Bông Nhạc Cận Ninh hỏi người nước ngoài ấy khiến Niệm Ninh có hơi không hiểu lắm nhưng vẫn nói cho anh biết: “Charlie Adrien, có vấn đề gì không?”
Nhạc Cận Ninh lắc đầu, trong lòng thầm ghi nhớ lại cái tên này.
Sau khi Niệm Ninh lau khô tóc cho Nhạc Cận Ninh thì nhẹ nhàng bóp bóp lấy eo.
“Mệt à?” Nhạc Cận Ninh thấy cô ngáp nên hỏi.
Niệm Ninh gật đầu: “Hôm nay đi chơi cả ngày, đúng là hơi mệt.”
Đặc biệt là lúc đang mang thai nên cô thường cảm thấy buồn ngủ.
Nhạc Cận Ninh ôm eo cô vào lòng: “Nếu mệt thì ngủ đi.”
Sau đó anh đặt Niệm Ninh lên giường rồi nằm xuống, nhưng tay anh dường như không ngoan ngoãn lắm, vốn bàn tay đang ở ngoài áo ngủ nhưng không biết từ lúc nào đã ở bên trong áo.
Niệm Ninh tự động giữ lại tay của anh: “Anh không ngoan ngoãn được tí nào à.”
Cô có hơi trách móc nhìn Nhạc Cận Ninh, mỗi tối đều phải “đấu tranh” một lần mới chịu đi ngủ.
Niệm Ninh không kìm được bắt đầu khâm phục ý chí của anh.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Anh rất ngoan ngoãn mà.” Nhạc Cận Ninh bày ra dáng vẻ như mình rất đúng nhìn trông không có gì không ổn cả.
Niệm Ninh nghiến răng nói: “Anh rất ngoan nhưng ta của anh thì không.”
Nhạc Cận Ninh nhịn cười, nhẹ nhàng hắng giọng: “Em cũng phải thông cảm cho chồng mình, đúng không?”
Anh vốn không định chạm vào Niệm Ninh, nhưng vợ anh thật sự quá thu hút rồi, anh không kìm được.
Nếu bây giờ không được ăn thịt thì uống mấy ngụm canh thì cũng đỡ hơn là không có.
“Không đúng” Niệm Ninh thẳng thừng từ chối yêu cầu của người nào đó. dứt khoát quyết liệt không hề do dự chút nào.
“Em nói không tính, chuyện này anh nói mới tính.” Nhạc Cận Ninh vừa cẩn thận cầm tay của Niệm Ninh rồi hơi dùng lực dùng một tay đè hai tay cô lên đỉnh đầu cô.
Niệm Ninh chớp chớp mắt, trông đáng thương vô cùng nhìn Nhạc Cận Ninh: “Nhưng em đang mang thai mà, đợi sau này có được không?”
Dù sao kéo dài được một lúc thì cũng phải kéo, thoát được lần này đã rồi tính tiếp.
Nhưng có thể thấy Nhạc Cận Ninh không dễ bị qua mặt như vậy nên anh không định buông tha cho Niệm Ninh.
Anh ngang ngược từ chối: “Không được.”
“Bay giờ em đang mai thai cục cưng mà.” Niệm Ninh tủi thân nói.
“Dùng cách khác giải quyết.” Ánh mắt Nhạc Cận Ninh rạo rực nhìn cô sau đó kéo ta cô…
Niệm Ninh xấu hổ đỏ mặt nhưng nhìn dáng vẻ lúc này của Nhạc Cận Ninh chắc chắn sẽ không tha cho cô.
Thế là cô đỏ mặt vươn tay ra…
Không biết qua bao lâu cuối cùng Nhạc Cận Ninh cũng kết thúc, cô cũng mệt đến nỗi không nhấc nổi ngón tay lên.
Cầm thú!