Lần này Kiếm Môn chạy tới vô cùng kịp lúc, vừa vặn ngay thời khắc Chung Nhạc sắp sửa dầu hết đèn tắt. Thủy Tử An dò thám tin tức, lúc này mới biết Chung Nhạc đang xông ra Tây Hoang, muốn tại Thần Chiến Chi Địa nghênh chiến các Thần Linh của các Thần Tộc Tây Hoang, vì vậy lập tức thông báo cho Quân Tư Tà, điều động toàn bộ lực lượng của Kiếm Môn, thôi động Tế đàn Kim Đỉnh, đái lĩnh cường giả Kiếm Môn một đường giết tới, ý đồ giải cứu Chung Nhạc.
Chung Nhạc nghênh chiến các Thần Linh Tây Hoang tại Thần Chiến Chi Địa, chuyện này vốn dĩ là rất không công bằng. Trong Tây Hoang Thần Linh cực kỳ đông đảo, mà Chung Nhạc lại chỉ có một mình Sư Bất Dịch hỗ trợ, sớm muộn gì cũng sẽ bị hao chết ở nơi này.
- Tên khốn kiếp Chung sư đệ này, không ngờ lại không thông báo tiếng nào, dự định một mình đón đỡ!
Toàn thân Quân Tư Tà đằng đằng sát khí, liếc nhìn Phương Kiếm Các bên cạnh mình một cái. Bước chân hai người tề động, đồng thời xông thẳng về phía Toại Thụ. Thân hình Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nhan Khâm khẽ chuyển, đã chặn lại trước mặt hai người. Quân Tư Tà khẽ cắn răng một cái, Đại Tự Tại Thần Kiếm xuất hiện trong tay, nghiến răng nói:
- Hạ Tông chủ, Chúc Dung phu nhân, các ngươi không khỏi quá đáng rồi a?
Hạ Tông chủ cười lạnh một tiếng, nói:
- Lấy trộm Tứ Thần Thú Kỳ của tộc ta, hủy diệt Hỏa Đô Thành của tộc ta, khiến cho tổ tiên Hạ Hầu của Trọng Lê Thần Tộc chúng ta chết thảm. Rốt cuộc là kẻ nào làm quá đáng? Quân Môn chủ không cần nhiều lời nữa! Hôm nay Chung Sơn thị nhất định là phải chết ở chỗ này, không có khả năng thứ hai!
Chúc Dung Nhan Khâm mỉm cười, nói:
- Quân Môn chủ không cần nổi giận! Chung Sơn thị xông vào Tây Hoang, mạnh mẽ chống đỡ Chư Thần. Cũng không phải Chư Thần Tây Hoang ỷ lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít. Trong này còn có nguyên nhân khác! Chủ yếu là Chung Sơn thị đã bắt giữ Thần Minh Uy Huyết Thần của Tây Hoang, chạm vào Nghịch lân, mạo phạm Thần uy của Tây Hoang. Chư Thần Tây Hoang cũng là dựa theo quy củ mà tới. Nếu hắn có thể đánh bại tất cả Chư Thần, giết ra khỏi Tây Hoang, vậy Tây Hoang sẽ mặc kệ hắn mang đi Uy Huyết Thần, ân oán trước đây cũng sẽ một bút xóa bỏ. Đây là sự kính trọng đối với hắn! Năm xưa, Kiếm Thần của Nhân Tộc các ngươi đánh bại Chư Thần Tây Hoang ở chỗ này, về sau thành lập Kiếm Môn tại Đại Hoang, các Thần Tộc Tây Hoang cũng không ai làm khó các ngươi, chính là đạo lý tương tự!
Trong lòng Quân Tư Tà khẽ động. Sở dĩ Kiếm Môn có thể tạo dựng lên tại Đại Hoang, vẫn luôn sừng sững không ngã, chính là dựa vào uy phong do Môn chủ đời thứ nhất năm xưa giết ra. Hắn đã suất lĩnh Nhân Tộc giết ra Tây Hoang, sau khi thành lập xong Kiếm Môn, Môn chủ đời thứ nhất chủ động binh giải, thân tử đạo tiêu, mà Tây Hoang cũng không nhân cơ hội này tiến công Kiếm Môn. Hóa ra trong đó còn có cái quy củ này. Đánh bại Chư Thần, mọi chuyện êm xui, đánh không bại, vậy thì phải chết ở chỗ này.
- Uy Huyết Thần là một tôn Thần Minh, Chung sư đệ làm sao có thể bắt giữ được?
Quân Tư Tà giận quá hóa cười:
- Rõ ràng là Thần Tộc Tây Hoang các ngươi muốn mượn cớ giết hắn mà thôi!
Chúc Dung Nhan Khâm lắc đầu:
- Quân Môn chủ có chỗ không biết! Uy Huyết Thần của Quỷ Thần Tộc quả thật đã bị Chung Sơn thị bắt giữ trấn áp. Thậm chí ngay cả Chư Cửu Mục tiền bối cũng đã đứng ra khuyên bảo, nhưng lại bị hắn cự tuyệt. Trước khi trận chiến này bắt đầu, các Thần Tộc Tây Hoang cũng đã dùng lễ đối đãi, nếu hắn chịu thả Uy Huyết Thần ra, mọi chuyện liền sẽ một bút xóa bỏ, nhưng cũng bị hắn cự tuyệt. Tây Hoang năm xưa chính là vị trí Thần Đình, uy nghiêm không thể xâm phạm. Muốn còn sống rời đi, nhất định là phải giống như Kiếm Thần, Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn vậy, đánh bại toàn bộ Chư Thần giết ra. Quy củ không thể sửa! Nếu Quân Môn chủ một lòng muốn cứu hắn, chính là đối địch với toàn thể Thần Tộc Tây Hoang, nhất định phải suy nghĩ cẩn thận một chút a!
Phương Kiếm Các đâm thẳng trường kiếm, kiếm quang lượn lờ. Hắn đã tu thành Cực cảnh của Thông Thần Cảnh, kiếm quang hóa thành Hung binh, kiếm trảm Hạ Tông chủ, lạnh nhạt nói:
- Không cần nói nhiều! Lúc này nói nhiều một câu, Chung sư đệ sẽ nguy hiểm thêm một phần!
Quân Tư Tà quát một tiếng, tế khởi Đại Tự Tại Thần Kiếm, giết về phía Chúc Dung Nhan Khâm, cười lạnh nói:
- Thần Tộc Tây Hoang ngăn cản Chung sư đệ còn có tình có lý, dù sao cũng là hắn đã xúc phạm Nghịch lân của Tây Hoang, nhưng Trọng Lê Thần Tộc các ngươi là bá chủ của Nam Hoang, không ngờ lại mặt dày mày dạn tham dự vào chuyện này! Đáng chết!
Đại Tự Tại Thần Kiếm mặc dù không phải do nàng đích thân luyện thành, nhưng uy năng của Thần kiếm vẫn còn cao hơn kiện Hung binh kia của Phương Kiếm Các. Nàng thân là Môn chủ của Kiếm Môn, cộng thêm uy năng của Đại Tự Tại Thần Kiếm, chiến lực không thua kém Phương Kiếm Các chút nào.
Hạ Tông chủ hừ lạnh một tiếng, tiến lên nghênh chiến Phương Kiếm Các. Hắn cũng là tồn tại cấp Bán Thần, cảnh giới tương đương với Sư Bất Dịch, bằng không cũng không thể trở thành Tông chủ của Trọng Lê Thần Tộc, chỉ là vẫn chưa tu thành Cực cảnh của Thông Thần Cảnh mà thôi. Mà Chúc Dung Nhan Khâm thì lại thua kém một bậc. Hai phu phụ chia nhau nghênh chiến Quân Tư Tà và Phương Kiếm Các. Chúc Dung Nhan Khâm lắc đầu than thở:
- Quân Môn chủ, ngươi đây là muốn phá hỏng quy củ của Tây Hoang, khiến cho Nhân Tộc đứng ở thế đối địch với Thần Tộc a! Kính xin nghĩ lại… Hửm?
Nàng đột nhiên nhìn thấy ở xa xa một thân ảnh phóng chạy như bay, hai ống tay áo phiêu phiêu, hóa thành một đạo lưu quang lao thẳng về phía Toại Thụ. Nàng đang muốn xuất thủ ngăn cản, lại bị Quân Tư Tà lao tới quấn lấy.
- Thủy Tử An!
Lão giả hai ống tay áo phiêu phiêu kia chính là Thủy Tử An. Hắn đang một đường lao thẳng về phía Toại Thụ.
- Côn Đại tiên sinh!
Chúc Dung Nhan Khâm vội vàng lớn tiếng quát lên:
- Ngăn hắn lại! Không thể để cho Thủy Tử An giết qua! Ngươi xuất thủ với hắn, cũng không tính là làm trái quy củ của Tây Hoang!
