“Muội mới không thèm đây này!” Lý Thái Hoàng lườm nguýt Lý Triều Đông một cái, không thèm nói chuyện nữa, nàng biết tranh cãi chỉ càng rơi vào bẫy của tam ca, nàng cầm lên trái táo cắm cúi gặm.
Đi được một ngày đường, ngoài hai dặm bên phải hoàng xa đội xuất hiện một đội phi thú khổng lồ, không cần nhìn cũng biết đây là phi đội của một đại thế lực.
Lại qua nửa ngày đi đường, phía trước bọn hắn lại xuất hiện một phi đội, hoàng kỳ phấp phới, bên trên hoàng kỳ là chữ La. Hiển nhiên phi đội này là La gia.
Tiếp đó lại xuất hiện thêm các phi đội khác, bọn hắn đều cùng bay về một hướng, không ai nói chuyện với ai vì bọn hắn đã quen với tình huống này.
Tất cả đều là thế lực đỉnh tiêm của Nộ Chiến Thành.
Thời gian nhẹ nhàng trôi qua, bọn hắn cũng không vội vàng, vừa đi vừa nghỉ. Tôn Kỳ có thể cảm nhận rõ ma khí đang ngày càng dày thêm. Điều này cũng không khó hiểu.
Tổ Địa được xem là nơi phát tán ra ma khí, bởi vậy càng đến gần Tổ Địa ma khí càng dày đặc là lẽ bình thường. Nhưng có một điều khó hiểu là đường đi đến Tổ Địa, làng mạc thành trấn càng lúc càng thưa thớt. Nên biết nước chảy chỗ trũng, nơi ma khí dày đặc đáng lẽ càng phải có nhiều cư dân, thế mà nơi đây lại ngược lại.
Tôn Kỳ có hỏi thăm Lý Thiên Hoa thì chỉ nhận được câu trả lời bâng quơ, có cũng như không. Tôn Kỳ hiểu ý nên không cố gặng hỏi.
Tôn Kỳ có một cái suy đoán: Thất Ma Tổ chỉ sợ sống tại trong Tổ Địa và bọn hắn không cho ai lại gần, với thực lực tuyệt đối của bọn hắn chiếm giữ một khối bảo địa như Tổ Địa cũng là hợp lý.
Năm tháng sau, bọn hắn cuối cùng cũng đến nơi.
Đội của Lý Thiên Hoa cắm trại trên một ngọn đồi, gần đó là nơi cắm trại của các thế lực Nộ Chiến Thành, xa hơn còn có thế lực khác, hẳn là đến từ sáu thành còn lại.
Sáu thành còn lại lần lượt là: Ngạo Thiên Thành, Thao Thiết Thành, Mê Dục Thành, Lãn Vạn Thành, Mạo Tật Thành, Tham Tính Thành. Cộng với Nộ Chiến Thành hợp thành Thất Thành.
Tại đây ngoài sự hiện diện của Thất Thành, còn có rất nhiều các tiểu thế lực, con dân Ma tộc từ khắp nơi kéo đến tham dự Lễ Tế Tổ.
Lễ Tế Tổ là sự kiện hành hương quan trọng nhất của Ma giới, không chỉ riêng Thất Thành mà bất kỳ Ma tộc cũng đều một lòng hướng về.
Ma tộc kéo thành từng đoàn đen kịt tiến về Tổ Địa, một lòng thành kính triều bái.
Trong lòng mỗi Ma tộc, Tổ Địa chiếm giữ một vị trí thiêng liêng, chính là tín ngưỡng, là niềm tin của bọn hắn. Mỗi Ma tộc đều cố gắng đến đây ít nhất một lần trong đời. Lễ Tế Tổ là một minh chứng cho sự đoàn kết của Ma tộc, và lòng quy phục của họ trước Ma Tổ.
Nhưng tất nhiên không phải ai cũng có khả năng đi đến. Đường đến Tổ Địa xa xôi vạn dặm, muôn trùng khó khăn, nguy hiểm rình rập, chỉ một chút sơ sẩy là sẽ thây dọc đường.
Luyện Linh cảnh không có thế lực bảo hộ tuyệt đối không đến được. Tạo Thể cảnh độc hành lên đường cũng vô cùng khó khăn. Để đến được Tổ Địa có kẻ tốn năm năm, mười năm thời gian đi đường là bình thường.
Bọn hắn đến Tổ Địa cũng không đơn thuần tham dự Lễ Tế, tranh đoạt tài nguyên bọn hắn cũng tranh không lại thế lực lớn, nhưng Tổ Địa lại có ma khí nồng đậm, cực thích hợp cho tu luyện và đột phá, không hiểu vì sao mà đột phá cảnh giới tại Tổ Địa thường dễ dàng hơn nhiều lần so với bên ngoài.
