Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại
Kính Thiếu Khanh không hề hoảng, cởi bỏ chiếc áo khoác đen trên người ra, để lộ ra bộ tây trang được cắt may tinh xảo vừa vặn thân người, nhắc chân lên một cái đã đá chính xác
vào tên to con gần mình nhất.
Trần Mộng Dao lo lắng đến mức lòng bàn tay cô ấy bắt đầu đổ mồ hôi, đối phương tận mấy người, hiện tại cô và Kính Thiếu Khanh đang trên cùng một chiếc thuyền, nếu thuyền lật thế thì toi mất. Mặc dù anh chàng này chân cũng dài, cũng có vẻ ra dáng đó, nhưng cô vẫn chưa
yên tâm lắm…
Điều khiến cô ấy kinh ngạc là chỉ trong vòng 5 phút sau đó đã có 4, 5 tên to con ngã xuống. Kính Thiếu Khanh hoàn toàn không dùng đến tay, chỉ dùng chân. Nếu không phải cô ấy đã có
bạn trai là Triển Trì, e rằng cô ấy sẽ bám lấy tên
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại đàn ông này. Đừng nói gọi bố ở trên xe xe, đến
gọi ở trên giường cô ấy cũng nguyện ý!
Sau khi xác nhận rằng mấy tên côn đồ đó không thể đe dọa cô ấy nữa, cô ấy gõ vào cửa kính xe, ra hiệu cho Kính Thiếu Khanh mở khóa.
Kính Thiếu Khanh nhặt chiếc áo khoác trên mặt đất lên, sau đó lại chán ghét ném lại trên mặt
đất, có vẻ như anh ta không cần nó nữa vậy.
Trần Mộng Dao ra khỏi xe nói: “Đại ca, anh ngầu quá đi! Vệ sĩ của bố tôi còn không đánh
nhau giỏi bằng anh nữa đấy. Con nhà võ à2”
Kính Thiếu Khanh không trả lời cô: “Tính cho
cô ít thôi, năm mươi vạn, đền tiền đi!”
Cô ấy lập tức nâng cao cảnh giác: “Tôi có chiếm tiện nghi thân thể anh hay làm gì với anh Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại
à? Năm mươi vạn, sao anh không đi cướp
ngân hàng đi hả?”
Kính Thiếu Khanh chán ghét liếc cô một cái: “Cô á? Cho tôi một tỷ tôi còn có thể miễn cưỡng cân nhắc. Năm mươi vạn này ngoài tiền bồi thường xe cho tôi, còn có tiền công tôi cứu cái mạng nhỏ này của cô nữa. Cô nói xem có đáng không? Cô không định hỏi bọn họ tại sao
lại đuổi theo cô à?”
Trần Mộng Dao định thần lại, cầm ống thép chỉ vào một người đàn ông to lớn trên mặt đất hỏi: “Đây là chuyện gì vậy hả? Tại sao các anh lại
bám theo tôi hả?”
Tên to con bị đánh bầm tím mặt mũi, sớm đã không còn tính khí ban nãy: “Chúng tôi cũng chỉ là nhận tiền làm việc thôi… Cô đắc tội với người ta, là ai thì cô tự mình nghĩ xem… Là một người phụ nữ, chúng tôi chưa gặp được Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại
mặt, nhưng mà giọng nói của cô ta khiến tôi nỗi
cả da gà da vịt…”
Trần Mộng Dao trong lòng biết rõ là ai rồi, bởi vì giọng điệu của Khương Nghiên Nghiên cô ấy nghe qua một lần đã không thể quên được: “Mẹ nó, Khương Nghiên Nghiên, tạt cà phê lên
người bà còn dám thuê người chặn xe bài”
Vẻ mặt Kính Thiếu Khanh có chút biến đổi, anh ta bình tính ngồi trở lại xe: “Lái xe tránh ra,
đừng chắn đường tôi.”
Trần Mộng Dao không ngờ rằng anh ta sẽ đột nhiên trở mặt như vậy: “Anh sao vậy? Không
cần tiền nữa à2”
Kính Thiếu Khanh kéo cửa kính xe lên, chỉ để
lại một câu: “Tôi không thiếu chút tiền mọn đó.”
Trần Mộng Dao mặc dù khó chịu với anh ta
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại nhưng dù sao anh ta cũng vừa giúp cô ấy. Cô
ấy lùi xe ra, nhìn theo chiếc xe của anh ta đang rời đi, cô ấy cũng theo sau. Không phải cô muốn theo dõi anh ta mà do cô ấy không tìm được lối ra của hầm để xe. Vừa ra khỏi hầm xe,
cô ấy quay đầu xe rẽ sang hướng khác.
Sau khi rời đi, Trần Mộng Dao đến thẳng nơi ở của Triển Trì, cô ấy cảm thấy thật tủi thân khi nghĩ đến việc Trần Trung cúp điện thoại của cô
lúc mà cô đang sợ chết khiếp.
Cô ấy có chìa khóa nhà của Triển Trì, ở đó cũng có quần áo để thay, vậy nên cô trực tiếp mở cửa tiến vào. Triển Trì đang ngồi nghịch máy tính bên bàn máy tính, nghe thấy tiếng mở cửa, phản ứng đầu tiên của anh ta là gập máy
tính xách tay lại.
Trần Mộng Dao có chút để ý: “Anh làm gì đấy?
Có cái gì mà không cho em xem được vậy?”
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại Triển Trì mở rộng vòng tay hướng về phía cô:
“Không có chuyện gì, mấy cái chuyện rắc rối ở
công ty ấy mà. Quần áo của em sao vậy?”
Cô ấy không tiến tới ôm lấy anh ta, thay quần áo xong đem chuyện mình bị bám đuôi kể lại cho anh nghe, khi nhắc đến Kính Thiếu Thanh,
cô chỉ bảo là gặp được người tốt giúp đỡ.
Triển Trì có chút lơ đễnh: “Không sao là tốt rồi.”
Trần Mộng Dao nhất thời cảm thấy mất mát:
“Vậy thôi á?”
Triển Trì hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao
chứ? Không sao thì tốt rồi mà.”
Cô ấy không tiếp tục nói nữa. Cô ấy lúc trước
từng nghĩ đối phương ít quan tâm đến mình
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại chắc là do tính cách của anh, càng về lâu về
dài cô khó tránh càng lúc càng nghĩ nhiều hơn. Đến cả loại chuyện thế này mà anh ta cũng có thể thờ ơ được. Cô ấy chợt bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ này nhưng không dám chất vấn anh. Lúc trước cô ấy có nói qua với anh ta, anh ta vô cùng nóng nãy, sau đó cùng cô ấy bùng
nổ chiến tranh lạnh.
Lúc Trần Mộng Dao rời đi, nhìn thấy Triển Trì mặt không cảm xúc thản nhiên bật máy tính lên, thậm chí không tiễn cô ấy ra cửa, cũng
không thèm liếc cô ấy một cái.
Cô ấy đóng của lại, thở dài. Đây không phải là lần đầu tiên cô ấy cảm thấy mệt mỏi, nhưng
cảm giác lần này lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nhà họ Mục, Ôn Ngôn ở bên này không hề biết
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại đến chuyện xảy ra với Trần Mộng Dao, mua
được tài liệu trở lại cô liền chui vào phòng vẽ tranh, ở mãi trong đó cho đến khi má Lưu kêu
cô đi ăn cơm, cô mới dọn dẹp rồi xuống nhà.
Cô để ý thấy khi nào má Lưu gọi cô là “phu
nhân”, có nghĩa là Mục Đình Sâm về rồi.
Y như rằng, khi cô bước xuống lầu, anh đang
ngồi trên ghế sofa lật xem tạp chí thời trang.
“Ăn tối thôi nào.” Ôn Ngôn lên tiếng nhắc nhở.
Mục Đình Sâm đóng tạp chí lại, đi thẳng vào phòng ăn. Anh không đáp lại lời cô cũng không
nhìn cô lấy một cái.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác kỳ lạ, lúc trước ở Bạch Thuỷ Loan ăn cơm rõ ràng rất tốt cơ mà, sao hôm nay không khí lại trở nên căng thẳng như vậy?
