"Tạch tạch!" Tiếng từ chiếc mày fax liên kết với máy tính truyền đến, theo sau những tiếng đó thì từ trong máy từ từ đưa ra hai trang giấy nhỏ đầy chữ.
Hầu Tử bên cạnh vô cùng vội vã, không đợi cho hai trang tư liệu ra hết đã lấy đưa luôn cho Lãnh Dạ. Những chữ trên trang giấy đó là chữ Long quốc, thế nên người đầu tiên xem phải là hắn chứ không thể là ai khác được cả.
Hầu Tử đưa ra kháng nghị với Cuồng Triều, kết quả là bị Cuồng Triều nói một câu phản bác: "Ta đây là người Long Quốc, không cần dùng chữ của nước ngoài!" Nếu Hầu Tử nhìn không hiểu, Mười Một cũng thế, chỉ còn duy nhất là Lãnh Dạ chịu trách nhiệm nhìn tư liệu để phiên dịch.
Lãnh Dạ từ trong tay Hầu Tử lấy tư liệu về, Hầu Tử lại chạy đi lấy mật mã. Sau đó Lãnh Dạ cùng với với Hầu Tử đưa ánh mắt nhìn mật mã so với mặt trên của văn tự rồi thì thầm: "Trả thù Đông Lâm Thị, Lâm Trung Phong, Trí Tàn, Nho Nhất Thủ, Nho Nhất Cước, thu hai mươi sáu vạn Long tệ, Lâm Trung Phong, nam, ba mươi sáu tuổi... "
"Cái này tốt...... quá tốt... "Hầu tử cuống quýt gật đầu, vẻ mặt chờ mong, anh mắt chăm chăm nhìn Lãnh Dạ.
"Quá xa đấy!" Lãnh Dạ không thèm nhìn đến Hầu Tử.
"Tổng giám đốc tập đoàn Vũ Đức, thành phố Mậu Hải, Triệu Đức Vũ yêu cầu hai vệ sĩ dài hạn…"
"Cái này cũng không tồi. " Hầu Tử tiếp tục gật đầu, khẩn thiết hy vọng Lãnh Dạ nhanh phân phối cho hắn một nhiệm vụ dù chỉ là đi đánh người cũng tốt.
"Đưa cho công ty bảo tiêu." Lãnh Dạ lại một lần nữa đả kích Hầu Tử.
Lãnh Dạ đọc tiếp những nhiệm vụ mà Hầu Tử có thể làm được, nhưng lại đều bị Lãnh Dạ dùng nhiều lý do từ chối hết, những nhiệm vụ này đều được Lãnh Dạ giao cho tổ chức lính đánh thuê tại địa phương làm hết.
"Ta nói này Hầu Tử!" Lãnh Dạ có chút không nhịn được nói: "Ngươi có thể để cho ta một lần tự mình phát biểu ý kiến được không hả?"
Hầu Tử ra vẻ ủy khuất nói: "Nếu vậy thì người giao cho ta nhiệm vụ gì đây? Cứ như thế này thì ta sẽ điên mất thôi!"
Lãnh Dạ nói: "Những tiểu nhiệm vụ như thế này, Hắc Ám Thập Tự chúng ta mà tự thân làm thì có phải là mất thân phận không?"
Hầu Tử cẩn thận đưa một ngón tay ra nói: "Vậy đưa ta một nhiệm vụ ám sát, chỉ một lần, một lần thôi cũng tốt mà. "
Lãnh Dạ không hề tức giận nói: "Hầu Tử, ta đã nói bao nhiêu lần rồi. Chúng ta to gan công nhiên tuyên bố khai trương, cấp trên đã rất nhẫn nhịn rồi, nếu làm ra chuyện gì quá đáng hơn một chút thì họ có còn cho chúng ta làm tiếp không? Hắc Ám Thập Tự chúng ta cần bảo vệ danh tiếng tốt của mình, mấy việc kiểu như giết người phóng hỏa tốt nhất là chúng ta cứ không tham gia thì hơn. "
Hầu Tử vung vung tay bất mãn nói: "Giết người còn ít sao?"
"Thì là không ít, nhưng bất quá không thể để những người đó biết là do Hắc Ám Thập Tự chúng ta giết, bề ngoài đều là lính đánh thuê địa phương làm, không có gì liên quan tới chúng ta cả"
Hầu Tử hướng về phía Lãnh Dạ vươn ngón tay cái: "Ngươi thật là ti bỉ. "
Lãnh Dạ không hề đỏ mặt, cười nói: "Cái này gọi là mưu trí có hiểu không hả? Trước tiên chúng ta đáp ứng công khai tiếp nhận sinh ý, đó chính là ra vẻ không cho phép tiếp nhận những nhiệm vụ mang tính chất quá kinh khủng. Ngươi nói kiếm tiền chính là tiếp nhận nhiệm vụ, không nhận nhiệm vụ thì uống gió mà sống chắc?"