Tổ Địa bình thường là sẽ không mở ra, chỉ vào thời điểm Lễ Tế Tổ mới mở ra cho mọi Ma tộc tiến vào.
Ma tộc lúc này như một đàn kiến đen kịt lũ lượt kéo đến Tổ Địa, các thế lực lớn chiếm giữ các vị trí tốt nhất, các tiểu thế lực hay tán tu quây quần xung quanh, chỉ cần có chỗ trống là bọn hắn sẽ dựng lều cắm trại.
Tại phương xa còn không ngừng có kẻ kéo tới, giống như là liên miên vô tận.
Tôn Kỳ lúc này đứng ngoài cửa trại nhìn ngắm về phương xa, trại của hắn nằm lưng lửng trên sườn đồi.
Tại phương xa, trong tầm mắt của hắn là một đại trụ chọc thẳng lên trời xuyên qua tầng hắc vân, đây là lần đầu tiên hắn thấy một vật có thể cao vượt tầng hắc vân. Đại trụ này chính là Nhất Trụ Kình Thiên.
Nhất Trụ Kình Thiên nhìn giống như cấu tạo từ kim loại, lại có chút giống cự mộc, có chỗ lại giống như đất đá kết cấu, có nơi lại hiện hoa văn kỳ dị giống như tự nhiên lại giống như phi tự nhiên.
Nhất Trụ Kình Thiên cao chọc thủng trời, nghe nói trước đây là nhiều kẻ đã từng thử leo lên Nhất Trụ Kình Thiên nhưng không ai leo lên được đến đỉnh, bọn hắn thường chỉ leo được đến giữa đường sau đó kiệt sức mà rơi xuống tan xương nát thịt.
Điều này nói ra cũng thật kỳ lạ vì Ma tộc khi tu luyện tới trình độ Tạo Thể cảnh sẽ không biết mệt mỏi, chỉ cần có đủ ma khí bổ sung, bọn họ có thể mãi duy trì trạng thái sung mãn.
Nhưng mà xung quanh Nhất Trụ Kình Thiên dường như có một trường lực hút hết sức lực của kẻ đến gần nó. Đã từng có cường giả bay vượt qua từng hắc vân đứng trên không nhìn đỉnh của Nhất Trụ Kình Thiên và hắn phát hiện… chẳng có gì kỳ lạ cả, đó chỉ là một bề mặt phẳng sần sùi, thậm chí còn có rêu phong.
Vậy nên bọn hắn cho rằng nguyên nhân đặc dị của Nhất Trụ Kình Thiên có thể đến từ chân trụ, nhưng mà chưa ai có thể đào sâu đến chân trụ để tìm nguyên nhân. Vì quy mô đào bới có thể phá hư Tổ Địa, sẽ trở thành bất kính với Ma Tổ, lúc đó ma ma oán trách.
Cuối cùng bọn hắn đều cho rằng Nhất Trụ Kình Thiên cắm tại Tổ Địa nên cảm nhiễm một số công năng đặc biệt.
Nhìn Nhất Trụ Kình Thiên cổ lão tang thương, cảm giác như tuyên cổ vĩnh hằng, vĩnh viễn bất hoại. Trời đất này có sụp đổ, riêng nó vẫn tồn tại.
Tôn Kỳ nhìn Nhất Trụ Kình Thiên có chút si mê, đại trụ này dường như chính là mục tiêu hắn luôn hướng tới: chống lên một bầu trời, vĩnh hằng bất diệt.
Chợt lúc này có giọng nói kéo hắn trở lại thực tại:
“Cung chủ không tu luyện sao? nơi này rất có lợi cho tu luyện và đột phá.”
Tôn Kỳ nhìn lại thì ra là Lý Biểu, Tôn Kỳ cười đáp:
“Tu luyện rất nhàm chán, cho dù bây giờ ta tiến cấp một hai cái cảnh giới cũng không có nhiều ý nghĩa, vẫn là tập trung vào luyện đan thì hơn.” Tôn Kỳ dừng một chút rồi quay sang hỏi: “Còn Lý đội trưởng vì sao lại bỏ lỡ cơ hội này?”
Lý Biểu lắc đầu:
“Thuộc hạ tu vi đã đạt đỉnh, tiến lên chỉ có Hợp Nhất cảnh, thế nhưng muốn bước vào Hợp Nhất cảnh phải có cơ duyên không thể chỉ dựa vào tu luyện. Thuộc hạ hiện không có cơ duyên này.”
