Chém đôi cái xác, nhưng không để chúng rơi xuống đất, Lạc Bá phất tay tạo thành một tấm lưới yêu khí để giữ hai nửa cái xác không rơi xuống đất.
Đám Yêu tộc đều nhíu mày không hiểu, nhưng cũng không có ai lên tiếng. Lạc Bá bước lại gần xác chết, hắn giơ tay vạch xuống.
Xoẹt… xoẹt… xoẹt… cái xác bị chém ra nhiều phần nhỏ, máu nhỏ tong tong xuống mặt đất. Sau đó, Lạc Bá đứng yên quan sát, không làm thêm bất kỳ hành động gì.
“Ngươi đang làm cái gì?” Vân Ma không còn kiên nhẫn mở miệng hỏi.
“Nhìn đi!” Lạc Bá chỉ tay xuống đất.
Chỗ bãi máu, mặt đất vỡ ra những lỗ nhỏ, đám bọ đất chui lên bu vào chỗ máu cắn ăn. Đám Yêu tộc nhíu mày, dường như đoán ra được gì đó.
Lạc Bá lại đưa tay kéo ra từ trong xác hết những sinh vật thon dài trong suốt. Hắn lúc này giải thích:
“Những cái chết trước đó không phải do đám bọ đất. Hung thủ thực sự là đám ký sinh trùng này, bọ đất chỉ là kẻ ăn xác chết.”
Đám ký sinh trùng Lạc Bá lôi ra có đủ các loại hình dạng từ dẹp đến tròn, ngắn đến dài, có đốt và không đốt… có con dài tới mấy thước, cơ thể chiếm trọn tủy sống từ đuôi đến não, có con lại làm ổ trong gan khiến gan nổi lên những khối u trắng chảy mủ, có con lại nhỏ như đầu kim sống lúc nhúc trong máu, có con lại bám chặt lấy thành ruột từ từ hút dinh dưỡng vật chủ...
Mặc dù mang hình dáng và đặc tính khác nhau, bọn chúng cũng có chung một số đặc điểm như: trong suốt, không có khí tức, ngụy trang thành một bộ phận cơ thể của vật chủ nếu không tỉ mỉ xem xét tuyệt đối không phát hiện ra được.
“Ngươi làm sao phát hiện ra được?” Vân Ma tra hỏi.
“Quan sát, chỉ cần quan sát kỹ sẽ tìm ra manh mối.” Lạc Bá đơn giản trả lời, hắn tất nhiên sẽ không nói sự thật là dùng thần thức tra xét.
“Đám ký sinh trùng này từ đâu mà ra?” có tên Yêu tộc lên tiếng hỏi.
“Có thể từ những viên đất kia.” Lạc Bá chậm rãi giải thích tất cả vấn đề: “Tại đây, bọ đất và ký sinh trùng sống cộng sinh với nhau. Trứng của ký sinh trùng nằm ngủ trong đất, rất khó có cơ hội tiếp xúc với vật chủ. Bọ đất đã đào chúng lên ve thành những viên đất xếp thành vòng tròn đồng tâm trên đất trống dễ gây chú ý. Chỉ cần đạp phải những viên đất, trứng của ký sinh trùng sẽ bay vào không khí, vật chủ rất dễ hít phải trứng này.
Sau khi xâm nhập vào trong vật chủ, nhiệt độ ấm áp của cơ thể vật chủ sẽ kích thích trứng nở, ký sinh trùng sẽ chui ra khỏi trứng theo đường tuần hoàn chiếm lĩnh các cơ quan cơ thể vật chủ, bắt đầu hút chất dinh dưỡng và đẻ trứng.
Khi chuẩn bị bước vào vòng đời tiếp theo, ký sinh trùng sẽ xâm nhập hệ thần kinh vật chủ khiến vật chủ nổi điên tấn công đồng bạn. Cuối cùng khi vật chủ chết, cái xác trở thành thức ăn cho bọ đất. Trứng của ký sinh trùng trở lại đất chờ đợi vật chủ tiếp theo.”
“Thật đáng sợ!” đám Yêu tộc lẩm bẩm nói.
