Tiêu Vũ vừa đi vào nhà vừa nói: "Sao lại không liên quan chứ, ông nội lớn tuổi rồi, cuộc sống thường ngày cũng không có gì thú vị, hiếm lắm mới có drama, ông xem tí thì cũng đâu có sao."
Quý Huyền không phản bác lại, dù sao nói thắng cô cũng chẳng có ý nghĩa gì, muốn cô quay lại làm bà xã anh thì cứ để cô vui là được.
Cửa nhà đang mở, có lẽ khi nãy ông nội Quý chạy vào không kịp đóng cửa. Lúc thấy Tiêu Vũ trở lại, ông nội Quý vui vẻ nói: "Tiểu Vũ, tới đây, không phải mấy hôm trước cháu nói món hạt dẻ hầm gà của tiểu Trịnh rất ngon sao? Hai hôm trước ông có mua nguyên liệu từ mấy bạn già ở quê đấy."
Tiêu Vũ "Hu-ray" một tiếng, nói:" Cảm ơn ông nội, cháu vào liền đây, mấy đứa, đi thôi!"
Quý Huyền cởi áo khoác, nắm lấy Tiêu Vũ, nói, "Em thay đồ trước đi! Bộ này vướng víu lắm đấy."
Tiêu Vũ gật đầu, xách váy đi lên lầu.
Quý Huyền đi tới, ngồi cạnh ông nội Quý, hỏi: "Ông mua gà này với giá bao nhiêu thế ạ?"
Ông nội Quý nhìn TV trả lời: "Không đắt lắm."
"Cao hơn giá thị trường đúng không ạ?", Quý Huyền nói, "Ông đừng lúc nào cũng mua đồ hàng xóm với giá cao hơn chứ ông."
Ông nội Quý lẩm bẩm, "Ông mày kiếm được ít tiền, ông tiêu vậy ông vui."
"Bát gạo nuôi ân, đấu gạo nuôi thù* đó ông." Quý Huyền nhắc nhở.
* Ý là bạn giúp người một chuyện rất nhỏ lúc khó khăn, thì đối phương sẽ vô cùng cảm kích. Nhưng sau khi họ đã có thế sống dựa vào sức của mình mà bạn vẫn tiếp tục làm giúp đỡ, rồi đột nhiên một ngày không còn giúp họ vì một nguyên nhân nào đó thì đối phương có thể sẽ quay ra hận bạn.
Ông nội Quý gõ quải trượng xuống mặt đất, nói: "Vậy giống như mày nói, vậy mày để Tiểu Vũ sống ở đây là giúp đỡ quá mức đúng không? Mày có thể cho con bé mượn tiền mà!"
Quý Huyền "...." Ông đừng làm con đường cưa lại vợ của cháu thêm gập ghềnh được không?
Ông nội Quý nhìn Quý Huyền với ánh mắt khinh bỉ: "Nhìn mày như vậy, ông nuôi mày từ bé, chút tâm tư của mày ông vẫn nhìn ra được. Ông nói cho mà biết, ông còn chưa đồng ý để hai đứa ở bên nhau đâu. "
Quý Huyền: "Ông nói đi, ông là ông nội của cháu hay ông nội của cô ấy vậy?"
Ông nội Quý không hề lúng túng: "Cha con bé giúp ông nhiều như vậy, còn cha của mày thì sao?"
Quý Huyền "...." Đó là con trai ông sai, đâu có liên quan đến chuyện ông ấy là cha cháu đâu!
Tiêu Vũ đã đổi quần áo ở nhà, đi tới, Ông nội Quý ngay lập tức nở nụ cười, "Tiểu Vũ thi đấu thế nào? Ài, ông nội không rút thời gian đi xem cháu thi đấu được."
Tiêu Vũ cười đáp, "Thi đấu được lắm ạ! Có rất nhiều người ở nơi khác cũng vượt qua vòng sơ tuyển,. Bây giờ cháu chỉ cần chờ vòng chính thức của cuộc thi piano Âu - Mỹ vào tháng 3 là được ạ. Cháu thấy tiêu chuẩn đánh giá năm nay có vẻ cao hơn. "
Khổng Ngọc Tình đã múc súp gà cho hai đứa nhỏ. Cả hai chị em ngồi trên ghế, nhìn Tiêu Vũ hét lên" Mẹ ơi, ngon quá. "
Vốn từ vựng của Quý Du đã nhiều hơn, cô bé nhìn Tiêu Vũ nói: "Mẹ ơi, súp gà tươi ngon* lắm đó ạ."
