‘‘Cậu đúng là bạn thân tôi! Nói quá chính xác.’’
Khóe môi Vũ Đình bỗng nở một nụ cười đầy gượng gạo. Người bạn thân ngồi trước mặt anh bây giờ khiến anh ngán ngẩm đến nỗi không nói thành lời. Đây đã là lần thứ bao nhiêu bản thân bị lừa mà vẫn không nhận ra.
Trước khi kết hôn cũng vậy, chỉ vì táy máy, lòng tốt không được đặt đúng chỗ mà bị mấy đứa con gái không ra gì gài bẫy, lừa gạt lấy tiền.
Không biết bao nhiêu lần ông Vương phải trả tiền cho những cô gái đó để họ ngậm miệng và tiêu hủy đi những tấm ảnh Vương Đình Phong vào khách sạn.
Người ta có tiếng có miếng đã đành đằng này Vương Đình Phong có tiếng mà không có miếng. Mang tiếng là mang gái vào khách sạn nhưng có lần nào Vương Đình Phong chạm được vào người.
Khi thì bị chuốc say, khi thì nhờ giúp cái nọ giúp cái kia cuối cùng ung dung bước ra từ khách sạn rồi bị gắn mác đào hoa, lăng nhăng. Nhưng thực chất lại là con nai vàng ngơ ngác.
Làm bạn với Vương Đình Phong bao nhiêu lâu nay, Vũ Đình hiểu rõ tính bạn mình. Vương Đình Phong có rất nhiều cô gái vây quanh không chỉ vì ngoại hình mà còn vì tính cách quá tốt bụng, tốt bụng đến nỗi bị người ngoài nhầm tưởng rằng Vương Đình Phong gặp ai cũng tán tỉnh, cũng ân cần đối xử như người tình.
Có thể trong quá khứ Vương Đình Phong quen nhiều bạn gái nhưng chưa một lần đi quá giới hạn. Ngoài đời không thể giống trong truyện, không phải mối tình đầu nào cũng là mối tình cuối.
Không phải ai cũng chỉ có đúng một mối tình. Quan trọng là trong quá khứ chưa từng làm chuyện quá giới hạn người cũ và không làm tổn thương người hiện tại.
Đặt ly rượu xuống bàn, Vũ Đình nén tiếng thở dài. Ngữ điệu trầm thấp hỏi:
‘‘Chuyện này cậu định tính thế nào trong khi vợ cậu không nghe giải thích?’’
Vương Đình Phong đưa mắt nhìn Vũ Đình trầm ngâm suy nghĩ. Thời điểm hiện tại, bản thân anh cũng không biết nên làm thế nào.
Thực lòng anh không muốn Nhã Ân bị tổn thương vì những chuyện trong quá khứ nhưng quá khứ lại luôn tìm đến anh một cách bất ngờ. Đắn đo mãi, anh mới trả lời:
‘‘Dù thế nào tôi vẫn phải cố thuyết phục thôi. Chẳng lẽ ly hôn!’’
‘‘Nếu ly hôn thì cậu mất trắng! Ông ngoại Nhã Ân là cổ đông lớn nhất trong công ty còn chưa kể đứa em gái yêu quý của cậu luôn đứng về phía chị dâu. Em gái cậu là luật sư nổi tiếng trong giới hôn nhân, chưa lần nào ra tòa mà nó thua đâu.’’
Vương Đình Phong nghe xong thì thất vọng hoàn toàn, vò đầu bứt tay cố nghĩ ra cách. Bản thân anh cũng không muốn mọi chuyện đi quá xa như vậy. Ngặt nỗi nó đến một cách bất ngờ khiến anh không phòng trừ kịp.
Suốt hai tháng qua, hai người sống vô cùng hạnh phúc chỉ vì sự xuất hiện của Như Ly đã phá tan tất cả. Vương Đình Phong biết rõ những gì đã xảy ra khiến Nhã Ân càng trở nên nhạy cảm.
Vì thế anh luôn cố gắng không để cô bị tổn thương và rồi anh đã không thực hiện được điều đó. Suy cho cùng không thể đổ hết lỗi lầm nên người anh nhưng anh là nguyên nhân chính dẫn đến sự việc.
Nhìn bạn mình khổ tâm, Vũ Đình cũng chẳng vui vẻ gì. Tuy hai người ngày thường hay cãi nhau, bất đồng quan điểm nhưng vẫn là những người bạn tốt.
Vũ Đình tiến lại gần phía Vương Đình Phong, vỗ vão vai anh mấy cái nói:
‘‘Cứ ở đây mà suy nghĩ bản thân nên làm gì. Tôi không làm phiền cậu nữa.’’
Dứt lời, Vũ Đình rời đi. Vừa bước được mấy bước, giọng nói của Vương Đình Phong vang lên khiến Vũ Đình dừng chân.
‘‘Cảm ơn vì đã giúp!’’
‘‘Tôi không giúp, tôi chỉ đang muốn cậu nhanh rời khỏi nhà tôi trả lại cho tôi cuộc sống bình yên thôi.’’
‘‘Nói thế mà nghe được à?’’
‘‘Chưa thu tiền thuê nhà là may rồi. Ở đấy mà suy nghĩ về hành động mà mình đã làm đi.’’