Ký sinh trùng không xa lạ gì trong Yêu giới, bọn chúng cũng là một thành viên của Yêu tộc, nhưng chỉ tồn tại được trong cơ thể dã thú hoặc Yêu thú cấp thấp. Yêu thú càng tu luyện lên cao, lực lượng tràn đầy trong mỗi cơ quan tế bào, sẽ không còn nỗi lo bệnh tật hay ký sinh trùng xâm nhập.
Vậy mà ký sinh trùng nơi đây vẫn có thể vô thanh vô tức xâm nhập vào trong cơ thể bọn chúng, đã thế cơ thể lại không thể phát hiện và khởi động cơ chế phòng vệ bản năng, để cho đám ký sinh trùng từ từ hút dinh dưỡng đến khống chế cơ thể.
Điều này đúng là thật đáng sợ, nghĩ thôi cũng khiến lũ Yêu tộc lạnh sống lưng, một tên Yêu tộc lo lắng hỏi:
“Vậy chúng ta có đang bị nhiễm ký sinh trùng hay không?”
“Chắc… chắc… là không?! nếu bị nhiễm bây giờ chúng ta đã phát tác giống như bọn hắn, nhưng hiện tại chúng ta vẫn sống khỏe mạnh.” một tên tự an ủi nói.
“Chưa chắc.” Lạc Bá nhanh chóng đánh tan mộng ảo của tên này, nói: “Có thể do thực lực mỗi chúng ta khác nhau dẫn đến thời gian phát tác khác nhau.”
“Vậy… vậy… chúng ta phải làm sao?” tên này lại hỏi.
“Tự kiểm tra lấy cơ thể của mình, thấy có gì bất thường thì lập tức loại bỏ. Tiếp tục thực hiện giãn cách. Mở ra lồng yêu khí bảo vệ để tránh hít phải không khí có trứng ký sinh trùng.” Lạc Bá một hơi vạch ra các biện pháp.
Đám Yêu tộc đồng loạt nhanh chóng làm theo, trước tiên kiểm tra lại chính cơ thể của mình có nhiễm ký sinh trùng hay không.
Vân Ma đứng một góc yên lặng nãy giờ, hắn nét mặt không vui, kẻ ra lệnh đáng lẽ phải là hắn mới đúng. Lần này Lạc Bá cướp quyền chỉ huy của hắn. Nhưng hắn không thể nói lời nào, vì đại thế đang thuộc về Lạc Bá. Hắn chỉ có thể âm thầm nghiến răng, chờ cơ hội dạy cho Lạc Bá một bài học.
Sau khi đám Yêu tộc tự kiểm tra bản thân, bọn chúng cũng không có nhiều phát hiện, tất cả đều cho rằng trong cơ thể mình sạch sẽ không bị nhiễm ký sinh trùng.
Đoàn đưa tang lên đường trong sự ngờ vực lẫn nhau. Đi không được bao lâu thì quả nhiên có tên phát điên, lần này tất cả đều có chuẩn bị nên tên này bị thiêu chết ngay tức khắc.
Quãng đường tiếp theo, mỗi ngày sẽ có một hai tên phát điên. Mặc dù không muốn nhìn thuộc hạ chết dần chết mòn nhưng Vân Ma bất lực trong việc giải quyết ký sinh trùng, chỉ khi phát điên thì mới biết tên nào bị nhiễm và lúc đó chỉ còn một cách giải quyết duy nhất là thiêu chết.
Vân Ma chỉ có thể yêu cầu tăng hết tốc lực ra khỏi vùng đất chết tiệt này.
Hai tháng qua đi, bọn hắn cuối cùng cũng đến được khu vực mới. Đến được đây, kẻ nào nhiễm ký sinh trùng thì cũng đã phát điên, giết thì cũng đã giết. Số lượng còn lại hẳn là không bị nhiễm.
Kiểm kê lại số lượng thì phát hiện hai phần ba thành viên đã chết, từ lúc khởi hành đến nay trải qua bao nhiêu gian khó khổ ải, đối mặt với những nguy hiểm không lường trước được, số lượng đã chết vẫn trong giới hạn chấp nhận được của huynh đệ Vân Ma.
Trước mặt bọn hắn lúc này là một cánh rừng xanh tươi, có cây có hoa có lá, có bụi rậm có cỏ mọc um tùm, có tiếng côn trùng có tổ chim nhỏ, có suối róc rách có sông lớn cuộn trào… là một cảnh tượng vô cùng phổ biến ở Yêu giới, ngoài việc không phát hiện những sinh vật cấp cao ra thì mọi thứ đều bình thường.
