Hàn Thiên Hạo một kẻ làm kinh doanh sẽ không bao giờ cho phép bất cứ thứ gì cản trở hắn trên con đường sự nghiệp. Vì vậy lần gặp lại Đường Tống lần này chẳng qua chỉ là một bước đệm nhỏ trong bậc thang sự nghiệp của hắn. Hắn cũng không có ý định sẽ cướp đi đứa con trong bụng cô, đối với hắn không có đứa con này thì cũng sẽ có đứa khác. Vậy nên, sau khi trở về thành phố M hắn lập tức bỏ quên luôn sự việc đã gặp Đường Tống mà hoàn toàn tập trung vào công việc.
Ở bên này, từ lúc gặp lại Hàn Thiên Hạo ngày nào cô cũng lo sợ, sợ rằng hắn lại đến gây khó dễ cho cô. Nhưng thực tế đã chứng minh cô chỉ đang lo được lo mất. Vì từ ngày hôm đó cô hoàn toàn không gặp lại hắn nữa, y như rằng hắn chưa bao giờ xuất hiện trước mặt cô vậy.
Thời gian nhàn nhã trôi qua, càng gần đến ngày sinh thì cô lại cảm nhận sinh mệnh trong bụng càng ngày càng lớn. Vài tháng trước bé con trong bụng rất ngoan Đường Tống hầu như không gặp vấn đề ốm nghén.Nhưng hiện tại, đã đến ba thánh cuối thai kỳ, Đường Tống lại gặp phải vấn đề khó chịu khác mà thai phụ luôn gặp phải. Khoan nói tới vấn đề tiểu tiện luôn luôn hành cô, chân cũng bắt đầu sưng phù, eo cũng vừa đau vừa nhức, ngực lớn ra thường hay phát đau, nhiều lúc đau nhức làm cô choàng tỉnh.
Hiện tại, dì Chương sống luôn trong nhà để chăm sóc cô. Vì bây giờ cô đi lại cũng khó khăn hơn nhiều. Cô đề nghị bà đưa đứa cháu đến ở cùng luôn dù sao có người cũng vui, bà cũng có thể yên tâm về nó để toàn tâm chăm sóc cho cô. Hai bà cháu tạm thời ở trong phòng ngủ còn lại trong nhà. Sau khi làm quen cô biết thằng bé tên là Minh Triết với ý nghĩa muốn bé sau này phải biết sống sao cho thấu tình đạt lý, biết nhìn xa trông rộng, như vậy mới có thể thành công.
Từ ngày hai bà cháu lại đây sống với cô, cuộc sống của cô vui vẻ hơn nhiều. Mỗi tối cô đều dạy cho bé học, kể cho bé biết những câu chuyện vui. Bé đã học lớp ba rồi nên mỗi sáng dì Chương sẽ dẫn bé đi học rồi đi chợ xong mới về nhà.
Dì Chương vừa mới đi thì Đường Tống cũng bị đó tỉnh. Tự mình vệ sinh cá nhân xong thì lập tức vào bếp kiếm đồ ăn. Dì Chương sợ mình đi lâu nên luôn nấu sẵn đồ ăn sáng cho cô. Mùi thơm của bánh bao thịt và cháo khiến bụng cô càng thêm cồn cào. Nhanh chóng xử lý đống đồ ăn, cô thoả mãn ôm bụng ra phòng khách.
Đường Tống mở laptop kiểm tra lại tài khoản, kinh hỉ phát hiện số tiền cô có được đã lên tới 12 con số. Chỉ trong vòng chưa đầy hai tháng, từ vài chục triệu hiện tại đã tăng lên vài trăm tỷ.
Bất quá cũng là do cô đầu tư ngay từ đầu khi giá cổ phiếu của cổ ty này còn lê lết, tỉ lệ hối đoái cao thêm là do cô không ngừng dùng lợi nhuận tiếp tục đầu tư, cho nên mới sinh ra nhiều lợi nhuận như vậy.
Tính toán một chút, cô cảm thấy đã đến lúc chấm dứt đầu tư. Dù sao thời điểm cô sinh cục cưng cũng đã gần kề cô không muốn trong thời gian đó cổ phiếu xảy ra chuyện. Dù sao cô cũng không muốn mất trắng, hơn nữa hiện tại cô muốn toàn tâm toàn ý chú tâm vào đứa trẻ. Đường Tống hoàn toàn chấm dứt đầu tư thu hồi toàn bộ số tiền.
Tâm trạng vui sướng khi kiếm được nhiều tiền, khiến cho cô càng có khẩu vị ăn uống hơn. Dì Chương mua về ít lê một mình cô đã ăn hết hai trái. Có lẽ tâm lý đã hoàn toàn thích ứng vói việc mang thai nên Đường Tống càng có ý thức của người làm mẹ, tâm tình ổn định, ăn uống ngon miệng, cân nặng tăng lên, tinh thần đầy đủ. Đây là lần đầu tiên kể từ kiếp trước hay kiếp này, từ thân thể đến tinh thần chưa bao giờ viên mãn như bây giờ.
Hôm nay là ngày kiểm tra thai nhi định kì. Cô cùng dì Chương đi đến bệnh viện để kiểm tra. Bác sĩ nói bảo bảo trong bụng lớn rất nhanh, mạch đập ổn định mạnh mẽ, đúng là một hài tử cường tráng. Nhìn thấy bé con khoẻ mạnh, trong ngực Đường Tống như chảy một dòng nước ấm khiến cả tâm hồn trở nên ấm áp.
Bác sĩ dặn dò cẩn thận cần chú trọng vào ăn uống, thường xuyên tập thể dục nhẹ nhàng như đi bộ thì sau này mới dễ sinh. Đường Tống hoàn toàn ý thức được rằng việc ăn uống bây giờ rất rất quan trọng, vì bảo bảo sẽ hút chất dinh dưỡng từ mẹ liên tục, từ đó thúc đẩy các tổ chức cơ quan sinh dưỡng.
Nữ nhân đều mắc bệnh thiếu máu. Mấy ngày nay, cô ngoại trừ ăn nhiều cá, đậu và trái cây, nàng còn đặc biệt được dì nấu bổ sung những món nhiều sắt như gan heo, nấm mèo, táo tía, táo đỏ,...dinh dưỡng bổ sung đầy đủ cốt cho bảo bảo mạnh khoẻ.
Buổi chiều hôm đó, cô ăn hơi nhiều cơm nên cảm thấy không tiêu hoá được nên cùng dì Chương bầu bạn đi dạo vài vòng dưới sân chung cư. Sân cỏ chung cư có lát đá cuội, đi lại có thể thuận tiện mát xa huyệt đạo, có ích cho thân thể rất nhiều. Mỗi ngày sau khi ăn tối cô cũng đều phải đi mấy vòng.
Đang đi, cô cảm thấy bụng dị thường, trong bụng như đang có con sâu nhỏ đang rục rịch. Cô đột ngột dừng lại, lấy tay sờ lên bụng tập trung cảm nhận, quả nhiên lại tiếp tục động.
Đường Tống kích động xoa bụng mình, nôn nóng tìm người chia sẻ tâm tình. Vui vẻ hấp tấp nói với dì Chương
- Dì, bảo bảo động nó đang chào con
Lần đầu tiên chân chính cảm nhận niềm vui sướng khi làm mẹ, giọng Đường Tống run run nói chuyện với dì Chương.
- Nó đang chào con đó, đây chính là khoảnh khắc tuyệt diệu mà ông trời ban cho những người làm mẹ đó. Thôi sương xuống rồi trở về thôi kẻo mệt.