Chung Nhạc nghe vậy suýt nữa thì hộc máu, kêu lên thất thanh:
- Cái gì? Đây vẫn chỉ là tầng kiếp thứ nhất?
Con lôi trạch thần long kia đột nhiên phát lực, long trảo chuyển động, nhấc cả thân hình to lớn như dãy núi nghìn dặm, dãy núi được tạo thành từ đồ đằng văn biến thành từ lôi đình thuần tuý, vừa động là tiếng sấm cuồn cuộn, một trảo giơ lên đập xuống như vũ bão!
Long trảo có năm ngón tay, tuy là biến thành từ lôi đình đồ đằng văn nhưng vẫn chứa Ngũ Hành chi lực. Sức mạnh của năm ngón tay khác nhau, một trảo đánh xuống, khí tượng vạn trượng, giống như năm ngọn lôi sơn với năm thuộc tính khác nhau trấn áp xuống!
Chung Nhạc quát lớn, lắc mình biến thành chân thân Phục Hy, đuôi rắn quẫy mạnh lao đi thoát khỏi long trảo.
Lúc này hắn không tế hai thanh thần đao mà toàn lực điều khiển Nguyên Từ Thần Đao, thân hình như điện, men theo thân lôi trạch thần long lao đi, vừa bay vừa thu đao về.
Soạt soạt soạt.
Vô số đạo đao quang chém xuống như vũ bão xuống người lôi trạch thần long, chỉ nháy mắt đã chém từ đầu xuống tận đuôi của con thần long.
Có điều, tuy Nguyên Từ Thần Đao rất nặng cũng rất sắc bén nhưng chém xuống người lôi trạch thần long thì chỉ để lại một vết sứt nhỏ trên lớp vảy của nó, không thể chém đứt được.
Trên lớp vỏ phủ đầy đồ đằng văn kỳ dị, khác với lôi đình đồ đằng văn mà hắn thấy trước kia, cao thâm hơn nhiều. Nguyên Từ Thần Đao chém xuống, lôi đình loé sáng thành các bông hoa sen chặn Nguyên Từ Thần Đao lại.
- Đương nhiên rồi!
Tân Hoả thản nhiên nói:
- Kiếp chủ của tầng kiếp đầu tiên chính là hư ảnh lôi trạch thần long. Giết được nó là coi như vượt qua tầng đầu tiên, khi đó tầng thứ hai mới xuất hiện, xuất hiện lôi trạch thứ hai, từng bước lên cao, cho tới khi tầng thứ bốn mươi chín. Đến lúc đó mới thực sự vượt qua lôi kiếp. Lôi trạch là thiên địa lạc ấn, lôi trạch thần long là ý chí của thiên địa lạc ấn hiển hoá. Đánh bại nó mới là vượt qua kiếp, được thiên địa công nhận.
- Lôi trạch thần long là ý chí thiên địa lạc ấn hiển hoá?
Chung Nhạc hít sâu một hơi, đuôi của lôi trạch thần long quét tới, thân hình to lớn đột nhiên uốn lượn, đầu rồng quay lại nhìn, há mồm bắn ra lôi quang nhấn chìm hắn!
Bên trong lôi quang, Chung Nhạc hự một tiếng, bị thiêu cháy xém bên ngoài, tiếp đó cái đuôi rộng khổng lồ quét tới đánh bay hắn!
- Tầng một đã mạnh như vậy, Tân Hoả còn nói ta có thể vượt qua hơn bốn mươi tầng kiếp là đánh giá cao ta rồi! Cái lò của tầng thứ nhất suýt chút nữa đã luyện chết ta rồi… Khoan đã!
Chung Nhạc lộn nhào mấy vòng, cuối cùng cũng dừng lại, cúi người vái lạy, vạn thần hiện lên, Thái Dương Thần Đao bay ra, đáp xuống biến thành một toà tế đàn nhấc hắn lên. Vạn thần bao quanh tế đàn, cúi lạy về phía Chung Nhạc. Khí tức của hắn bùng phát, giơ Nguyên Từ Thần Đao lên cao, toàn lực phát huy uy năng của thanh thần đao.
