Vào đêm, Đoạn Dịch tắm rửa xong nằm lên giường, đeo tai nghe, trò chuyện riêng cùng Minh Thiên.
Ngáp một cái, Đoạn Dịch nghe Minh Thiên hỏi: "Tiếp theo anh tính chọn ai để soi, anh sói?"
"Anh sói? Nghĩ tôi là sói thật à?" Đoạn Dịch cười, "Tối hôm qua hai ta nói cả đêm, tôi không tin cậu đoán không ra thân phận tôi?"
Tai nghe bên kia truyền đến giọng điệu trầm thấp đứng đắn của Minh Thiên: "Anh Tiểu Dịch, em kết nối với anh cả ngày, không phải để thử thân phận anh. Vì em..."
"Ờ ờ được rồi được rồi..." Đoạn Dịch lại nhột tai, vội cướp lời, "Nói chính sự, vấn đề soi."
Tạm dừng một lát, Minh Thiên hỏi: "Nói thật, tiếp theo anh tính nói như thế nào? Vừa rồi lúc bàn luận, anh không nói sẽ gán Cảnh Huy cho ai, anh chưa nghĩ xong?"
"Đúng là chưa nghĩ ra." Đoạn Dịch nói, "Tôi cẩn thận phân tích lời Ổ Quân Lan, thân phận cô ấy hơi khó nói. Hoặc là sói, hoặc là tiên tri. Nếu tôi là quỷ tượng, đêm nay đương nhiên là phải soi Ổ Quân Lan."
"Người mới đều là người chơi dày kinh nghiệm, mà các đồng đội đi cùng đến hiện tại, cũng dần nắm bắt được cách chơi Ma Sói. Đêm nay sau khi bàn bạc, nhóm người sói nhất định sẽ đặt sự chú ý lên Ổ Quân Lan. Cho nên, nếu tôi không soi Ổ Quân Lan, nhất định sẽ bị người sói nghi ngờ không phải quỷ tượng thật."
"Vấn đề ở chỗ, Ổ Quân Lan rốt cuộc có thân phận gì. Nếu là phe tốt, tôi nên soi ra sói. Nếu là người sói, tôi nên soi ra người tốt. Cậu thấy thế nào?"
"Em vẫn cảm thấy tỷ lệ cao là nhà tiên tri." Minh Thiên nói, "Kỳ thật nghe Ổ Quân Lan phát biểu lần một xong, em liền cảm thấy cô ấy là tiên tri. Cho nên em nhảy ra để giúp cô ấy chắn sói."
"Hừm. Giống tôi đoán." Đoạn Dịch gật đầu.
Nghe vậy, Minh Thiên cười khẽ, rồi mới nói: "Vì biểu hiện trước đó của em... Không phải ai cũng chịu tin em như anh. Thế nên, khi thấy em nhận tri, Khang Hàm Âm không nghĩ em chắn sói, mà là sói nhận tri cạch Ổ Quân Lan. Bởi vậy cô ấy cũng nhảy ra chắn sói cho Ổ Quân Lan. Đây là hướng phỏng đoán tương đối hợp lý."
"Cẩn thận nghĩ xem, vì sao Khang Hàm Âm nóng lòng đẩy Bành Trình ra ngoài?"
Đoạn Dịch nhíu mày nói: "Lúc tranh cử, Ổ Quân Lan đã nhận cứng tri, soi ra người tốt trong số những người không tranh cử. Nhưng sau khi kết thúc tranh cử, cô quay chức năng, lời giải thích có lỗ hổng. Điều này khiến cô mang hiềm nghi sói rất lớn. Nếu không đẩy Bành Trình ra... Nhất định sẽ có người đặt nghi ngờ lên Ổ Quân Lan."
Minh Thiên gật đầu: "Vâng. Cho nên Khang Hàm Âm không cần chắc chắn Bành Trình là sói. Bành Trình không rõ thân phận. Như vậy trong mắt cô, Bành Trình hoặc là sói, hoặc là dân. Hy sinh Bành Trình cũng được, vì cô cần giữ Ổ Quân Lan nhà tiên tri thật."
