Năm tháng mười ba ngày...
Tôi quay trở lại trường sau kì nghỉ cuối kì, cộng thêm hai ngày thứ bảy, chủ nhật, đợt này trường tôi cho nghỉ hơi bị lâu.
Thế nên tôi khi bị chặn đường trước cổng trường, tôi hoàn toàn chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả.
Hiển nhiên là lúc đó tôi đã quên mất mình đã nhìn cậu ấy say đắm như thế nào hôm ở trong phòng thi.
Tôi đã nói rồi mà, nếu fan của cậu ấy biết tôi thích cậu ấy, tôi sẽ không được yên thân.
- Mày chính là đứa đã nhìn lén hoàng tử của tụi tao đúng không?
- Các cậu nói ai thế? Tớ không biết, có nhận nhầm người không?
- Nhầm là nhầm thế nào được! Cả cái trường này, có đứa nào xấu xí như mày mà lại dám mơ tưởng đến hoàng tử đâu?
Thật ra thì tôi cũng không được tính là xấu, chỉ là tôi có một khuôn mặt tầm tầm, dáng người tầm tầm, tùy tiện nhặt một người qua đường so với tôi thì cũng chẳng khác nhau là mấy, người ta hay gọi là có ngoại hình phổ thông.
Tuy nhiên, ngoại hình phổ thông cũng chia ra làm nhiều loại, ngoại hình phổ thông có học lực giỏi sẽ trở thành ngoại hình ngoan hiền, dễ mến, ngoại hình phổ thông có nhiều tiền sẽ trở thành ngoại hình thanh tú, xinh xắn, còn cái loại ngoại hình phổ thông mà còn vừa giàu vừa học giỏi, hoàn toàn có thể trở thành cấp bậc nữ thần như thường, không hề gặp bất cứ trở ngại gì!
Còn một con bé chẳng có gì như tôi ư? Ngoại hình phổ thông sẽ lập tức trở thành ngoại hình vịt con xấu xí.
- Hình như nó cũng chính là cái con đã được hoàng tử dạy kèm tháng trước đấy!
- Á à, còn thế cơ à? Được! Vậy xử lí mày luôn trong hôm nay!
- Các cậu bình tĩnh đi, tớ thật sự không hề có ý gì với hoàng tử cả! Tớ tự biết là tớ xấu xí, tớ còn chưa mặt dầy đến mức đũa mốc đòi chòi mâm son!
- Sao? Mày chắc chứ?
- Chắc chắn!
- Được! Coi như mày biết điều, hôm nay tao không tính toán nữa. Lần sau cách xa anh ấy ra!
- Ừ.
Hôm nay, tôi đã thành công thoát một cái nạn mà tôi cũng chưa định hình được là nó như thế nào.