*Gốc là "鲜" (tiên/tiển): Có nghĩa là tươi, sáng sủa hoặc ngon lành.
Khổng Ngọc Tình cười nói: "Phu nhân ngồi xuống đi, để tôi múc cho người một chén."
"Cháu cảm ơn thím Khổng. "Tiêu Vũ ngồi vào bàn, đợi súp gà.
Quý Huyền ngồi ở ghế sofa, nhìn ba mẹ con, nở nụ cười trên môi. Sau đó, anh nghe ông nội nói bên tai: "Ông nói cho cháu nè, một con sói mắt trắng như cháu mà muốn theo đuổi Tiểu Vũ của nhà ông ư! Không dễ dàng như vậy đâu. Có tin ông sẽ giới thiệu cho Tiêu Vũ người còn tốt hơn cháu không?"
Quý Huyền "...Giống tên rùa biển* lần trước đó sao ạ?"
*Rùa biển (海龟) : chỉ những người học tập, công tác ở nước ngoài trở về TQ.
Ông nội Quý lập tức nói lại: "Lần đó là ngoài ý muốn thôi."
Khổng Ngọc Tình nhanh chóng bưng chén súp gà ra, hạt dẻ căng mọng đầy đặn, nước súp màu vàng nhạt, phía trên có lớp dầu.
Khổng Ngọc Tình dặn dò, "Súp gà còn nóng, để nguội rồi hẵn ăn nhé."
"Vâng ạ ~" Cả ba mẹ con cùng đáp.
Khổng Ngọc Tình lúc này mới quay lại, thấy Quý Huyền ngồi bên đó thì sửng sốt, sau đó nói: "Thiếu gia, để tôi múc cho cậu một chén nhé?"
Quý Huyền "...." Vậy trước đó thím không định múc cho cháu sao?
Vì đã ăn cơm chiều ở ngoài, đi về lại được uống thêm một chén súp gà, toàn thân ấm hẳn lên. Ăn no uống đủ rồi, mọi người tụ tập ở phòng khách, Quý Du lúc này mới hỏi: "Nhà của anh Tiểu Liệt có chuyện gì thế ạ?"
Tiêu Vũ nói: "Không có chuyện gì, mẹ kế với mẹ kế nhỏ của anh Tiểu Liệt đánh nhau thôi."
Quý Du sững sờ, "Sao lại có mẹ kế nhỏ vậy ạ?"
"À, chính là cô Y của con đấy! Bây giờ bụng cô ấy có em trai hoặc em gái của anh Tiểu Liệt." Tiêu Vũ nhìn Quý Du với ánh mắt đầy ẩn ý.
Loading...
Quý Du sửng sốt, rồi nói với vẻ không thể tin được: "Cô Y ạ? tại sao cô ấy lại làm thế?"
Tiêu Vũ đưa tay xoa đầu Quý Du thật mạnh, nói: "Tiểu Du, con người rất phức tạp. Mẹ cũng không biết tại sao cô Y của con lại làm như vậy, nhưng ai cũng có lý do riêng của họ. Cô ấy sẽ không hỏi hay nói cho con. Khi Tiểu Du lớn lên, mẹ nghĩ Tiểu Du sẽ có thể hiểu được. Mà bây giờ con còn nhỏ, không thể hiểu. "
Tiêu Nhược Quang liền nói theo, "Sao lại không hiểu ạ? Cô Y thích cha của anh Tiểu Liệt đúng không mẹ?"
Tiêu Vũ lắc đầu: " Mẹ không nghĩ cô ấy thích cha anh tiểu Liệt đâu. "
Tiêu Nhược Quang hỏi: "Vậy cô ấy phải thích cha của anh Tiểu Liệt ở điều gì chứ ạ? Không thì sao cô ấy lại muốn sinh em bé cho chú ấy chứ?"
Tiêu Vũ cười đáp: "Có lẽ, cô ấy thích tiền chăng?"
Quý Du liếc nhìn Tiêu Vũ một cái, không nói gì.
Tiêu Nhược Quang nói tiếp: "Vâng, cha của anh Tiểu Liệt đã có mẹ kế của anh Tiểu Liệt, cô ấy ở bên chú ấy là không đúng."
"Đúng vậy, không đúng." Tiêu Vũ nói.
