Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ

Chương 162: Dạ vũ hoàn mỹ 4



Lập tức, trước mắt sáng bừng lên!

Tuyệt vời, vậy là cô sẽ không cần phải dò dẫm trong bóng tối để đi nữa rồi!

Oái, tại sao mọi người trước mặt đều đứng im hết vậy?

Lăng Vũ Hi cúi đầu nhìn xuống chân mình, thấy rõ ràng giày mình mang có dính một chút bẩn.

Vì vậy, cô giơ chân lên, đang chuẩn bị lau đi bụi bẩn bám phía trên giày

Mà lúc này thời gian dường như cũng bị đóng băng lại, cả hội trường lặng ngắt như tờ.

Có điều gì không đúng!

Lăng Vũ Hi cứng ngắc thả chân xuống, ngẩng đầu

Bốp bốp bốp bốp…

Đột nhiên, toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm!

“Xin chúc mừng, vị… khách VIP này!” MC kích động tuyên bố, nhưng dưới ánh đèn pha, anh ta quả thực không thể xác định được đây là nam hay nữ. Đã vậy người đó còn ăn mặc giống như là Spiderman nữa chứ. Bây giờ giới thượng lưu thật thích tỏ ra cá biệt a!

Hả?

Lăng Vũ Hi hít vào một ngụm khí lạnh, cô không thể tin cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình!

Vòng sáng trắng đang rọi thẳng xuống người cô, giống như một câu định chú nhốt chặt cô lại bên trong!

Oh my God, cảm giác ớn lạnh càng lúc càng tăng, cô.. cô… cô sẽ không xui xẻo như vậy chứ?!

“Chúng tôi xin mời vị khách may mắn nhất đêm nay, ‘ngôi sao Hoàn mỹ’ cùng bạn nhảy của mình… nhảy một điệu!” MC tuy rằng cảm thấy rất bực mình, vì sao vị khách may mắn đứng dưới ánh đèn của ngôi sao hoàn mỹ kia, vẫn đang dừng ở tư thế kì lạ như thế, ừ, tư thế quái lạ!

Cái quái… quái… quái… gì vậy?

Lăng Vũ Hi quả thực không thể tin vào hai mắt mình, tất nhiên càng không tin vào lỗ tai mình. Cô nhất định là đã nhìn lầm và nghe lầm rồi. Làm sao cô có thể là ‘ngôi sao Hoàn mỹ’ được chứ?

Shit, đúng là số quá nhọ!



Ngay tại thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này, bị một đám người nhìn chăm chú, Lăng Vũ Hi đã làm một động tác gọn gàng dứt khoát nhất cuộc đời mình vù một tiếng!

Nhấc chân phóng vù một cái, như một nhà vô địch chạy nước rút xông thẳng về phía trước!

Chúa ơi, ngay lúc này làm ơn hãy khiến cô hoàn toàn biến mất đi!

Đột nhiên, toàn hội trường vang lên tiếng hít hà. Mọi người còn chưa kịp nhìn rõ mặt ‘ngôi sao Hoàn mỹ’, thì người đó đã vèo một cái biến mất khỏi vòng sáng trắng!

Nhưng, thời gian chỉ vẻn vẹn bất động trong ba giây, thì một chất giọng vịt đực ồm ồm phá vỡ sự yên tĩnh này “Ôi —— “

Lăng Vũ Hi kêu to, bị cơn đau bất thình lình làm cho cô hoảng hốt kêu thành tiếng! Nhe răng trợn mắt ôm trán!

A, cô vừa mới thoát khỏi ánh đèn pha chói mắt kia, bây giờ lại đâm phải một bức tường!

Trời ơi, đau chết cô rồi!

“Hừ hừ!” Một tiếng gầm gừ từ trên đỉnh đầu vang lên, sau đó là giọng nói có chút mỉa mai, “Chúc mừng cô, Lăng, Vũ, Hi!”

Má má má ơi!

Cô không nghe lầm chứ? Giọng nói này sao có thể lại là giọng của cái tên biến thái chết tiệt kia?!

Lăng Vũ Hi còn chưa kịp hoàn hồn, thì luồng sáng trắng không biết điều đó ngay lúc này đã tìm thấy vị trí của cô, chuẩn xác rọi xuống lần thứ hai!

“Wow… Bốp bốp bốp bốp…” Mọi người kinh ngạc kêu lên, tiếng vỗ tay lại vang lên một lần nữa!

Lần này, dưới vòng sáng tròn thình lình xuất hiện hai bóng người! Một cao một thấp!

Hơn nữa lần này, mọi người đều có thể xác định ‘ngôi sao Hoàn mỹ’ vừa nãy là một người phụ nữ, bởi vì bạn nhảy của cô dĩ nhiên là một người đàn ông xuất chúng thế kia mà! ‘Ngôi sao Hoàn mỹ’ vẫn đang… bám vào trên người bạn nhảy cô ấy với tư thế trông rất kỳ quái!

“Ồ là ngài Úy Trì Thác Dã!” Trong đám đông có người gọi tên của người đàn ông xuất chúng kia!

Nhân vật huyền thoại —— Ngài Úy Trì Thác Dã! Thì ra bạn nhảy ông ấy cũng kỳ lạ như thế! Người phụ nữ mặc quần áo Spiderman, hóa ra là bạn nhảy của ngài Úy Trì Thác Dã! Nói vậy ‘ngôi sao Hoàn mỹ’ đêm nay nhất định phải rất đặc biệt rồi!

Bốp bốp bốp bốp! Tiếng vỗ tay càng thêm nhiệt liệt!

Ầm một tiếng!



Đầu Lăng Vũ Hi trong nháy mắt như bị nổ tung!

Úy Trì Thác Dã? Đó không phải chính là tên biến thái chết tiệt kia?!

Oa cạch cạch! Thế này cô không phải chịu chết sao?!

Ôi má ơi, không phải chứ, cô không xui xẻo như vậy chứ!

Trước khi ý nghĩ kia còn chưa kịp chạy lên đến đầu cô, thì giọng nói trên đỉnh đầu lại vang lên, âm thanh nhỏ đến mức chỉ mình cô mới có thể nghe thấy, “Lăng Vũ Hi, cô thực sự biết cách làm cho tôi bị mất mặt!”

Úy Trì Thác Dã gần như nghiến răng nghiến lợi nói ra câu này. Dưới ánh mắt mọi người, cho dù bây giờ đang rất tức giận, anh cũng chỉ có thể duy trì vẻ ngoài tao nhã!

Ngay thời điểm anh biết tin cô chạy trốn, cũng lường trước cô sẽ không bao giờ ngoan ngoãn bó tay chịu trói!

Chết tiệt, chỉ vì tình nhân của mình mà cô lại một lần nữa khiêu khích uy quyền của anh!

Được lắm, anh đang lo không tìm được cô, thì vào lúc này cô lại tự chui đầu vào lưới. Anh làm sao có thể dễ dàng buông tha!

‘Ngôi sao Hoàn mỹ’ cơ đấy!

Hừ, anh ngược lại muốn nhìn xem tiếp theo cô muốn chơi trò gì!

“Hả?” Cô nghiêng mặt ngẩng đầu lên, cười gượng hai tiếng, “Híc, ha ha!”

Má ơi, có thể nhắm mắt lại như chưa có chuyện gì xảy ra hay không?

Cô thực sự đã đụng phải anh ta! Đụng vào cái người mà cô cực kỳ không muốn gặp nhất!

Chúa ơi, ngài đang đùa giỡn với con sao?

Lăng Vũ Hi lặng lẽ khóc thầm!

“Thác Dã!” Trong bóng tối tiếng Giang Tuyết Nhi la lên, nhưng bởi vì tiếng vỗ tay quá lớn, nên hai người đang đứng dưới ánh đèn kia hoàn toàn không hề nghe thấy. Trời ơi, sao lại thế này? Cô gái mặc đồ đen kia là ai? Vì sao cô ta lại cứ bám dính lấy Thác Dã không chịu buông ra? Mặc kệ ‘ngôi sao Hoàn mỹ’ kia là ai, thì cũng không thể là Thác Dã và một người phụ nữ khác? Chúa ơi, cô cuống đến phát khóc!

“Tuyết Nhi, đừng nóng đừng nóng.” Lôi Hách ở bên cạnh an ủi Giang Tuyết Nhi.

Nhưng dưới anh mắt mọi người, Giang Tuyết Nhi cho dù có lo lắng, cũng không thể làm bất cứ hành động thất thố nào. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Thác Dã và cô gái áo đen kia đứng bên nhau dưới vòng sáng trắng…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv