Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 61: Bị lạc ở đảo Phuket (18)



Hoooó hoéttttt

Ở phía xa xa trong rừng vọng đến một tiếng gầm rú thật lớn, âm thanh hỗn loạn này từ khoảng cách khá xa truyền tới, rõ ràng là cảm thấy vẫn còn cách khá xa, nhưng tiếng động lại khiến cho người ta hoảng sợ.

Úy Trì Hi bỗng chốc hoảng hốt! “Á! Đó là cái gì vậy?” Cô đột nhiên dừng lại.

“Đừng sợ.” Úy Trì Thác Dã nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, chân mày theo thói quen cau lại.

Hoooó hoéttttt

Sau đó, tiếng gầm rú lại truyền đến thêm lần nữa, cảm giác được âm thanh này đang càng lúc càng ép lại gần, khiến cho rừng cây bị chấn động rung lên xào xạc.

“Đó là voi!” Anh có thể nhận ra tiếng gầm này, “Không sao, bình thường voi sẽ không dễ dàng muốn tấn công người.” Anh xoa dịu sự căng thẳng trong lòng cô. Ở Thailand, voi là một biểu tượng của sự may mắn. Anh đã từng nghe nói, trong rừng rậm Thailand, thường xuyên xuất hiện từng đàn voi đi lại, thật không ngờ là bọn họ có cơ may được gặp, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Nếu như đây là thời kỳ động dục thì voi rất dễ bị kích thích và nổi giận đến mất kiểm soát.

“Tìm chỗ trốn trước đã!” Anh gắng gượng bả vai đang đau đớn, nắm lấy tay cô nhanh chóng trốn vào trong một lùm cây.

Hoooó hoéttttt

Tiếng voi gầm càng lúc càng gần, những bước chân nặng trịch đạp xuống rầm rầm làm rung chuyển mặt đất, quét qua rừng cây kêu lên xào xạc.

Cô cũng bị chấn động đến choáng váng, ngồi núp trong lùm cây mà toàn thân khẽ run lên, vòng tay đang ôm lấy eo anh càng lúc càng thít chặt, đầu móng tay cũng đã bấm sâu vào da thịt anh. Anh cố nén bị cô nhéo ở eo đau điếng, trong lòng thầm thở dài, cô nhỏ này thì ra lại nhát gan đến vậy.

Tiếng giậm chân của đàn voi đang đến gần. Cô mở to đôi mắt đen láy, chờ đợi con quái vật khổng lồ kia xuất hiện.

Hoooó hoéttttt

Đến đây, đến đây! Hỡi loài động vật trên cạn lớn nhất trái đất a!

Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt

Con voi phe phẩy đôi tai giống như hai chiếc quạt nan, vung vẩy cái mũi dài ngoằng của mình, nện xuống những bước chân nặng ngàn cân, khoan thai đi đến.



Đừng bao giờ nói cô nhát gan nha, tâm trạng cô đang vừa hồi hộp lại vừa phấn khích, lần đầu tiên tận mắt được nhìn thấy một con voi sống động thật sự a.

Cô rướn cao cổ, bấu lấy eo anh càng thêm sâu, làm cho ấn đường của anh lại càng thêm nhíu chặt…

Oh My God! Khi những con voi đến gần thì bọn họ mới phát hiện ra không thể ngờ là theo phía sau còn có cả một đàn voi thật dài. Úy Trì Thác Dã nhanh chóng đè đầu cô xuống thấp. Chính anh cũng bị đàn voi này làm cho hoảng sợ. Quanh năm sống trong thành phố, chưa từng được nhìn thấy qua một đàn voi vừa nhiều lại vừa khổng lồ thế kia. Cho dù thế nào, bọn họ cũng không thể trêu vào, chỉ có thể trốn tránh.

Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt

Liên tiếp từng con voi một đi qua bên người bọn họ. Bọn họ cúi đầu thật thấp, cố giấu kín thân thể mình, nghe tiếng bước chân đàn voi nện xuống đất, giống như tiếng tim đập thình thịch trong lồng ngực! Chấn động khiến người ta hốt hoảng.

Hoooó hoéttttt….. Hoooó hoéttttt

Tiếng gầm càng lúc càng xa, tiếng bước chân cũng đã đi xa dần…

Qua một lúc lâu, khu rừng cũng đã yên tĩnh lại như cũ, Úy Trì Hi ngột ngạt ngẩng đầu, nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Đi hết chưa —— “

Ở giây tiếp theo, tiếng nói của cô bị lòng bàn tay to lớn của Thác Dã bịt kín lại.

Phì một tiếng!

A..A..A

Tiếp theo là tiếng thét chói tai của Úy Trì Hi! Đột nhiên cô cảm thấy đầu choáng mắt hoa, còn chưa hiểu được có chuyện gì xảy ra, liền cảm thấy mình giống như bị bay lên! Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

“Hi!” Anh hét lớn! Đáng chết, bọn họ vẫn bị chúng phát hiện!

