Nhạc Cận Ninh nghĩ đến thái độ kỳ lạ của Niệm Ninh mỗi khi anh nhắc đến đến báo cáo kiểm tra y tế, đôi mắt anh trầm xuống, đi thẳng đến lấy bản báo cáo.
Sau đó, từ từ mở ra. Niệm Ninh sau khi tắm xong, cô cẩn thận ngửi lại một lần nữa, thấy không có mùi thuốc khử trùng trên cơ thể nữa, ngay lập tức cảm thấy thoải mái trong người. Cô quấn chặt áo choàng tắm, bước ra khỏi phòng tắm, đột nhiên …Cô nhìn thấy trong phòng có thêm một người nữa.
Nhạc Cận Ninh?
Anh vào khi nào vậy chứ?
Niệm Ninh nheo mắt, khi cô nhìn rõ thứ trong tay Nhạc Cận Ninh, khuôn mặt cô bỗng biến sắc. Thứ Nhạc Cận Ninh đang giữ trong tay, là báo cáo kết quả của cô! Toàn bộ cơ thể của Niệm Ninh ngay lập tức đóng băng tại chỗ, máu của cô dường như bị ứ đọng, đại não trống rồng.
Làm thế nào anh có thể phát hiện ra báo cáo? Cô rõ ràng đã nó rất kỹ mài Làm sao bây giờ? Nếu Nhạc Cận Ninh hỏi, liệu cô có nên nói thật không? Nói cô có thai rồi, nhưng cô không biết cha của đứa trẻ trong bụng cô trông như thế nào, cô không có biết.
Không nói đến Nhạc Cận Ninh, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy buồn nôn. Nếu Nhạc Cận Ninh biết điều này, liệu anh có trực tiếp đuổi cô ra khỏi nhà họ Nhạc không?
Quyền nuôi dưỡng của bà nội sẽ lại rơi vào tay người nhà họ Niệm sao? Khi Niệm Ninh đang suy nghĩ xem nên ứng phó với anh như thế nào, Nhạc Cận Ninh cầm bản báo cáo trong tay, nhìn Niệm Ninh với khuôn mặt tái nhợt: “Đây là gì?”
“Đây … đây là …” Trái tim Niệm Ánh ˆ Tuyết không khỏi trùng xuống, ngây người nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vô cảm của Nhạc Cận Ninh, nhịp tim của cô dần mất kiểm soát.
Xong rồi!
Anh nhất định là đã nhìn thấy chẩn đoán trên báo cáo, biết rằng cô đang mang thai đứa con của một người đàn ông khác. Anh bây giờ nhất định sẽ tính sổ với cô! Niệm Ninh cay đắng trong lòng, rõ ràng kết quả này không phải là điều cô muốn, nhưng ông trời luôn biết cách trêu đùa côi Cô vẫn chưa nghĩ ra cách thẳng thắn nói chuyện với Nhạc Cận Ninh, nhưng Nhạc Cận Ninh đã phát hiện ra việc cô mang thai.
Những ngón tay nắm chặt của Niệm Ninh trắng bệch, cô cúi thấp đầu, giống như một học sinh tiểu học đã mắc lỗi, lắp bắp nói, “Đây là báo cáo kiểm tra thể chất hôm nay, trên đó …trên đó…”
Cô không thể đối mặt với Nhạc Cận Ninh nói sự thật rằng cô đã mang thai. Cô không muốn Nhạc Cận Ninh coi thường mình! ` Nhạc Cận Ninh nhìn vẻ mặt đáng thương của Niệm Ninh, bất lực thở dài rồi trầm giọng nói: ‘Lại đây!”
Niệm Ninh bị sốc, anh không phải là muốn đánh cô đấy chứ? Tuy nhiên, cô chậm rãi bước từng bước về phía Nhạc Cận Ninh.
Niệm Ninh đi đến bên Nhạc Cận Ninh, muốn giải thích, cô nói: “Em…”
Cô vẫn chưa nói xong, bất ngờ bị cổ †ay của Nhạc Cận Ninh siết chặt, kéo mạnh vào vòng tay anh.
“Á … Niệm Ninh kêu lên vì bị bất ngờ, cô nhắm chặt mắt lại, nghĩ rằng Nhạc Cận Ninh sẽ thực sự đánh cô.
Tuy nhiên, cơn đau nghĩ đến trong đầu vẫn chưa truyền tới, ngược lại một lòng bàn tay dịu dàng rơi trên đỉnh đầu cô: “Tóc vẫn chưa khô, đứa ngốc em đứng trong đó làm gì?”
Mặc dù Nhạc Cận Ninh giữ khuôn mặt không biểu cảm, nhưng những cử động trên tay anh rất nhẹ nhàng.
Niệm Ninh mở to mắt ngạc nhiên, khẽ cắn miệng nhìn anh: “Báo cáo đó…”
Cô đang mang thai đứa con của một người đàn ông khác, Nhạc Cận Ninh không có tức giận sao? Nhạc Cận Ninh miễn cưỡng xoa mái tóc khô một nửa của Niệm Ninh: “Ngốc nghếch, em đến báo cáo kiểm tra của mình cũng lấy nhầm, anh thực sự không biết, sao em lại lớn được như thế này nữa.”