"Để tránh có người lấy hành vi quay đầu để gắn cho Ổ Quân Lan cái mác người sói, dồn phiếu vote cô, Khang Hàm Âm chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường, mạnh mẽ biến Bành Trình thành tiêu điểm."
"Khang Hàm Âm và Ổ Quân Lan có quan hệ cộng sinh. Cũng có thể hai cô là hai sói, nhưng Khang Hàm Âm và Bành Trình không cùng phe, Bành Trình thì cơ bản xác định là sói. Kết hợp với tính cách hai cô, khả năng cao hai cô là tiên tri thật và dân thường."
"Vâng. Cho nên trừ phi ngoài ý muốn, cơ bản đã có thể khẳng định Ổ Quân Lan là tiên tri."
Đoạn Dịch tán thành phán đoán của Minh Thiên.
Quay về vấn đề hiện tại... Đoạn Dịch có nên soi Ổ Quân Lan ra sói không?
Nếu Ổ Quân Lan là tri thật, Đoạn Dịch soi Ổ Quân Lan ra sói, nhất định có thể lừa được phe sói, làm bọn họ cho rằng anh là quỷ tượng.
Nhưng thế sẽ sinh ra một vấn đề mới.
Vạn nhất anh nói soi ra Ổ Quân Lan ra sói, dẫn đến việc phe sói dồn phiếu vote Ổ Quân Lan, thế thì khác gì chơi giúp người sói.
Suy tư một lát, Đoạn Dịch nói: "Tôi biết rồi. Tôi sẽ không soi Ổ Quân Lan ra sói. Theo như cậu phân tích vậy, tôi trực tiếp kéo quan hệ ngầm của Ổ Quân Lan và Khang Hàm Âm lên bàn là xong, đến lúc đó tôi sẽ nói, trong mắt tôi, cậu và Khang Hàm Âm là sói, nhất định ban đêm Ổ Quân Lan và Khang Hàm Âm đã thương lượng với nhau, cũng chính là hai sói, tôi không cần phải soi chi cho phí lượt soi."
Minh Thiên nói: "Được. Như vậy tương đối ổn thỏa. Anh chọn đại một người soi ra người tốt, sau đó chúng ta xem tình huống tính tiếp."
"Quả nhiên là dân vượt ải lão làng." Đoạn Dịch khen Minh Thiên một câu, nghĩ đến cái gì, lại cười hỏi, "Chẳng qua... Xem ra cậu không muốn quay, muốn tranh quỷ tượng với tôi hả."
"Không tranh." Minh Thiên cười đáp, "Ngày hôm qua em chưa quay, để khi nào tìm được thời cơ thích hợp sẽ quay."
Đoạn Dịch: "Cậu quay chậm quá sẽ thành tiêu điểm đấy."
Minh Thiên: "Không sao. Em có thể lộ thân phận thật. Chỉ là nếu thế, khả năng cao đêm mai em phải xài thuốc giải, tốt nhất là hôm nay em xài thuốc độc trước, bám theo trình tự, để chúng ta khỏi lâm vào thế bị động."
"Cậu xài thuốc độc bây giờ thì mai không thể chứng minh thân phận đâu." Đoạn Dịch nhíu mày, "Vạn nhất người sói cạch phù thủy với cậu thì sao?"
Minh Thiên: "Nếu có người cạch chức năng với em theo kiểu lý luận, vậy thì khó lắm."
Đoạn Dịch cười cười, ngón tay vuốt chóp mũi, chỉnh gối đầu thấp xuống: "... Ừm, cũng đúng."
Minh Thiên: "Em là người duy nhất quay ngược thời gian. Em không nghĩ người tốt ép vote được em dễ dàng đâu."
Đoạn Dịch bật cười, Minh Thiên lại nghiêm mặt nói: "Em không nói giỡn, em nghiêm túc... thật ra phe tốt dễ thắng hơn. Khang Hàm Âm và Bành Trình đối lập phe nhau, người giữ mộ kiểm tra Bành Trình, sẽ đoán được thân phận Khang Hàm Âm. Mà Khang Hàm Âm sẽ bảo vệ Ổ Quân Lan. Em chỉ lo... người tốt nghĩ anh là quỷ tượng thật, sẽ vote anh. Em không muốn ai bị loại."
"Chỉ có quỷ tượng thật mới biết tôi fake. Như vậy theo phe tôi có lẽ chỉ có hai sói. Nếu cậu buộc phải nhận phù thủy, đừng nói đỡ cho tôi. Nếu không sẽ lộ vụ tôi fake quỷ tượng..."
Đoạn Dịch cân nhắc một chút, "Số 1, 2, 4, ba người, thêm một quỷ tượng, khả năng cao sẽ vote tôi. Tốt nhất là chúng ta dụ được quỷ tượng thật ra mặt."
Minh Thiên ngẫm nghĩ, nói: "Em nghĩ thế này. Nếu người đó là đồng đội cũ, khả năng cao sẽ soi em và anh trước, xác suất đêm nay soi anh cũng rất lớn. Phát hiện anh là dân thường, người đó có thể đoán ra lý do Khang Hàm Âm không quay tri. Tóm lại, người đó sẽ biết anh đang fake quỷ tượng, nhất định sẽ có động tác."
Đoạn Dịch gật đầu: "Ừ. Tóm lại chúng ta tạm thời không thay đổi sách lược, tôi sẽ chọn một người soi ra người tốt để lừa sói, tiện thể dụ quỷ tượng ra mặt. Còn phần sau buổi thảo luận... Nếu có người muốn dồn phiếu vote tôi, trước khi hết giờ vote, chúng ta cố gắng lừa quỷ tượng ra. Đến lúc đó tôi quay tri nhận dân thường, thuận thế đẩy sự chú ý lên quỷ tượng, là ván chơi có thể kết thúc sớm, nói chung đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh. Quay về vụ..."
Đoạn Dịch hỏi rõ: "Đêm nay cậu muốn ném độc ai?"
Minh Thiên hỏi lại: "Anh có gợi ý gì không?"
Đoạn Dịch nhướn lông mày: "Sao tôi nghe như thể cậu đang thử tôi đấy hả? Cậu còn cần tôi gợi ý à?"
Minh Thiên thành khẩn nói: "Em muốn nghe ý kiến của anh thật mà."
Đoạn Dịch liền nói: "Ừm... Ổ Quân Lan nhà tiên tri, Khang Hàm Âm thân phận không biết. Nhưng cô dám chắn sói, có lẽ là thợ săn. Như vậy số 1 tiên tri, số 2 phù thủy, số 4 thợ săn, số 3 là sói, tôi số 7 dân, số 12 Oánh Oánh dân."
"Còn lại không rõ thân phận gồm số 5, 6, 8, 9, 10, 11."
"Trong đó số 5, 8, 9, 10 tham gia tranh cử."
"Số 8 Trà Trà, tôi không thấy cậu ấy giống sói. Còn thừa số 5, 9, 10. Với thế cục nhiều người tranh cử, chỉ có Bành Trình đã bị loại là không tranh cử, ba sói còn lại đều tranh cử. Nghĩa là cả ba người còn lại số 5, 9, 10 đều là sói. Trừ khi giữa số 6 và số 11 có một sói. Nếu số 6 là người tốt, thì sói chính là số 11 Bạch Lập Huy."
"Nếu số 5, 9, 10 không phải ba sói. Chúng ta cần tiến thêm một bước bàn luận xem ai giống sói nhất."
"Người sói tranh cử vì muốn cạch tri. Nhưng thực tế những người nhận gồm Khang Hàm Âm, Ổ Quân Lan, cậu và tôi... Chúng ta đều là người tốt. Chỉ có thể vì người sói không dám nhận tri."
"Vì sao sói không cạch tri? Bởi vì cậu soi Bành Trình ra người tốt, bị nhận lầm thành quỷ tượng. Trong mắt họ, quỷ tượng đã cạch tri, thì họ không cần cạch nữa, miễn xảy ra tình trạng mất 2 đổi 1."
Lời nói đến đây, Đoạn Dịch tổng kết: "Chỉ tiếc số thứ tự của cậu ở đầu. Số 5, 9, 10 đều ở phía sau."
Minh Thiên im lặng chốc lát, nói với Đoạn Dịch: "Ba người này, số 5 và số 10 đều là người chơi kinh nghiệm, còn số 9 biết em rành kịch bản. Dù em có dát một lớp quỷ tượng bên ngoài, chưa chắc họ đã tin. Thế cục hỗn loạn, làm gì họ không đánh cuộc một phen, cũng cạch tiên tri? Nhiều người nhận tri như vậy, đâu thể loại hết tất cả tiên tri."
"Bọn họ không nhảy, nhất định là bởi họ biết quỷ tượng đã ra mặt."
Đoạn Dịch lập tức hiểu ý Minh Thiên. "Cậu nghĩ... số 5 là sói?"
Minh Thiên và Đoạn Dịch, mỗi người soi một người tốt, lần lượt là số 3 Bành Trình và số 5 Bạch Tư Niên.
Hai người tốt fake quỷ tượng, đều soi sói ra người tốt, xác xuất này quá thấp, cho nên người sói có thể khẳng định, giữa hai người có ít nhất một quỷ tượng thạch thật.
Dưới tình huống này, bọn họ cảm thấy không cần cạch tri, bèn buông tay.
"Đúng vậy, dưới tình huống này, số 5 phe sói, trong số 9 và số 10 có ít nhất một sói. Có lẽ trong số những người không tranh cử, số 6 và số 11 có một sói." Minh Thiên nói, "Đêm nay em ném độc số 5 là ổn thỏa nhất."
Đoạn Dịch nghĩ nghĩ: "Cậu và cậu ta đều gặp quái may vá trong mê cung. Cậu ném độc số 5 thì sẽ không thể trao đổi thông tin với cậu ta nữa."
Minh Thiên: "Năng lực cá nhân của cậu ta đủ mạnh, tự phá giải mê cung không thành vấn đề. Em cũng vậy. Với lại, em giữ liên lạc với anh là đủ rồi. Liên hệ với người khác chỉ tổ chiếm thời gian chúng ta nói chuyện."
Đoạn Dịch: "..."
Ngón trỏ lại vuốt mũi, Đoạn Dịch khụ hai tiếng: "À ừ... cậu tự tin đấy. Ngủ sớm đi, ban ngày còn thăm dò mê cung. Buổi tối thảo luận, chúng ta cứ theo sách lược đã vạch. Về sau hành sự tùy theo hoàn cảnh."
"Được. Anh chuẩn bị ngủ?" Minh Thiên hỏi.
Đoạn Dịch: "Ừ, cũng sắp ngủ."
Minh Thiên hỏi tiếp: "Anh Tiểu Dịch, em không thấy anh, anh có hút thuốc đúng không?"
Đoạn Dịch "chậc" một tiếng: "Giờ quản tôi dữ vậy luôn hả? Về sau tính quản gắt cỡ nào nữa?"
Ngập ngừng chốc lát, thanh âm Minh Thiên khàn khàn truy vấn: " "Về sau" mà anh nói, là kiểu "về sau" gì?"
Đoạn Dịch nói: "Tôi thuận miệng nói thôi. Ma Sói và mê cung không đủ cậu phí đầu óc à? Vẫn còn sức cãi lộn với tôi?"
Minh Thiên: "Không gì quan trọng hơn anh."
"... Ngủ ngon." Đoạn Dịch cúp trò chuyện riêng.
Nhưng Minh Thiên nhanh chóng gọi lại: "Anh Tiểu Dịch?"
"Lại gì nữa?"
Minh Thiên im lặng một lát, hỏi: "Anh giận em à?"
Đoạn Dịch: "............"
Nếu anh không nói mình giận, thì nên nói gì? Nói mình cả nghĩ, tự dưng thẹn thùng?
Bóng đêm mênh mông bao trùm mê cung màu trắng quanh co tuần hoàn.
Mà giữa không gian này, Đoạn Dịch nằm trên giường lớn bất đắc dĩ đỡ trán, hơn nửa ngày mới nhả ra một câu: "Tiểu Thiên, ngủ đi."
Bóng đêm đậm hơn.
Không biết ngủ bao lâu, Đoạn Dịch bị thông báo thứ nhất gọi tỉnh.
Đêm nay người vào tù, thế mà là số 4 Khang Hàm Âm.
Cân nhắc một hồi, nhận ra dụng ý người sói, Đoạn Dịch khó tránh nhíu mi thật sâu.
Người sói lần này, không đơn giản như anh nghĩ.