Côn Đại tiên sinh, Bằng Đại tiên sinh và rất nhiều cường giả Côn Bằng Thần Tộc đang lúc tế tự Thần Dực Đao và Côn Hầu, để cho Thần Dực Đao sống lại, để cho Côn Hầu có đủ lực lượng tế tự nghênh chiến Long Hầu. Hai người bọn họ vừa nghe Chúc Dung Nhan Khâm nói vậy, Côn Đại tiên sinh lập tức bay lên không trung, lao thẳng về phía Thủy Tử An.
Thần Linh đang giao chiến, tế tự không thể đứt đoạn, vừa đứt đoạn tế tự, Thần Linh sẽ lập tức rơi vào trong giấc ngủ say. Kẻ tế tự càng nhiều, kẻ tế tự càng mạnh, tế phẩm càng nhiều, thực lực mà Thần Linh có khả năng phát huy ra cũng sẽ càng mạnh. Trong Tây Hoang có tới mấy ngàn Thần Tộc, trong số đó có những Thần Tộc gần như đã diệt tuyệt, tộc nhân tế tự Thần Linh số lượng rất thưa thớt, vì vậy Thần Linh sẽ không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Chung Nhạc có thể chống đỡ tới bây giờ.
Mà lần này Côn Bằng Thần Tộc tới đây sớm đã có chuẩn bị, mang theo rất nhiều cường giả Thần Tộc cùng tới, tiến hành tế tự Côn Hầu và Thần Dực Đao, chính bởi vì Côn Hầu đã sớm đoán được Long Tộc và Long Hầu sẽ nhân cơ hội đoạt đao, cho nên mới mang tới nhiều cường giả như vậy, nhằm để đề phòng bất trắc.
Lúc này Côn Đại tiên sinh không tiếp tục tế tự, mặc dù cũng có chút ảnh hưởng tới thực lực của Côn Hầu, nhưng mức độ ảnh hưởng không lớn, cũng không tới mức khiến cho Côn Hầu chiến bại.
Cũng trong nháy mắt Côn Đại tiên sinh lao thẳng về phía Thủy Tử An, đột nhiên lại có thêm một đạo thân ảnh nữa từ trên Sơn mạch Liên Vân lao thẳng xuống, vỗ cánh bay tới, tốc độ nhanh như lưu quang, lao thẳng về phía Toại Thụ.
- Cô Hồng Tử của Yêu Tộc!
Trong lòng Chúc Dung Nhan Khâm cả kinh, vội vàng cao giọng mệnh lệnh bốn gã Cự bá của Hạ thị và Chúc Dung thị xuất thủ chặn giết Cô Hồng Tử. Lần này Hạ thị và Chúc Dung thị cũng đã mang tới rất nhiều cường giả. Mặc dù thiếu đi sự tế tự của bốn gã Cự bá này và hai phu phụ Hạ Tông chủ, có ảnh hưởng nhất định tới uy năng của Bát Long Trấn Thiên Phủ, nhưng mức độ ảnh hưởng cũng không lớn, nhiều nhất chỉ là thiếu một hai thành uy năng mà thôi, còn có thể kiên trì được.
- Cô Hồng Tử đã bị ngăn cản, Chung Sơn thị còn có tiền vốn gì nữa?
Chúc Dung Nhan Khâm vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy trên đỉnh tuyết sơn, Thiếu Điển lưng cõng một gã thiếu niên phóng như bay xuống núi. Hắn từ xa xa tế khởi tấm da gấu trên người. Tấm da gấu kia rơi xuống đất, hóa thành một con Hắc Hùng sau lưng mọc cánh, ầm ầm phóng chạy về phía cây Toại Thụ chỗ Chung Nhạc bên kia.
- Thanh kiếm kia…
Khóe mắt Chúc Dung Nhan Khâm khẽ nhảy lên, nhìn về phía thanh Thần kiếm đang bay theo sau người gã thiếu niên kia, nhất thời nhận ra tính toán chân chính của Kiếm Môn. Quân Tư Tà, Phương Kiếm Các, Thủy Tử An và Cô Hồng Tử cũng chỉ là thủ đoạn che giấu tai mắt người khác. Kẻ chân chính giải cứu Chung Nhạc, vẫn là gã thiếu niên trên lưng Thiếu Điển và thanh Thần kiếm sau lưng hắn.
Chính là Công Tôn Hiên Viên và Hiên Viên Kiếm! Thanh kiếm này chính là Thần kiếm của Nhân Hoàng, bất luận là Bát Long Trấn Thiên Phủ hay là Thần Dực Đao, cũng đều không phải là đối thủ của Hiên Viên Kiếm.
- Bằng Đại tiên sinh!