Từ trong thanh đao bắn ra vô số tia sáng, vẽ lên trên không trung rất nhiều vòng tròn sau lại thu vào trong thân dao. Uy năng thần đao càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nặng, thậm chí dẫn lực xung quanh cũng bị bóp méo.
Chung Nhạc hô lớn, nhằm cái đầu rồng đang lao tới chém một đao.
- Tân Hoả chắcc hắn đã đoán được ta sẽ dựa vào uy năng của lò để tôi luyện tự thân, biết tu vi thực lực của ta khi độ kiếp sẽ không ngừng tăng lên nên nghĩ ta có thể tới được bốn chục tầng kiếp. Hắn đã cho rằng ta có thể đi tới bốn chục tầng thì ta nhất định có thể giết lôi trạch thần long tầng thứ nhất này!
Uỳnh uỳnh!
Lôi trạch thần long giơ long trảo lên đón đao, Chung Nhạc gầm thét, khí huyết toàn thân cuộn trào, lớp da toàn thân bị cơ bắp căng đẩy rách toát, máu tươi bắn tung toé.
Phập!
Một chiếc long trảo bị Nguyên Từ Thần Đao của hắn chém đứt!
Chung Nhạc mừng rỡ, bỗng nhiên hai mắt con thần long bán ra hai đạo lôi quang, phụt một tiếng xuyên thủng nhục thân Chung Nhạc. Chung Nhạc bay ra sau, đáp xuống đất một cái thân hình lập tức lao đi như chớp, chiến đấu với lôi trạch thần long.
Tân Hoả tiếp tục:
- Ngươi biết Lôi Trạch thị của Bát Đại Hoàng Tộc từ đâu tới không? Vị Tiên Thiên Thần Long đầu tiên của Lôi Trạch thị được trời đất sinh ra, chứa đựng ý chí của trời đất, được chúng sinh tế bái tế tự, sinh ra từ lôi kiếp! Cùng sinh ra với hắn còn có Lôi Trạch Tinh Vực. Lôi Trạch thị sau đó đều là con cháu của hắn hoặc vãn bối sinh ra trong lôi trạch. Nếu có duyên, ngươi tới Lôi Trạch Tinh Vực thì sẽ biết lôi trạch thực sự sẽ hoành tráng thế nào, mở rộng tầm mắt về sự khủng bố của lôi trạch thật sự. Chỉ cần có chúng sinh tế tự lôi đình điện quang, tế tự Lôi Thần, Lôi Trạch Tinh Vực sẽ không ngừng lớn mạnh. Nếu độ kiếp ở đó thì thật sự vô cùng kích thích!
Khi hắn nói thì Chung Nhạc đã đấu với lôi trạch thần long trăm nghìn chiêu.
Vết thương trên người hắn càng ngày càng nhiều, nhưng lôi trạch thần long cũng xuất hiện thêm nhiều vết đao.
Đột nheien, Chung Nhạc hét lớn, từng bắp thịt trên người nở to, biến thành nhục thân cao tới nghìn trượng, vô cùng hùng vĩ.
Pháp Thiên Cảnh Cực Cảnh, Thiên Địa Tá Pháp!
Trong lôi trạch, lôi đình cuộn cuộn, tràn vào nhục thân nguyên thần của hắn, thiên địa linh lực được hắn muọn dùng để cường hoá nhục thân nguyên thần, giúp cho uy lực Nguyên Từ Thần Đao càng thêm mạnh.
Nhục thân của hắn cao tới ba nghìn trượng, Nguyên Từ Thần Đao cũng dài tới ba nghìn trượng, một đao chém đứt lìa vảy rồng, chém xuống thân thể của thần long.
Thần long há mồm thở ra một hơi, lôi đình cuồng phong cuốn Chung Nhạc lên trời. Thần long giơ trảo nắm lại thành quyền đấm trúng Chung Nhạc.