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại
Trên bàn ăn, Ôn Ngôn thâp giọng hỏi: “Sao
vậy? Tôi làm sai cái gì sao?”
Trong mắt cô hiện lên một khát vọng muốn hòa hợp cùng anh, dù thế nào đi nữa, cô cũng không muốn hai người ở cạnh nhau nhiều năm
như vậy lại mỗi ngày đấu đá tranh chấp.
Mục Đình Sâm đặt đũa xuống, lạnh nhạt nhìn
cô: “Thẩm Giới ngày một tháng sau trở về.”
Cô có chút hoảng hốt, lúc trước anh có nhắc qua nhưng cô không cho là thật. Cô cũng không hiểu tại sao anh lại đột nhiên để Thẩm
Giới trở lại: “Tại sao vậy?”
Đôi mắt anh hơi nheo lại, lộ ra hơi thở nguy
hiểm: “Không tại sao cả.”
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại Sau khi nghe xong câu này của anh, Ôn Ngôn
cũng không tiếp tục hỏi nữa, cô chưa bao giờ dám nhắc tới chuyện của Thẩm Giới trước mặt
anh. Cách tháng sau còn có một tuần nữa…
Vài ngày sau, Trần Mộng Dao cũng gọi điện thông báo tin tức cho cô, trên điện thoại giọng điệu của Trần Mộng Dao không giấu được sự kích động. Trong mắt cô ấy, mối quan hệ giữa
ba người họ là vững vàng nhất.
Ôn Ngôn trong lòng có cảm giác khác, không biết Thảm Giới trở lại là có ý gì, cũng không
dám trông mong: “Dao Dao, tớ sớm đã biết rồi.”
Trần Mộng Dao có chút kinh ngạc: “Làm sao cậu biết được? Thẩm Giới cũng nói rằng cậu sẽ biết trước… nhưng anh ấy chưa liên lạc với cậu mà. Sao tớ không hiểu chuyện gì đang xảy
ra giữa các cậu vậy?”
Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại Ôn Ngôn thở dài một hơi: ” Một tuần trước Mục
Đình Sâm nói với tớ.”
Trần Mộng Dao im lặng một lúc rồi nói: “Tiểu Ngôn, cậu kết hôn rồi. Đúng là nên giữ khoảng cách với Thẩm Giới. Cậu có Đình Mục Sâm rồi, thậm chí làm bạn bè bình thường với Thẩm Giới cũng là điều không thể, nhưng tớ vẫn muốn báo tin anh ấy trở về cho cậu. Cậu biết
rồi thì tốt.”
Cúp điện thoại, cô nhìn bức tranh trên bảng vẽ trước mặt mới vẽ được một nửa, trực tiếp xé giấy vẽ ném vào thùng rác, bức tranh này cô vẽ hai tuần liền, cuối cùng vẫn chưa hoàn thành được. Cô mắt đi tâm tình trước đó, không cách
nào tiếp tục vẽ.
Sáng sớm Ôn Ngôn trằn trọc trên giường khó Chương 52: Thẩm Giới Trở Lại
đi vào giấc ngủ, không biết tại sao lại mất ngủ. Mục Đình Sâm không có ở bên cạnh, cô đã quen như vậy từ lâu, chiếc giường to như vậy,
cô chỉ nằm chiếm chưa đến một phần ba.
Đột nhiên dưới lầu truyền đến tiếng xe, một lúc sau, cửa phòng bị đẩy ra. Trong bóng tối, cô thấy rõ bóng dáng thon dài của anh, bước chân của anh có chút chếnh choáng không vững. Anh lại uống rượu rồi, còn uống không ít nữa
chứ.
Cô giả vờ ngủ, cố gắng giữ nhịp thở ồn định để
có thể bình an vượt qua đêm nay…
Mục Đình Sâm tiến vào phòng tắm, lúc đi ra anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, anh chưa thay đồ ngủ đã ngồi thẳng lên
giường.