Tôn Kỳ gật đầu, cũng không truy vấn thêm. Thật ra Tôn Kỳ cũng muốn hấp thụ ma khí tăng tu vi, nhưng mà khi vừa đến đây Hỏa Hỏa nhắc nhở hắn ma khí tại đây chất chứa rất nhiều niệm, hắn cần cẩn thận.
So với ma thạch, ma khí bên ngoài đã bị pha loãng đồng thời bị ngoại nguyên tố cảm nhiễm nên niệm đã tiêu tán nhưng tại Tổ Địa, niệm tồn tại rất nhiều trong ma khí và ma tinh.
Cả hai bọn họ yên tĩnh ngắm nhìn Nhất Trụ Kình Thiên.
Lúc này xung quanh liên tục có những chấn động ma khí do đột phá gây lên, nho nhỏ thì tiểu cảnh giới, lớn một chút thì là đại cảnh giới. Nếu là ở bên ngoài thì đã bị bàn luận không ít, nhưng tại đây đã thành chuyện bình thường.
Điều hành Lễ Tế Tổ là các tư tế, đứng đầu các tư tế là đại tư tế. Bọn hắn thường xuất hiện với diện mạo che kín mặt chỉ lộ ra hai mắt, đội một chiếc mũ vải nhọn hoắc, mặc một chiếc áo vải rộng thùng thình bao trùm cơ thể, chân đi giày vải, tay đeo găng tay.
Bọn hắn thường cầm theo một đồ vật biểu trưng mỗi khi xuất hiện như: lư hương, cháp đồng, thanh kiếm bằng vàng, quyền trượng, đại quyền trượng hay một cái sọ trắng…
Bọn hắn sống tại một nơi gọi là Tế Điện gần Tế Đàn.
Các tế tư cũng có cấp bậc riêng: thấp nhất là Bạch Y, tiếp theo là Lam Y, Hoàng Y, Hồng Y và đứng đầu là đại tư tế mặc Hắc Y.
Không ai biết chức tư tế có từ bao giờ? bắt nguồn từ đâu? Ai đã tuyển các tư tế? và làm sao để trở thành tư tế?
Chỉ biết tại Tổ Địa chỉ có các tư tế mới được ở lại thường xuyên, mỗi lần Lễ Tế đều là do bọn hắn điều hành, chưa ai dám phản đối hay thắc mắc. Tại Tổ Địa lời của các tư tế có quyền tuyệt đối, ngay cả các thế lực lớn cũng không dám ngỗ nghịch.
Theo như thông lệ thì Lễ Tế Tổ gồm có bốn phần: Tranh Đoạt Hỏa Cầu, Dâng Lễ, Tổ Lộc và cuối cùng là Lễ Kết.
Thông tin từ Tế Điện truyền ra: mười ngày nữa sẽ bắt đầu cử hành nghi lễ đầu tiên là Tranh Đoạt Hỏa Cầu.
Lấy Nhất Trụ Kình Thiên làm trung tâm, ma khí sẽ từ đây phun trào sau đó tản ra xung quanh, muốn chiếm được nhiều ma tinh tất nhiên là phải chọn chỗ gần Nhất Trụ Kình Thiên nhưng mà ma đông chỗ ít, nhất định phải có sự phân chia.
Tranh Đoạt Hỏa Cầu mục đích chính là tranh đoạt vị trí và số lượng vị trí gần Nhất Trụ Kình Thiên.
Hỏa cầu được các tư tế gắn lên Nhất Trụ Kình Thiên, trên mỗi hỏa cầu đều có những con số, số càng lớn thì càng ở trên cao. Kết quả sau cùng sẽ là tổng hợp của các hỏa cầu, số điểm càng nhiều thì càng chiếm được nhiều vị trí ở gần Nhất Trụ Kình Thiên.
Tranh Đoạt Hỏa Cầu không có giới hạn, ai cũng có thể tham gia, có thể dùng bất cứ thủ đoạt nào nhưng theo quy định ngầm giữa các thế lực lớn đến từ Thất Thành chỉ phái ra Tạo Thể cảnh, đồng thời trước tiên loại bỏ các tiểu thế lực và tán tu.
Những lần về trước khi vừa bắt đầu tranh đoạt, các thế lực lớn đều trước tiên quay giáo diệt sạch tiểu thế lực và tán tu, sau đó các thế lực trong cùng một thành sẽ hợp sức để đối đầu với các thành khác, sau cùng các thế lực trong một thành sẽ tranh đoạt với nhau