Tâm trạng Quý Du không tốt, Tiêu Vũ cũng không an ủi cô bé, cô cho rằng đây là điều mà Quý Du phải chấp nhận. Vì rất có thể trong tương lai, cô Y của cô bé sẽ trở thành hàng xóm của cô bé!
Tiêu Vũ thả lỏng người, vươn eo, rồi nói với ông nội Quý: "Ông ơi, để cháu chơi đàn cho ông nghe nhé."
"Được đó! Được!" Ông Quý vui vẻ đáp.
Quý Huyền oán niệm nhìn Tiêu Vũ: Người phụ nữ này ăn của anh, uống của anh, ngủ với anh, chơi anh mà lại không đàn cho anh nghe.
Nhưng Tiêu Vũ không nghe được mấy điều đó, cô ngồi trước cây đàn piano, bắt đầu chơi. Quý Yến cũng nhanh chóng vào nhà, nhìn bàn ăn trống không liền nói: "Oa! Em mới không ở đây một lúc mà mọi người đã ăn hết súp gà rồi sao?"
Ông nội Quý có dịp mắng Quý Yến một trận, Quý Yến cũng không tức giận, phi ngay vào bếp múc súp gà ăn.
Còn Tiêu Vũ đã đánh piano xong, hiện tại đang ngồi trên ghế sô pha, lấy điện thoại search: Cách kiếm tiền tại nhà?
Tiêu Vũ ngậm kẹo mút, đọc mấy bài phân tích trên mạng. Nói gì thì nói, tất cả đều không thể không nhắc tới Internet. Giá cả thời nay cứ liên tục tăng nhưng lương thì lại không tăng, khiến nhiều người không thể sống qua ngày bằng lương, thế là nghề làm trên Internet được sinh ra. Internet đã làm thay đổi cuộc sống của con người, thúc đẩy sự phát triển của thời đại và đóng vai trò then chốt trong xã hội ngày nay.
Đối với việc kiếm tiền trên Internet, Tiêu Vũ tìm thử và thấy không ít lời khuyên bảo làm nghề mua hàng ảo*. Tiêu Vũ đã từng nghe đến nghề này, vừa tốn thời gian mà lương lại không cao. Cả ngày cứ mua rồi đánh giá nhưng chả được bao nhiêu, còn không đủ cho cô sống nữa. Vấn đề là, thời gian tập đàn của cô đã bị chiếm hết.
*Gốc là 刷单 (Xoát đơn) : nghề mà bên khách hàng sẽ đưa bạn một số tiền, rồi bạn sẽ dùng số tiền đó để mua đồ trên các shop online đã được chỉ định sẵn để tăng doanh thu các shop đó lên, đồng thời đưa ra cách đánh giá ảo. Bằng cách này, những shop online đó có thể có thứ hạng tìm kiếm tốt hơn. Ví dụ: khi tìm kiếm trên baidu từ "theo doanh số", cửa hàng có doanh thu càng lớn thì còn vị trí xếp càng cao (ngay cả khi bên đó bán hàng giả). - Theo Baidu
Hầu hết mọi người khuyên làm mua hàng ảo hoặc chơi game hộ, vân vân.... Cuối cùng, Tiêu Vũ cũng tìm được một một đáp án thiết thực hơn, người đó đã tổng kết ba điều: Đầu tiên, kiếm tiền bằng chuyên môn và kỹ năng. Bây giờ là thời đại của truyền thông mới, rất nhiều công việc có thể làm với Internet. Bởi vậy mà hiện nay trên mạng có rất nhiều nền tảng giúp mọi người hình thành mối quan hệ mua bán giống như ngoài đời vậy. Ngoài ra những nghề này cũng không yêu cầu phải có đoàn e-kip hay tài chính mạnh để khởi nghiệp.
Tiêu Vũ nhanh tay lấy sổ ra, viết vào, có thể, cái này có thể. Cùng lắm dạy piano trực tuyến thôi, nghĩ lại thì giống như đạt được chút thành công nhỏ. Mỗi học sinh là 50 tệ/giờ, 10 học sinh sẽ là 500 nhân dân tệ, 100 học sinh là 5.000 tệ, và 1.000 học sinh chính là 50.000 tệ.
(50 tệ = 177,944 VNĐ, 500 tệ = 1,777,944 VNĐ ; 5000 tệ = 17,794,426 VNĐ; 50,000 tệ = 177,944,260 VNĐ)
"Ahahahahahaha" Tiêu Vũ ngẩng đầu cười to, mỗi ngày chắc hẳn cũng có khoảng 500 người chứ nhỉ? Vậy mỗi ngày kiếm được 25.000 tệ (88,972,130 VNĐ) cũng đúng mà nhỉ!
Quý Huyền: "..."
Tiêu Vũ vui vẻ tiếp tục đọc, điều thứ hai chính là: có thể làm livestream. Đây là thị trường tiềm năng và có giá trị lớn vào hiện nay, hơn nữa có không ít nền tảng livestream, chỉ cần là cá nhân thì ai cũng có thể làm chủ bá*....À, không phải ai cũng có thể làm. Để có nhiều lưu lượng truy cập hơn, các nền tảng không có yêu cầu cao với các chủ bá. Với lại, Trung Quốc đông dân như vậy, mỗi người lại có những yêu cầu khác nhau, về cơ bản, chỉ cần bạn có khiếu là có thể kiếm được lợi nhuận.
*Chủ bá (主播) = gần nghĩa streamer: là chủ của một trang livestream (phát sóng trực tiếp - 现场直播) nào đó, trong nhiều trường hợp có thể hiểu là MC của một chương trình phát sóng trực tiếp.
Tiêu Vũ lại bắt đầu suy nghĩ, hình như cái này đáng tin hơn là dạy học trực tuyến, cũng không biết nó thế nào? Như khi nãy, để qua một bên xem sau.
Sau đó, Tiêu Vũ đọc điều thứ ba: đó là bán hàng trực tuyến. Bây giờ là thời kỳ hoàng kim của mua sắm trực tuyến, bán hàng online không cần tích lũy hàng hóa, không cần thuê cửa hàng, không cần tốn tiền điện nước, đúng là thiên đường cho các chủ cửa hàng! Chỉ cần sản phẩm chất lượng tốt là không sợ ế.
Tiêu Vũ xoa cằm, có vẻ không tệ,
Tiêu Vũ quay lại hỏi Quý Yến, "Cậu có biết bán hàng qua mạng không?"
Quý Yến lấy một chai bia trong tủ lạnh, vừa đi vừa uống.
"Hả?" Quý Yến phản ứng một lúc rồi mới biết cô đang nói gì, anh chàng nói: "Bán hàng qua mạng sao? Em có một người bạn làm việc này đấy."
Tiêu Vũ leo lên ghế sofa, nhìn anh ta hỏi, "Nó thế nào, thế nào?"
Quý Huyền nhìn Tiêu Vũ, bình dấm chua trong lòng đổ tràn hết ra: Sao mình lại không có bạn làm bán hàng online chứ??
Quý Yến nói: "Thì cứ như vậy thôi, em nghe nói nó đốt tiền lắm"
Tiêu Vũ nghiêng đầu hỏi "Đốt tiền sao?"
Quý Yến gật đầu nói: "Đúng vậy! Mỗi tháng tiêu tốn mấy vạn lận! Vì để tăng lượt tìm kiếm nên phải xì tiền mua bình luận khen ngợi hay đánh giá ảo linh tinh. Em cũng không rõ lắm, chị hỏi cái này làm gì thế? Có cần em hỏi giùm không?"
Tiểu Vũ lắc đầu "Không cần, tốn nhiều tiền như vậy, chị đào đâu ra tiền để trả phí chứ." Sao lại không giống với những gì cô search trên mạng vậy!
Quý Yến đã hiểu ra. Anh chàng liếc nhìn anh trai của mình, sau đó nhìn Tiêu Vũ nói "À ~ Chị đang định kiếm tiền sao?"
Tiêu Vũ gật đầu nói, "Ừ, nhưng chị lại muốn luyện đàn nữa. "
Quý Huyền nhìn cô, nói khô khốc: "Trong nhà đâu có thiếu tiền."
Tiểu Vũ xua tay, nói lời lẽ chính đáng: " Không, em muốn tự mình kiếm tiền." Trong lòng lại nhỏ máu.
