Ở một nơi rất xa, nơi này là một khoảng không gian rộng lớn, không có mặt đất. Một vùng không gian như vậy, ở chính giữa có một tòa cung điện nguy nga sáng chói.
Tòa cung điện này quá rộng lớn, được tổ hợp bởi vô số mái đình cong vút, từng gian đại điện tỏa phát ánh quang. Cả cấu trúc tòa cung điện lớn tới có thể so với mấy đại thành cộng lại, vô cùng nguy lệ.
Bốn góc cung điện có bốn tòa tháp giám cao tới ngàn trượng, lại tỏa ra kim quang. Trên đỉnh tòa tháp điêu khắc một con phượng hoàng đỡ lấy trụ đá, trông y như thật. Không chỉ có vậy phía trên trụ đá khổng lồ, một con chân long vờn quanh ôm lấy.
Thánh Thiên Cung, trên trụ đá khắc ba chữ lớn tỏa ánh hào quang, chính là tên gọi của cả tòa điện này.
Đây là một tổ chức khổng lồ cùng bí ẩn nhất tại tu giới, những tông môn lớn cự đại may chăng mới biết tới sự hiện diện của nó. Nhân tộc đi tới ngày nay, không có những dị tộc xâm lấn, hay những dị động hại thiên hủy địa, phía sau đều có bóng dáng của tổ chức này.
Một nữ tử cách đó không xa trên đỉnh điện thu lại ánh nhìn, nàng ta thanh cao ngọc cốt, thật giống tiên nữ nhân gian.
"Vẫn chưa tìm ra kẻ đó à?."
Hư không chấn động nhẹ nhàng, một lão giả hiện ra mang theo giọng nói lãnh đạm. Ông ta cau chặt đôi lông mày nhìn nữ tử, hiển nhiên hai người đều là thành viên của Thánh Thiên Cung.
"Tác động vào thiên ý quá nhỏ, còn chưa xác định được phương hướng là ở mảnh đại lục nào!."
Nàng ta lắc đầu, ánh mắt chuyển hướng về phía bàn tay, trên bàn tay lúc này của nàng ta một tấm bản đồ đang lơ lửng.
"Ngay cả Thiên Ý cũng không xác định được vị trí cụ thể, người này thiên tư trác tuyệt, thậm chí…."
Lão giả thở dài, tu giới trải dài rộng lớn, có cả thảy tám mảnh đại lục, mỗi mảnh lại tới hàng tỉ tỉ dặm, muốn xác định quả là khó khăn.
"Gần đây thiên địa đảo lộn, các trường không gian bị ảnh hưởng rất nhiều, dẫn tới nhiễu loạn luân hồi. Từ đó sinh ra rất nhiều kẻ có khả năng nhìn trước được tương lai, đấy là chưa kể một số kẻ trên giới khác có tâm tư phá giới tìm cách xuống giới ta. Những việc này đều làm ảnh hưởng tới tương lai, tới bố cục thiên ý đã định sẵn. Nếu như không loại trừ sớm, đưa mọi thứ trở lại số mệnh có sẵn, chỉ sợ là tu giới sẽ không tồn tại được bao lâu…."
Thiên ý có thể nói giống như một tấm bản đồ rộng lớn, có những con đường đã định sẵn trên đó. Không chỉ nhân loại, tất cả chúng sinh đều sẽ phải đi trên con đường đó, mà đường của mỗi kẻ thì không ai giống ai.
Nếu một ngày xuất hiện kẻ có thể nhìn thấy trước được tương lai, thấy trước được đường đi của chính mình. Kẻ đó lại không cam lòng đi con đường định sẵn, lại muốn đi tranh con đường của kẻ khác, tạo một đường riêng.
Điều này sẽ ảnh hưởng tới kẻ khác, ảnh hưởng tới quỹ đạo của tương lai. Khiến cho số mệnh đảo lộn, từ đó sẽ sinh ra nhiều tiềm tàng, mất đi cân bằng tự nhiên. — QUẢNG CÁO —
Thiên ý lại chỉ có thể sinh ra số mệnh định sẵn, một khi có tác động bên ngoài, thiên ý không thể tự mình chủ động loại bỏ.
Thiên ý không phải là thực thể, thiên địa sinh ra vạn vật, thiên ý hình thành lên số mệnh vạn vật. Do đó nếu có tác động từ bên ngoài, không phải do thiên địa sinh ra, quỹ tích số mệnh này sẽ xảy ra thay đổi, mọi thứ không còn hình thành tự nhiên nữa.
Thiên địa khuyết, vạn vật khuyết, tất nhiên tự nhiên cũng sẽ có thiếu sót.
Thánh Thiên Cung không phải một tổ chức bảo vệ quỹ đạo của thiên ý, đưa mọi thứ trở đúng với số mệnh.
Mục đích của Thánh Thiên Cung là diệt trừ tất cả những tai họa có thể ảnh hưởng tới Thiên Cung, bọn họ chính là tự coi mình thành thiên ý, muốn chấp chưởng toàn bộ sinh mệnh của tu giới này.
Những kẻ không theo số mệnh có sẵn đều là nghịch thiên, cải lại số mệnh bản thân đều được Thánh Thiên Cung coi là thành phần nguy hiểm. Do đó Thiên Cung tuy không bảo vệ quỹ đạo thiên ý, nhưng mục đích họ truy cầu so với số mệnh thiên ý tạo ra lại không hề khác nhau.
Một kẻ có thể nghịch thiên thành công thật sự rất nguy hiểm, hắn sẽ uy hiếp đến sự độc tôn của Thiên Cung.
"Đây là lần thứ hai Thiên Ý dấu hiệu có kẻ ảnh hưởng, cải biến số mệnh. Tuy là nhỏ bé nhưng sẽ ảnh hưởng lớn tới tương lai, việc làm này tuyệt không được phép!."
Ông ta nhìn vào tấm bản đồ trên tay nữ tử, nó tên Thiên Ý, chính là chí tôn pháp bảo. Có thể cảm ứng được vị trí những kẻ muốn thay đổi số mệnh, nghịch lại ý trời. Thánh Thiên Cung tự coi mình là trời, chấp chưởng thiên ý, quản hạt chúng sinh. Có thể tồn tại hàng trăm vạn năm, không bị kẻ khác hủy diệt, cũng là bởi có được chí tôn pháp bảo này.
Nữ tử cau hàng mi lắc đầu, không gian xung quanh nàng ta giao động, cả thân hình dần hòa nhập biến mất.
Bát Linh Nguyên…
Ở tại một khu rừng lớn, ngàn trượng quanh đây đã bị san phẳng, được không ít nhân mã cải tạo.
Chính giữa một cái tế đài rất lớn đang cấp tốc được xây dựng, xa xa lão giả nhìn hết một lượt rồi trầm ngâm. Ông ta chính là Cổ Tử, bên cạnh ông ta còn có vài nhân thủ đắc lực khác, chỉ là lúc này lại không có bóng dáng của hai đứa con ông ta.
"Thành chủ đại nhân, Pháp Môn Di Thần Trận đã gần tới giai đoạn cuối, dự kiến sẽ xong trước sáng mai!."
Một gã hộ vệ đi tới trước mặt ông ta cung kính giải trình, nghe thấy như vậy ông ta lắc đầu nói: — QUẢNG CÁO —
"Truyền lệnh của ta tăng tiến độ lên, ta muốn đêm nay phải thấy pháp trận đã xong!."
"Vâng!."
Gã hộ vệ không dám hai lời, vội vã tuân mệnh rời khỏi, lúc này lão quản gia đằng xa bước đến vội thưa:
"Lão gia, bảy vị thành chủ đã tới rồi, mời ngài qua đó. Một việc nữa là Khả đại nhân cho gọi, nghe nói ngài ấy đang muốn xây một cái đài gì đó…"
Cổ Tử nghe xong trầm tư không nói, tin tức mới này khiến cho ông ta cảm thấy rủi ro đang tới. Ông ta suy tính muốn sớm rời đi, nhưng mà sự tình ở đây lại không thể không có ông ta. Nhất là khi ông ta đã không thể làm chủ được bản thân, sinh tử nằm trong tay kẻ khác mất rồi.
"Được rồi, chuyện ở đây ông tự lo đi, ta đi có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian đấy. Hi vọng mọi thứ ổn thỏa…."
"Vâng thưa lão gia, nơi này không thể thiếu người chỉ đạo, xin người hãy đi nhanh về sớm!."
Cổ Tử gật đầu không nói, sau một hơi thở bóng dáng ông ta đã khuất sau tầm mắt….
Chẳng qua bao lâu ông ta đã chạy đến Đoạn trấn, nơi này hiện đã bị thủ vệ phong tỏa tám phía. Không những vậy, ông ta còn nhìn thấy rất nhiều hộ vệ có phục sắc khác nhau, đây hiển nhiên đều là thuộc hạ của đám thành chủ kia điều tới.
"Cổ thành chủ, một ngày nay ông đã đi đâu? Cho ta một lời giải thích hợp lý, bằng không…."
Vừa thấy bóng dáng của ông ta đi tới, Khả Vân Khuynh đã cau mày hỏi...
"Bẩm sư tỷ, sau khi nghe nói việc khai thông hầm mỏ đang có tiến triển rất tốt, ta cả ngày nay…."
Cổ Tử vội vàng chắp tay bẩm cáo sự tình, ánh mắt ông ta cũng kịp lướt qua kế bên. Ở đó đã thêm nảy tên nam nữ già trẻ đứng đó đang nhìn ông ta cười, bộ dáng xem kịch hay.
"Được rồi, ta hiểu nỗi đau khi hai đứa con của ông cũng đang mắc kẹt trong đấy, nhưng ông nên chú ý, việc công việc tư rõ ràng!."
Nghe ông ta nói vậy, Khả Vân Khuynh cũng không truy cứu thêm, nàng ta không có thời gian cho mấy việc thế này. Bởi lẽ sư tôn nàng vừa gửi tin tới, để nàng làm ra hành động. Không chỉ có thế, nàng cũng vừa nhận được tin của môn phái, lần này sẽ có hai vị tai to mặt lớn trực tiếp tới điều động. — QUẢNG CÁO —
Trách nhiệm của nàng lúc này tuyệt không nhỏ, trước khi hai người kia tới, nàng phải sắp xếp ổn thỏa nhân mã.
Lời vừa nói xong thấy Cổ Tử ra điều đã hiểu, Khả Vân Khuynh nhìn lướt qua cả đám bắt đầu mở lời:
"Gọi các vị tới đây vì nguyên nhân gì hẳn các vị đã biết, hiện tại ta muốn thông báo hai chuyện. Thứ nhất trong môn truyền tới, lần này sẽ có hai vị trưởng lão đích thân tới đây, trước đó các vị hãy chuẩn bị cho tốt. Thứ hai, nơi này ta cần xây dựng gấp một Cổ Truyền Pháp Trận loại nhỏ, cần hai người trong các vị phụ trách, nhanh chóng hoàn thành trước sáng mai!."
Lời vừa nói ra cả đám đều cung kính chắp tay tuân mệnh, ai lấy khi nghe tin có nội môn cao tầng tới, trong mắt đều có tinh quang.
Ở nơi vùng đất xa xôi, cơ hội nhấc lên quan hệ thế này là gần như bằng không. Bọn họ nhìn nhau không nói, mỗi người đều có toan tính của riêng mình. Chỉ có Cổ Tử ông ta lúc này là đang trầm tư hơn tất cả, Cổ Truyền Pháp Trận so với Pháp Môn Di Thần Trận ông ta đang dựng kia, tác dụng đều không khác biệt.
Dây là kiểu truyền tống trận dạng chủ động, chỉ cần có người cầm ấn ký pháp trận ở gần, vậy thì có thể triệu hồi kẻ đó tới nơi đặt pháp trận ngay lập tức. Khác ở chỗ Cổ Truyền Pháp Trận chỉ có thể triệu hoán tới một vùng lân cận quanh đây mà thôi, nhưng dù sao cũng đều là trận pháp triệu hồi tu giả.
Điều này khiến cho ông ta nghi hoặc trong lòng, cô ta muốn dựng nó để triệu hồi ai? Chẳng lẽ…
Lúc này Khả Vân Khuynh lại phân phó tiếp:
"Cổ thành chủ, sáng mai ta cùng ông quay lại Cổ thành nghênh đón hai vị trưởng lão. Các vị còn lại ta đã sắp xếp xong, hãy cứ y mệnh hành sự, làm tốt công lao này sẽ không thiếu phần các vị đâu!."
Mọi người đều chắp tay lĩnh mệnh, cả đám không khỏi đưa ánh mắt ghen ghét tới người Cổ Tử ông ta. Ông ta được vinh hạnh đi tiếp kiến các vị đại nhân, còn bọn họ lại lai lưng ra làm. Đây quả thật là mất đi cơ hội tốt, nhưng ai bảo đây là địa phận của người ta chứ.
Chỉ là lúc này Cổ Tử lại lên tiếng, khiến cho cả đám khó mà tin vào lỗ tai của mình:
"Sư tỷ, hay là để một trong bảy vị thành chủ kia thay ta đi tiếp đón được không? Sư tỷ biết đấy, hai đứa con của ta vẫn còn chưa biết sống chết, không có mặt ở đây nghe ngóng tin tức, lòng ta không yên…."