Trong nháy mắt Đồ đằng Tiên thiên dung hợp với hồn phách, Chung Nhạc nhất thời cảm giác được trong đầu chính mình truyền tới thanh âm ầm vang, giống như vạn thần tế tự, giống như chúng sinh triều bái cầu khẩn, như đạo âm cộng hưởng ầm vang, hóa thành một khúc âm luật náo nức bao la hùng vĩ, chấn động linh hồn, chấn động nhục thân.
Nguyên thần Phục Hy của hắn đứng sừng sững sau lưng, các loại văn lộ Đồ đằng đan xen tung bay, điên cuồng hấp thu linh lực, thôn nạp tu vi của Long Nhạc và Ba Tuần, hút đi tinh khí trong Nguyên đan của Chung Nhạc, hấp thu dược lực của hơn mười cây Thần dược.
Tôn Nguyên thần Phục Hy này giống như một cái động không đáy vậy, không ngừng hấp thu. Cửu Chuyển Nguyên Đan của Long Nhạc và Ba Tuần dần dần bắt đầu khô kiệt, trở nên ảm đạm không ánh sáng. Tu vi của Long Nhạc và Ba Tuần cũng nhanh chóng giảm xuống, tinh khí trong cơ thể hai người đều bị hút đi bảy tám phần, nhục thân héo rũ. Cho dù là Cửu Chuyển Nguyên Đan của Chung Nhạc, lúc này cũng có kết cục giống như vậy, trở nên ảm đạm không ánh sáng.
Ngay cả mười mấy cây Thần dược kia cũng đều cảm thấy ăn không tiêu, cảm thấy dược tính của chính mình không ngừng xói mòn, bị Nguyên thần Phục Hy của Chung Nhạc thôn phệ đi. Không chỉ như vậy, tòa Bí cảnh Nguyên thần cuối cùng này của Xà Văn Cử vậy mà cũng đang héo rũ. Trong Bí cảnh Nguyên thần này cất giấu không ít tinh khí của tôn Xà Thần này, những tinh khí này cho tới hiện tại vẫn chưa tan, vậy mà cũng bị Nguyên thần Phục Hy của Chung Nhạc dẫn dắt tới, không ngừng tiến nhập vào trong cơ thể Nguyên thần. Mà Nguyên đan của Xà Văn Cử lại càng là điên cuồng xoay tròn, tinh khí phun trào, bị Nguyên thần Phục Hy của hắn luyện hóa.
Chung Nhạc cảm thấy thân thể chính mình cũng đang dần dần héo rũ, tinh khí xói mòn, huyết dịch khô kiệt. Lần ngưng thực Chân Linh này thành công thì đúng là đã thành công, nhưng loại khí thế điên cuồng hấp thu linh lực này cũng quá kinh khủng rồi. Nếu vẫn bị không ngừng hấp thu như thế, cho dù hắn có được nhiều Thần dược như vậy cũng không đủ cho hắn tiêu hao.
Những Luyện Khí Sĩ khác luyện thành Chân Linh, tiêu hao làm sao lại khổng lồ như vậy? Nếu lại có Thần dược chống đỡ, tiêu hao sẽ càng cực kỳ nhỏ bé. Cho dù không có Thần dược, dùng các loại Linh dược khác cũng có thể dễ dàng vượt qua. Mà hiện tại có hơn mười cây Thần dược ở đây, cộng thêm sự ủng hộ to lớn của hai đại hóa thân của Chung Nhạc, không ngờ lại còn có chút ăn không tiêu.
Cũng may, loại tình huống này cũng không kéo dài bao lâu. Tốc độ thôn phệ linh lực của Nguyên thần Phục Hy của Chung Nhạc rốt cuộc bắt đầu chậm lại, khiến cho Chung Nhạc kể cả đám Thần dược xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm một cái.
- Trở về nhất định phải ăn nhiều đất một chút, tận lực bồi bổ một chút…
Bản Lam lão ông vẫn còn run rẩy, chật vật nói.
Lại qua không bao lâu, Nguyên thần Phục Hy của Chung Nhạc đã không tiếp tục thôn phệ linh lực nữa, hồn phách xây dựng nên Nguyên thần đã tu thành Chân Linh, hóa thành một tôn Nguyên thần cao ngàn trượng, Bí cảnh mênh mông hạo hãn.
Trước đây, mỗi khi Nguyên thần Chung Nhạc thi triển Thiên Địa Tá Pháp, mượn thiên địa chi pháp, sẽ có thể thi triển ra Nguyên thần cao ngàn trượng. Nếu là Linh thể hợp nhất, nhục thân thể hiện ra Pháp Thiên Tượng Địa, cũng sẽ thấp hơn vài phần, nhất định phải duy trì cường độ của nhục thân. Nhưng dù vậy, hắn cũng đã xem như là khác biệt hiếm có trong Pháp Thiên Cảnh rồi.