Đám Yêu tộc cảm thấy như ở nhà, tinh thần hơi buông lỏng.
Sau nửa ngày nghỉ ngơi và do thám, Vân Ma ra lệnh toàn đội tiếp tục tiến lên.
Sột soạt, sột soạt… đám Yêu tộc bước đi, rẽ ra đám cỏ rậm rạp cao tới ngang hông, bọn chúng liên tục đảo mắt nhìn quanh, phòng ngừa bất trắc. Đột nhiên… soạt một tiếng, sau đó có tiếng phốc vang lên. Một tên Ma Sư tộc móng vuốt xuyên thủng đầu một con rắn lớn, hắn giơ con rắn lên nhìn, hơi ngạc nhiên.
Từ khi tiến vào đất lạ, bọn chúng chưa bao giờ bắt gặp một sinh vật cấp cao, chỉ toàn là côn trùng, cua bọ. Con rắn này là sinh vật cao cấp nhất mà bọn hắn thấy.
Đám đồng bạn xúm tụm lại xem, đều tỏ ra ngạc nhiên.
Tuy là có hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ kỹ thì cũng thấy hợp lý, môi trường rừng rậm nơi đây khá thích hợp cho các sinh vật cấp cao sinh sống.
“Đây là giống rắn gì? ta chưa gặp giống rắn như vầy bao giờ.”
“Ta cũng không biết, các ngươi biết không?”
Đám Yêu tộc nhẹ lắc đầu.
“Con rắn này hơi lạ, trên đầu lớp vảy cứng nhô cao giống như muốn mọc sừng, dọc sống lưng lớp vảy xếp hình hơi lạ giống như muốn mọc vây.”
“Có khi nào nó chuẩn bị hóa rồng?”
“Ngươi mơ sao? con rắn này không có yêu khí, chỉ là một loài dã thú bình thường làm sao có thể tiến hóa thành rồng được.”
“Ta thì không quan tâm nó là gì? nhanh đưa ta cắn một miếng, đã bao lâu rồi không được ăn thịt tươi, ta sắp quên mất vị thịt tươi rồi.”
“Ngươi tưởng chỉ mình ngươi thèm thịt tươi sao? ta cũng muốn!”
“Các ngươi tránh sang một bên, ta ăn trước.”
“Hừ! đám tham lam này, con rắn này là của ta. Các ngươi muốn thì tự đi bắt đi.” Nói rồi tên này há miệng ngoạm trọn con rắn, không chia cho ai cả, miệng hắn nhai rộp rộp, cả xương cũng bị nghiền nát, máu tươi từ bên mép tràn ra.
“Ưm… thịt tươi thật quá tuyệt vời.” tên này đôi mắt lim dim thỏa mãn vừa nhai vừa khen.
“Ích kỷ!” đám đồng bạn mắng hắn.
“Các ngươi muốn ăn sao không tự đi mà bắt.” tên này mắng lại.
“Nếu có một con thì chắc chắn sẽ có con thứ hai, ta không tin vận khí ta không bằng ngươi.” tên nào đó nói.
Vậy là đám Yêu tộc tỏa ra, tròng mắt đảo láo liên tìm kiếm thịt tươi. Quả nhiên sau đó bọn chúng phát hiện được mấy con rắn nữa.
Thịt tươi làm bọn chúng vô cùng phấn khích, tinh thần nâng cao lùng sục hăng hái.
Vân Ma thấy cảnh này cũng không ngăn cản. Gần đây tinh thần bầy Yêu hơi sa sút, ảm đạm nếu cứ kéo dài không phải là điều tốt. Để bọn chúng săn một chút thịt tươi, giải tỏa tinh thần cũng tốt. Vả đám thuộc hạ cũng dâng lên cho hắn một con rắn to.
Hắn cũng đã lâu không được ăn thịt tươi. Máu nóng, thịt mềm, xương giòn, cảm giác ăn thịt tươi thật quá tuyệt vời.
Đám Yêu tộc háo hức săn rắn, nhưng không thể ngờ được rằng chính hành động này đẩy bọn hắn vào nguy hiểm.