng ánh mắt nhìn rõ ràng toàn bộ thế giới...
Cuối cùng, cố gắng rốt cuộc đã được đến đền đáp, nho nhỏ mí mắt nhẹ nhàng rộng mở. Một đôi màu đỏ như máu con mắt, cũng theo đó, xuất hiện ở Nguyễn Trọng Lăng bản thân chăm chú cái nhìn...
Màu đỏ con mắt ở bên trong, giờ này phút này mang theo một tia như có như không ở trong mộng mới tỉnh vậy mơ hồ. Chỉ gặp cô nàng bản năng méo một chút chính mình cái đầu nhỏ, nhìn chung quanh liếc liếc mắt, một cái tay nhỏ nhẹ nhàng giơ lên, tại trên mí mắt vuốt vuốt như chưa tỉnh ngủ hẳn...
Đối phương giờ mơ mơ màng màng mang theo trong miệng phát ra một tiếng nỉ non thanh âm, sau đó một đôi màu đỏ con mắt, dáng vẻ mê mang cuối cùng mới chậm rãi rút đi, lộ ra vốn có trong suốt vô cùng thần thái.
- Ca ca, ngươi là đến chơi với Flandre sao?
Non nớt trong trẻo đồng âm vang lên. Đối diện với như vậy đáng yêu bé gái làm nũng hỏi thăm âm thanh, ngay cả tự nhận là sắt thép thẳng nam giống như Lăng. Cũng không khỏi âm thầm khen một tiếng. Thật xinh đẹp! Thật manh!...Vân vân.
Chỉ là câu trả lời đến bên miệng lại biến thành.
- Xin lỗi, ca ca hiện tại còn có việc quan trọng cần làm. Lần sau có rảnh lại đến cùng…. Flandre chơi đi.
Thật thật vô cùng xin lỗi a! Sắt thép thẳng nam giống như ta, làm sao có thể chỉ bởi vì đối phương một câu nói làm nũng bán manh liền từ bỏ ý đồ ban đầu của mình cơ chứ. Nếu như là các ngươi chỉ ý đồ dựa vào một cô bé gái như vậy giả vờ đáng thương bác đồng tình. Như vậy thật thật xin lỗi a. Các ngươi chính là mười phần sai, mười phần phải thất vọng á.
Tâm cơ boy Lăng ở trong lòng chính là như vậy âm u suy đoán nói thầm.
Khả năng bởi vì đối diện tự xưng là Flandre bé gái bình thường quá ít khi xuất hiện bên ngoài thậm chí ngay tại trong Hồng Ma Quán, bởi thế cho nên dù cho đã trải qua không ít lần đến cửa khiêu chiến, Cirno bản thân cũng không biết bên trong Hồng Ma Quán còn có tồn tại nhân vật bậc này. Rất hiển nhiên, toàn bộ hiểu biết về huyễn tưởng hương chủ yếu đều đến từ Cirno lời kể Nguyễn Trọng Lăng, rõ ràng là không biết về trước mắt Flandre bé gái sự tồn tại á. Kết quả là, chính bản thân hắn trong lúc vô tình không nghĩ đến liền lâm vào vô cùng nguy hiểm vòng xoáy bên trong. Vốn dĩ bị nhốt ở trong hầm ngầm hơn 495 năm Flandre, thế nhưng là một nhân vật vô cùng nguy hiểm. Hiện tại Lăng thế nhưng dám ngay mặt từ chối thẳng thừng cô nàng lời mời chơi cùng. Cái này bé gái tính tình nổi lên Flandre, chẳng lẽ còn có thể cho hắn dễ chịu.
Chỉ thấy đối diện Flandre vừa mới đưa ra lời mời xong khuôn mặt vốn dĩ tràn đầy khát khao mong ngóng, kết quả lập tức liền nghe vào trong tai phũ phàng từ chối câu trả lời. Thời gian dần qua, không khí trong gian phòng bởi vậy không ngừng âm trầm xuống. Một đôi màu đỏ con ngươi ở bên trong, giờ phút này không khỏi dần dần hiện lên một vệt so sánh màu đỏ như máu màu sắc còn phải sâu sắc điên cuồng. Tình cảnh biến đổi nhanh chóng trái ngược như thế này, làm cho ngay cả là thiếu nhạy cảm chậm hiểu Nguyễn Trọng Lăng cũng không khỏi lạnh cả tóc gáy.
- Ca ca, ngươi thật sự không muốn cùng Flandre chơi sao?
Vẫn đang là nguyên bản vốn dĩ gương mặt đó, vẫn chính là cái kia ôn nhu mềm nhẹ thanh âm. Khả năng, ngay lúc này đây, tuỳ theo tiểu Flandre câu nói này nói ra, trong không khí, nhưng lại tràn ngập lên một loại phảng phất biển máu vậy mùi tanh nồng nặc! Chết chóc cảm giác bao phủ mười phần.
Rõ ràng không có chuyện gì phát sinh, trong gian phòng vẫn luôn là một mảnh vô cùng bình tĩnh, thế nhưng là không hiểu sao Lăng chính bản thân mình bỗng nhiên cảm thấy. Dường như toàn bộ nơi đây âm u tối tăm gian phòng, có vẻ đã biến thành khổng lồ quái vậy bồn máu đang há rộng ra. Muốn nuốt trọn chính bản thân vậy.
Quả nhiên! Đối diện mới không phải là cái gì mềm manh lolita, mà thật sự là boss một dạng cửa ải phòng thủ thứ ba á! Chính mình, chung quy là vẫn quá mức ngây thơ rồi. Phải cho tới tận bây giờ mới nhận được ra. Cũng còn tốt, tình cảnh còn chưa đến mức quá muộn!
Tuy rằng nghĩ như vậy, một đôi lông mày của Lăng cũng không khỏi nhíu chặt lại, cũng không biết ẩn chứa ở trong nhỏ nhỏ thân thể đối diện kia, lại là bực nào đáng sợ sức mạnh ồ!
Đương nhiên! Bất kể như thế nào, chân chính nam nhân bước chân sẽ không quay đầu trở lại á! Đối mặt với Flandre một lần nữa câu hỏi thình cầu, nào đó người vẫn y như cũ giữ nguyên quyết định.
- Thật thật xin lỗi nha, tiểu Flandre. Thế nhưng ca ca thực sự có việc bận không thể chơi được với ngươi bây giờ. Chúng ta hẹn lại lần khác đi được không?
- Như vậy a…....
Nghe xong câu trả lời của Nguyễn Trọng Lăng, đối diện tiểu Flandre không khỏi vô cùng thất lạc cúi đầu, thanh âm đáp lời âm u trầm thấp. Theo giấu ở tóc cắt ngang trán bên dưới khuôn mặt bên trong, truyền vào Lăng bên trong tai, lại để cho Nguyễn Trọng Lăng một viên trái tim không ngừng co đập mạnh. Cực kì hồi hộp! Bản năng chiến đấu không ngừng điên cuồng mách bảo cho anh, nguy hiểm cực độ dường như đang tới gần.
- Hoá ra ca ca cũng cùng tỷ tỷ đồng dạng, chán ghét Flandre, cho nên, mới không muốn cùng Flandre chơi phải không?...
Tuy rằng bản năng trong lòng không ngừng truyền đến thông tin tình huống không đúng, tốt nhất nên chuồn gấp, có điều chứng kiến hiện tại đối diện Flandre như vậy rất rõ ràng tâm tình trở nên vô cùng kém cỏii dáng vẻ, nào đó thẳng nam vẫn là miễn cưỡng dừng lại bước chân, từ tốn mở lời khuyên nói ra:
- Không phải là như thế... Ca ca ta thật sự là đang có việc gấp cần dời đi.
Chỉ là không đợi Nguyễn Trọng Lăng bản thân lời nói nói xong, đối diện tiểu Flandre lại một lần nữa nhẹ nhàng nỉ non lên, đã cắt đứt bản thân Lăng lời nói.
- Tỷ tỷ là như thế này, ca ca ngươi cũng là như thế này. Rõ ràng Flandre cái gì sai đều không có, vì cái gì tất cả mọi người chán ghét như vậy Flandre đâu này? Vì cái gì tất cả mọi người đều không muốn cùng Flandre chơi?
- Khục! Không đến mức như vậy đi, tiểu Flandre. Ca ca lần này thực sự là trên người có việc không thể cùng ngươi chơi. Lần sau chúng ta nhất định có thể cùng nhau chơi thoải mái.
Nghe được Nguyễn Trọng Lăng một lần nữa an ủi lời nói, tiểu Flandre đột nhiên vậy mà bỗng nở nụ cười. Nhưng là, tiếng cười bên trong lời nói lại để cho Lăng nghe được cảnh giác ngẩng cao.
- Ha ha, tỷ tỷ cũng luôn là nói như vậy đâu rồi, kết quả tỷ tỷ đem người ta nhốt vào cái này chán ghét gian phòng bên trong đi thật lâu thật lâu. Hiện tại, ca ca ngươi cũng là nói như vậy. Có phải hay không, ca ca ngươi cũng muốn cùng tỷ tỷ giống nhau, dùng cái này đáng ghét gian phòng, tiếp tục đem người ta cho giam lại đâu này?
- Khục! Chuyện này dường như không liên quan gì đến ta đi?
Ai đó so đậu nga còn oan đối đáp. Trời mới biết tại sao tỷ tỷ của nàng nhốt đối phương ở tại nơi này. Chẳng lẽ là bởi vì đầu óc có vấn đề.
- Đều là giống nhau!
Khả năng đối diện Flandre mới sẽ không nghe nào đó người bản thân giải thích đấu, đối phương giờ chợt ngẩng đầu lên, đối với Lăng lớn tiếng hô to như phát tiết. Thanh âm bên trong giờ, có không nói được ủy khuất, cùng... Điên cuồng!
- Các ngươi đều là giống nhau! Tỷ tỷ là giống nhau! Ca ca cũng giống như nhau! Mọi người đều là giống như vậy! Giống nhau chán ghét Flandre!
Thân thể nhỏ bé uốn éo, tiểu Flandre cả người giờ bộc lộ ra một loại vô cùng khủng bố nguy hiểm cảm giác. Một đôi quỷ dị cánh vặn vẹo, nhẹ nhàng vỗ cánh một chút, nâng lên tiểu Flandre lơ lửng ở trên không trung, cùng Nguyễn Trọng Lăng giờ xa xa đối mặt…..
Một bên màu đỏ tươi như máu tràn đầu điên cuồng thần sắc, trong khi đối diện bên kia tầm thường màu đen đôi mắt tràn đầy cảnh giác đề phòng.
………
Kết thúc chương 265.