"Bọn họ sẽ không tra được sao?"
Lãnh Dạ xua xua tay cười nói: "Yên tâm, tất cả đều sẽ sạch sẽ, không có việc gì đâu. Hơn nữa những thứ này không dùng danh nghĩa của bọn ra để phát ra bên ngoài. Ta tìm mấy người trung gian từng tầng từng tầng một để đem đi, không ai có thể tra ra được cái gì ở chúng ta cả. Hơn nữa dù để cho cấp trên biết thì cũng chỉ cần không làm xã hội khủng hoảng thì họ vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua thôi. Mà chúng ta cũng để có giá trị cho họ lợi dụng, có những việc mà cấp trên không thể ra mặt thì đều giao cho chúng ta làm cả."
Hầu Tử có chút tức giận nói: "Bây giờ chỉ cần ở địa phương nào có xuất hiện đánh nhau, người chết thì gần như tất cả đều đổ lên đầu chúng ta cả sao. "
Lãnh Dạ nghiêm mặt nói: "Không có biện pháp, người nổi danh thì phải thế mà. Yên tâm đi, cảnh sát Long Quốc cũng không chân chính tìm hiểu. Bọn họ có phương pháp giải quyết riêng. Huống hồ đại bộ phận sự việc cũng không phải chúng ta làm, chỉ cần bọn họ tìm được ra thủ phạm là tốt lắm rồi. Cho dù chúng ta nhận nhiệm vụ, cuối cùng kẻ không may chắc chắn cũng là các dong binh đoàn thôi. Dám chắc chúng ta không làm sao hểt cả."
Hầu Tử nhăn mũi nói: "Nguyên lai ngươi ngay từ đầu đã đem những nhiệm vụ có tính chất kinh khủng chuyển cho các dong binh đoàn, định tính toán tìm cho họ chỗ chết hả?"
Lãnh Dạ cười "hắc hắc" hai tiếng chỉ vào đầu mình nói: "Cái này gọi là mưu trí, chỉ cần không liên quan tới chúng ta thì cấp trên sẽ không khai đao. Cho dù thật sự không ổn thì chúng ta chuyển từ sáng sang tối là được. Dù sao bây giờ Hắc Ám Thập Tự chúng ta cũng có thanh danh bên ngoài, còn sợ không tiếp được sinh ý sao?"
Hầu Tử xua xua tay, vẻ mặt buồn bực nói: "Cái gì kích thích thì không tới chúng ta, nhiệm vụ nhỏ thì ngươi nói hại danh dự của chúng ta, chúng ta bây giờ thì làm cái gì đây? Hay chỉ là trung gian, ở giữa chuyển các nhiệm vụ thôi?"
"Đương nhiên là không phải rồi." Lãnh Dạ một bên dùng mật mã tiếp tục đọc tư liệu vừa nói: "Chúng ta chỉ tiếp nhận các vụ lớn, chỉ có thế mới làm nổi thân phận của chúng ta. Ngươi phải biết, những món tiền lớn đều từ là các đại tài chủ mà ra cả, bây giờ ai cũng đều biết chúng ta Hắc Ám Thập Tự luôn luôn không tự mình xuất mã, điều này sẽ lưu ấn tượng tốt đối với họ, chính các đại tài chủ mới chính là người chúng ta muốn làm tới. "
Hầu Tử muốn nói tiếp thế nhưng lúc này vẫn nhắm mắt không có nói chuyện nhiều là Mười Một phát ra lời nói: "Hầu Tử, Lãnh Dạ noi đúng đấy, chúng ta sớm muộn gì cũng chuyển từ sáng sang tối thôi,chính mà muốn thừa dịp này thu tụ một chút khách hàng lớn. Bất quá ta bảo nhé Lãnh Dạ,ta không hy vọng Hắc Ám Thập Tự cùng với quốc gia có cái gì dính líu,ngươi tốt nhất chú ý. "
Lãnh Dạ gật đầu nói: "Biết, biết. Kỳ thật ta cũng chỉ là mỗi người một công việc thôi, đối với cấp trên cũng chỉ là khách khí một chút thôi. Bọn họ nếu nhờ chúng ta làm việc thì ta cũng thu phí mà. "
Mười Một lại nhắm mắt nhàn nhạt nói: "Nếu như vậy thì tốt nhất. "
Hầu Tử ở một bên vẻ mặt buồn bực nói: "Như thế là không đùa được nữa rồi. " Rồi với vẻ mặt không vui chạy ra chỗ khác.
Bỗng nhiên, Lãnh Dạ "ý" lên một tiếng.
Hầu Tử lúc này chưa đi quá xa, nghe thấy tiếng Lãnh Dạ thì xoay người lại reo lên: "Có vụ làm ăn lớn hả?"
Lãnh Dạ gật đầu nói: " Coi như là lớn, giá hơn hai trăm vạn."
Hầu Tử hai mắt tỏa ánh sáng hỏi: "Nhiệm vụ gì? Kích thích chứ?"
Lãnh Dạ nói: "Kích thích thì không có, chỉ là chủ thuê thừa tiền hết chỗ tiêu, dùng hai trăm vạn yêu cầu chúng ta cho dù dùng biện pháp gìcũng nhất định phải đưa Âu Dương Nguyệt Nhi bồi tiếp hắn trên giường một đêm. "
"Âu Dương Nguyệt Nhi? Ca sĩ?" Mười Một đột nhiên ngồi xuống, âm thanh lạnh giá hỏi: "Kẻ thuê là ai?"
Lãnh Dạ gãi gãi đầu nói: "Cái này thì ta không biết, tư liệu về chủ thuê chỉ Cuồng Triều mới có. "
Mười Một trực tiếp gọi cho Cuồng Triều rồi hỏi: "Cuồng Triều. Âu Dương Nguyệt Nhi đó thì người đưa ra nhiệm vụ cố chủ là ai ?"
"Hạ Đại Phúc, tổng giám đốc xí nghiệp điện tử Phúc Lâm."
"Tổng công ty ở đâu?"
"Ngay gần khu đô thị mới ở thủ đô, Tiêu Hương đại nhai, cao ốc Phúc Lâm. "
Mười Một trầm mặc một chút rồi nói: "Biết rồi. "
Bỏ điện thoại xuống, Lãnh Dạ vẻ mặt nghi hoặc hỏi: "Sở Nguyên, ngươi biết Âu Dương Nguyệt Nhi à?"
"Đúng vậy!" Dừng một chút, hắn tiếp: "Ta ra ngoài một chút. "
Đợi cho Mười Một đi ra ngoài thì Lãnh Dạ nghi hoặc hỏi: "Sở Nguyên cùng với Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ như thế nào vậy?"
Hầu Tử nhún vai nói: "Ai biết được, dù sao cho tới giờ ta cũng chẳng biết được tất cả về lão đại. "
Lãnh Dạ khóe miệng nở một nụ cuời: "Ngươi đoán xem bọn họ có gian tình hay không? Nếu không, sao Sở Nguyên vừa nghe đến tên Âu Dương Nguyệt Nhi thì lại sửng sốt như thế?"
Hầu Tử cũng lộ ra nụ cười dâm đãng: "Có thể như thế lắm chứ, có thể lão đại đi trộm ngọc thâu hương sau lưng chúng ta cũng không chừng."
"Hắc hắc hắc... " Trong phòng nhất thời truyền ra hai tiếng cười, hai tiếng cười dâm đãng của hai gã nam nhân.
Mười Một đang chạy trên đường thì đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lấy điện thoại vệ tinh chuyên dụng ra gọi cho một người nào đó, không bao lâu sau, từ điện thoại truyền ra thanh âm của Cuồng Triều: "Chuyện gì vậy?"
Mười Một vừa điều khiển xe vừa nói: "Giúp ta theo dõi tòa cao ốc Phúc Lâm. "
Cuồng Triều trầm mặc một lát rồi hỏi: "Ngươi với Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ như thế nào?"
"Không có quan hệ. "
Cuồng Triều vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: "Bằng hữu?"
Mười Một lạnh nhạt nói: " Ta không có bằng hữu. "
"Nếu không quan hệ tại sao lại giúp nàng ta?"
"Chỉ là giúp đỡ, đơn giản vậy thôi. "
"Cái này không đúng với tính cách của người, người nếu chủ động giúp người khác thì mặt trời phía mọc ở phía đằng đông."
"… Cuồng Triều."
"Chuyện gì?"
Mười Một nói: "Mặt trời chính là mọc từ phía đằng đông lên mà!"
"……" Cuồng Triều không nói gì nữa. Trầm mặc một lát rồi nói: "Ngươi có thể không cần động thủ, ta trực tiếp bỏ vụ làm ăn này đi."
"Không, cái này ảnh hưởng tới danh dự của Hắc Ám Thập Tự bọn ta, hơn nữa chúng cũng có thể đoán rằng chúng ta và Âu Dương Nguyệt Nhi có quan hệ."
