Trong phòng, A Tú đang tu luyện thì phốc! hai mắt nàng nổ tung. Á! A Tú ôm mắt hét lên đau đớn. Tôn Kỳ ngay lập tức xuất hiện phất tay phong bế căn phòng, hắn đặt tay lên trán A Tú khiến nàng nhanh chóng chìm vào hôn mê.
Tôn Kỳ lại lấy ra một bộ bàn phẫu thuật, đặt A Tú lên bàn. Hắn bắt đầu kiểm tra. Dùng kẹp banh ra hai mi mắt, bên trong hốc mắt, tròng mắt đã nổ bể, chỉ còn dịch mắt, máu, mảnh vụn.
Tôn Kỳ tỉ mỉ dùng kẹp gắp mạnh vụ, đồng thời hút dịch ra. Một lúc sau, hốc mắt A Tú đã trống không, không thể khôi phục, chỉ có thể thay mới. May cho nàng, việc này hắn quen thuộc, hắn dễ dàng chế tạo đôi mắt khác cho nàng.
Tôn Kỳ thầm kêu may mắn, không tự mình tu luyện, nếu không người nổ mắt sẽ là hắn, nhớ năm xưa hắn mở ra Linh Khí Quyết còn thảm hơn.
Xem ra phương pháp tu luyện này không được, lại đổi cái khác cho A Tú. Tôn Kỳ đang định rửa tay xong việc thì bên phòng A Hoàng lại phát ra tiếng hét, Tôn Kỳ cười khổ, xem ra A Hoàng cũng thất bại.
Hắn đặt A Tú trở lại giường, nhanh chóng qua bên phòng A Hoàng.
A Hoàng lúc này còn thảm hơn, thất khiếu chảy máu, da nổi gân đỏ, không còn hô hấp, nghiêm trọng nhất là trái tim tím tái ngừng đập. Tôn Kỳ nhanh chóng kết ấn, phong bế hồn phách của nàng không để tiêu thoát.
Tôn Kỳ lại bày ra bàn phẫu thuật, mở ra ngực A Hoàng, thay cho nàng trái tim khác, lại dùng một giọt sinh mệnh chi lực, khôi phục sinh cơ.
Một phút sau đó, tim nàng đập lại, hô hấp dần ổn định, sắc mặt hồng hào, gân đỏ chìm xuống. Tôn Kỳ sau đó tiếp tục thanh lọc cơ thể nàng. Dù sao đã chết lâm sàng, trong người sinh ra tử khí, cần phải loại bỏ, tránh cho ảnh hưởng tu luyện.
Đợi mấy ngày A Hoàng A Tú khỏi hắn, Tôn Kỳ lại truyền cho bọn họ phương pháp tu luyện khác. Bọn họ cũng không thắc mắc, chỉ biết ngoan ngoãn thực hiện.
Lại qua mấy ngày đến phiên Uyển xảy ra chuyện, hắn phải thay cho nàng một tay một chân.
Những việc hắn làm, cả ba nàng đều không biết được. Ba nàng cứ như thế thay hắn thử các loại khả năng, qua thời gian không biết ba nàng còn có mấy phần nguyên bản, hắn đã thay bộ phận cho các nàng rất nhiều lần.
Qua mấy năm thời gian, hắn đã thử được 86 phương pháp, không phương pháp nào cho thấy sự hiệu quả như ý hắn muốn.
Thời gian này hắn cũng hoàn thành số tinh thần 610 viên, tiếp theo hắn sẽ phải liên tinh.
Liên tinh có nhiều dạng, đơn giản nhất là xếp thẳng hàng, phức tạp hơn chút là dích dắc, phức tạp nhất là hình khối không gian, chồng chéo, chồng chất. Về hình dạng thì có hình vũ khí như đao, thương, kiếm, kích… hình thú như ác giao, hỏa long, bành xà… hình vật như trường thành, cự sơn, đình lâu, đại chuông...
Chọn hình dạng liên tinh cần chú ý đến hai điểm:
Thứ nhất phải phù hợp với số tinh thần hiện có.