Quý Yến làm mặt quỷ đi tới, nói: "Chị dâu, bán hàng online thì được bao nhiêu đâu? Hơn nữa lại còn phải bận rộn, chị nhìn xem có ai làm lớn mà không phải thuê thêm người? Quản lý người làm chẳng lẽ không cần thời gian sao? Em biết chị muốn kiếm tiền, thật ra, ở xã hội này, thứ kiếm được nhiều tiền nhất chính là lưu lượng truy cập trực tuyến. "
"Lưu lượng?" Tiêu Vũ mở to nhìn anh ta." Ý cậu là fan sao? "
Quý Yến gật đầu "Fan? Đúng, là fan trên Weibo hoặc fan trên nền tảng livestream đó. "
"Livestream à?" Tiểu Vũ cười, "Cái này chị biết. "
Quý Yến nói, "Chị dâu, chị có bao nhiêu fan trên Weibo? "
Tiểu Vũ lắc đầu: "Chị cũng không biết." Từ sau vụ lừa đảo quyên góp, cô cũng không vào Weibo, dù sao thì cô cũng không còn là một minh tinh nữa.
Quý Yến lấy điện thoại ra và nói, "Hahaha, kẻ hèn như em chỉ có 120.000 fan thôi. Ai ui, chủ yếu là do em post toàn ảnh đẹp."
Tiêu Vũ lấy điện thoại ra xem thử, sau đó nói:" A! Chị có 130.000 này. "
Quý Yến: "Cho em xem."
Sau đó, Quý Yến nhìn thấy bài post cuối cùng của Tiêu Vũ chính là bức ảnh chụp cả phòng khách đầy tiền.
Quý Yến: "...."
Tiêu Vũ hỏi, "Chị có thể kiếm tiền với 130.000 fans này không?"
Quý Yến nói, "130.000 đủ làm gì chứ??? Không, chúng ta vẫn nên livestream đi! Livestream dễ kiếm tiền!"
Tiêu Vũ gật đầu và nói, "Ồ! Ok, để chị thử."
Đợi Tiêu Vũ rời đi, Quý Huyền lạnh lùng nhìn em trai: "130.000 fans Weibo không đủ kiếm tiền à? "
Quý Yến lập tức cười nói: "Đúng là không kiếm được nhiêu đâu anh! Anh, em đang tạo cơ hội cho anh đó. Anh nghĩ xem, chị dâu vừa mở livestream cái là anh đập tiền liền, sợ gì chị dâu không hồi tâm chuyển ý chứ?"
Quý Huyền sửng sốt, Quý Yến tiếp tục nói: "Anh tìm người theo dõi kênh của chị dâu, chị ấy vừa online là anh online luôn. Chị ấy vừa bắt đầu livestream là anh cứ ném tiền, anh nhìn xem, chiêu làm người tốt đó."
Quý Huyền cuối cùng cũng nở một nụ cười với Quý Yến, Quý Yến lớn từng này tuổi rồi mới lần đầu thấy anh trai dịu dàng với mình như vậy, nên không tránh khỏi đắc ý.
Quý Huyền nói "Không tệ." Sau đó đứng dậy rời đi.
Quý Yến chống nạnh, nói với ông nội mình: "Ông nội, nếu lần này mà thành công thì nhất định ảnh sẽ cho cháu mấy trăm triệu cho mà xem! Há há há há"
Ông nội Quý: "..."
Sau này, khi Quý Yến nhớ lại vụ này, liền hận bản thân mình lắm mồm. Mày nói xem, khi không nói tào lao làm gì? Dù Quý Yến có tự tát mình vài cái cũng khó có thể xua tan nỗi hận này.
Tất nhiên, lúc này không ai trong số họ biết rằng, tất cả số tiền này sẽ trở thành khởi đầu cho quỹ tài chính sống riêng của Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ nói là làm, liền tìm một nền tảng livestream có lượng truy cập lớn nhất ---- Thanh Trúc Xà. (Rắn trúc xanh?)
Tiêu Vũ không hay chơi Internet, hồi trước vì nghèo, về sau có tiền thì lại không có thời gian, về sau lại nghèo hơn trước nữa. Lúc cô làm diễn viên tuyến 18 có nghe nói qua kiếm tiền qua Weibo, ai quảng cáo gì đó trên Weibo rồi nhận được không ít tiền.
Nhận một cái quảng cáo trên Weibo thì thu về không ít lời. Này á! Với danh tiếng của cô khi đó chính là ngoài tầm với, cũng là cái mệnh làm cô ghen đỏ cả mắt.
Tiêu Vũ muốn trở thành một chủ bá, chủ yếu là vì cô có thể chơi piano. Làm chủ bá này, dạy piano cho người ta, bắt được mấy điểm mấy người nọ nói(?). Còn không phải là bảo mình đi bán skill đánh đàn sao? Cô sẽ làm.
*Đoạn này tui đọc không hiểu, ai hiểu thì cmt cho tui nha: "Tiêu Vũ muốn làm chủ bá, chủ yếu là, nàng sẽ đàn dương cầm a! Này làm chủ bá, dạy người đàn dương cầm, hoàn mỹ bắt được người nọ nói một vài điểm."
Tiêu Vũ đăng nhập vào nền tảng Thanh Trúc Xà, cô tìm thấy nút [Trở thành chủ bá], sau đó kiên quyết đồng ý thỏa thuận dịch vụ người dùng, cuối cùng cũng xin thành công.
Tiêu Vũ tìm thấy nút ký hợp đồng, ấn nút rồi làm lại y hệt vừa rồi.
"Đau đầu quá, còn phải nạp tiền nữa." Tiêu Vũ tìm thẻ ngân hàng quẹt tiền, bên kia đồng ý ký hợp đồng, Tiêu Vũ phải mất cả tiếng mới chính thức trở thành một chủ bá trên nền tảng Thanh Trúc Xà.
Đây là lần đầu Tiêu Vũ sờ rớ vào những chuyện này nên cô không rành, cũng may là có thể tra hỏi những thắc mắc trên mạng. Tiêu Vũ bị trừ tiền, trong lòng ngập tràn tâm tư không kiếm được không lui, chưa chuẩn bị cái gì mà đã bấm nút bắt đầu livestream.
Tiêu Vũ nhìn dáng vẻ của mình trong máy tính, vẫn là kiểu đầu quả lê, lớp trang điểm trên mặt khi nãy đã tẩy đi. Lúc này, cô đang chống cằm bằng một tay, còn tay kia cầm chuột.
Sau lưng cô là giấy dán tường in hoa màu trắng kem, trên tường treo hai bức tranh, chăn bông trên giường còn chưa gấp, đầu giường có một con thỏ trắng. Con thỏ này lo do Quý Huyền tặng, anh cũng không nói lý do, tự nhiên một ngày sau Tết Nguyên đán thì tặng con thỏ này cho cô..
Lúc này, trong video chỉ có cô và thỏ, ngoài ra không có ai trong phòng livestream cả.
Tiểu Vũ chờ nữa, chờ mãi, hy vọng sẽ chờ được rất nhiều fan.
Nửa giờ trôi qua, phòng livestream của cô vẫn vắng tanh như chùa bà đanh, vì thế Tiêu Vũ lấy bản nhạc ra, cô nên học thuộc bản nhạc cái đã.
Cứ thế qua nửa tiếng sau, Tiêu Vũ lúc này mới nhớ tới phòng livestream của mình.
"Ấy!" Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn, thấy trong phòng treo một chiếc áo vest*. Phòng livestream của cô đã có....Fan tiến vào rồi!!!
*Kí hiệu số người đó.
"Ahhhhhhh! Tôi có fans vào này!" Tiêu Vũ che mặt
【Thật dễ thương!】
Sau đó, Tiêu Vũ nhìn thấy vị fan đó gửi bình luận khen ngợi.
Tiêu Vũ được khen dễ thương che mặt: "Bạn nói tôi dễ thương sao? Tôi cũng thấy vậy đó."
『Dùng cái gì thanh thuần』:【..........】
Tiêu Vũ nhìn quanh, rồi nói: "Tôi nên nói cái gì bây giờ?"
『Dùng cái gì thanh thuần』: 【Sao tui biết?】
Tiêu Vũ chưa chuẩn bị cái gì, chứ đừng nói đến tai nghe, micro chuyên nghiệp, v.v., cô hoàn toàn sử dụng máy tính riêng. Tiêu Vũ suy nghĩ một chút nói: "Đúng rồi, đây là phòng livestream dạy piano của tôi, tôi sẽ livestream đánh đàn nhé ~"
『Dùng cái gì thanh thuần』: 【Piano sao? Được đó! Bạn đàn một bài nghe thử đi.】
Tiêu Vũ phấn khích nhìn xung quanh, sau đó nói: "Piano của tôi ở dưới lầu, nhưng tôi có một cây đàn piano điện tử, bạn đừng đi vội nhé."
Thế là Tiêu Vũ hưng phấn lao ra khỏi phòng, đi xuống lầu để tìm chiếc đàn piano điện tử mà cô từng dùng.