Cuồng Triều trầm mặc một lát rồi nói: "Nếu vậy thì ngươi phải cẩn thận, phải giữ liên lạc liên tục đó."
"Được!" Mười Một ngắt điện thoại, tiếp tục đi. Ước chừng hơn nửa giờ sau, cuối cùng hắn cũng tới được Tiêu Hương đại nhai ở khu đô thụ mới.
Phúc Lâm điện tử xí nghiệp cũng là một tập đòan lớn,tổng tài sản mặc dù so với Văn Cường đích uy hải tập đòan thì kém,nhưng tại trong nước thì là một xí nghiệp nổi danh. Nhất là bọn họ bán điện tử khắp tòan cầu.
Tòa cao ốc Phúc Lâm cao hơn hai mươi tầng, mặc dù không khí phái bằng tập đoàn Uy Hải nhưng cũng coi như nổi tiếng. Mười Một đưa xe vào gara ngầm dưới đất rồi tới lầu tiếp đãi. Đúng lúc đó có một công tác viên từ bên trong tiến ra, Mười Một không chút dấu vết lấy đi cái thẻ trên người y rồi tiến vào đại sảnh hé đưa ra thẻ công tác. Mặc dù mặt hắn so với thẻ không giống nhưng chẳng ai chú ý tới, tại công ti điện tử Phúc Lâm có tới hơn bốn trăm người công tác, đông đúc như vậy, ai lại đi chú ý tới những nhân viên công tác hạng bét cơ chứ.
Trong đại sảnh bảo an chỉ liếc qua cái thẻ công tác trước ngực Mười Một rồi lại tiếp tục công việc của mình, đó là tiếp đãi hai vị tiểu thư xinh đẹp.
Mười Một tiến vào rồi đưa cái tai nghe lên. Trong tai hắn vang lên âm thanh của Cuồng Triều: "Tất cả những máy giám thị ta đều đã khống chế được, ngươi chỉ cần chú ý cẩn thận hành động của mình để không cho người ra phát hiện ra. Hạ Đại Phúc bây giờ đang họp tại tầng hai mươi hai, đang cùng với tổng giám độc tập đoàn Long Duyên đàm phán và kí hợp đồng."
"Biết rồi!"Mười Một lạnh nhạt nói. Thang máy chầm chậm đi lên. Trên đường thang máy có mở cửa vài lần, có mấy người công tác viên tiến vào, khi nhìn thấy Mười Một ấn đi lên tầng hai hai thì đều nghi hoặc nhìn hắn một chút. Nhưng Mười Một đã bỏ thẻ công tác đi, nếu không khi thấy có một nhân viên hạng bét đến tầng dành cho giám đốc thì sẽ làm cho người khác sinh nghi. Giờ không có thẻ công tác thì chỉ biết đó là một người tìm ông chủ mà thôi. Thang máy tiếp tục đi lên trên,rất nhanh bên trong chỉ còn có Mười Một. Khi thang máy đi đến tầng mười chín thì trong tai nghe truyền ra tiếng của Cuồng Triều: "Bọn họ đã kí xong hợp đồng, chuẩn bị đến. Bên ngoài thang máy tạm thời không có ai, ngươi hãy cẩn thận một chút. "
Mười Một nhìn lên trên chính là biết Cuồng Triều đang nhìn mình, nhưng mình lại không thể nhìn hắn. xem tại TruyenFull.vn
"Đinh!" Thang máy cuối cùng đã tới tầng hai hai. Trong khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, chỉ thấy có một bóng trắng từ bên trong vụt ra ngoài. Nếu giờ phút này có người thấy thì cũng chỉ hoài nghi mình hoa mắt hoặc là ban ngày gặp quỷ mà thôi.
"Không tồi, tốc độ so với trước kia nhanh lên rất nhiều." Trong tai truyền ra âm thanh tán thưởng của Cuồng Triều.
Mười Một không hề để ý mà đi lục lọi tìm kiếm tiếp.
"Bọn chúng đang tiến về phía ngươi, gian phòng thứ ba, bên trái ngươi không có người."
Mười Một rất nhanh vọt đến gian phòng thứ ba, thấy đóng cửa. Mà lúc này, từ phía xa truyền đến tiếng bước chân cùng với âm thanh: "Ồ, tạm biệt, chúc ngài may mắn."
"Đáng chết!" Mười Một khẽ chửi một tiếng, tay để tại cửa, hơi vận lực, sau một tiếng "lách cách" vang lên, then cài ở bên trong bị hắn dụng lực hủy đi.
Mười Một lại dùng lực dễ dàng mở cửa ra, rất nhanh hắn đã lắc mình đi vào, đóng cửa lại cẩn thận.
Mà lúc này, một đám người từ phía cuối đường xuất hiện.