Nếu như chỉ có 8 viên tinh thần thì thường sẽ chọn hình thẳng như trường kiếm, trường thương. Có nhiều hơn tinh thần sẽ có nhiều lựa chọn hơn, cho dù cũng chọn hình trường kiếm nhưng là lập thể. Lúc này số lượng tinh thần nhiều hơn sẽ một lần nữa kéo giãn khoảng cách với người ít tinh thần hơn.
Thứ hai hình dạng liên tinh rất quan trọng, nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến chiến lực, bởi vậy cần chọn hình dạng phù hợp với tính cách, sở trường, công pháp, mục đích mỗi người.
Tôn Kỳ một hồi suy nghĩ, hắn không chắc thứ nào phù hợp nhất với mình, các loại vũ khí hắn đều luyện qua, với hắn vũ khí chỉ là công cụ.
— QUẢNG CÁO —
Hắn là đan đạo tông sư, nhưng hắn không nghĩ mình sẽ dùng hình dạng đan lô, đan dược hay thứ gì đó tương tự để liên tinh.
Hắn đã sống với rất nhiều thân phận Yêu thú, hắn không cảm thấy có Yêu thú nào xứng đáng để hắn bắt chước. Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ cũng chỉ thế mà thôi, từng suýt bị hắn chơi chết. Cả Tứ Phương Thần Thú đều không vừa mắt thì còn Yêu thú nào có thể vừa mắt.
Hắn cũng tu qua các loại thuộc tính phong, hỏa, lôi, điện, khí… thứ nào hắn cũng tìm hiểu qua, không có cái nào là chủ lực của hắn. Hắn dùng hỏa thuộc tính nhiều hơn một chút cũng vì có Hỏa Hỏa, con hàng này tham ăn, nuôi nó mà không rút ra hỏa lực để dùng, hắn sẽ thấy có lỗi với bản thân mình.
Các loại khác như non sông, trường hà, đại hải, vực sâu… hắn đã đi qua vô số thắng cảnh, dù rất đẹp rất ngưỡng mộ, nhưng sinh ra tình cảm là không có. Hắn cũng từng nhập hung phần cấm địa Ma tộc Tổ Địa, Đại Hải Hải Táng, Yêu giới Nguyên Sơn. Tất cả đều khiến hắn ngước mắt nhìn nhưng vẫn chưa đáng để hắn dùng làm liên tinh.
Rốt cuộc hình dạng gì với phù hợp với bản tâm bản ý của hắn?
Hắn không chắc chắn điều gì! Thôi, trước tiên cứ thử liên kết hai tinh, sau này nghĩ đến hình dạng muốn liên tinh cũng không vấn đề gì. Dù sao đây cũng không phải là tu luyện chủ đạo của hắn. Linh Khí Quyết mới là căn cơ của hắn.
Các viên tinh thần vừa có tính đẩy vừa có tính hút, giống như những thanh nam châm hai đầu, muốn tinh thần liên kết với nhau, cần tìm tiếp điểm phù hợp, sau đó kéo chúng lại gần, dùng thần lực trói buộc hai tinh thần gần nhau cho tới khi tạo thành liên kết.
Quá trình tìm tiếp điểm không khó, nhưng đến quá trình kéo tinh thần và buộc chúng với nhau hắn khá vất vả do tinh thần quá lớn, cần nhiều hơn sức lực.
Tôn Kỳ đang tu luyện thì đột nhiên mặt đất rung động, hắn mở mắt kinh ngạc. Nên nhớ hắn đang ở lục đảo trùng thiên treo trên trời, sẽ không có chuyện bị động đất.
Tôn Kỳ vội vàng chạy ra ngoài, mắt đảo các phương, sau đó ngước mắt lên trời, không giấu nổi sự kinh hãi. Không chỉ hắn mà tất cả Thần tộc đều đang hướng mắt lên trên, có nhiều tên toát cả mồ hôi hột, tay siết chặt vũ khí như lâm đại địch.
Một viên thiên thạch đang lao xuống Thần giới, kích thước khổng lồ nhưng một đảo trùng thiên. Thiên thạch căng nứt bầu trời, cảm giác như bầu trời đang bị thiêu đốt, giống như địa ngục hàng thế.
