“Nếu hai vị đã quyết định thì không có vấn đề gì nữa, ký tên ngay lên giấy ly hôn này đi.” Công nhân viên gửi tới trước mặt bọn họ hai phần hiệp nghị ly hôn.
Niệm Ninh trước khi tới đã tưởng tượng vô số lần cảnh tượng ký tên lên giấy ly hôn, đồng thời liên tục tự nhủ trong lòng, đừng nhớ nhung hay lưu luyến gì Nhạc Cận Ninh nữa, trên thế giới này không có người đàn ông nào có thể chấp nhận vợ anh ta mang thai con người đàn ông khác.
Nhưng cứ như thế thì trái tim cô càng khó chịu.
Vào lúc cô đang chuẩn bị ký tên đồng ý lý hôn…
Cảm giác khiến người ta choáng váng kia lại ập tới, ngược lại còn mãnh liệt hơn cả lần trước.
Cô lắc đầu, ép buộc mình phải tỉnh táo hơn.
Nhưng cô bất lực.
Niệm Ninh mất đi ý thức, thân thể cũng theo đó mà ngã từ trên ghế xuống.
“Niệm Ninh.” Lúc Nhạc Cận Ninh chuẩn bị ký tên thì chợt thấy Niệm Ninh ngã từ trên ghế xuống, sắc mặt tái nhợt không chút máu.
Mặc dù biết Niệm Ninh luôn mặc kệ anh, anh cuối cùng vẫn không thể bỏ mặc cô.
Nhạc Cận Ninh không nghĩ được nhiều như thế, anh lập tức ôm Niệm Ninh nằm dưới đất lên, vội vàng lái xe đưa cô đến bệnh viện.
Trên đường đến bệnh viện, từ kính chiếu hậu Nhạc Cận Ninh nhìn thấy người phụ nữ nằm trên ghế, anh biết, bất kể anh giả vờ như thế nào thì cũng không thể giấu đi trái tim yêu thương cô.
Đi từ ủy ban đến bệnh viện cần một khoảng thời gian mất hai mươi phút, lại bị Nhạc Cận Ninh rút ngắn mất chỉ còn mười phút.
Sau khi Nhạc Cận Ninh đưa Niệm Ninh đến bệnh viện, bác sĩ bèn vội vàng đưa Niệm Ninh đang hôn mê vào phòng cấp cứu.
Nhạc Cận Ninh ở bên ngoài hành lang đi qua đi lại, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Cho đến tận bốn mươi phút sau, cánh cửa phòng cấp cứu mới bị mở ra, Niệm Ninh vẫn đang ở trong trạng †hái hôn mê như cũ, được y tá đẩy từ bên trong ra.
“Cô ấy sao rồi?” Nhạc Cận Ninh trông thấy bác sĩ đi ra, lập tức không | chờ đợi nổi nữa hỏi, trên gương mặt cương nghị tràn đầy vẻ lo lắng.
Bác sĩ tháo khẩu trang đang đeo ra, nói: “Anh Nhạc, anh đừng quá lo lắng, cô Niệm chẳng qua là bị tụt huyết mà thôi, cộng thêm cô ấy đã quá mệt mỏi, cho nên mới ngất đi như vậy. Chẳng qua, vân có một số chuyện cần phải chú ý một chút.”
Nghe thấy Niệm Ninh không có việc gì, chẳng qua là vì tụt huyết áp cho nên mới hôn mê, cuối cùng trái tim đang treo cao của Nhạc Cận Ninh cũng hạ xuống.
Anh tỉnh táo lại, nói: “Cần phải chú ý cái gì?”
Bác sĩ nói rằng: “Thể chất của cô Niệm vốn rất yếu, dạo gần đây hẳn là lại không nghỉ ngơi tốt, thêm nữa, bản thân cô ấy còn là một người phụ nữ có thai, dinh dưỡng không được đầy đủ, chuyện này đối với bản thân cô Niệm và cả đứa con trong bụng của cô ấy đều không phải là tình trạng tốt. Bình thường nên làm việc và nghỉ ngơi có quy luật hơn, cũng nên chú ý nhiều hơn đến vấn đề ăn uống.”
Nhạc Cận Ninh nghe được lời này của bác sĩ, lập tức kinh ngạc trừng to mắt: “Bác sĩ? Ông nói cái gì? Phụ nữ có thai?”
Niệm Ninh sao có thể là phụ nữ có thai được??