Một chú voi con đi ở sau cùng, đã phát hiện thấy bọn họ! Vươn cái mũi dài cuốn lấy cô lôi ra ngoài.

“Thả ta xuống mau!” Cô thở hổn hển, chạm vào bộ da xù xì quấn chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô, thì mới biết đó là chiếc vòi voi!



Chúa ơi, cô không phải đen đủi đến vậy chứ! Ai ya, người ta chỉ cần vẩy mũi một cái là đã có thể ném cô bay ra xa rồi.

“Con phải cố gắng vỗ về nó!” Thác Dã lo lắng nhìn cô hét lớn.

“Ồ!” Cô hít vào thở ra thật chậm, thật sâu, cố làm cho mình bình tĩnh lại, đưa tay vuốt ve nhè nhẹ chiếc mũi voi, sau đó quay đầu lại, nhìn thấy một con vật thật to lớn. Ôi, mặc dù không lớn bằng con voi đầu đàn, nhưng nếu đem so với cô thì vẫn rất khổng lồ. Cô bạo gan đưa tay vỗ vỗ cái ‘Mũi’ của nó, khuôn mặt mỉm cười dịu dàng, “Ngoan nha, đừng đùa chị nữa, chị không thích đùa như vậy.”

Cái vòi voi đang quấn lấy Úy Trì Hi giống như cũng có linh tính. Thật ra nó chỉ là một chú voi con, bản tính trẻ con, giống như hiểu được lời của cô, rống lên một tiếng, rồi lại đem cô quăng lên một vòng. Nó rất thích chị gái, đùa với chị gái rất vui, làm gì nó nào!

“Này, oái —— con voi… thối! Mày thả… Tao ra.. dừng…lại mau!” Giọng nói của cô bị ngắt quãng, xoay một vòng lại một vòng làm đầu óc cô choáng váng, não cô căng ra, ô ô ô, sao con vật này lại xem cô giống một cái đĩa xoay thế này!

Cơn giận bộc phát, cô liền bất chấp tất cả, ở trên không vung chân đá loạn xạ.

Úy Trì Thác Dã đứng bên cạnh, thấy vậy bị dọa đổ đầy mồ hôi lạnh, muốn tiến lại cứu cô, nhưng không có cách nào tới gần được, sợ nó vẫy mạnh một cái sẽ hất tung cô lên tận chín tầng mây: “Úy Trì Hi! Con không muốn sống nữa có phải không!”

Hoooó hoéttttt

Chú voi con dường như bị cô đá đau, trầm giọng kêu lên đau đớn. Đôi mắt chớp chớp, lỗ mũi thở phì phì, cô nhìn lại có chút không đành lòng. Haizz! Da thịt nó thô cứng như vậy, thì làm sao có thể bị đôi chân trắng nõn thon dài của cô đá đau chứ.

“Thôi được rồi, em thả chị xuống, chị sẽ không đá em nữa.” Trái tim nhỏ bé của cô mềm nhũn ra, chu môi nói.

Chú voi con cũng bình tĩnh lại, xem ra cô đã có thể giao tiếp được với nó. Nó dùng vòi cuộn cô lại rồi nâng cô lên quá đầu, ý bảo cô hãy leo lên lưng nó đi.

Úy Trì Hi mơ mơ hồ hồ, vẫn không hiểu có chuyện gì, nghĩ là nó lại muốn đùa với cô, há to miệng mắng: “Cái tên to xác ngốc nghếch này, không chịu giữ lời hứa!”

Con bé này đang nghĩ gì vậy?! Voi mà nói chữ tín cái gì chứ? Úy Trì Thác Dã thấy vậy, lập tức hét lên: “Có thể là nó muốn con leo lên trên lưng nó đó, con đừng lộn xộn nữa!” Cô nghĩ anh mấy ngày nay bị dọa cho khiếp sợ còn ít hay sao?

“Hả.” Cô nghe xong, nhanh chóng thu hồi lại ý nghĩ muốn co chân lên đá, cười xòa nói, “Muốn chị ngồi lên lưng em sao?”

Hoooó hoéttttt, nó ngâm lên một tiếng, có lòng tốt mà còn bị đá chứ.

Úy Trì Hi cẩn thận nắm chặt cái vòi voi, rồi từ từ trèo qua, mảnh vải quấn quanh mông đã bị dồn lại một đống, một nửa bộ ngực sữa cũng bị lộ hết ra ngoài! Chết tiệt, mỗi lần gặp phải con thú nào cô cũng đều bị lột trần a! Cảm xúc của cô quá khoa trương ư? Hay mọi con vật đều không kháng cự được sự quyến rũ của cô vậy?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv