Nhành Hồng Cho Ác Quỷ

Chương 80: Rốt cuộc là cô đã sai ở đâu?



Những lời sỉ nhục của của hắn ở bên tai cô.

Cũng không khiến Đới Hạnh San có thể uất ức, mà dám ngay bây giờ bóp chết dục vọng của Khâu Kính Hựu.

Ngược lại, chỉ càng khiến hắn thêm hưng phấn.

Giống như mãnh tướng thắng trận, đang ăn mừng với chiến lợi phẩm của mình.

Thực tế chứng minh, khoái cảm tình dục không chỉ giới hạn, ở những màn đụng chạm thể xác.

Mà việc khẩu dâm cũng có thể góp phần, làm cuộc yêu giữa hai người trở nên thăng hoa hơn.

Đối với tình dục mà nói.

Đôi khi những câu nói gợi dục mang tính chất thô tục, lại có khả năng khiến cả người nói lẫn người nghe, càng đón nhận được thêm nhiều khoái cảm, mạnh mẽ quấn quýt lấy nhau hơn nữa.

Đới Hạnh San bây giờ, chẳng khác nào một con chó con bên cạnh Khâu Kính Hựu.

Lúc hắn vui, sẽ ôm cô vào trong lòng, nhẹ nhàng âu yếm.

Còn khi Khâu Kính Hựu nổi giận, cũng có thể chà đạp lên cả thể xác lẫn tinh thần của Đới Hạnh San, bất cứ lúc nào.

Những chuyện như thế này, cô chỉ có thể cắn răng cam chịu, chứ hoàn toàn không thể phản kháng.

Cũng giống như lúc này, cho dù ngay cả trong lúc ân ái.

Khâu Kính Hựu vẫn không quên nói những lời, hạ thấp giá trị của Đới Hạnh San.

Nhưng cô vẫn chỉ có thể cắn răng im lặng, mà để hạ thể ngoan ngoãn phun ra, nuốt vào vật thể căng cứng.

- Aaa... ư... a... a... a... hự...!

Khâu Kính Hựu bẻ ngoặt hai tay của Đới Hạnh San về phía sau, ấn đầu nhỏ của cô áp sát xuống bề mặt đá hoa của kệ bếp.

Mạnh mẽ động thân, để dị vật gân guốc dốc toàn lực, ma sát với từng mảng thịt ửng hồng, phía bên trong huyệt động ướt át.

Cảm giác đau đớn giống như hạ thể bị xé rách làm hai, cứ từng luồng một đánh vào dây thần kinh trung ương.

Một nửa khuôn mặt bị đè ép xuống kệ bếp, chỉ thấy bên mặt còn lại đã sớm ướt đẫm nước mắt.

Nhưng cho dù Đới Hạnh San có đau đớn, quằn quại, gào khóc thảm thiết như thế nào.

Thì hành động đút vào lôi ra của gậy thịt, đối với mật huyệt của cô vẫn không có dấu hiệu dừng lại.

Khâu Kính Hựu ra sức muốn nghiền nát, mảng thịt bên trong cơ thể Đới Hạnh San, xoáy sâu vào tận điểm nhạy cảm nhất của huyệt động nhỏ hẹp.

Phải đến khi hắn lên đỉnh, mới nhẹ nhàng rút dị vật ra khỏi cơ thể của cô.

Rồi thản nhiên giải phóng một lượng lớn tinh binh, lên cặp mông trăng trắng, tròn tròn trước mắt.

Lúc Đới Hạnh San khó khăn mới có thể đứng thẳng người lên, thì cũng là lúc tinh dịch từ cánh mông căng tròn dần hoá lỏng, từ từ chạy xuống đôi chân thon dài khiêu gợi.

Cô cố tình dựa sát cơ thể vào kệ bếp, như muốn kéo giãn khoảng cách với Khâu Kính Hựu.

Nhìn thấy vẻ mặt nhút nhát, sợ sệt của Đới Hạnh San.

Hắn nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve mái tóc đen dài, đã sớm bết dính mồ hôi của cô, nở một nụ cười hài lòng.

- Tôi chờ cô ở phòng ăn.

Đới Hạnh San nhìn theo bóng dáng Khâu Kính Hựu rời khỏi, nội tâm vẫn còn chưa hết hoảng sợ.

Cho dù hạ thân vẫn còn đau rát vô cùng, nhưng cô vẫn phải nhanh chóng quay lại, tiếp tục làm bữa tối cho hắn.

Lúc Đới Hạnh San khó khăn bưng theo khay đựng đồ ăn đến phòng ăn, thì Khâu Kính Hựu đã ngồi sẵn trong phòng.

Nhưng hắn lại không ngồi theo kiểu, kê mặt ghế hướng về phía bàn ăn, mà lại ngồi quay mặt về phía bên tay phải của bàn ăn.

Những ngón tay dài thẳng chậm rãi gõ nhịp lên trên mặt bàn, tạo ra một loại thanh âm vui tai.

Ngay cả dây áo choàng ngủ cũng chưa chịu buộc vào.

Làm cho khi Đới Hạnh San càng đến gần, thì vật thể đang dần lấy lại hình thái ban đầu, ở giữa hai chân Khâu Kính Hựu càng lộ rõ ra trước mắt cô.

Trước khi mang đồ ăn đến cho hắn.

Đới Hạnh San cũng đã cẩn thận, dùng khăn giấy lau đi thứ chất lỏng nhớp nháp, bám dính trên cơ thể của mình.

Từ trước đến giờ, ở trong cái nhà này.

Công việc hầu hạ Khâu Kính Hựu, luôn là lựa chọn được ưu tiên đặt lên hàng đầu.

Căn bản không có thời gian để cho cô đi tắm đâu.

Hai lòng bàn tay căng thẳng siết chặt lấy khay đựng đồ ăn.

Đới Hạnh San cố gắng không chú ý đến hạ thể của hắn, run rẩy bước từng bước nhỏ đến bên bàn.

Đặt tạm khay inox lên trên mặt bàn gỗ, cô lần lượt bày từng món ăn ra khỏi chiếc khay.

Kể từ lúc Đới Hạnh San bước vào phòng ăn, trong mắt Khâu Kính Hựu đều là cô.

Hắn tỉ mỉ, chăm chú ngắm nhìn từ vóc dáng, khuôn mặt, cho đến từng cử chỉ, hành động của Đới Hạnh San.

Điều này khiến cho cô càng thêm lúng túng.

Bữa tối được chuẩn bị cho Khâu Kính Hựu, một khay đồ ăn căn bản là đựng không hết.

Sau khi bày biện từng món đồ ăn lên trên mặt bàn.

Đới Hạnh San cầm theo chiếc khay đã trống trơn, vội vàng quay lại nhà bếp, để bưng những món ăn còn lại lên.

Cuối cùng, là lấy cho Khâu Kính Hựu một chai rượu theo khẩu vị của hắn.

Chẳng những thế, Đới Hạnh San còn phải đứng một bên, khui nắp chai rượu cẩn thận rót vào ly cho Khâu Kính Hựu.

Cần phải nấu một lượng lớn món ăn như vậy, mà hắn lại không để cho bất kỳ một người nào giúp cô.

Để kịp giờ ăn tối của Khâu Kính Hựu.

Đới Hạnh San đã phải bắt đầu chế biến các món ăn từ đầu giờ chiều.

Đóng nắp chai rượu lại, đặt lên trên mặt bàn.

Cô không rời khỏi phòng mà chỉ lùi lại một bước.

Đứng bên cạnh chờ đợi hắn dùng bữa, cũng như tiện để Khâu Kính Hựu sai bảo khi cần.

Thế nhưng, chờ đợi một lúc lâu cũng không thấy hắn động vào dao nĩa, mà chỉ nhìn cô.

Hai người cứ thế nhìn nhau.

Đới Hạnh San cũng chẳng hiểu tại sao Khâu Kính Hựu, mãi vẫn chẳng chịu dùng bữa.

Trong lòng nổi lên ý nghĩ, có phải cô làm sai chuyện gì rồi, nên hắn mới không chịu dùng bữa hay không?

Đới Hạnh San lén nhìn đồng hồ treo trên tường, rõ ràng là vừa đúng giờ mà Khâu Kính Hựu vẫn thường ăn tối.

Vậy rốt cuộc là cô đã sai ở đâu rồi?

Đới Hạnh San bắt đầu lo lắng, nhưng có thế nào cũng không dám mở miệng hỏi hắn.

Chờ đợi hồi lâu, thấy cô xem ra vẫn chẳng hiểu ý mình.

Hắn bất chợt nở một nụ cười nửa miệng, buông lời châm chọc.

- Sao vậy? Cô chuẩn bị bữa tối cho tôi, mà lại tính bỏ đói người anh em của tôi sao?

Nghe thấy câu hỏi của Khâu Kính Hựu.

Đới Hạnh San cuối cùng cũng hiểu ra, lý do hắn cố tình không thắt lại dây áo choàng ngủ, cố tình để lộ vật thể nam tính kia, cho cô nhìn thấy là có ý này.

Hai lòng bàn tay Đới Hạnh San, trong phút chốc lại không tự chủ được mà siết chặt.

Cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng, cô nhẹ nhàng quỳ xuống dưới chân hắn, đem cả hai bàn tay chống xuống dưới sàn nhà.

Bộ dạng giống như một con chó nhỏ, há miệng cẩn thận ngậm lấy vật thể gân guốc, giữa hai chân Khâu Kính Hựu.

Nhìn bộ dạng thuần thục hút chặt khối thịt vào trong vòm họng, rồi dùng chiếc lưỡi không xương nhẹ nhàng mát xa, như thể đã làm nhiều thành quen của Đới Hạnh San.

Bấy giờ, Khâu Kính Hựu mới hài lòng.

Mà vươn tay cầm lấy dao nĩa, chậm rãi cắt miếng thịt gà nấu cùng với nấm đen.

- Lần sau, những chuyện như thế này, cô nên tự biết mà làm. Đừng để tôi phải đích thân nhắc nhở.

Nói dứt lời, hắn mới dùng nĩa đưa miếng thịt gà vào trong miệng, từ từ nhấm nuốt.

Đới Hạnh San hơi nâng mi mắt, trộm nhìn biểu cảm trên mặt Khâu Kính Hựu một cái, rồi lại vội vàng rũ mi xuống.

Chiếc lưỡi trơn ướt mang theo hơi ấm, nhẹ nhàng quét qua toàn bộ dị vật căng cứng, từ gốc đến tận ngọn, rồi lại ngậm nó vào trong miệng mà di chuyển lên xuống.

Mật huyệt cũng vì hành động dâm mỹ này của cô, mà lại một lần nữa chảy nước.

Những âm thanh ái muội theo khe hở của miệng nhỏ, lại có cơ hội thoát ra bên ngoài, kích thích người đàn ông.

Đới Hạnh San phải quỳ ở dưới sàn nhà phục vụ Khâu Kính Hựu, cho đến khi hắn dùng xong bữa tối.

Sau đó, hắn lại kéo cô lên phòng ngủ, tiếp tục ân ái cho đến khi Khâu Kính Hựu đi ngủ mới thôi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv