"Đại Tướng Quân, vậy bổn vương hồi phủ. Ngài cứ xử lý việc nhà đi!"? Gia Khánh nói xong bước ra ngoài đi về.
"Tiễn vương gia!"?Cả nhà lớn nhỏ của Tướng Quân Phủ hành lễ.
"Á đau! Ôôôôôô..."???Tiếng khóc của Băng Nguyệt vọng ra.
"Nguyệt Nhi!"?Kỳ Phong lo lắng chạy vào, những người khác cũng theo vào.
Bên trong phòng ngủ của Ky Phong, Băng Nguyệt ôm những vết thương khóc nức nở???.
"Nguyệt Nhi, con thấy như thế nào rồi?"?Thượng Quan Vô Kỵ gồi xuống bên cạnh Băng Nguyệt lo lắng hỏi.
"Nguyệt Nhi rất đau a ôôô..."???Băng Nguyệt giữ bộ mặt đáng thương nhìn Vô Kỵ khóc.
"Nhị nương, chuyện này ta cần một lời giải thích."?Ky Phong tức giận nhìn nhị phu nhân.
"..."?Nhị phu nhân không trả lời. Oắt con, chỉ mới làm Thượng Tướng Quân được 2 năm đã dám lên mặt rồi! Ngươi tưởng bổn phu nhân là ai chứ!!!
"Còn không mau trả lời!"?Vô Kỵ tức giận quát.
"Lão gia, thiếp... thiếp... huhuhuhuhu..."?Nhị phu nhân bật khóc.
"Đau quá ôôôô..."???Băng Nguyệt khóc lớn hơn. Để xem bà diễn giỏi hơn ta không!
"Người đâu, đưa nhị phu nhân đến Phật đường sám hối. Không có mệnh lệnh của ta không được thả ra ngoài."?Vô Kỵ tức giận ra lệnh.
"Lão gia, thiếp không có... Lão gia!"?Nhị phu nhân sợ hãi ngã phịch xuống đất.
"Phụ thân, người đừng phạt mẫu thân mà."?Thượng Quan Tố Doanh cầu xin.
"Phụ thân, người tha cho mẫu thân đi!"?Thượng Quan Tâm Tiến quy xuống cầu xin.
"Mau mang xuống!"?Kỳ Phong hét lớn. Đáng chết, hành hạ người khác thì giỏi lắm đến lúc bản thân mình thì cầu xin.
Bên ngoài có 2 tên thuộc hạ đi vào mang nhị phu nhân đi, bà ta không cam tâm vọng hét lại"Lão gia, tha cho thiếp... Lão gia!"