Chương 917
Vô duyên vô cớ có một người đi đến tự nhận là cậu của cô, ai mà biết được có phải làm chuyện xấu hay không, ở thời điểm chưa có gì rõ ràng, vẫn nên cố gắng tránh mặt.
Thay vì làm việc, trong phòng làm việc của nhà chính, Công tước Otto đang cùng với NhanKiến Định hai người ngồi trên ghế nói chuyện.
“Sau khi Yaren trở về, áp lực của con lớn hơn rất nhiều, Kiến Định, anh ta lần này trở về có thể là nhắm đến vị trí chủ gia đình này, mấy năm nay ông không có quản lý anh ta, anh ta bây giờ trở thành cái hình dạng gì, ông cũng không có biết rõ, lần này ông không giúp được con nhiều.”
Ngữ điệu của công tước Otti đơn giản, rõ ràng nhưng nặng nề, hoàn toàn không có bình tĩnh và lạnh lùng giống như lúc nói chuyện với Yaren trước kia.
Lông mày NhanKiến Định hơi hơi nhăn lại, lúc trước khi điều tra thành viên của gia đình, đối với Yaren cùng những người khác chỉ được miêu ta qua vài tờ giấy ghi chép, nhưng chỉ có người cậu Yaren này, chỉ đơn giản một tờ giấy, bị mất chữ, nhìn qua trông khá là cũ kỹ.
Nhưng chính vì sự cũ kỹ này làm cho anh cảm nhận mạnh mẽ về mối hiểm, người này nhất định sẽ rất khó đối phó, nếu quả thật lần này Yaren trở về để tranh giành vị trí chủ nhà, lấy năng lực hiện tại của anh ấy cùng quyền lực đang nắm giữ trong tay căn bản không thể địch lại nổi.
“Cho ông vài ngày, ông sẽ cho người đi điều tra một chút, chờ đến khi có kết quả sẽ nói sau, trời không còn sớm nữa, ngày mai còn phải đến tổng công ty, con đi vê nghỉ ngơi trước đi.”
Công tước Otto thở dài, sắc mắt có chút không tốt, phất phất tay ra hiệu cho anh ấy ra ngoài.
Sắc mặt NhanKiến Định giống như có chút bối rối, gật gật đầu đứng lên đi ra khỏi phòng làm việc, nhưng lúc sau trở về không thể nghỉ ngơi như ý muốn được.
Yaren mang cho anh ấy áp lực quá lớn, nếu có thể, hiện tại anh không muốn đối đầu trực tiếp với Yaren, Giang Anh Tuấn bên kia đang trong cuộc chiến giành lại tập đoàn Húc Nhật, hiện tại cũng không hỗ trợ được anh nhiều, Yaren trở về lúc này thật đúng là khá thông minh, cho dù hiện tại anh muốn tránh cũng khôn tránh được, mọi chuyện có chút phức tạp!
Suy nghĩ cả buổi tối cũng không nghĩ ra được ý tưởng nào tốt hơn, NhanKiến Định xoa xoa mi tâm rời khỏi giường đi đến công ty, trong khoảng thời gian này anh đang chỉnh đốn và cải cách lại bộ máy làm việc bên trong tập đoàn, loại bỏ hoàn toàn đám sâu mọt đang muốn chiếm lấy công ty.
Đi từ nhà chính ra đến ngoài, lúc đứng ở cửa vừa vặn thấy cách đó không xa, có một chiếc xe màu đen đang chậm rãi chạy lại gân, dừng ở trước mặt.
Ngay sau khi cách cửa được mở ra, một người đàn ông xa lạ bước vào và đứng ngay trước mặt anh ấy.
Mặc dù đây là lần đầu tiên hai người bọn họ gặp nhau, nhưng NhanKiến Định vẫn có thể nhanh chóng nhận ra người trước mặt này rốt cuộc là ai. Lông mày của anh ấy hơi nhíu lại, không nói gì, đứng im tại chỗ mà mím môi, đồng thời hai tay siết chặt lại.
Yaren mỉm cười, trông giống như một người lớn tuổi rất dễ tính. Anh ta hơi giơ tay lên vỗ vào tay của anh ấy: “Cháu chính là NhanKiến Định sao? Tôi là bác của cháu, cháu có thể gọi tôi là bác Yaren hoặc là chú Yaren cũng được. Đáng ra bố của cháu đã phải nhắc đến tôi với cháu rồi mới đúng.”
“Ông ngoại cháu đúng là đã từng nhắc đến bác. Sao bác Yaren lại trở về một cách đột ngột như thế này? Cũng không nói trước một tiếng, để cháu có thể sớm tìm người tới đón bác về. Dù sao bác cũng đã rời đi nhiều năm như vậy rồi, mọi thứ ở đây của đã có sự thay đổi rất lớn.”
NhanKiến Định nhanh chóng thu hết cảm xúc trên mặt lại, môi mỉm cười, hai tay không để lại dấu vết gì, đưa về phía sau lưng. Anh ấy hơi lùi lại phía sau một chút, cách nói chuyện cũng khá lễ phép.
Abel nhẹ nhàng gật đầu một cái, đang muốn nói thêm điều gì đó, nhưng lại có một giọng nói nam đột nhiên từ phía sau phát ra, ngắt lời của anh ta: “Hôm nay cậu đi làm trễ thế? Có muốn đi cùng tôi không?”
Không để anh ấy lên tiếng, vừa dứt lời, Giang Anh Tuấn từ đằng sau chiếc xa đi tới, đứng bên cạnh NhanKiến Định.
“Đi cùng nhau đi, vừa vặn trên đường còn có chút chuyện muốn nói với cậu.”
NhanKiến Định gật đầu, vừa cười vừa nói.