Nhà Lao Chi Vương

Chương 264



Ding một tiếng, cửa lớn thang máy mở ra hai bên, một gian thang máy gian xuất hiện ớ trước mặt, không gian bên trong lởn đến mức khiến cho Tiêu Chấn Long líu lưỡi, toàn bộ gian thang máy rộng gần mười mét. trước sau dài gần ba mươi mét, đổ mấy chiếc xe tải ở trong gian thang máy này cũng không thành vấn đề. Tiêu Chấn Long không rõ vì sao ở phía dưới xí nghiệp Mitsubishi lại có một gian thang máy lớn như vậy, cuối cùng ờ dưới này chôn giấu bí mật gì đây.

Hán sẽ không phái lại lã một cãi đền Yasukuni nữa đấy chứ, Tiêu Chấn Long không biết vì sao đám Nhật Bản lại cứ thích giấu đồ ở dưới mặt đất nữa. Nghe bên tai truyền đến tiếng thang máy đi xuống ù ù, Tiêu Chấn Long không ngừng tự hỏi ở trong lòng. Thời gian khoảng chừng mười mấy giây, Tiêu Chấn Long dựa vào cảm giác của mình mà ước tính thang máy này đâ đi sâu vào lòng đất được khoảng bốn năm chục mét.

Lại đinh một tiếng, cửa lởn thang máy mở ra. Xuất hiện ở trước mặt Tiêu Chấn Long và các anh em chính là một hình ảnh mà có lẽ cá đời này bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một lần, trong tất cả các anh em kể cả Tiêu Chấn Long đều bị một màn trước mát này làm chấn động cực mạnh, tất cả mọi người ngây ra như tượng đứng ở trong thang máy đế mặc cho cửa lớn thang máy mớ ra đóng vào không ngừng.

“Đại ca, không phải chúng ta đang nằm mơ đấy chứ! Kia là sự thật sao?” Trương Bá Chính ngây người nói.

Tiêu Chấn Long ngấn người mà khẽ lâc đầu, nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Tỏi cũng không biết!”

Lý Thế Vinh ờ phía sau Tiêu Chấn Long cũng có dáng vẻ trợn

mẳt há hốc mồm, cho dù Lý Thế Vinh bước ra từ bộ đội, những thứ trước mắt này ờ trong mât anh ấy cũng coi như là không quá hiếm lạ, nhưng mà những thứ có quy mô lớn như thế cùng xuất hiện ờ ngay trước mặt mình, ngay cả anh ấy cũng không dám tin tất cả trước mát này là sự thật. Có những thứ này, ông đây dám bật cả phủ Thừa tướng Nhật Bán.

Tiêu Chấn Long nói thầm trong lòng lần này đến Nhật Bản đúng là không phải tay không, cho dù có chết ở Nhật Bản cũng đáng! Chợt Tiêu Chấn Long lập tức phủ định suy nghĩ này của mình, Tiêu Chấn Long kêu to một tiếng ờ trong lòng, mẹ nó, nếu giấc mơ này là sự thật, có những thứ này, ai cũng đừng nghĩ tới việc giữ chán ông đây ớ nơi quái quỷ này ớ Nhật Bán.

Tiêu Chấn Long bước từng bước lớn vào trong khu kiến trúc cao bốn mươi sáu mét của nhà xưởng Mitsubishi ờ Tokyo, được liệt vào bí mật quốc gia hàng đâu Nhật Bản, xưởng công binh dưới lòng đất lớn nhất trong thành phố Nhật Bản – khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi!

Khi Tiêu Chấn Long và các anh em bắt đầu bước ra khỏi thang máy kia, đối diện bọn họ là một con gió lạnh đến rùng mình, cơn gió lạnh này không phái đến từ nhiệt độ mà là đến từ sự rét lạnh tỏa ra từ kim loại trưng bày ớ trong không gian nãy.

Trong không gian rộng lớn được làm từ chất liệu thép tinh có bày la liệt cả chục giá đỡ khống lồ, trên mặt giá đỡ bày đầy các loại vũ khí, nhỏ thì có dao găm quân đội, lớn thì có súng máy hóa lực hạng nặng kiếu mới và ống phỏng rốc két, ăn, dùng, vác trẽn vai, đặt ớ trong quân phục, tóm lại tất cá những vật phấm có thế vỗ trang cho một quán nhãn khỏ mà nhìn thấy trong hiện thực đều được trưng bày ở trên những giá đỡ nảy.

Chiều dài của một giá trưng bày riêng lẻ không thế nhìn thấy được từ một đầu này đến đầu khác, khoáng chừng cá trăm mét. Giá trưng bảy được tạo thành từ vũ khí nảy giống như một xe lửa trẽn đường ray, thân xe lửa cực to trái dãi ớ trong không gian rộng lởn này, sự lạnh lẽo tỏa ra từ đống vũ khí không h’ê cố kỵ mà bao quanh khắp không khí.

Đây là một kho đạn. Không giống, nếu như chì là kho đạn, thì sao lại sẽ có nhiều vật tư quân sự như vậy, còn có nhiều loại súng đủ kích cỡ vậy nữa. Hán sẽ không phái là nhà máy sán xuất vũ khỉ của Nhật Bán đấy chứ, Tiêu Chấn Long thầm đoán ở trong lòng. Cùng lúc đó, Tiêu Chấn Long và Lý Thê’ Vinh gần như đồng thời liếc mât nhìn nhau một cái, trong lòng đều có cùng một câu hỏi.

Tòa kiến trúc khống lồ này là khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi, một trong bốn xưởng công binh lởn nhất Nhật Bản nâm ở ngoại ô Tokyo Nhật Bản, hơn nữa còn là xưởng lớn nhất. Sau chiến tranh thê’ giới thứ hai, Nhật Bản đã bãi bỏ quân đội và đối tên thành lực lượng tự vệ.

Trước mắt gan một phền ba trang bị vệt chất quán nhu của lực



lượng tự vệ Nhật Bản đều được cung cấp từ xưởng công binh này, bất cứ một quốc gia nào cũng sẽ đều xây dựng những xướng công binh to lớn như khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi này ở những nơi cách rất xa trung tâm thành phố, một mặt là cân nhăc về sự an toàn, mặt khác là do sợ xây ở trong thành phố sẽ khiến cho dân chúng hoảng sợ.

Nhưng mà khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi của Nhật Bán này lại được xảy dựng ớ vùng ngoại ỏ cách thành phố Tokyo không quá xa, xét về mặt não đó mã nói thì xướng công binh này là bí mật vởi dân chúng thành phố Tokyo Nhật Bản. Vốn dĩ chính phủ Nhật Bản xảy dựng một xưởng công binh ngầm như vậy do một mặt xuất phát từ lo lâng đến an toàn quốc gia, một mặt quan trọng hơn là đế ứng phó với chiến tranh có thể xáy ra trên lãnh thồ Nhật Bản trong tương lai.

Vì thế nên khu cõng nghiệp quốc phỏng Mitsubishi được xây dựng chiếm một vị trí chiến lược vô cùng quan trọng đối với kế hoạch chiến tranh trong tương lai ở Nhật Bản, nhưng mà đối với vị trí chiến lược quan trọng như vậy mà chính phủ Nhật Bản lại không phái một lực lượng quân đội hùng hậu tới bảo vệ. Nguyên nhân chính có vài điều sau đây, một là năng lực sản xuất thực tế của khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi đã vượt qua mức giới hạn từ lâu, ràng buộc của quốc tế đối với Nhặt Bán vẫn có tác dụng như cũ. Nhật Bán cũng không dám tùy tiện táng thèm số lượng sán xuất vũ khỉ cúa khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi, sợ khiến cho trên quốc tế nghi ngờ, lấy cớ dùng cho các đất nước châu Á.

Mặc dù vậy các cơ quan quản lý quốc tế, nhất là bộ phận giám sát vũ khí của Liên Hiệp Quốc thường xuyên hoặc đột xuất mà đến đất nước Nhật Bản đế thực hiện giám sát với ngành công nghiệp vũ khỉ của Nhật Bản, vì sợ khiến cho cộng đồng quốc tế chú ý, cho nên khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi không có quân binh canh giữ.

Hai là bởi vl chính phủ Nhật Bản rất tự tin với hệ thống an ninh của mình, nhất là ngành công nghiệp nặng. Vật liệu xây dựng xưởng công binh gần năm mươi mét dưới mặt đất này đều được dùng vật liệu thép hợp kim mới nhất do sờ nghiên cứu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi chế tạo ra, độ cứng chịu được lực phá hủy của nó có thế nói là đứng đầu thế giới, bất kỳ một công cụ nào cũng hoàn toàn không phát hiện ra được một xướng công binh được giấu dưới mặt đất cúa một nhà máy như vậy.

Thứ ba là sợ sẽ khiến cho dân chúng trong thành phố lo sợ, ở một nơi gần thành phố như thế mà lại xây một xưởng công binh có quy mô to lớn tới vậy, kế cả chính phủ có lấy cớ gì đi nữa cũng đều sẽ không chịu được búa rìu của dư luận. Thế nên việc xây xướng công binh nãy được liệt vào bí mật hãng đầu quốc gia của nước Nhật, chỉ có Thủ tưởng vã bộ trưởng quốc phòng Nhật Bán mới được biết.

Nơi được phòng hộ nghiêm ngặt nhất của khu công nghiệp nặng Mitsubishi chính là trung tâm nghiên cứu hạt nhân bẻn dưới khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi, an ninh ớ đó có thế nói lã số một thế giới, không thua gi nước Mỹ.

Nhưng mà phòng hộ của khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi chủ yếu là tập trung ở trên cánh cửa lớn bằng hợp kim ỏ lối ra vào kia, ngoài ra thì chẳng còn gì, nếu không phải Tiêu Chấn Long có chiến đao Hồng Nhật, thì trừ khi Tiêu Chấn Long có đại pháo máy bay, còn không thi dù là ai muốn vượt qua cánh cứa nãy cũng là chuyện không thế. Đây được chỉnh phủ Nhật Bản gọi là phòng thủ lạnh, còn an ninh của trung tâm nghiên cứu hạt nhân thì được gọi phòng thủ nóng. Hai thứ một lạnh một nóng này kết hợp thành hệ thống phòng thủ hai đẵu của khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi, có tác dụng ngăn chặn sự tấn công của gián điệp kẻ thù.

Gian phòng nơi Tiêu Chấn Long đang đứng chính là phòng

trưng bày vật liệu quân sự của khu công nghiệp quốc phòng Mitsubishi, cũng hơi giống với kho chứa vũ khí, đi vào bên trong chính là xưởng sản xuất, còn có cả phòng thí nghiệm vũ khí, trung tâm nghiên cứu vũ khí. Hằng năm nhà máy này đều bắt đầu khôi công định kỳ, bình thường sẽ không có ai đi vào, không ngờ hôm nay đội của Tiêu Chấn Long lại cứ thế mà vào được.

Tiêu Chấn Long nhìn Lý Thế Vinh tham lam mà vuốt ve các loại vũ khí ở trên glá trưng bày, trong mắt tỏa ra ánh sáng nóng bỏng đủ để nóng chảy kim loại, đối với một người bước ra từ quân đội như Lý Thế Vinh mà nói, có cảm giác lệ thuộc trời sinh với vũ khí. Nhất là khi được thấy nhiều vũ khí với chất lượng thuộc top thế giới như vậy cảng khiến cho Lý Thế Vinh có cám giác yẽu thích không muốn buông tay, cầm lấy khấu súng lục này vuốt ve một hồi xong rồi bỏ xuống, lại cầm lấy khấu súng tiểu liên kia ngắm nghía.

Tiêu Chấn Long phát hiện tất cả súng ống đêu đã được trang bị đạn, hơn nữa Tiẽu Chấn Long còn phát hiện ra áo chống đạn trên giá trưng bày ở trong đó. Đây đúng là một thứ tốt, có thứ này chầng khác nào lại tăng thèm cho bản thân một lớp an toàn, Tiêu Chấn Long nghĩ thâm ở trong lòng.

“Trương Anh Tú, Trương Bá Chính! Bảo tất cả anh em ở bên trẽn xuống đây, chúng ta phái võ trang cho thật tốt!”

“Vâng, đại ca!”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv