Nhân Gian Băng Khí

Chương 625: Tinh tham



Tên nước ngoài dùng ánh mắt mong chờ nhìn Dương Tư Vũ, nhưng nàng sau cùng vẫn là lắc đầu. Tên nước ngoài lộ ra vẻ mặt thất vọng, than thở: "Ôi, tiểu thư đáng yêu, ngươi nếu như không gia nhập, công ty chúng ta sẽ đau đớn mất đi một nhân tài." Lúc nói cũng không ngừng chỉ vào cái mũi của mình, dường như nói cho người khác biết chính hắn cũng là nhân tài.

Dương Tử Nghiệp không kiên nhẫn nói: "Chúng ta thực sự không có hứng thú, ngươi đi tìm người khác đi!"

Tên nước ngoài sốt ruột nói: "Vị tiên sinh này, ngươi chắc là không biết về công ty của chúng ta. Chỉ cần vị tiểu thư này vào công ty của chúng ta, công ty có thể dành một số tiền lớn đào tạo nàng thành ngôi sao. Ngôi sao a! Ngẫm lại xem, bất kể nàng sau này đi đến chỗ nào, đều có vô số fan quay chung quanh, cử động một chút có thể kéo theo trái tim của hàng tỉ người. Được rồi, trước đừng vội từ chối, chúng ta trước tiên nói về thực tế. Chỉ cần vào công ty của chúng ta, trước khi vào làm chính thức, công ty cũng có một lượng lương tạm khổng lồ cung cấp nuôi dưỡng mỗi tháng." Tên nước ngoài đưa ra năm ngón tay lắc lư, không biết đây là năm nghìn hay là năm mươi nghìn. "Nếu như tiểu thư có thể thành danh mà nói, sẽ có hàng loạt thù lao đóng phim, thù lao ca nhạc, những cái này đều thu vào cả trăm vạn a"

Dương Tử Nghiệp bắt đầu lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, còn tên nước ngoài vẫn còn cố gắng lải nhải. Cuối cùng thấy Dương Tử Nghiệp vẫn là không chút động lòng, tên nước ngoài vẻ mặt đau khổ nói ra: "Ôi tiên sinh, ta đã có hơn ba tháng không đưa được người mới về rồi, không tìm thấy người bát cơm của ta không thể bảo đảm được nữa."

Dương Tử Nghiệp không vui nói: "Ngươi có thể đi tìm người khác a."

Tên nước ngoài liều mạng lắc đầu nói: "Không được, ta đối với bản thân yêu cầu rất nghiêm khắc, nguyên tắc làm việc của ta là thà ít mà tốt. Ngài nhìn vị tiểu thư này, khí chất chói lọi hơn người, ta tin tưởng gia nhập công ty chúng ta, tương lai nhất định sẽ tỏa sáng. Ôi tiên sinh, các ngươi cũng không biết, ta đã có thiệt nhiều năm chưa từng thấy vị tiểu thư nào có khí chất như vậy. Nhớ rõ người lần trước nhìn thấy là…. Ừm, hình như kêu là Âu Dương Nguyệt Nhi." Nguồn tại http://Truyện FULL

"Oa!"Trong quán cơm mọi người một trận đổ mồ hôi, Âu Dương Nguyệt Nhi là được tên nước ngoài này đề cử. Trời ạ, đó thật đúng là truyện cười hay nhất thế giới.

Trái lại bàn bên cạnh có mấy nữ sinh tin là thật, hai mắt tỏa sáng, hai mắt chăm chú nhìn thẳng vào tên nước ngoài, giống như tên nước ngoài này căn bản là kho vàng có thể di động vậy.

Thấy người một nhà Dương Tử Nghiệp vẫn không động tâm,tên nước ngoài dứt khoát tung ra đòn sát thủ, vỗ cái trán nói ra: "Ôi được rồi, ta còn lưu lại cái hình chụp cùng Âu Dương Nguyệt Nhi, không tin các ngươi xem." Tên nước ngoài từ trên người lấy ra một cái ví, bên trong mang theo một tấm hình. Mười Một nghiêng người liếc mắt xem qua, trong tấm hình quả nhiên là Âu Dương Nguyệt Nhi và tên nước ngoài này chụp chung. Tuy nhiên Mười Một liếc mắt cũng nhìn ra tấm hình chụp là do xử lý mà tạo thành. Chính là dùng PS (PhotoShop).

Trên thực tế, Dương Tư Vũ thực sự động tâm trước những lời của tên nước ngoài. Trở thành "sao", ai mà không nghĩ đến chứ? Nếu như trước kia nàng chắc chắn có thể không chút do dự đáp ứng, nhưng mà bây giờ gia đình nàng đang phải lẩn trốn, làm sao có thể đáp ứng?

Tên nước ngoài đều đã nói hết lời, cuối cùng đem ánh mắt chuyển đến trên người Mười Một, cầu khẩn nói: "Vị tiên sinh này, ngươi có biết trở thành ngôi sao là có bao nhiêu vinh quang, vì sao các ngươi đều không suy nghĩ một chút? Ta dám cam đoan, chỉ cần vị tiểu thư này đáp ứng, công ty của chúng ta nhất định có thể nâng đỡ nàng."

Mười Một suy nghĩ một chút, hỏi: "Không cần phỏng vấn sao?"

Tên nước ngoài lại càng hoảng sợ, reo lên: "Đương nhiên muốn phỏng vấn rồi, tin tưởng vị tiểu thư này cũng không bằng lòng đi cửa sau chứ? Tuy nhiên ta dám đảm bảo, đối với vị tiểu thư này mà nói, phòng vấn nhất định có thể thông qua rất nhẹ nhàng."

"Khi nào thì có thể phỏng vấn?"

Nghe ra triển vọng trong lời nói của Mười Một, tên nước ngoài lập tức đổi qua một nụ cười quyến rũ, gật đầu nói: "Bất cứ lúc nào cũng có thể a! Nếu như không ngại, ta bây giờ có thể mang các ngươi đi phỏng vấn." Nói rồi, tên nước ngoài còn không ngừng hướng phía Mười Một nháy mắt, ánh mắt vốn dĩ đã nhỏ nay híp lại thành cái khe, nhìn thế nào cũng thấy đáng khinh.

"Khi nào thì có thể biết kết quả phỏng vấn?"

Tên nước ngoài suy nghĩ, đưa ba ngón tay nói ra: "Sau ba ngày."

"Có thể!" Mười Một gật gật đầu "Chúng ta đi thử."

Ba người nhà Dương Tư Vũ giật mình nhìn vào Mười Một, không rõ hắn làm cái quỷ gì.

Dương Tư Vũ mở miệng nói ra: "Chúng ta…"

Mười Một lập tức ngắt lời nói: "Dù sao chúng ta mấy ngày nay cũng không có việc gì, đi thử cũng không tệ, coi như cho tiểu muội tăng thêm kiến thức cũng tốt."

Dương Tử Nghiệp nhíu mày, nghĩ thầm người này từ lúc nào trở thành thân thuộc rồi, Tư Vũ từ khi nào trở thành tiểu muội của hắn vậy?

Tên nước ngoài dường như cũng nhìn ra Mười Một mới là người chủ sự, vẻ mặt cười quyến rũ ra chiều nịnh bợ, trong chốc lát khen ngợi Dương Tư Vũ xinh đẹp làm sao, khí chất thế nào, trong chốc lát lại khen ngợi Mười Một uy phong ra sao, nghe ý tứ của hắn thậm chí còn muốn kéo cả Mười Một vào công ty của bọn họ.

Trong quán cơm, những kẻ đi ăn nghe thấy, không phải đố kị thì là hâm mộ, thầm nghĩ mình tại sao không có vận khí tốt như vậy. Thậm chí còn có vài cô gái khoe khoang làm dáng, muốn dẫn sự chú ý của tên nước ngoài này lại, đáng tiếc người ta không thèm liếc mắt đến các nàng.

Mười Một vung tay gọi phục vụ tính tiền, thừa dịp đó tên nước ngoài khẩn trương tìm một cái ghế ngồi xuống, miệng lưỡi bắt đầu lải nhải về công ty bọn họ quy mô lớn như thế nào, chỉ cần có ước hẹn là nhất định sẽ nâng đỡ người đó thuận lợi.

Dương Tư Vũ trái lại không tỏ vẻ gì, chỉ là nghi hoặc nhìn Mười Một. Bên cạnh vợ chồng Dương Tử Nghiệp sắc mặt lại có chút khó coi. Bọn họ đang chạy nạn, Mười Một làm sao có thể ở lúc này làm những thứ nhàm chán như vậy? Tuy nhiên Dương Tử Nghiệp dù sao cũng là người từng mở công ty buôn bán, rất nhanh đã từ

trong lời nói của hai người, nhìn ra những chỗ không phù hợp. Mười Một cứ luôn hỏi hắn sau này có cơ hội đi nước ngoài hay không, mà tên nước ngoài cũng rất vui vẻ trả lời mấy vấn đề này. Phỏng vấn chưa làm, hợp đồng chưa ký, làm sao đã nói tới đi nước ngoài diễn xuất. Lại cẩn thận nghĩ Dương Tử Nghiệp mới tỉnh ngộ ra, cái tên nước ngoài này chẳng lẽ là người mà Phùng Đán Toàn bố trí đi theo bọn hắn. Mà hắn và Mười Một liên tục dùng mật ngữ để trao đổi?

Nghĩ thông suốt một tầng hàm ý này, Dương Từ Nghiệp cảm thấy yên lòng. Thanh toán xong, gia đình bọn họ cùng Mười Một đi theo tên nước ngoài xuống bãi xe.

Xe của tên nước ngoài là một chiếc xe màu vàng, màu sắc đã có chút ngả màu, cũ kĩ, có lẽ là xuất xưởng ít nhất đã một năm. Khi tên nước ngoài lấy ra chìa khóa xe, Mười Một ở bên cạnh bí mật làm một cái động tác tay, ý chỉ có người theo dõi. Tên nước ngoài biến sắc một chút, lập tức khôi phục thái độ bình thường, tiếp tục tươi cười mời đám người lên xe.

Không biết chiếc xe này được đào từ một bãi xe cũ nào lên, tên nước ngoài loay hoay mấy lần mới nổ máy được, sau đó quay cái đầu đầy mồ hôi lại nhìn mọi người cười. Quay người lại lái xe, tên nước ngoài lặng lẽ hướng Mười Một giơ một ngón tay cái lên. Vừa rồi hắn cố ý không nổ máy, làm bộ gấp gáp xoay chiều khóa, thực chất ánh mắt của hắn lại lặng lẽ nhìn qua gương chiếu hậu quan sát tình hình phía sau. Ở phía sau xe không xa, có vài cái bóng dáng đang trốn tránh, mặc dù nhìn không rõ lắm, nhưng mà tên nước ngoài biết mình đã bị người theo dõi. Nghĩ tới điều này tên nước ngoài không khỏi bội phục năng lực quan sát của Mười Một, nếu không phải hắn nhắc nhở, có lẽ chính mình còn không biết phía sau còn có đuôi bám theo.

Xe chen lấn từ trong bãi đỗ lui ra ngoài, sau khi lui đến chỗ rộng rãi bắt đầu quay đầu chạy về phía bến tàu. Chiếc xe rời đi không lâu, lập tức đã có hai chiếc xe màu sắc bất đồng theo sát.

Bên trong xe, tên nước ngoài không ngại làm phiền người khác, vẫn oang oang cùng Dương Tư Vũ nói quy mô công ty bọn họ lớn làm sao, chừng trên trăm nhân viên, quy mô đầy đủ, khổng lồ không thiếu cái gì. Trên tay lại không ngừng lại ám hiệu, ý bảo Mười Một, xe có khả năng bị người động thủ đặt máy nghe trộm rồi.

Mười Một tỉnh bơ quan sát ngôn ngữ câm của tên nước ngoài, làm bộ một tay nâng má, một ngón tay lặng lẽ sờ sờ vào bộ đàm da người trong lỗ tai.

Cuồng Triều thu được tiếng cọ sát "Sột soạt" trong máy bộ đàm đã biết được ý của Mười Một, nói: "Chính là hắn, Đán Đao bố trí hắn phối hợp với ngươi, cần phải tin cậy."

Mười Một ngón trỏ nhẹ nhàng gõ trên lỗ tai, gõ không hề có quy tắc, cũng không phải là mã morse. Tên nước ngoài này là dong binh, phàm là dong binh đều có thể hiểu được mã morse.

Cuồng Triều trái lại có thể nghe hiểu ý của Mười Một, đây là sự ăn ý được bồi dưỡng do phối hợp lâu dài, nói: "Người phối hợp với ngươi biệt hiệu Bạch Bì, là người của Vận Mệnh. Những cái khác ta tra không được, dù sao ta cùng hắn chưa từng gặp mặt. Ý, người của Vận Mệnh không phải đều có hình xăm sao? Ngươi tìm một cơ hội xem hình xăm của hắn là sẽ biết hắn có phải giả mạo hay không rồi!"

Mười Một thu tay hướng tên nước ngoài nhìn lại, tên nước ngoài cũng vừa vặn nhìn về phía hắn, cười nói: "Tiên sinh là làm nghề gì?"

Mười Một thản nhiên nói: "Buôn bán."

Tên nước ngoài "À" một tiếng, nói: "Thực ra ta nhìn khí chất và tướng mạo của ngươi rất phù hợp với điều kiện tuyển nhận của công ty chúng ta, có hứng thú hay không cùng đi thử xem?"

Mười Một liếc mắt ra ngoài cửa sổ, miệng nói: "Không có hứng thú."

Tên nước ngoài lơ đễnh cười, lại chuyển chủ đề khác. Tuy nhiên tên nước ngoài này tài ăn nói quả thật không tệ, mặc dù hắn nói tiếng Trung Quốc nghe không được tự nhiên, nhưng cũng pha loãng đi một chút không khí trầm lặng ở trong xe.

Ngay lúc tên nước ngoài đang nói hưng phấn, Mười Một đột nhiên hỏi: "Chúng ta bây giờ đi đâu?"

Tên nước ngoài sững sờ một chút, nói: "Đương nhiên đi công ty a, các ngươi không phải muốn đi phỏng vấn sao?" Dừng một chút, hắn hỏi: "Được rồi, các ngươi ở đâu vậy?"

Mười Một nói: "Vừa tới Đông Hải, còn không có chỗ ở."

"Ô, đến lữ hành sao?"

"Xem như thế đi."

"Hắc" Tên nước ngoài cười nói: "Kia vận số của ta thật là tốt, tùy tiện tìm một chỗ muốn ăn cơm đều có thể đụng tới vàng. Ừm, Dương tiểu thư thiên sinh lệ chất, tương lại nhất đỉnh sẽ rất thuận lợi, đến lúc đó cũng đừng quên ta a! Ái chà!" Tên nước ngoài cố giả bộ kinh ngạc kêu lên: "Ta quên mất ta còn phải đi ăn cơm trưa a. Các ngươi nhìn xem, vừa nhìn thấy Dương tiểu thư, ta đã vui vẻ đến mất hồn rồi nữa, ngay cả cơm trưa cũng quên mất, ha ha ha ha…Vẫn là lực hấp dẫn của Dương tiểu thư thật lớn a."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv