Tim Chung Nhạc trùng xuống, chiến đấu với tần suất ác liệt như vậy không hề nghỉ ngơi, đừng nói một vị lão nhân, cho dù là thanh niên trai tráng cũng không chịu nổi.
Nhưng Phong Sấu Trúc lại kiên trì được, hơn nữa vẫn còn đang tiến lên phía trước, trừ bỏ đám thú thần thi cốt, làm tiêu giảm năng lượng của cấm khu.
Chung Nhạc trên đường không gặp bất cứ thi ma, thi xe hay nhãn ma nào. Chắc hẳn đều bị Phong Sấu Trúc tiêu diệt rồi, thi cốt của các vị môn chủ khác cũng được hắn cất vào nguyên thần bí cảnh.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Chung Nhạc cũng tới trung tâm cấm khu, cũng là chính trung tâm dưới lòng đất Kiếm Môn. Trong sơn động rộng lớn, vô số sợi huyết quản khổng lồ xuyên qua bốn bề vách thịt, giống như những đường thông đạo nối liền mọi nơi, cố định quả tim khổng lồ kia ở giữa không gian.
Quả tim đó đập chậm rãi mà mạnh mẽ, nhưng thi ma, thi xe trên huyết quản đều đã biến mất. Nhãn ma trên không trung cũng không còn lại nhiều nữa. Nhãn ma ít ỏi huơ xúc tu trong không gian, chỉ còn vài trăm cái.
Điều khiến Chung Nhạc thấy lạ đó là lần trước hắn tới đây không trung còn có các lá cờ lan tỏa thần uy, nhưng giờ cờ đều đã biến mất.
Đột nhiên một cái nhãn ma phát hiện Chung Nhạc, nó mở ra,phát ra tiếng kêu chói tai, rồi vô số những quả nhãn cầu khác vù vù bay tới, nối với nhau giống như một đám mây đen ập về phía Chung Nhạc.
Tất cả nhãn ma đều mở mắt, con mắt đỏ rực như thép nóng trên lửa, bắn vô số tia sáng về phía Chung Nhạc!
- Chỉ còn lại số nhãn ma này sao?
Chung Nhạc ngẩng lên, mở hai mắt bắt ra tinh quang. Hai chùm sáng một màu kim một màu trắng bắn lên không trung, phụt phụt phụt, tiêu diệt đám nhãn ma kia.
Máu từ trên trời rơi xuống như mưa, toàn bộ nhãn ma bị Âm Dương nhị khí hủy diệt.
Nếu là trước kia gặp phải đám nhãn ma này thì Chung Nhạc chắc chắn sẽ bỏ chạy càng xa càng tốt. Nhưng giờ hắn đã là một trong những luyện khí sĩ mạnh nhất trong cảnh giới Linh Thể Cảnh, ứng phó đám nhãn ma này không thành vấn đề.
Hơn nữa số nhãn ma này uy lực mạnh nhất là khi ký sinh trên thú thần thi cốt. Giờ không có thú thần thi cốt thì thực lực của chúng sẽ giảm mạnh.
Chung Nhạc nhìn quanh không phát hiện ra điều gì bất thường, cúi xuống thì đột nhiên thở dài, nước mắt rơi.
Phía dưới, đến mấy nghìn cỗ quan quách đứng sừng sững. Quan tài đen cao tới nghìn trượng, bên dưới la liệt thú thần thi cốt, các loại xương thú thần chất thành núi, đám thú thần thi cốt bị Phong Sấu Trúc tiêu diệt có lẽ đều được chuyển tới đây.
Trong số các cỗ quan tài đen kia là thi thân của thần ma, Ma Hồn chính là tàn hồn còn lại trong số thi thân thần ma này.
Lúc này, vị trí của đám quan quách khác với vị trí vào lần trước Chung Nhạc tới. Chúng xếp thành các vòng tròn từ to tới nhỏ, lồng vào nhau.
Chung Nhạc nheo mắt nhìn, thấy có một bộ xương đứng thẳng chống kiếm đứng trong vòng vây của các cỗ quan tài.
Phong Sấu Trúc đã chết trong trận chiến rồi.
Ma Hồn Cấm Khu yên tĩnh như vậy có liên quan tới lão đã liều chết huyết chiến. Vị trưởng lão này bị quan quách bao vây tại đây. Chắc hẳn ma hồn từ trong quan quách tràn ra vây khốn Phong Sấu Trúc trong vòng vây đại trận.
Giống như các môn chủ đã chết ở đây, huyết nhục của Phong Sấu Trúc đều bị cấm khu thôn phệ, chỉ còn lại xương trắng.
Chung Nhạc từ xa bái lạy, tế Bằng Vũ Kim Kiếm đáp xuống, định để Kim Kiếm xuống lòng đất bên dưới thi cốt của Phong Sấu Trúc để đưa đi.
- Nhạc tiểu tử, khoan đã!
Tân Hỏa đột nhiên căng thẳng, nói:
- Thực lực Phong Sấu Trúc không đủ, không loại bỏ được hoàn toàn sức mạnh của đám Ma Hồn này. Nếu ngươi vận chuyển thi cốt của hắn đi chắc chắn sẽ kinh động tới Ma Hông. Ma Hồn tỉnh lại thì ngươi sẽ nguy đấy!
Chung Nhạc cầm chắc Bằng Vũ Kim Kiếm, lấy cây đèn đồng trong nguyên thần bí cảnh ra, thú thần nội đan trong mi tâm cũng bay ra, nói:
- Thi cốt của Phong trưởng lão không thể chôn tại đây. Dù thế nào ta cũng phải mời ngài ra khỏi cấm khu, cùng hậu táng với các môn chủ khác!
Tân Hỏa nhắc nhở:
- Thú thần nội đan của ngươi chỉ còn lại một nửa, nếu tiếp tục dùng tới, e là nó sẽ cạn kiệt…
- Thú thần nội đan, nó có thể sánh được với thi cốt các đời môn chủ Kiếm Môn sao?
Chung Nhạc điều khiển Bằng Vũ Kim Kiếm bay xuống nhẹ tựa lông hồng. Tới chính giữa các cỗ quan quách, đáp xuống bên cạnh thi cốt của Phong Sấu Trúc, giống như một con thuyền nhỏ, nhấc thi thân Phong Sấu Trúc rồi bay lên cao.
Cạch cạch…
Các cỗ quan quách đột nhiên rung chuyên, nắm quan tài mở ra một khe hở, từ bên trong thò ra một bàn tay lớn màu xanh mọc đầy lông, móng tay dài tới mấy chục trưởng, đẩy nắm quan tài sang một bên…