Đấu Chiến lúc này đằng không giữa trời, điều động binh lực sẵn sàng cho mọi tình huống. Hắn thân là Binh Gia gia chủ, lúc này không đứng ra hành động thì chờ ai đây? Nhưng mà hắn cũng không quá lo lắng, đơn giản là vì Thần giới có rất nhiều tầng bảo vệ, một viên thiên thạch có xá gì.
Viên thiên thạch ầm ầm rơi xuống, cũng không có va vào lục đảo trùng thiên mà rớt xuống bên cạnh, vừa khéo tránh đi Phàm giới, rơi vào một khu vực gần đó ít sự sống. Nhưng mà chấn động nó gây ra khiến nhiều người khiếp sợ.
Sau khi thiên thạch rơi xuống đất, trên trời xuất hiện một nhóm thiên thần mặc áo giáp đen toàn thân.
Một số vị phong thần khi thấy bọn họ liền bay tới tiếp kiến, do Đấu Chiến cầm đầu, bọn họ đều là tướng quân hoặc giữ chức vụ trong quân.
Những vị phong thần khác không liên quan như Thương Quân, Phượng Minh Thần đứng dưới chờ kết quả.
Trao đổi một thoáng, nhóm người hắc giáp rời đi, Đấu Chiến trở về nhanh chóng triệu tập các gia chủ và một số phong thần nghị sự.
Ngày hôm sau, bên trên truyền xuống tin tức.
Viên thiên thạch kia chính là một khối nguyên bản đại đạo do Thập Dương Thần đưa về.
Nghe tin tức này Thần tộc có thể nói là bùng nổ, nên nhớ mục tiêu tu luyện của Thần tộc không phải Liên Tinh, Vọng Nguyệt, Chuyển Luân hay bất kỳ thứ gì, tất cả chỉ là bước đệm. Thứ bọn họ truy cầu chính là đại đạo, hết thảy đều vì đại đạo. Trước mắt một khối vô cùng to lớn đạo thạch, không khiến bọn họ điên cuồng sao được, cho dù là phong thần cũng không khỏi mong muốn.
— QUẢNG CÁO —
Mà lại tin tức tiếp theo càng khiến bọn họ háo hức.
Ai cũng có thể tiến tới đạo thạch tìm hiểu, từ Tinh Khiếu cảnh đến phong thần, tất cả đều như nhau.
Tất nhiên nên tùy sức mà làm, không phải cứ đại đạo nồng đậm sẽ giúp bọn họ nhanh chóng tiến bộ, tìm hiểu đại đạo vẫn là phải từng bước. Muốn tiến vào trung tâm thiên thạch cũng phải là phong thần.
Nhiều tên biết được điều này có thể nói cảm động rớt nước mắt, bọn hắn thấy được cơ hội đột phá bình cảnh. Tất cả Thần tộc đang bế quan hay bên ngoài làm nhiệm vụ đều nhanh chóng tụ họp chuẩn bị tiến về đạo thạch.
Bọn họ đều hết lời cảm ơn Thập Dương Thần, sự tích của Thập Dương Thần lại một lần nữa bị đào xới.
Thập Dương Thần chính là vị thứ hai phong thần sau Hàn Thuyên.
Trong tất cả các vị phong thần từ trước đến nay, Hàn Thuyên danh xưng đệ nhất, vì mọi người kính trọng những công lao của ông, nhưng nếu chỉ xét riêng chiến lực, nhiều người lại cho rằng Thập Dương Thần đệ nhất.
Hàn Thuyên chưa bao giờ ra tay, thế nhưng Thập Dương Thần chinh chiến bát phương, chiến tích sáng chói, người người công nhận.
Hàn Thuyên được ca tụng là Độc Tôn Thần Sư, Vạn Thế Tôn Sư. Còn Thập Dương Thần chính là Tổng Thống Soái quân đoàn Thần tộc, có thể nói những ai từng đi lính đều là thuộc hạ của ông.
Thần tộc có câu: nội sự Thần Sứ, ngoại sự Thập Dương. Sau này còn có thêm vế thứ ba: nhàn sự Tửu Lão.