Cường giả Pháp Thiên Cảnh bình thường, hiếm có Cự đầu nào có thể luyện Nguyên thần được tới bước này. Cho dù là ở trong Côn Lôn Cảnh, cũng chỉ có lác đác mấy cái chủng tộc thiên phú dị bẩm như Khoa Phụ Thần Tộc, mới có thể tu luyện tới tình trạng mạnh mẽ như thế. Mà hiện tại, không ngờ Chân Linh của Chung Nhạc lại trực tiếp cao tới ngàn trượng, còn chưa dùng Thiên Địa Tá Pháp đã có thể đạt tới loại trình độ này. Hơn nữa, đây vẫn chỉ là bắt đầu mà thôi.
Không chỉ như vậy, sau lưng Nguyên thần Chân Linh của hắn, nhật nguyệt chìm nổi, Âm Dương ba động, hóa thành Thần Ma Thái Cực, mang theo khí tượng vô biên. Chân Linh của hắn, chân đạp trên Thái Cực Đồ do khí Thần Ma, Âm Dương nhị khí cấu thành, nhật nguyệt quảng đại, Hắc Bạch chi khí cuồn cuộn, không ngừng vận hành.
Chân Linh của hắn là Chân Linh Phục Hy, có thể mở ra Âm Dương, phân cắt Thần Ma, luyện ra Thần Ma một thể. Ngoài mặt Chân Linh mơ hồ có thể nhìn thấy từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng huyền diệu. Đây chính là Đồ đằng Tiên thiên mà Chung Nhạc đã tiêu hao Thần huyết Phục Hy của chính mình mới lạc ấn lên trên đó.
Nhục thân hắn còn chưa thức tỉnh Long lân, đuôi rắn, ngay cả Thần cốt cũng chưa hoàn toàn luyện thành, nhưng Chân Linh cũng đã trước hắn một bước, luyện ra Long lân, đuôi rắn, ba khỏa Thần Nhãn, Thần tâm, Thần cốt, thoạt nhìn không chút khác biệt so với Phục Hy chân chính.
- Gia hỏa này, thật sự đã luyện thành được…
Ánh mắt Tân Hỏa có chút dại ra, ngơ ngác nhìn tôn Chân Linh Phục Hy này. Chung Nhạc vậy mà thật sự đã luyện hồn phách của chính mình thành Chân Linh.
Trước đây, không phải chưa từng người nghĩ tới chuyện luyện hồn phách thành Chân Linh, chỉ là không quá cần thiết. Dù sao, lúc đó Phục Hy thị chính là bá chủ trong vũ trụ, cường giả tầng tầng lớp lớp, cần gì phải gian gian khổ khổ đi luyện hồn thành Linh? Bọn họ chưởng khống, hưởng dụng tài nguyên vô biên vô tận, cảm ngộ Linh của các đời Phục Hy Thiên Đế là được. Bởi vì đó dù sao cũng là Linh của Thiên Đế, so với chính mình gian gian khổ khổ luyện hồn thành Linh còn cường đại hơn rất nhiều lần.
Mà tới thời đại này của Chung Nhạc, đã không tìm được Phục Hy nào nữa. Cho tới bây giờ, kể cả Chung Nhạc cũng chỉ mới xuất hiện một cái rưỡi Phục Hy. Chung Nhạc căn bản không thể nào cảm ngộ Phục Hy Chi Linh, dẫn tới hắn chỉ có thể mở ra lối đi riêng, bước ra một con đường mới của chính mình, đã làm được bản thân ba Linh một thể.
- Chỉ là, luyện hồn thành Linh vẫn không thể nào cường đại bằng trực tiếp cảm ngộ Linh của Thiên Đế, yếu nhược hơn rất nhiều!
Tân Hỏa vẫn còn có chút tiếc hận, nói.
Chung Nhạc cảm giác được sau khi luyện thành Chân Linh, tu vi của chính mình cũng nước dâng thì thuyền lên, quả thật giống như hồng thủy bạo phát vậy, không ngừng tăng vọt, trong lòng không khỏi kinh hỉ. Loại đề thăng này cực kỳ khủng bố, khiến cho tu vi của hắn trong vòng mấy cái hô hấp đã tăng lên gần như gấp đôi, hơn nữa vẫn còn đang đề thăng. Cũng không lâu lắm, hắn đã cảm giác được tu vi của chính mình vậy mà tăng lên hơn gấp đôi, lúc này tốc độ tăng lên mới chậm lại.
- Đáng sợ! Thật sự đáng sợ! Luyện hồn thành Linh vậy mà có thể đề thăng tu vi nhiều như vậy!
Chung Nhạc không ngừng tán thán, hỏi:
- Tân Hỏa, ta đề thăng tu vi nhiều như vậy, vậy mà vẫn không bằng cảm ngộ Linh của Thiên Đế sao?
Tân Hỏa lắc đầu, nói:
- Vẫn còn kém xa! Thiên Đế Phục Hy thị, đường đường Địa Hoàng, một luồng một tia Đế Linh của bọn họ khủng bố tới mức nào? Thời điểm luyện giả thành chân, tu vi thực lực ít nhất có thể đề thăng lên gấp mười lần, thu hoạch to lớn tới mức nào? Một cái Phục Hy thị khác, nữ tử tên là Tư Mệnh kia, Linh của nàng chính là Linh của Thiên Đế Phục Hy thị, được nàng luyện giả thành chân. Nếu đồng dạng là Chân Linh Cảnh, nàng một bàn tay sẽ có thể đánh ngươi thành tro bụi!