Nhục thân nguyên thần của Chung Nhạc bị oanh kích, lôi đình từ trong cơ thể bắn ra từ đằng lưng, một chiêu phá vỡ Thiên Địa Tá Pháp của hắn!
Thân thể Chung Nhạc thu nhỏ lại, thần long giơ một cái lon trảo lên nhằm mi tâm hắn chỉ tới, chuẩn bị xuyên thủng hắn.
Chung Nhạc há mồm nhổ ra nguyên đan. Nguyên đan lập tức phình to, Thái Cực Lực Trường của Cửu Chuyển Nguyên Đan lan toả, Âm Dương phân tách, nhật nguyệt chuyển động, thầm ma đồng hành, nhốt thần long bên trong Nguyên Đan Lực Trường.
Thần long gầm lên phẫn nộ, Nguyên Đan Lực Trường lập tức bị phủ đầy vết nứt, có thể vỡ tung bất cứ lúc nào.
Chung Nhạc lướt tới, tế Nguyên Từ Thần Đao lên, đồng thời từ trong nguyên thần bí cảnh bay ra một thanh Thái Dương Thần Đao, hai thanh thần đao đan vào nhau bỗng hợp lại, giống như hai con rồng tạo thành hình chiếc kéo.
Nguyên Đan Lực Trường uỳnh uỳnh tan vỡ, lại biến thành Cửu Chuyển Nguyên Đan chui vào mi tâm của hắn.
Thần long vừa bay ra khỏi Nguyên Đan Lực Trường, lập tức gặp phải cây kéo lớn, xoẹt một tiếng cắt xuống cổ!
- Cắt cho ta!
Dưới sườn Chung Nhạc mọc ra các cánh tay giữ vững hai đao phát lực cắt xuống.
Thần long gầm thét, da của nó nổ tung, từ tai mắt mũi mồm máu chảy ào ào. Tiếng gầm không phải tiếng long ngâm mà là tiếng sấm, âm thanh biến thành từ lôi đình đồ đằng văn, thế như chẻ tre. Nếu không phải Chung Nhạc nhờ lôi lo tôi luyện bản thân hơn một tháng thì có lẽ đã bị tiếng gầm này đánh tan xác rồi.
Nhưng dù là vậy, da thịt trên người hắn cũng nứt toác, máu tươi chảy ra bắn ra phía sau.
Da thịt hắn tan nát, bàn tay phái trước đã thò xương trắng.
Da thịt trên trán hắn cũng nứt toác lộ xương trán trắng hếu, tiếng răng rắc phát ra, đồ đằng văn trên xương của hắn cũng xuất hiện vết nứt, đồ đằng văn đứt đoạn ngày một nhiều.
Tiếng rồng rống không ngừng vang lên, xương cốt của hắn có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào!
- Mở ra cho ta!
Chung Nhạc quát lớn, song đao đột nhiên chém xuống đầu rồng, cái đầu rồng khổng lồ từ từ rơi xuống lôi trạch.
- Tầng thứ nhất qua rồi?
Chung Nhạc mừng rỡ, đột nhiên tám cánh tay rắc một tiếng vỡ tan, thân thể hắn từ trên cao rơi xuống, song đao cũng tách ra uỳnh một tiếng rơi xuống đất.
Hai thanh thần đao của hắn cùng rơi vào lôi trì trong lôi trạch, lôi quang giống như nước chảy vào nhục thân hắn, phát ra tiếng xèo xèo trên da thịt hắn, toả ra mùi thịt cháy.
Chung Nhạc nằm ngửa ra trong lôi dịch, nghĩ bụng:
- Đáng tiếc không phải ta dùng thần thông của mình mà là của Phong Hiếu Chung mới đánh bại được lôi trạch thần long. Là Phong Hiếu Trung thắng tầng kiếp thứ nhất, không phải ta.
- Nhạc tiểu tử, nhìn ngươi rất tươi ngon!