Thấy Tiêu Vũ đi xuống, Quý Yến lấy làm lạ hỏi: " Chị dâu chưa đi ngủ à?"
"Phòng stream của chị có một fan vào, chị muốn chơi đàn cho fan đó nghe, để đối phương trở thành fan trung thành!" Tiêu Vũ tìm thấy cây đàn piano điện tử đầy bụi trong phòng thiết bị phục hồi chức năng, liền đội nó lên đầu đi lên.
Quý Yến: ".....Vui vậy à." Nhìn bóng lưng của Tiêu Vũ, Quý Yến hô to, "Chị dâu, số phòng livestream của chị là thế?"
Tiêu Vũ vừa chạy vừa nói: "Không biết, chị chưa thấy. "
Quý Yến "......Quá thiếu chuyên nghiệp rồi. "
Tiêu Vũ vội vàng trở về phòng, fan của cô vẫn chưa rời đi.
Tiểu Vũ hưng phấn nói: "Đợi lâu rồi, tôi bận tìm một chút."
『Dùng cái gì thanh thuần』:【Tôi cứ tưởng rằng bạn nói đùa đấy, bạn còn không chuẩn bị gì mà đã mở livestream, chăn bông ở phía sau còn chưa gấp kìa.】
Tiêu Vũ gật đầu, chạy đi gấp chăn bông, sau đó quay lại lấy đàn ra, nói: "Tôi bắt đầu chơi nhé."
『Dùng cái gì thanh thuần』tặng đóa hoa, sau đó trong video truyền đến:
1 2 3 1 1 2 3 1
3 4 5 3 4 5
56 54 3 1 56 54 3 1
1 5 1 1 5 1
Đúng rồi, giản phổ này chính là bản nhạc nhà nhà đêu biết: 《 Hai con hổ》
*Giản phổ là phép ký âm bằng chữ số
『Dùng cái gì thanh thuần』:【.....】
Khuôn mặt cute của Tiêu Vũ nở nụ cười xán lạn, hỏi: "Bất ngờ không, kinh hỉ không? Trên mạng nói, muốn làm một chủ bá tốt thì phải cho fan những bất ngờ với kinh hỉ."
Vì vậy, Tiêu Vũ đã nhận được bông hồng xanh* đầu tiên trong đời.
*Đây là quà ảo livestream nhé.
___『Dùng cái gì thanh thuần』gửi bạn 666 bông hồng xanh. ___
Tiêu Vũ chớp chớp đôi mắt, sau đó che mặt, "Tôi kiếm được tiền này!! Có phải do bạn nghe tôi đàn《 Hai con hổ》đúng không?"
『Dùng cái gì thanh thuần』:【Không, bởi do bạn không dùng filter, có dũng khí đáng khen.. " 】
Tiêu Vũ: "......Cho dù bạn nói thế nào thì cũng cảm ơn, cảm ơn cảm ơn nha."
Sau đó Tiêu Vũ rút điện thoại ra, bắt đầu search baidu, nhìn điện thoại nói, "Tôi sẽ livestream 1-2 tiếng lúc 9h mỗi tối. Nếu bạn thích tôi, vui lòng nhấp vào đây,....Ấy...Chỗ này nhỉ? Kệ đi, mời bạn follow tôi nhé, như vậy tôi vừa mới livestream là bạn biết ngay."
『Dùng cái gì thanh thuần』: 【.....Không cần cầm điện thoại đọc đâu, bạn học thuộc lòng thật à! 】Tự nhiên có miếng bất an.
Tiêu Vũ nhìn giờ rồi nói: "11 giờ rồi, tôi đi ngủ đây."
『Dùng cái gì thanh thuần』: 【Ê, ê,ê sao bạn có thể offline khi nhận được quà chứ!!】
Tiêu Vũ: "Chúc ngủ ngon."
『Dùng cái gì thanh thuần』 nhìn Tiêu Vũ tắt máy không chút do dự, đúng là muốn hộc máu luôn, ông đây vừa mới tặng 3300 tệ (11,770,362 VND) cho cô đó!!!
Ngày hôm sau, Quý Huyền liền thấy Tiêu Vũ ăn sáng với vẻ mặt hạnh phúc, anh hỏi: "Sao hôm nay em vui vậy?"Tiêu Vũ vui vẻ nói, "Hôm qua em đã kiếm lời 1000 tệ (3,566,776 VNĐ) đấy."
Cái muỗng trong tay Quý Huyền rơi tõm vào bát, chức danh người tặng quà đầu tiên đã bị người khác dành lấy rồi!
Tâm trạng Tiêu Vũ rất tốt đó! Cô kiếm được tiền rồi! Cũng có sức luyện đàn nha!
Đợi Quý Huyền đi làm, Quý Yến đi tới hỏi Tiêu Vũ, "Chị dâu, chị có muốn em tìm người hỗ trợ chị không?"
Tiêu Vũ xua tay từ chối: "Không cần đâu."
Ngay khi Quý Huyền đến công ty, anh đã hỏi Ban Trinh Diệp, "Nền tảng livestream Internet lớn nhất hiện nay là nền tảng nào vậy?"
Ban Trinh Diệp cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn nói: "Quý tổng, chính là nền tảng Thanh Trúc Xà mà anh đã đầu tư đó. Năm ngoái, bên đó mới đàn áp bên Hắc Bạch Hùng thành công để trở thành nền tảng livestream lớn nhất hiện nay. Không phải tháng trước anh mới ký hạng mục thêm vốn dự án phát triển mảng di động bên đó sao?
Quý Huyền"..., À, vậy hai hôm nay có nhiều người đăng ký livestream bên đó không?"
Ban Trinh Diệp ".....Tôi không biết."
Quý Huyền cau mày, "Sao cô lại không biết?"
Ban Trinh Diệp cạn lời đáp, "Bởi vì đó không thuộc công ty chúng ta, chúng ta chỉ đang đầu tư vào công ty của họ thôi! Tư liệu đều ở bên họ, nếu không thì....tôi sẽ đi hỏi giùm anh nhé?"
Quý Huyền: "....."
Mặc dù Quý Huyền không nói gì, chỉ lắc tay để cô đi ra ngoài nhưng Ban Trinh Diệp vẫn hỏi Thanh Trúc Xà bản sao thông tin của người đăng ký nền tảng mới nhất. Lý do có sẵn luôn! Đại cổ đông muốn nhìn giá thị trường đó!
Thanh Trúc Xà mới xin vốn phát triển mảng điện thoại, không cần có thái độ quá tốt làm gì, tuy hai hôm nay không có nhiều người nộp hồ sơ xin làm chủ bá. Thanh Trúc Xà vội vàng giải thích rằng gần đây trời hơi lạnh, nhưng đi nghỉ sẽ tốt hơn nhiều. Cuối cùng, bên họ chỉ gửi các dữ liệu nghiên cứu điều tra khác nhau trong hai tháng qua. Muốn nhìn giá thị trường à! Chắc chắn là phải nhìn vào những thứ này! Chẳng lẽ còn phải xem hồ sơ tiềm năng của từng chủ bá nữa sao? Sao có thể?
Không nhận được hồ sơ của mỗi chủ bá, Quý Huyền lại ngượng ngùng đi hỏi nên anh đã tìm kiếm từng cái một.
Tiêu Vũ có thể mở phòng livestream nào nhỉ? Chắc chắn là loại âm nhạc! Loại piano này! Loại dạy học nữa!
Anh đọc từng tờ từng trang, cuối cùng cũng tìm được một phòng livestream mới mở: 『Tôi là nhạc công.』
Quý Huyền: "......" Có phải vì tin nhắn sáng hôm qua của anh không?
Quý Huyền im lặng follow『Tôi là nhạc công.』rồi mới thoát khỏi nền tảng Thanh Trúc Xà.
Ban đêm, khi Quý Huyền thấy Tiêu Vũ về phòng cô thì anh cũng lập tức đi vào phòng mình đăng nhập vào Thanh Trúc Xà.
Chưa tới chốc lát, phòng livestream mà anh đã follow đã mở video mới, quả nhiên là Tiểu Vũ.
Tiêu Vũ mỉm cười trước ống kính, sau đó vui vẻ nói: "Fan mới này, ừm, 『Cha của hồ lô oa』 sao? Cái tên kỳ quái thiệt đó."
Quý Huyền cười nhẹ, anh đã chuẩn bị sẵn sàng rồi. Di chuyển chuột, lựa chọn, click.
Sau đó Tiêu Vũ nhìn thấy 666 chiếc Lamborghini 666 bay qua.
Tiêu Vũ "...."