Nhạc Cận Ninh ngồi trên ghế sô pha, nhìn người bước vào, nhàn nhạt nói: “Nghe lễ tân nói, cô có chuyện tìm tôi?”
Nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, Niệm Tâm Như không khỏi ghen tị với Niệm Ninh, những người thích cô ta, từng người một đều ưu tú.
“Đúng vậy, tôi tình cờ có được một thứ, sau khi nghĩ kỹ, tôi vẫn nghĩ anh nên xem thử.” Niệm Tâm Như vốn dĩ muốn nặc danh gửi ảnh vào điện thoại của Nhạc Cận Ninh, nhưng sau khi nghĩ lại, như vậy thật phiền phức và dễ Nhạc sai lâm, nên tự mình đến trực tiếp sẽ ổn thỏa hơn. Ặ Vẻ mặt của Nhạc Cận Ninh có chút lạnh nhạt nói: ‘Một thứ? Được thôi, nếu cô Niệm rất sốt ruột muốn đưa tôi xem, vậy thì tôi muốn nhìn xem đó là thứ gì, nhưng trước đó, có một chuyện tôi cảm thấy rất cần thiết phải nói rõ cho cô Niệm đây.”
Niệm Tâm Như vốn dĩ muốn cho Nhạc Cận Ninh xem ảnh, nhưng chưa kịp mở điện thoại ra đã nghe thấy Nhạc Khởi | Đình đang ngồi trước mặt mình nói gì đó, cô nghi hoặc hỏi lại: “Ngài Nhạc muốn nói gì cơ?”
Nhạc Cận Ninh lạnh lùng nói: “Chỉ là người nào thì nên làm việc đó, một số chuyện nên làm thì làm, còn một số chuyện không nên làm thì tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ tới, bởi vì hậu quả, có nhiều lúc không phải thứ có thể gánh vác nổi.”
Chút suy tính trong lòng Niệm Tâm Như, anh dùng đầu gối cũng có thể đoán được, nhưng để tránh xảy ra một số chuyện không cần thiết, anh cảm thấy nên nói rõ trước với nhau thì tốt hơn.
“Không biết… ngài Nhạc đang nói chuyện gì?” Niệm Tâm Như có chút sợ hãi hỏi.
Nhạc Cận Ninh cười nhẹ, đứng dậy đi tới bên cạnh bàn làm việc, thỉnh thoảng lật lật tài liệu: “Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là một câu tóm gọn lại những chuyện cô Niệm đã làm ở nhà họ Niệm mà thôi, cô đừng bận tâm.”
Những chuyện lúc trước cô đã làm ở nhà họ Niệm?
Nhạc Cận Ninh đến nhà họ Niệm chỉ | đôi hai lần, lần đầu tiên đến cô đã tát Niệm Ninh một bạt tai, sau đó Nhạc Cận Ninh ra mặt cho Niệm Ninh mà cô ấy bị dạy dỗ nghiêm khắc một trận.
Lần thứ hai, là Niệm Ninh, vì vậy muốn dụ dõ anh ta, kết quả lại bị anh ta hạ nhục.
Lần thứ ba là ở tiệc đính hôn của cô với Trần Mãn, ở nhà họ Niệm, cô và bà Niệm cố tình gây khó dễ cho Niệm Ninh…
Khi nghĩ đến đây, Niệm Tâm Như lại không hiểu được ý của Nhạc Cận Ninh.
Ngay khi cô ta muốn lên tiếng biện bạch, ánh mắt liền nhìn thấy Niệm Ninh đẩy cửa đi vào.
Ánh mắt của Niệm Tâm Như chợt lóe lên, trong lòng cô ta nghĩ ra một kế, cô ta đang chuẩn bị từ phía sau ôm lấy – Nhạc Cận Ninh.
Đúng lúc này Nhạc Cận Ninh đặt tập tài liệu trên tay xuống, quay đầu nhìn lại, đột nhiên nhìn thấy Niệm Tâm Như đang bước nhanh tới chỗ mình.
Theo phản xạ, anh trực tiếp đẩy Niệm Tâm Như xuống đất, không có chút thương tiếc nào.
“Uych… Một âm thanh vang lên, Niệm Tâm Như bị đau không nhẹ.
Sau khi Niệm Ninh rời khỏi quán cà phê, cô vốn dĩ là muốn về nhà, nhưng khi đang đi trên đường, cô lại cảm thấy trong nhà rất nhàm chán.
Cho nên cô muốn đi đâu một chút, cuối cùng cô nghĩ đến việc đến công ty của Nhạc Cận Ninh cùng anh làm việc, liệu anh có bất ngờ bởi chuyến thăm đột ngột của mình không?
Càng nghĩ, cô càng cảm thấy có thể được, vì vậy cô yêu cầu tài xế quay đầu lại, trực tiếp đến công ty của Nhạc Cận Ninh.