Tân Hoả nhảy ra ngửi mùi thịt rồi chảy nước dãi, tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc ta không có nhục thân không ăn được, hay là ngươi để ta chơi với nhục thân ngươi một lúc, ta nếm thử mùi vị của ngươi thay ngươi nhé?
Chung Nhạc mệt nhọc biểu thị phản đối, cố gắng hồi phục nhục thân nhanh nhất có thể.
Một lúc sau nhục thân của hắn phục hồi, hắn lấy mấy lá thần dược dùng để trị thương, hồi phục nguyên thần pháp lực rồi tế nguyên đan tôi luyện nhiều lần.
- Tế!
Hắn tế hai thanh thần đao, tế luyện tỉ mỉ một lúc phục hồi lạc ấn và đồ đằng văn bị tổn thương trong đao.
- Ủa? Hai thanh đao này hình như nhẹ hơn rất nhiều…
Chung Nhạc cầm hai thanh thần đao vung lên, lộ vẻ cổ quái. Hắn vốn có thể tế hai thanh đao, nhưng nhục thân cùng cầm hai thanh đao thì có phần quá sức. Nhưng giờ cầm hai thanh thần đao không nhưng không có cảm giác mệt mà còn thấy quá nhẹ, không thuận tay lắm.
- Lẽ nào bản nguyên kim dịch bị đánh bay rồi?
Chung Nhạc không khỏi thấy khó hiểu.
- Là ngươi trở nên mạnh hơn rồi!
Tân Hoả cười:
- Địa Kỷ thời đại, lôi kiếp bản thân chính là pháp môn mà Phục Hy thị dùng để tôi luyện tự thân, không trải qua một tầng kiếp đã nâng lên mạnh mẽ. Ngươi biết đạo lý trong đó không?
Chung Nhạc lắc đầu không hiểu.
- Vì bản thân trong cơ thể Phục Hy thị đã có Lôi Trạch huyết mạch, vừa sinh ra đã có thuộc tính lôi đình, độ kiếp với người khác mà nói là lấy mạng nhưng với Phục Hy thị thì lại là cơ hội hiếm có kích phát sức mạnh huyết mạch!
Tân Hoả cười:
- Ngươi vượt qua tầng kiếp này tẩy lễ, lôi đình huyết mạch trong Phục Hy huyết mạch được kích phát không ít, nhục thân được cường hoá, chiến lực tăng lên, tự nhiên sẽ cảm thấy đao nhẹ hơn.
- Thì ra là vậy.
Chung Nhạc bừng tỉnh, lấy cây đèn đồng ra, vào trong Lục Đạo Tiểu Luân Hồi bên trong đèn, ngâm hai thanh đao vào trong bản nguyên kim dịch, hấp thụ kim dịch.
Tân Hoả tò mò nhìn hai thanh đao của hắn nói:
- Nhạc tiểu tử, hai món hồn binh ngươi luyện chế này là đao thật à?
- Chính là đao!
Chung Nhạc vô cùng khẳng định.
Tân Hoả phát điên:
- Vậy tại sao nó có thể biến thành Thiếu Hạo Chung, thành Vạn Thần Tế Đàn, thành Thái Cực Đồ, còn thành Long Giao Tiễn?
- Vì một chữ “Dịch”.
Chung Nhạc cười ha hả, rút hai thanh thần đao, ra khỏi Lục Đạo Tiểu Luân Hồi, tới lôi trạch ngẩng lên nhìn thì thấy trên bầu trời đang hình thành một tầng lôi trạch mới. Lôi trạch dưới chân hắn thì đang tối dần, chuẩn bị biến mất.
- Dịch, là biến hoá, là Phục Hy, đây là đạo lý mà Hạo Dịch Phục Hy dạy ta, dùng vào hồn binh cũng vậy.
Hắn bước về phía tầng lôi trạch thứ hai, thản nhiên nói:
- Kiến long tại điền, hoặc dược tại uyên, phi long tại thiên, người cũng như rồng, có thể thay đổi, đao cũng vậy. Đây chính là điều ta hiểu về chữ “Dịch”.