Thế nhưng mọi người không biết được rằng khỏa đạo thạch này chính là món quà nhỏ mà Thập Dương Thần tặng cho tiểu sư đệ.
Nhận được sự cho phép, Thần tộc bắt đầu ùn ùn kéo đến đạo thạch.
Tôn Kỳ cũng không ngoại lệ, nhưng hắn sợ lúc hắn không có ở nhà, A Hoàng, A Tú tu luyện bị nổ chết không ai cứu, nên hắn dặn các nàng tạm thời không tu luyện. Còn Uyển, hắn phong ấn luôn, có tu luyện cũng vô dụng.
Không chần chờ nữa, hắn ngay lập tức lên đường.
Khi đến gần đạo thạch Tôn Kỳ mới cảm thấy mình nhỏ bé dường nào, đạo thạch này đúng là to bằng một đảo trùng thiên. Tôn Kỳ không hiểu nổi tình huống thế nào mới có thể ngưng tụ viên đạo thạch lớn thế này?
Đứng cách rất xa hắn đã cảm nhận được đại đạo nồng đậm, có thể tại chỗ tu luyện.
Hắn quan sát các phương Thần tộc khác, tu vi càng cao sẽ tiến càng gần đạo thạch, chỉ có phong thần mới lên được đạo thạch, còn lại vẫn là ở vòng ngoài tu luyện.
Tôn Kỳ như mọi người chọn một chỗ tu luyện, đột nhiên trong đầu hắn vang lên tiếng nói:
“Đến gần một chút!”
— QUẢNG CÁO —
Tôn Kỳ liền không hỏi lại, lập tức tiến lên, hắn quá hiểu Hỏa Hỏa, đại đạo nơi đây có thể đối với Hỏa Hỏa có ích. Còn nhớ năm xưa tại Thế Giới Thụ, Hỏa Hỏa hấp thụ đạo hỏa nơi đó, trong nháy mắt khôi phục thực lực. Hắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội giúp Hỏa Hỏa.
Nhưng khi đi được một quãng thì có người ngăn trước mặt:
“Thẩm Văn, đứng lại!”
Tôn Kỳ liếc mắt nhận ra tên này, hắn là một trong những nạn nhân của vụ thuốc độc, hắn tên là gì ấy nhỉ… à! không nhớ! thôi kệ đi.
“Có vấn đề gì sao?”
“Ngươi mới Tinh Khiếu, lại vừa bị phế, đi xa như vậy làm gì?” tên này vừa nói vừa cười khẩy, nhấn mạnh chữ Bị Phế.
“Không phải việc của ngươi.” Tôn Kỳ lạnh lùng.
“Sao lại không phải việc của ta?! ta thế nhưng là học huynh chăm lo cho học đệ là điều tất nhiên.”
“Không cần!”
Tôn Kỳ lách qua muốn đi nhưng tên này giang tay chặn lại.
“Không cho đi!”
“Ngươi lấy quyền gì? luật không cấm, ngươi dám cấm. Ngươi muốn ta tố cáo ngươi lên Pháp Gia sao?”
“Hắc, hắc… ngươi tố cáo đi! luật không cấm nhưng mà nói rõ tự mình lượng sức. Học huynh thấy ngươi bị phế, sợ ngươi tiến sâu gặp nguy hiểm nên mới có lòng tốt ngăn ngươi lại.”
Tên này cười nói, chỉ tay ra sau:
“Ngươi nhìn đi!”
Theo hướng tay chỉ của hắn, có một con Yêu thú đang nằm sấp, sùi bọt mép.
“Đây gọi là say do đại đạo quá nồng đậm, cơ thể không đủ sức tiếp nhận, ngươi nếu như tiến vào quá sâu cũng sẽ bị tương tự. Lúc đó không những không tu luyện được gì, ngược lại còn mất công bọn ta vác xác ngươi ra.”
Tôn Kỳ thấy vậy thì hừ lạnh quay đầu bỏ đi. Hắn hiểu được rằng: dù Thần tộc luật pháp nghiêm minh nhưng luôn có những góc tối. Muốn đối phó với bọn chúng vậy thì phải “tối” hơn bọn chúng.